Chương 105
Rèm bị kéo lên thành khe hở, ngay sau đó, một cái ống nhỏ thò vào, thổi ra một làn khói trắng.
Khói mê!
Đây là phản ứng đầu tiên của Hoa Miên Thần từng làm lính đặc nhiệm! nàng vội đưa tay che mũi mình lại, tay còn lại thuận tiện che luôn cho bánh bao thịt. Nhưng thấy bánh bao thịt ngủ không biết gì nên bỏ qua. Kệ đi, bánh bao thịt có ngửi khói mê cũng không khác gì, dù sao cũng ngủ như chết, ồn ào cũng không đánh thức nó được.
Hoa Miên Thần nín thở, nhìn khói trắng chậm rãi bay dưới chân, rồi từ từ biến mất.
Ngoài rèm yên lặng một hồi, dường như đang nghe động tĩnh trong lều, sau đó nhanh chóng có hai tiếng kêu vang lên rồi biến mất.
Xảy ra chuyện gì a? Hoa Miên Thần chờ hồi lâu, không chờ được người thả khói đi vào, nàng định ngồi dậy xem thử thì thấy Tiểu Ly đứng ngoài rèm cửa.
“Xảy ra chuyện gì? ngươi đang làm cái gì vậy?” Hoa Miên Thần nhỏ giọng hỏi, bộ dạng không tốt.
“Miên Thần nghĩ khói mê là ta thả?” Tiểu Ly nheo mắt lại, sắc mặt cũng trầm xuống, “ta giúp ngươi xử lý hai tên có ý xấu với ngươi, mà ngươi còn đổ oan ta?”
Hoa Miên Thần mở miệng, không nói được gì, chỉ có thể đưa tay kéo Tiểu Ly vào lều của mình, Cũng phải, với thực lực của Tiểu Ly, không cần dùng khói mê đối phó mình.
“Nói đi, thật ra xảy ra chuyện gì?”
Vào lều của Hoa Miên Thần, tâm tình của Tiểu Ly cũng tốt lên, nàng nhún vai không vấn đề gì nói: “thật ra cũng không có gì, hai đội viên của Thẩm Chính Gia nửa đêm không ngủ, chạy đến lều ngươi thả khói mê, ta nghe thấy động tĩnh lo lắng nên ra xem ngươi một chút, thuận tiện giúp ngươi xử lý hai tên kia.”
Vì Tiểu Ly da mặt dày, nên lều của nàng dựng sát bên Hoa Miên Thần.
“Nói vậy, ta phải cảm ơn ngươi rồi?” Hoa Miên Thần nhìn Tiểu Ly cười hiện lên lúm đồng tiền, lại đội nhiên nói: “vậy sao ngươi không xử lý trước khi bọn thả khói mê?”
Nghe Hoa Miên Thần hỏi xong, lúm đồng tiền của Tiểu Ly lại sâu hơn, nàng từng bước đến gần Hoa Miên Thần, tự tay sờ mặt Hoa Miên Thần, “dĩ nhiên là…. muốn nhân lúc Miên Thần ngươi hôn mê, ta để ngươi mang thai hài tử của ta rồi a ~”
Hoa Miên Thần ngăn Tiểu Ly lại, thần sắc lãnh đạm.
“Ta thấy thật kỳ quái, ngươi mở miệng một tiếng là sinh hài tử…. rốt cuộc là ngươi đề cao ta quá rồi, hay là đánh giá ngươi cao quá? nếu ngươi không phải nam nhân, ngươi nghĩ có thể khiến ta mang thai hài tử cửa ngươi sao?”
Hoa Miên Thần vừa dứt lời, trên mặt Tiểu Ly lần nữa xuất hiện biểu tình quen thuộc mà Hoa Miên Thần đã biết. Nụ cười khó hiểu khiến người ta không lường được.
“Ta không phải nam nhân, cũng không phải nữ nhân…..”
“….” ngươi là hai pha?
Hoa Miên Thần định hỏi như vậy, đột nhiên bị Tiểu Ly nắm lấy tay đưa tới ngực của nàng.
“Ta vốn không phải con người!”
Hoa Miên Thần đột nhiên bị tin tức làm khiếp sợ, quên mất dãy dụa.
Tiểu Ly ôm sát eo Hoa Miên Thần, dính vào bên cổ Hoa Miên Thần hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói: “Miên Thần, ta biết, ngươi cũng không phải là con người, ngươi giống như ta, là siêu cao giai ma thú có thể hóa hình. Nếu chúng ta đều là siêu cao giai ma thú, cho dù đều là cái thì vẫn có thể sinh hài tử.”
Sai rồi, ta là triệu hoán thú.
Hoa Miên Thần im lặng phản bác trong lòng, đồng thời chăn hai tay Tiểu Ly muốn chạm vào mình.
Hiện tại, cảm giác không khác gì lần đầu gặp Tiểu Ly thật quái dị, rốt cuộc Hoa Miên Thần cũng hiểu được. Khi đó, Hoa Miên Thần đã thấy được Tiểu Ly không chung đội với triệu hoán sư chủ thành, vì trên người nàng không có sự ngạo mạn kia. Nhưng đáng sợ hơn, trong mắt nàng đều miệt thị đám người này! nói chính xác là, nàng đang nhìn đám sinh vật nhỏ bế bao gồm cả ma thú, nàng không để bọn họ vào mắt!
Bất quá, đối với Hoa Miên Thần có thể là do khí tức ma thú và triệu hoán thú gần nhau, hơn nữa Hoa Miên Thần còn mang theo ma thú bánh bao thịt bên cạnh, cho nên có thể Tiểu Ly nhận nhầm Hoa Miên Thần thành siêu cao giai ma thú.
“Vậy thì, ngươi đừng nói với ta, ngươi dùng trăm phương ngàn kế trà trộn vào đội ngũ loài người đến biên cương phía nam, chỉ vì muốn tìm ta sinh hài tử thôi a?” Hoa Miên Thần hất hai tay Tiểu Ly đang muốn chặn mình lại, một tay nắm lấy ma bàn tay của Tiểu Ly, tay còn lại đặt lên eo của Tiểu Ly, “ta còn nhớ, trước khi gặp ta ngươi đã mê hoặc Thầm Chính Gia để hắn chứa chấp ngươi a?”
“Miên Thần thật thông minh ~ ” Tiểu Ly đem cằm để lên vai Hoa Miên Thần, nhếch miệng nói, “nhiệm vụ trước đó của ta là giết hết mọi người, nhưng mà hiện tại chuyện sinh hài tử của ta và Miên Thần ngươi quan trọng hơn a ~”
“Cho nên…. là ngươi cứ 5 năm một lần phát động thú triệu? muốn hủy diệt chỗ ở của nhân loại?” bàn tay đặt trên eo Tiểu Ly bắt đầu hiện lam quang/
“Dĩ nhiên không phải ta….” Tiểu Ly rời cằm khỏi vai Hoa Miên Thần, quay đầu nhìn vào mắt Hoa Miên Thần, “ta không rảnh như vậy, nhưng mấy lão bất tử kia giở trò!”
“Lão bất tử? cũng là siêu cao giai ma thú?” trong lòng Hoa Miên Thần cả kinh, xem ra số lượng siêu cao giai ma thú so với mình tưởng còn nhiều hơn.
“Phải, nhưng bọn họ không lợi hại bằng ta! ta mới là siêu cao giai ma thú mạnh nhất Cự Ma Chi Sâm!”
Nói rồi nàng dùng tay ôm eo Hoa Miên Thần, trực tiếp bế Hoa Miên Thần lên, xoay người ném lên thảm lông. Nàng ấn lên bàn tay Hoa Miên Thần sắp phóng ma pháp công kích ra, một tay đánh tay băng trụ Hoa Miên Thần làm, sau đó giữ hai tay nàng, một tay cởi ngoại bào của nàng.
“Miên Thần, ngươi thật không biết nghe lời gì hết a, ta giận rồi a! dù sao các biên cương phía nam cũng không còn xa, vậy đêm nay ta làm ngươi mang thai hài tử của ta luôn! chờ đội ngũ đến biên cương phía nam, đúng lúc ta mang ngươi về động của ta!”
“Khoan…. khoan đã!” Hoa Miên Thần cố gắng tụ ma pháp hồi lâu đã bị Tiểu Ly đơn giản phá giải, không khỏi luống cuống. Tiểu Ly này đẳng cấp nhất định là cao hơn mình! “vì sao ngươi muốn ta sinh hài tử cho ngươi? trước mặc kệ ngươi thế nào, nhưng nghe lời ngươi nói, ngươi còn biết nhiều siêu cao giai ma thú khác? vì sao không tìm bọn họ sinh?”
“Vì sao?” Tiểu Ly từ trên nhìn xuống trông Hoa Miên Thần đang bị chính mình ức hiếp, lại ở bên gáy Hoa Miên Thần hít một hơi dài, sau đó thỏa mãn phát ra một tiếng thở dài: “thứ nhất, vì dung mạo Miên Thần ngươi đẹp, siêu cao giai ma thú trong rừng có biến hóa cũng không đẹp bằng ta, đến cả chỉnh sửa cũng xấu hoắc! Thứ hai, vì Miên Thần ngươi ngửi rất thơm, ta thấy được mùi thối trên người các siêu cao giai ma thú khác! Thứ ba, vì ta cảm thấy Miên Thần ngươi rất hợp, ta thích biểu tình độc ác khi ngươi uy hiếp Lôi Tông. Thứ tư, quan trọng nhất chính là Miên Thần ngươi có kinh nghiệm sinh hài tử. Vốn siêu cao giai ma thú chúng ta rất khó mang thai, mấy lão bất tử không có hậu đại. Nhưng Miên Thần ngươi chẳng những có hài tử, hơn nữa hài tử cũng rất mạnh, sau này chỉ cần cố gắng bồi dưỡng, nhất định sẽ trở thành siêu cao giai ma thú mạnh nhất! Miên Thần và ta đều ưu tú như vậy, sinh hài tử ra nhất định là chí cao vô thượng nhất đại lục này rồi!”
“!!!” Hoa Miên Thần cũng không nghĩ đến sợ hãi, thầm nghĩ muốn cạy đầu ma thú hình người này ra xem, trong đầu nàng đang chứa cái gì? “lão nương từ khi nào có kinh nghiệm sinh hài tử?”
“Ah ah ah? bánh bao thịt không phải hài tử do Miên Thần ngươi sinh sao?” đến lượt Tiểu Ly chấn kinh, nàng chỉ vào bánh bao thịt còn đang nằm ngủ say cao giọng hỏi.
“Phóng rắm! đây là do lão nương nhặt được!”
“Gạt người!” biểu tình Tiểu Ly nhìn có vẻ thương tâm, so với bị Hoa Miên Thần cự tuyệt còn thương tâm hơn, “Miên Thần ngươi thật nhẫn tâm quá, vì không muốn sinh hài tử với ta, mà đến cả hài tử của mình cũng không nhận!”
“Ta lừa ngươi làm cái gì?” Hoa Miên Thần tức giận, đệch, sanh hài tử quan trọng như vậy sao? cần gì phải biểu cảm như trời sập vậy?
“Ta không tin! vậy ngươi biến nguyên hình cho ta xem đi!”
“….” biến nguyên hình càng khó cãi! Hoa Miên Thần cảm thấy mình so với Tiểu Ly còn tuyệt vọng hơn.
“Ngươi mau biến đi! biến cho ta xem a!”
Mặc dù Hoa Miên Thần tuyệt vọng, nhưng Tiểu Ly cũng không tha cho Hoa Miên Thần, tiếp tục thúc giục.
“Ngươi không biến, nói rõ ngươi chột dạ, bánh bao thịt là con ruột của ngươi!”
Hoa Miên Thần lườm một cái, mặc kệ Tiểu Ly.
“Nếu bánh bao thịt là con ruột của ngươi, vậy ngươi cũng phải sinh cho ta một đứa!” Tiểu Ly lại nói, bắt đầu kéo y phục của Hoa Miên Thần.
Đúng lúc này, rèm cửa lều được nhấc lên, Hạ Nghênh Lâm thò đầu vào, thấy hai người đang áp nhau, không có nhiều thời gian nói chuyện, chỉ thất kinh kêu: “Miên Thần, Tiểu Ly cô nương, lúc này là lúc nào rồi các ngươi còn…. mau dậy đi, chúng ta bị ma thú công kích rồi!”
“Ma thú?” Hoa Miên Thần và Tiểu Ly cùng lên tiếng.
Mấy ngày nay, vì có Tiểu Ly ở đây, cũng có thể là mệnh lệnh của Tiểu Ly cho nên đại đội không gặp nhiều ma thú, điều này khiến mọi người đi đường nhanh hơn. Vốn nghĩ tối nay sẽ giống như mọi ngày, là một buổi tối yên bình, không ngờ ngay lúc có bốn người được cử canh gác mệt rã rời, thì lại cảm nhận từ xa truyền đến tiếng động, nhìn kỹ lại là một đàn ma thú đang lao đến chỗ bọn họ, so với trước kia bọn hắn gặp còn nhiều hơn.
“Phải, mau lên, chuẩn bị nghênh chiến thôi!” Hạ Nghênh Lâm để lại lời này, vội vàng rời đi.
Hoa Miên Thần chỉnh lại y phục của mình, gắt gao trừng Tiểu Ly, “ngươi rốt cuộc cũng hạ thủ?”
“Không phải ta!” đối mặt với ánh mắt hoài nghi của Hoa Miên Thần, Tiểu Ly khoát tay lia lịa, “ta thực sự không biết, là mấy lão bất tử gọi đám kia đến, lúc đầu ta không có hứng thú, nếu không phải bọn họ nói sẽ tìm cho ta một đối tượng giao phối, ta cũng không muốn ra khỏi Cự Ma Chi Sâm! hiện tại thấy được Miên Thần ngươi, ta cũng không cần phải làm việc của đám lão bất tử kia rồi!”
Không phải Tiểu Ly, vậy thì là ai? vừa rồi đấu trí với Tiểu Ly, hiện tại đã yên tĩnh, Hoa Miên Thần cũng cảm nhận được mặt đất rung động. Chấn động mạnh như vậy, số lượng ma thú nhất định là hơn ngàn con, số lương nhiều như vậy là do ma thú tự phát kéo đến một chỗ? Hoa Miên Thần tin là phía sau chúng có ngươi…. không đúng, có ma thú đang khống chế.
“Lẽ nào…..” Tiểu Ly vén rèm cửa lên, nhìn phía xa xa, nhưng chỉ thấy được một bầy thú trong rừng rậm. Nàng đơn giản nhắm mắt lại, hít một hơi dài, lần nữa mở mắt ngập tràn độc ác: “quả nhiên là hắn, mùi thối như vậy, cách xa như vậy, nhiều ma thú như vậy nhưng vẫn ngửi thấy được!”