Chương 2
Xa Cảnh dùng hai tay ôm chặt eo Chúc Khanh, đầu lưỡi rời khỏi miệng Chúc Khanh, nụ hôn dày đặc chuyển sang má, vành tai và cổ. Xa Cảnh giữ lấy cổ cô ấy, dùng sức mút mạnh, răng nhẹ nhàng cọ xát.
Chúc Khanh cảm thấy hơi đau khi răng của Xa Cảnh cọ xát vào, nhưng ngay khi răng của Xa Cảnh vừa rời đi, chiếc lưỡi ướt át và trơn trượt của cô lại tìm đến, nhẹ nhàng quét qua nơi vừa bị đối phương cọ xát.
Trước đây Chúc Khanh chưa từng trải qua cảm giáckích thích như vậy, không thể không rên rỉ thành tiếng, đối với kích thích mà Xa Cảnh mang lại khiến cho suy nghĩ của cô trở nên mơ hồ.
Muốn làm tình, muốn được làm tình với người trước mặt.
Xa Cảnh đã bị dục vọng làm cho đầu óc choáng váng, đột nhiên cô ôm lấy Chúc Khanh, Chúc Khanh sợ đến mức ôm chặt lấy Xa Cảnh, hai chân tự nhiên kẹp lấy eo Xa Cảnh.
Xa Cảnh cảm thấy mặt mình bị hai khối thịt mềm mại đè ép, áo sơ mi của Chúc Khanh đã bị cô vừa hôn vừa cởi hai nút, hai tay của cô đỡ mông Chúc Khanh, chóp mũi di chuyển vào vị trí cổ áo sơ mi hơi mở ra một chút, sau đó vùi vào khe rãnh mê người của Chúc Khanh.
Mùi cơ thể thoang thoảng lẫn với một chút mồ hôi, Xa Cảnh há miệng cách một lớp vải cắn vào thứ màu đỏ, Chúc Khanh run rẩy dữ dội, Xa Cảnh có chút không ôm được cô ấy, vốn dĩ uống hơi nhiều, sức lực cũng không còn được như khi tỉnh táo. Huống chi, bản thân còn đứng không vững.
Chúc Khanh cảm thấy Xa Cảnh đang mất đi một ít sức lực, lập tức đứng xuống, thuận tiện đỡ lấy Xa Cảnh.
Xa Cảnh đang mơ màng, vẫn nghĩ về bộ ngực đầy đặn của Chúc Khanh vừa rồi, đang định bước tới, thì có tiếng gõ cửa.
“Ai ở trong đó làm biếng vậy? Nửa ngày còn chưa ra, không biết đang làm gì? Còn muốn làm việc nữa không vậy?” Quản đốc rống to. Chúc Khanh lấy lại một chút lý trí, cô ấy nhanh chóng sửa sang lại quần áo cũng như đầu tóc của mình.
Xa Cảnh vẫn chưa hoàn toàn mất ý thức, cô nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa, biết “công việc” tốt của mình bị người khác làm gián đoạn, cô bước tới để lau vết son môi của mình để lại trên miệng Chúc Khanh, chỉnh lại quần áo một chút, sau khi chuẩn bị xong liền ra hiệu cho Chúc Khanh mở cửa, cô đi theo phía sau, tay còn lén lút sờ mông Chúc Khanh.
Chúc Khanh nhìn Xa Cảnh đầy dục vọng thở dài, nhưng vẫn khống chế tốt biểu cảm trên mặt của mình đi tới mở cửa ra.
“Cô ở trong đó làm gì?” Quản đốc nghi hoặc nhìn Chúc Khanh khuôn mặt đỏ bừng mở cửa ra.
Không phải cùng với ông chủ ở trong này… Quản đốc đang nghĩ về điều này, Xa Cảnh đã mở cửa ra xuất hiện trước mặt quản đốc.
“Làm gì vậy? Uống say một chút nên phục vụ tôi không được sao? Ông giục cái gì mà giục.” Không đợi Chúc Khanh lên tiếng nói chuyện, Xa Cảnh đã lên tiếng nói trước, bày tỏ sự bất mãn của mình.
“A, bí thư Xa, là cô à, đắc tội rồi.” Quản đốc biết Xa Cảnh là cán bộ đằng sau có chỗ dựa, trên mặt lập tức nở nụ cười: “Đây không phải là do thiếu nhân lực sao, tôi tới đây để tìm Tiểu Chúc… ”
“Cô ấy phải phục vụ tôi, bây giờ tôi đang rất khó chịu.” Xa Cảnh lạnh lùng nói ra những lời này, trên mặt cô không có gì khác thường, nhưng ngược lại Chúc Khanh đứng bên cạnh đã cúi đầu mặt đỏ bừng.
Xa Cảnh đứng phía sau Chúc Khanh, bị cơ thể của Chúc Khanh che lại, tay phải của cô đưa ra vẽ vài vòng trên lưng của cô ấy.
Quá ác liệt. Chúc Khanh nhìn Xa Cảnh trước mặt, trước mặt mọi người nghiêm túc như vậy, nhưng sau lưng lại làm ra nhiều chuyện xấu xa.
Trên người Xa Cảnh vẫn còn thoang thoảng mùi bạc hà, khiến Chúc Khanh nhớ đến nụ hôn có vị bạc hà mà mình vừa nhận được, bàn tay của bí thư Xa đốt lửa khắp nơi, trong mắt đều là dục vọng thiêu đốt.
Càng nghĩ càng khô nóng khó chịu, Chúc Khanh quay đầu nhìn Xa Cảnh, sau đó khẽ di chuyển hai chân, cảm giác rõ ràng được đùi trong có chút mát lạnh.
Điều này khiến Chúc Khanh đỏ mặt, Xa Cảnh ở bên cạnh cũng đem toàn bộ cảnh tượng này thu hết vào trong tầm mắt.
Xa Cảnh lấy ra một vài tờ tiền rồi đưa cho quản đốc, ý tứ này quản đốc không thể không hiểu được, vì vậy đành để Xa Cảnh đưa Chúc Khanh rời đi.
Phụ nữ và phụ nữ? Quản đốc lắc đầu, đưa tiền là được rồi, quan tâm họ làm gì.
Xa Cảnh đỡ Chúc Khanh, đặt toàn bộ sức lực ở trên người cô ấy, hai người khoác tay nhau bước đến cửa phòng khách.
Chúc Khanh đỡ lấy Xa Cảnh, lấy thẻ phòng mở cửa: “Bí thư Xa, tới phòng rồi, cô đi nghỉ ngơi đi.” Chúc Khanh cắm thẻ phòng vào khe cắm thẻ, đèn bật sáng, đang định đi ra ngoài, lại bị Xa Cảnh dùng một tay giữ lấy.
Xa Cảnh đóng sầm cửa lại, sau đó bắt đầu việc còn dang dở, cô bế Chúc Khanh, đi về phía chiếc giường lớn.
“Bí thư Xa! Cô đây là… A!” Chúc Khanh bị Xa Cảnh đặt xuống giường. “Tôi muốn làm gì? Cô không biết rõ hay là biết rồi còn cố hỏi?.” Xa Cảnh quỳ ở trên giường, cúi đầu nhìn Chúc Khanh đang bối rối.
Mái tóc dài của Xa Cảnh xõa xuống bên tai Chúc Khanh, ánh sáng mờ ảo khiến khí chất xung quanh Xa Cảnh không còn sắc sảo mà ngược lại còn trở nên dịu dàng.
“Cô Chúc, làm hay không?” Chúc Khanh cảm giác được giọng nói của Xa Cảnh khàn khàn có một chút hơi nóng thổi bên tai mình, ôn nhu nhuốm màu dụ hoặc trí mạng.
“Tôi… Tôi chưa từng quan hệ với phụ nữ…” Chúc Khanh nghiêng đầu muốn thoát khỏi nguồn khí nóng khiến cơ thể mình nóng ran.
“Cô chưa từng làm tình với phụ nữ sao?” Xa Cảnh nhẹ nhàng ghé vào tai Chúc Khanh, há miệng ngậm lấy vành tai của Chúc Khanh.
“Cô không muốn thử sao?” Xa Cảnh nhỏ giọng hỏi, sau đó hôn lên má Chúc Khanh.
pham bich duyen
em có thể đọc dạng truyện tranh đc ko quản trị viên
matngot
Bạn đăng ký thành viên bạc là đọc được hết ạ