Hẻm Đông Thành có một người tên Tần Thập, quanh đây không ai không biết. Nếu được hỏi ‘Tần Thập là ai’, chú ba nhà bên, bác gái mua rau sau nhà đều sẽ trả lời bạn – côn đồ.
Côn đồ Tần Thập, giới tính nữ, mặt mày sáng sủa, mồm mép lanh lợi. Bình sinh yêu mọi cái đẹp, ngón nghề thạo nhất là võ thuật. Nghe nói cô từ nhỏ lớn lên ở Thiếu Lâm Tự, lăn lộn giữa chúng hòa thượng, về sau lén chạy ra ngoài, trở thành kẻ lang thang.
Mà bấy giờ, Tần Thập mười tám. Tuy là lưu manh, vẻ ngoài ngả ngớn, nhưng cô được ở tính cách nhiệt tình, một lòng ‘nghĩa hiệp’, mình đầy công phu, không ai dám bắt nạt.
Ai cũng nói, côn đồ như cô, lưu manh thì có, nhưng bản chất không tệ.
Chỉ là, hôm nay, một đám côn đồ kéo nhau đến hẻm Đông Thành, tuyên bố phải ‘làm cỏ’ cô!
Tần Thập ngẩng đầu lên giữa ánh mắt kinh hoàng của bác gái bán thức ăn, ung dung nhả một câu thế này: “Nước sôi dội háng cũng không nôn bằng bọn bây, đợi bà đây cơm nước xong đã!”