Chương 103
Khi Hoa Miên Thần nhìn thấy cảnh Tiểu Ly săn ma thú, cảm giác quái dị trong lòng càng mạnh hơn.
Tiểu Ly nói mình là chiến sĩ, nhưng nhìn bộ dạng đến vũ khí cũng không có, chỉ mượn Hoa Miên Thần một cây chủy thủ. Đến khi các nàng gặp con ma thú đầu tiên, thì càng kỳ quái hơn. Ma thú khổng lồ xông lên dũng mãnh, bánh bao thịt ở trong ngực Hoa Miên Thần giương đầu nhỏ lên, chuẩn bị phòng ngự, ma thú đột nhiên dừng bước, sau đó bộ dạng muốn chạy trốn nhưng lại không dám. Tiểu Ly sớm có chuẩn bị, cứ vậy vung chủy thủ ngắn ngủn của Hoa Miên Thần lần, bước nhanh về phía ma thú, nhẹ nhàng nhảy lên cắt hầu ma thú.
Hoa Miên Thần để ý, lúc Tiểu Ly nhảy lên, ma thú nhắm hai mắt lại, không chút phản kháng.
Sao lại như vậy được?
Mang hoài nghi với Tiểu Ly, buối tối Hoa Miên Thần ngũ cũng không yên. Lăn qua lăn lại, trong đầu Hoa Miên Thần lại xuất hiện cảnh ma thú đối mặt với chủy thủ của Tiểu Ly, bộ dạng chịu đựng nhắm hai mắt lại. Nếu nói, những ma thú này đúng là đang thần phục thực lực cường đại của Tiểu Ly, nhưng mình và bánh bao thịt so với những ma thú kia thực lực cũng rất mạnh a, mà mình còn siêu cao giai triệu hoán thú, vì sao không được đối đãi như vậy? chúng vẫn chống lại mình và bánh bao thịt, con nào cũng công kích không ngừng!
Trong lúc Hoa Miên Thần nằm trong lều của mình đờ ra, bên ngoài truyền đến tiếng động nhẹ.
Là ai? lại là xú nha đầu Khanh Nguyệt? Hoa Miên Thần ngồi dậy, cảnh giác nhìn rèm cửa.
Khi rèm bị nhấc lên, có bóng người chợt hiện vào.
“Tiểu Ly?” Hoa Miên Thần kinh ngạc kêu.
“Miên Thần….” Tiểu Ly cười đi tới chỗ Hoa Miên Thần, miệng nói: “buổi tối thật đáng sợ, ta không ngủ được, có thể ngủ chung với ngươi không?”
Nhớ lại cảnh Tiểu Ly vung tay lấy mạng ma thú, Hoa Miên Thần phỉ nhổ trong lòng nói: ngươi vậy mà sợ? ta thấy ma thú sợ ngươi thì đúng hơn!
Hoa Miên Thần xuất thần một chút, Tiểu Ly đã đến bên cạnh Hoa Miên Thần, tự nhiên giở chăn của Hoa Miên Thần lên, cố gắng chui vào ổ chăn ấm áp của Hoa Miên Thần.
“Đi ra ngoài!” Hoa Miên Thần phản xạ có điều kiện, một cước đá Tiểu Ly, “ta không muốn ngủ chung với ngươi!”
Tiểu Ly ung dung một tay tiếp được một cước này của Hoa Miên Thần, sau đó nhẹ nhàng nhấc lên, trọng tâm Hoa Miên Thần không vững liền ngã xuống chăn, Tiểu Ly mượn cơ hội xoay người đè lên.
“Ngươi…. ngươi đừng có mà quá đáng!”
Hoa Miên Thần nhanh đưa hai tay chống Tiểu Ly đến gần mình.
Tiểu Ly nhìn hai tay chống lại thân người mình, nhếch miệng giả vờ thẹn thùng nói, “đáng ghét, Miên Thần ngươi chơi lưu manh ~”
Cái định mệnh! lão nương chơi lưu manh, ngươi còn trưng biểu tình thoải mái đó làm gì?
Tay Hoa Miên Thần dùng sức đẩy Tiểu Ly ra ngoài, sau đó ngồi dậy nhích về phía sau, “xin lỗi, bằng phẳng như ngươi ta không có hứng thú chơi lưu manh. Không nhìn mặt ngươi, ta bị đè xuống đã nghĩ đó là một nam nhân rồi.”
Tiểu Ly nghe vậy liền nhìn ngực mình một chút, rồi lại nhìn Hoa Miên Thần một chút, trong lóc Hoa Miên Thần che ngực mình liền nghi ngờ mở miệng hỏi: “cho nên… ngươi giống mấy nam nhân kia, thích nữ nhân có ngực bự?”
Nghe lời Tiểu Ly nói xong, Hoa Miên Thần đột nhiên nhớ đến chuyện trước kia đã lâu, khi mình còn là hình thú, nhìn thấy bộ ngực của Khanh Nguyệt liền đỏ mặt, “nói bậy! ta không thích!”
“Ah! thì ra Miên Thần thích nữ nhân ngực bự!” Tiểu Ly nghiêm túc gật đầu, sau đó ở trước mặt Hoa Miên Thần, đưa hai tay vào trong áo, bóp bóp hai bầu ngực của mình.
Hoa Miên Thần thấy hành động của Tiểu Ly tự nhiên như vậy, nhiệt độ trên mặt cũng tăng lên. Nữ nhân này không những là cáo già còn là tên biến thái!
Sau đó, một màn thần kỳ liền xuất hiện, Tiểu Ly bóp bóp vài cái, chờ nàng rút tay ra khỏi ngực, vốn cái sân bay bình thường nhanh chóng biến thành hai ngọn núi cao!
“…” Hoa Miên Thần khiếp sợ nhìn một màn này, lẽ nào thế giới này cũng có cách làm to ngực a?
“Sao hả? Miên Thần thích như vậy hả? Tiểu Ly dùng hai cái ngực bự hướng về phía Hoa Miên Thần.
Nhìn chằm chằm ngực bự nhanh rũ xuống, Hoa Miên Thần liền nói lời trong lòng: “cái này lớn quá a!! ngực sắp xệ đến rốn rồi!”
Tiểu Ly nhìn chằm chằm Hoa Miên Thần hồi lâu, lần nữa lộ nụ cười khó đoán, “cho nên, Miên Thần chỉ thích bộ ngực lớn giống như Khanh Nguyệt thôi sao?”
Nhiệt ý trên mặt Hoa Miên Thần vất vả tan đi lại lần nữa nóng lên, “ngươi nói bậy!”
“Ah –” Tiểu Ly bĩu môi, lần nữa đưa tay vào trong áo xoa xoa.
Lúc này, Hoa Miên Thần mở to hai mắt nhìn bộ ngực bự dưới bàn tay của Tiểu Ly dùng tốc độ mắt thường cũng thấy nó đang nhỏ xuống dần, cho đến khi…. khụ khụ bằng với ngực Khanh Nguyệt.
“Được rồi, cái này Miên Thần ngươi hài lòng chưa?”
Hoa Miên Thần nhìn Tiểu Ly xem mình, đắc ý không nói ra, đột nhiên lại khó chịu, “hài lòng cái gì? ngươi sửa cả nửa ngày cũng chỉ là ngực giả thôi! có gì mà đắc ý!”
“Ngực giả?” Tiểu Ly kỳ quái nhìn Hoa Miên Thần, “Miên Thần, sao ngươi lại nghĩ như vậy? đây là ngực thật đó! không tin ta cởi quần áo cho ngươi xem…..” Tiểu Ly vừa nói vừa cởi đồ.
Hoa Miên Thần thấy Tiểu Ly cởi đai lưng, sợ hãi nhào đến cản lại hành động của Tiểu Ly, “dừng tay, dừng tay, dừng tay! ta tin là được, ngươi đừng cởi quần áo!”
Tiểu Ly cứ vậy bị Hoa Miên Thần xô ngã ra sau, xiêm y cởi một nửa cũng tuột đến hông, nửa người trên chỉ còn trung y trắng, khóe mắt nàng nhìn ngoài rèm cửa, nhìn Hoa Miên Thần áp lên người mình bĩu môi nói: “Miên Thần, các bằng hữu của ngươi đến thăm ngươi ~”
Hoa Miên Thần quay đầu lại cứng ngắc, thì thấy ngoài rèm có Bích Vũ An đang nhìn dáo dác, Đồng Thư còn có Khanh Nguyệt thần sắc không rõ.
“Ha ha…. chúng ta…. nghe thấy động tĩnh lớn, tưởng Miên Thần ngươi…. đã xảy ra chuyện, không ngờ…..”
“Các ngươi tiếp tục đi…. tiếp tục đi, chúng ta không quấy rầy các ngươi ~ ”
Đồng Thư cười gian kéo Hạ Nghênh Lâm đi, rèm không có tay Hạ Nghênh Lâm vén lên, Hoa Miên Thần nhìn rèm hạ xuống, che đi khuôn mặt Khanh Nguyệt còn đang đứng đó.
“Nếu…” Tiểu Ly nằm dưới người Hoa Miên Thần mặc kệ Khanh Nguyệt đang ở ngoài cửa, tiếp thục thẹn thùng nói với Hoa Miên Thần rằng: “nếu Miên Thần ngươi nóng lòng như vậy, chúng ta cứ gạo nấu thành cơm đi a.”
“Nấu, nấu, nấu muội ngươi a!” Hoa Miên Thần bị lời Tiểu Ly nói làm sợ bò ra ngoài, chân tay lui về một góc chăn.
“Muội ta? nhưng ta không có muội muội, cho dù có cũng không thể nấu muội muội ta được!” Tiểu Ly ngồi dậy, sau đó lại muốn tiếp tục cởi đồ, “mặc kệ muội muội gì đó, Miên Thần mau đến đây, chúng ta cùng nhau sinh hài tử a ~”
“…” sinh cái đầu ngươi á! Hoa Miên Thần bó tay với Tiểu Ly sức mạnh hơn mình, da mặt cũng dày hơn mình, đành phải nói lảng sang chuyện khác: “ngực của ngươi đã xảy ra chuyện gì? muốn bóp lớn thì nó lớn, muốn bóp nhỏ thì nó nhỏ?”
“Phải a!” vẻ mặt Tiểu Ly nghiêm túc trả lời, “rất đơn giản, lẽ nào Miên Thần ngươi không biết?”
Rất đơn giản? người của thế giới này đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tiểu Ly thấy bộ dạng Hoa Miên Thần sợ hãi, cười cười, dùng tay chân bò đến chỗ Hoa Miên Thần, “nếu Miên Thần không biết, ta sẽ dạy cho ngươi, ngươi muốn ngực to hay ngực nhỏ? để ta giúp ngươi xoa ngực, sau đó chúng ta thuận tiện sinh hài tử a ~”
“Không cần!” Hoa Miên Thần vội xoay người muốn bỏ trốn, “ta đối với ngực của mình đã hài lòng rồi, không cần ngươi đến xoa.” còn nữa, ngươi là cô nương khuê các, sao cứ mở miệng là đòi sinh hài tử chứ!
“Ai nha ai nha ~ đừng xấu hổ mà ~” Tiểu Ly vội túm chân Hoa Miên Thần lại.
“Buông ra! ngươi buông ra…..”
Trong lúc hốt hoảng, Hoa Miên Thần vung đại hai tay với phía trước, đột nhiên bắt được một cái đùi! ngay sau đó, Hoa Miên Thần được bế lên. Đột nhiên đổi độ cao Hoa Miên Thần liền ôm cổ người kia. Khi Hoa Miên Thần nhìn lại, thì phát hiện đó là Khanh Nguyệt.
“Này! ngươi làm gì vậy? quấy rối lục thú khuê phòng của chúng ta?” thấy con mồi của mình bị cướp đi, Tiểu Ly mất hứng nhìn Khanh Nguyệt hỏi.
Khanh Nguyệt không để ý Tiểu Ly, chỉ lui về sau hai bước, không nỡ nhưng lại cẩn thận để Hoa Miên Thần xuống, Hoa Miên Thần cũng vội thu hai tay đang ôm cổ Khanh Nguyệt.
Biểu tình cười đùa trên mặt Tiểu Ly không còn, chuyện thành dò xét Khanh Nguyệt hồi lâu, đột nhiên nói một câu: “thì ra… ngươi cũng muốn tìm Miên Thần để sinh hài tử? đáng tiếc, ngươi không thể được.”
“…”
Hoa Miên Thần đau đầu đỡ trán, lại nữa rồi, sao ngậm miệng mở miệng đều là sinh hài tử chứ? ngươi và nha đầu Khanh Nguyệt đều là nữ, nàng không thể, chẳng lẽ ngươi có thể…..
Hoa Miên Thần đưa mắt liếc qua hạ thân của Tiểu Ly.
“Đáng ghét! Miên Thần ngươi lại chơi lưu manh ~ Miên Thần đừng có nhìn nữa, mau qua đây chúng ta sinh….”
“Đi ra ngoài!” Khanh Nguyệt đột nhiên quát lên, cắt lời Tiểu Ly.
Tiểu Ly ngẩng đầu, nhìn lướt qua Khanh Nguyệt, không nhanh không chậm sửa quần áo của mình lại, mặc áo khoác lên, đứng dậy nhìn Khanh Nguyệt hỏi: “đây là lều của ngươi hả? ngươi thay Miên Thần làm chủ hả? ngươi và Miên Thần có quan hệ gì?”
“Ta….” Khanh Nguyêt hé miệng, nhưng không thể cãi lại được.
“Đi ra ngoài…..”
Hoa Miên Thần xoa trán của mình, biểu tình có chút mệt mỏi.
“Thấy không, Miên Thần kêu ngươi ra ngoài kia!” Tiểu Ly đắc ý nhìn Khanh Nguyệt thiêu mi.
“Ngươi cũng đi ra ngoài, hai người các ngươi đều ra ngoài hết!” Hoa Miên Thần nhìn ánh mắt hai người không có nhiệt độ, “ta mệt rồi, cần nghỉ ngơi.”
“Miên Thần….” Tiểu Ly trừng Khanh Nguyệt, không cam lòng gọi mộ tiếng Hoa Miên Thần.
“Đi ra ngoài!” Hoa Miên Thần đột nhiên nổi giận vung chân, đá bay một cái bình ra ngoài, “rầm” âm thanh vang lên, Tiểu Ly vội che áo khoác đi ra ngoài.
Khanh Nguyệt chờ Tiểu Ly đi ra, cùng thở dài nhấc chân đi.
“Ngươi đã nói là….”
Hoa Miên Thần nói không đầu không đuôi khiến Khanh Nguyệt dừng chân lại, “Ta….”
“Đi ra ngoài!”
Khanh Nguyệt đỏ mắt rời khỏi lều Hoa Miên Thần, sau đó thấy Tiểu Ly đang ở ngoài.
“Ha ha, ta tưởng ngươi có quan hệ gì với Miên Thần chứ? thì ra là khiến Miên Thần ghét ngươi hơn mà thôi!”
Tiểu Ly nói mấy câu khiến vành mắt Khanh Nguyệt vốn đỏ lại càng đỏ hơn, “ngươi, ngươi sau này đừng có dính lấy Miên Thần!”
“Ngươi tỉnh lại đi! rốt cuộc là ai đang dính hả? ít nhất… ta cũng không khiến Miên Thần chán ghét như vậy!” Tiểu Ly nói, duỗi người, trong miệng thì thào kêu mệt muốn đi ngủ, xoay người rời đi.
Khanh Nguyệt lê bước chân nặng nề, từng bước về lều của mình.
Xin lỗi, ta lại không thể khống chế được mình…..
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Cái này xét duyệt tiêu chuẩn, thật là say! ! ! Không có gì cả, cũng bởi vì vài đều có thể khóa! ! !