- Hoa Trên Mây
- Ai lại muốn thích "bad girl" kia chứ
- Chương 1: Ở đây không có Cowboy, chỉ có tiểu thư
Đường Bát Hà nằm ở trung tâm thành phố N. Đây là một trong số ít những con phố khá cũ kỹ chưa được cải tạo ở trung tâm thành phố sầm uất này.
Những ngôi nhà đều là di tích văn hóa, công trình được bảo vệ và không thể phá bỏ, xe cộ đi qua cũng khó khăn nên ban ngày luôn im ắng, không có một bóng người nhưng đến đêm thì như biến thành một vùng đất mới vô cùng náo nhiệt.
Không có lý do nào khác, đây là dãy phố bar nổi tiếng ở địa phương.
Thành phố N vốn đã nổi tiếng với rất nhiều quán bar và thứ không thể thiếu nhất chính là quán bar. Theo lý thuyết mà nói thì toàn bộ con phố Bát Hà cùng lắm chỉ có năm sáu quán bar, không thể so sánh với những con phố náo nhiệt khác – những nơi có thể thay đổi địa điểm suốt đêm chỉ để đi dạo và uống rượu.
Chỗ này được gọi với cái tên này vì nó có điểm đặc biệt.
‘Kilig’ mở cửa lúc 8 giờ tối, Thính Vãn sẽ đến quán vào lúc đúng 4 giờ 30 mỗi chiều, sớm hơn những người khác. Việc đầu tiên cô làm sau khi đến cửa hàng không phải kiểm tra rượu, điều chỉnh thiết bị hay kiểm tra điều kiện vệ sinh linh tinh gì đó mà là tưới hoa.
Những bông hoa hai bên lối đi của cổng Kilig không bao giờ trống trải, dù là mùa nào thì cũng sẽ tràn ngập sắc màu tươi xinh. Nhờ sự chăm sóc cẩn thận của Thính Vãn, trước cửa của ‘Kilig’ đã trở thành một thắng cảnh tuyệt đẹp ở phố Bát Hà.
Sau này, Kevin, chủ của ‘Garden’ bên cạnh thấy vậy cũng bắt chước cô, trồng một vườn hoa rộng lớn trước cửa, lười chăm sóc nên bỏ tiền thuê mấy bà dì chăm, khi nói đến việc cạnh tranh với Thính Vãn, anh ta luôn tỏ ra hào phóng, nhìn biển hiệu của ‘Garden’ kia to gần gấp đôi Kilig và có phong cách cực kỳ cường điệu là biết ngay.
Nhà người ta cầm tiền rồi cũng ra sức làm, cũng không biết trồng hoa như nào mà như dùng thuốc kích thích, chúng bám vào tường rồi chạy một đường sang ‘Kilig’ bên này, Kevin lại rất hài lòng với điều đó, nhưng Thính Vãn không cảm thấy bất mãn vì địa bàn mình bị xâm chiếm, cô thích hoa nên không ngại có thêm một ít hoa nữa đâu.
Khi Lan Linh đến cửa hàng, Thính Vãn đang cắm hoa trước quầy bar, mái tóc đen tuyền của cô được vén ra sau tai, xõa xuống vai, như có một ánh hoa lưu động. Chỉ cần ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào người hoặc đồ vật nào đó một cách nghiêm túc thì sẽ trông vô cùng thâm tình, điều này thường gây cho mọi người ảo giác, nhiều khách hàng đến cửa hàng lần đầu, chỉ cần bị cô nhìn chăm chú như vậy thì sẽ lại đến vào lần sau, sau vài lần là trở thành khách quen. Lúc này cô đang nhìn mấy đoá hải đường trong tay, chúng nở hoa vượt tường từ ‘Garden’ sang, cô đang nghĩ cách để kết hợp chúng, điều tương tự cũng xảy ra với ánh mắt của cô.
Lan Linh không có thời gian để chiêm ngưỡng người đẹp này cắm hoa, nhận ra cây hải đường trong tay cô, nghĩ đến ‘Garden’ là thấy bực mình, gần đây Kevin rất đắc ý, nhìn thấy những người trong quán họ thì suýt nữa là ngửa mặt lên trời luôn rồi, còn không phải là dựa vào cuộc phỏng vấn với một người nổi tiếng trên mạng nên mới hot sao.
Đường Bát Hà thường sôi động về đêm, nhưng khoảng thời gian gần đây có thể nói là kín người hết chỗ, ngay cả những con đường gần đó cũng bị chật như nêm cối, tất cả đều đến đây vì ‘Garden’, hầu hết là khách du lịch từ nơi khác đến, bọn họ xem video đến thăm quán ‘Garden’ đang hot trên mạng nên đến đây với tâm thái tò mò.
‘Kilig’ rõ ràng mở cửa trước ‘Garden’, đây cũng là quán bar thuộc hệ đầu tiên ở thành phố N, công việc kinh doanh luôn rất tốt, nhưng gần đây do ảnh hưởng của ‘Garden’ nên khách quen đã lười đến vì dòng người khủng khiếp này, thật ra là do khách nữ đi nhầm nhiều hơn.
Ở thời đại này, phụ nữ thực sự là lực lượng tiêu dùng chính, ‘Kilig’ cũng đã được quay phim trong quán, nhưng nó chưa gây ra sự lan truyền quy mô lớn như vậy trên mạng.
Lan Linh cảm thấy có chút không công bằng, đám Cowboy nhà bên cạnh mỗi ngày phải bôi một cân gel tóc lên đầu thì có gì hay ho chứ? Ngày nào gặp người cũng quăng mấy ánh mắt quyến rũ, tư thế của mấy người đi đường kia căn bản không giống trai thẳng lắm sao!
“Mama Thính Vãn, mama vẫn dùng cách cắm hoa này nữa à, mama không quan tâm đến hoa của bọn họ đang mọc sang sao? Toàn khiến người khác nghĩ rằng chúng ta là cùng một quán, ngày nào cũng có người nhầm. Mấy ngày nay con đứng ở cửa ‘Kilig’ thấy lượng khách nữ sắp bằng ba năm qua cộng lại luôn rồi.”
Có trời mới biết cô ấy khó chịu thế nào khi phải giải thích đi giải thích lại cho những cô gái trông như thể họ mới đến Bát Hà lần đầu tiên mỗi ngày rằng ở đây không có Cowboy nào cả, chỉ có tiểu thư mà thôi, muốn đến ‘Garden’ thì ra cửa quẹo trái.
Thính Vãn không dừng động tác trên tay lại, không đồng ý nói: “Họ đang trồng hoa trước cửa tiệm của họ, sao tôi quản được.”
“Dù sao cũng phải có sự phân biệt chứ, hay là chúng ta nên thay hoa ở lối vào cửa hàng của mình đi…?” Lan Linh nói xong mới nhận ra mình đã nói sai, cô biết những bông hoa đó quý giá với Thính Vãn đến nhường nào.
Quả nhiên, Thính Vãn nghe xong quay lại, lạnh lùng liếc nhìn cô: “Tôi vất vả lắm trồng được những bông hoa đẹp như vậy, trồng hoa là để thưởng thức chứ không phải để phân biệt với người khác.”
Lan Linh không dám hé răng nữa, sau đó lại nhìn thấy Thính Vãn Bình mỉm cười ôn hòa như thường lệ: “Được rồi, tối nay em đi tiếp khách đi, để tôi đón ở cửa cho.”
“Cám ơn mama Thính Vãn ạ~!” Cô ấy lập tức như trút được gánh nặng, xách túi chạy nhanh vào phòng thay đồ để thay quần áo. Mama Thính Vãn bình thường luôn dịu dàng và tao nhã, thoạt nhìn trông cô có vẻ không hề tức giận nhưng đôi khi lại mang đến cho người ta cảm giác áp bách đáng sợ.
Điều đặc biệt ở đường Bát Hà là hai quán bar ‘Kilig’ và ‘Garden’ này giống bán dịch vụ hoặc bán cảm xúc hơn là bán đồ uống?
Không giống như các quán bar thông thường, lượng tiêu thụ cũng cao hơn các quán bar kia, hơn nữa từ trước đến nay việc kinh doanh chưa bao giờ ảm đạm và không thiếu khách, đơn giản là chỉ vì ở đây, cứ đến quán là bạn sẽ có người uống cùng mình.
‘Kilig’ có những cô tiểu thư bồi rượu, ‘Garden’ thì có cowboy. Những vị khách đến đây ngoài nhận được sự chăm sóc tỉ mỉ từ tiểu thư và cowboy thì uống rượu là điều tuyệt vời tiếp theo.
Thính Vãn mở app mạng xã hội ra, vậy mà liền có thể xem đoạn video khiến ‘Garden’ nổi tiếng kia, phản ứng thờ ơ nhất trong quán lại là cô – mama Thính, không hề có cảm giác khủng hoảng nào cả.
Nhóm người tiêu dùng của hai bên vốn dĩ khác nhau, tuy cả hai đều không đưa ra quy định chỉ nhận khách nam hay nữ nhưng hầu như mọi người đều ngầm đồng thuận rằng nữ đi “Garden” còn nam đến “Kilig”.
Không có cảm giác khủng hoảng, nhưng quả thực rất rắc rối… Thính Vãn hiểu nguyên nhân khiến Lan Linh không hài lòng, gần đây cung đường đi đến Bát Hà thường tắc nghẽn vào buổi tối, khách quen lại không muốn tham gia cuộc vui vào thời điểm quan trọng này, còn những khách du lịch ngoại thành đến đây là vì tò mò về ‘Garden’, còn thường xuyên vào nhầm quán của bọn họ, vào chân này ra chân kia, chẳng trách Lan Linh không muốn đón khách.
Độ hot trên mạng cũng theo từng đợt, chỉ cần đợi hết hot thôi, Thính Vãn ban đầu cũng nghĩ như vậy, nhưng trong số những cô gái đến Bát Hà, thật sự không ai muốn vào ‘Kilig’ chơi sao?
Cô đang cân nhắc có nên treo biển chào đón khách nữ hay không, dù sao ‘Garden’ tối nào cũng kín chỗ, không thể chứa nhiều khách như vậy, Thính Vãn cũng nghe nói gần đây Kevin đang xem xét mặt bằng mới…
————
Tác giả chú thích:
Kilig là một từ Tagalog, có nghĩa là “trong ngực có con bướm tung bay.” Nó mô tả sự phấn khích do một trải nghiệm hưng phấn gây ra, hoặc thích một ai đó như thể có hàng ngàn con bướm đang rung rinh trong lòng vậy~
Tại sao cửa hàng được gọi như vậy cũng có liên quan gì đó đến ý nghĩa của nó, điều này sẽ được giải thích sau.