Chương 4: Trêu cô ấy
Tin nhắn đã được gửi đi đã mấy ngày, nhưng vẫn không có hồi âm, Liễu Gia Y ngó nhìn Diệp Chiêu Nhi đang chuyên tâm làm việc, bắt đầu hoài nghi bản thân có phải nhận nhầm người rồi hay không. Đây là lần đầu tiên cô lấy hết can đảm để gửi lời mời hẹn hò, rốt cuộc là lời gửi gắm chẳng lẽ là sai lầm à. Liễu Gia Y vẫn còn đang suy nghĩ lung tung thì nhìn thấy tin nhắn từ trong nhóm văn phòng của phòng nhân sự, bảo là hôm nay sẽ được tan làm sớm để cùng đi liên hoan.
Chà, đêm nay có thể tiết kiệm được một khoản tiền cơm, tốt quá rồi, chỉ là có lẽ sẽ phải nhảy múa dù không muốn.
Từ khi Liễu Gia Y lên sân khấu để biểu diễn một điệu nhảy jazz trong cuộc họp thường niên chỉ vì một chút tiền thưởng, về cơ bản là mỗi lần có buổi tụ hội nào, lãnh đạo sẽ gọi cô lên biểu diễn một điệu nhảy. Vì làm trong công ty nhỏ nên có rất ít người có tài năng.
Cuộc sống không hề dễ dàng, người cần đa tài đa nghệ.
Chụp ảnh tan tầm, tất cả mọi người lên đường để đến khách sạn đã được đặt phòng trước đó. Sau khi cơm nước no nê, quả đúng là những người khác trong công ty bắt đầu lên tiếng ồn ào đề nghị để cô lên nhảy một điệu. Liễu Gia Y nhìn qua Diệp Chiêu Nhi vẫn thờ ơ không hề động lòng mà chỉ uống trà trong yên lặng, trong lòng nảy ra một kế: “Chỉ có một mình tôi nhảy thì chán thật đấy, thêm một người cao nhất cùng nhảy cùng đi, cứ đứng đấy là được, tôi nhảy xung quanh thôi, mọi người thấy sao.”
Vừa dứt lời, người có mặt ở đây đều nhìn về phía Diệp Chiêu Nhi. Hết lựa chọn rồi, cô ấy là người cao nhất trong tất cả mọi người, trong đám con trai có người cao nhất cũng chỉ đến 1m78. Diệp Chiêu Nhi mơ hồ đứng dậy, được những tiếng la ó xếp đứng vào chỗ trống. Liễu Gia Y lấy điện thoại di động ra để chơi señorita, vừa hát theo vừa nhảy múa xung quanh Diệp Chiêu Nhi. Tùy tiện dán vào cơ thể của cô ấy mà lắc lư, nhón chân lên, mị nhãn như tơ, cười ôm lấy cổ cô ấy, mũi cách mũi cũng chỉ vỏn vẹn một centimet.
Nhìn dáng vẻ cứng ngắc và đờ đẫn của cô ấy, cô dắt tay của cô ấy, lùi lại, kéo tay cô ấy vòng qua đỉnh đầu của mình, đi xoay tròn theo âm nhạc, lại chuyển sang ngả vào trong lòng cô ấy.
Cô ấy thơm quá à.
Liễu Gia Y có chút thèm thuồng mùi vị trong lòng cô ấy, đồng thời nghĩ xem đây là nước hoa của nhãn hiệu nào. Nhưng âm nhạc đã đến hồi kết, sau khi cúi đầu lui thân, cô kéo theo Diệp Chiêu Nhi quay về chỗ ngồi. Cô không biết Diệp Chiêu Nhi đang nghĩ đến điều gì, dù sao bản thân cô đang rất vui sướng. Trộm liếc nhìn Diệp Chiêu Nhi một cái, cô ấy vẫn đang yên lặng uống trà như cũ.
Liễu Gia Y:…
Chả còn gì để nói, quả nhiên tôi là một cô gái không hề có sức hút nào, hu hu hu, về nhà phải đi học múa cột! Cứ tiếp tục thế này thì không được.
Đưa tay lên thì nhìn thấy cổ tay mình có đeo dây heo vàng màu đỏ, cô lén lút chụp ảnh, sau đó đặt làm ảnh avatar của ứng dụng kết nối bạn tình. Cô bắt đầu không ngừng gắp thức ăn, châm trà, hận không thể giơ cổ tay lên trước mặt Diệp Chiêu Nhi để cô ấy thấy được và nhớ rõ sợi dây heo vàng màu đỏ. Khuya về nhà tắm xong, cô lấy điện thoại di động ra thì nhìn thấy ứng dụng kết nối hiện lên một tin nhắn. Cô nhanh chóng mở khóa để kiểm tra, ly trà hồi âm: “Có thể.”
A, cô gái này, quả đúng là cô ấy.
Có phải 1 không: “Bạn là 1* hả?”
Ly trà: “Phải.”
Có phải 1 không: “Kỹ năng có tốt không (thẹn thùng) tôi sợ đau.”
Ly trà: “Có.”
Có phải 1 không: “Vậy thì khoảng bảy giờ tối mai đến khách sạn XX, tôi sẽ gửi số phòng cho bạn.”
Ly trà: “Ừ.”
… Sao cô ấy lại cao như vậy lạnh như thế, lại thành ra khiến lời cô nói trở nên rất nhiều.
Không ngờ lỡ để ý đến một người phụ nữ có chồng được xem là gái thẳng như Diệp Chiêu Nhi, vì sao lại xuất hiện trên ứng dụng kết nối bạn tình của đồng tính nữ. Nếu đối phương không làm rõ chuyện này, vậy Liễu Gia Y cũng xem như chưa từng biết chuyện gì cả, dù sao chuyện này vốn là người tình ta nguyện, cùng lắm là sau khi mất trinh thì tìm một người khác. Dù sao thì lần đầu tiên chắc chắn phải là loại hình mà mình thích mới được.
Mang theo chờ mong chuẩn bị chào đón đời sống sinh hoạt tình dục, trải qua một ngày mệt nhọc khiến Liễu Gia Y đi vào giấc ngủ sâu rất nhanh…
Chú thích: 1 là công