Chương 108
Đang khi nói chuyện, một nam một nữ đi vào trong động.
Khi nhìn thấy bọn họ, Hoa Miên Thần mới hiểu được vì sao bọn họ không thể trà trộn vào loài người để thám thính. Biến hóa như vậy thật là xấu quá, bộ dạng như đang đùa, mắt mũi miệng không có gì là không xấu, hèn chi Tiểu Ly muốn sinh hài tử với mình! nếu cùng mấy tên siêu cao giai ma thú này sinh hậu đại, tướng mạo có lẽ là còn tệ hơn nữa!
“Ai nha~ Tiểu Ly! ngươi tìm đâu ra một con siêu cao giai ma thú xinh đẹp như vậy? chờ ngươi và nàng cùng sinh hài tử xong thì để nàng sinh cho ta một đứa với?!”
Còn nhớ đến Khanh Nguyệt đi đánh bay vào trong góc, Hoa Miên Thần cũng mặc kệ hai siêu cao giai ma thú kia, cố gắng thoát ra trong gian nan, nàng lại bị người…. không đúng, là thú để ý.
“Ha ha, Đại Thúy với tướng mạo này của ngươi thì có giao phối với siêu cao giai ma thú xinh đẹp hơn nữa thì cũng sinh ra hậu đại rất xấu, ta thấy ngươi nên bỏ đi thì hơn!” Tiểu Ly cảnh giác đến trước mặt Miên Hoa Thần, ngăn hai anh hai ánh mắt đang nhìn kia, “ta đã tò mò sao lúc này đám lão bất tử lại xuất hiện, các ngươi cũng đến làm gì? chậc chậc chậc, một thần hôi hám, thối quá, mau rời khỏi động của ta!”
“Ah…. chúng ta không muốn ra a….”
Biểu tình Đại Thúy có chút ủy khuất, nhưng kết hợp cùng tướng mạo của nàng thì không thấy được sự sợ hãi. Ánh mắt Tiểu Ly nhìn nàng không tới một giây, liền quay đầu nhìn Hoa Miên Thần.
“Đám lão bất tử nói, đám triệu hoán sư tới từ Long Châu thành này thực lực rất mạnh, bọn họ sợ ngươi không giải quyết được, nên phái ta và…..”
“Tiểu Ly!” Đại Thúy còn chưa nói xong thì bị một con siêu cao giai ma thú đực cắt ngang, vẻ mặt hắn tựa người bị phụ tình nhìn Tiểu Ly, “trưởng lão nói với ta, ngươi yêu cầu bọn họ tìm cho ngươi một siêu cao giai ma thú xinh đẹp để sinh hài tử cho ngươi! vậy còn ta thì sao? ta phải làm sao đây? tình cảm mấy chục năm của chúng ta…..”
“Ngươi thối quá!” Tiểu Ly không nhịn được cắt lời của tên thú này, “Đại Hùng, ai có tình cảm mấy chục năm với ngươi vậy? hả? là ngươi một mình tự dính lấy ta a! ta cảnh cáo ngươi lần cuối, đừng có quấn lấy ta nữa, nếu không…… sẽ làm thịt ngươi!”
Siêu cao giai ma thú bị gọi là Đại Hùng đau lòng không thôi nhìn chằm chằm Tiểu Ly hồi lâu, lấy ra trong ngực một viên ngọc xanh, “Tiểu Ly, nếu ngươi không sinh hài tử với ta, vậy ta sẽ đưa thứ này cho các trưởng lão!”
Hoa Miên Thần tuy bị Tiểu Ly che lại, nhưng Đại Hùng thân thể khổng lồ cũng không thể bị Tiểu Ly che hết được, cho nên Hoa Miên Thần liếc mắt liền thấy được viên ngọc xanh kia.
Cái này, không phải giống chìa khía mở bí cảnh đó sao?
Nhưng viên mình lấy trước kia là màu đỏ, hình dạng và màu sắc không giống, nhưng cảm giác thì rất giống nhau.
Qủa nhiên, Tiểu Ly liền chứng thực suy đoán của Hoa Miên Thần.
“Vô liêm sỉ! ngươi thực sự muốn chết sao? ngươi dám vào sơn động của ta, còn tự ý lấy đi chìa khóa ta vất vả có được?” đó là thứ cuối cùng nàng giữ lại cho hậu đại dùng!
“Tiểu Ly, hiện tại ngươi cũng biết Cự Ma Chi Sâm chúng ta thiếu siêu cao giai ma thú rất nhiều, các trưởng lão luôn muốn tìm một cái bí cảnh giải phóng hết siêu cao giai ma thú bên trong. Cho nên bọn họ cũng sớm hoài nghi ngươi có chìa khóa bí cảnh, còn đã tính toán từ trước.” Đại Hùng tung hứng viên ngọc xanh nhỏ, Tiểu Ly vội vung dây leo đến thì bị nắm lại, đồng thời bị đánh ngược trở lại, “Tiểu Ly, ngươi biết ta luôn thích ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý sinh hài tử cho ta, ta sẽ đưa chìa khóa cho ngươi, sau khi về sẽ nói với trưởng lão ngươi không có chìa khóa bí cảnh, được không?”
“Ah….. ha ha ha ha……”
Hắc ban trên mặt Tiểu Ly càng lúc càng dày, lan xuống cổ, hắc ban xuất hiện trên da bắt đầu chuyển thành xanh lục.
“Muốn ta sinh hài tử cho ngươi? nằm mơ!”
Gào xong câu này, Tiểu Ly liền giang hai tay, một mảng dây leo kim sắc lớn phóng về phía Đại Hùng. Đại Hùng thấy dây leo chằng chịt đánh về phía mình liền chạy ra ngoài động, Tiểu Ly công kích thất bại, liền chạy theo ra ngoài.
Cơ hội tốt!
Hoa Miên Thần thấy Tiểu Ly đuổi theo Đại Hùng ra khỏi động, dúng sức ma sát dây leo đang trói mình, đang lúc Hoa Miên Thần cảm thấy cổ tay mình sắp bị mài rớt, thì cằm đột nhiên bị một bàn tay nâng lên.
“Chậc chậc chậc, Tiểu Ly thật đúng là tinh mắt, sao lại tìm được siêu cao giai ma thú xinh đẹp như ngươi chứ?” ngón tay Đại Thúy vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp, hai con mắt dán chặt lên khuôn mặt tinh xảo của Hoa Miên Thần, “ngươi xem a, có thể Tiểu Ly chạy đi sinh hài tử với Đại Hùng rồi, cho nên bây giờ chúng ta cùng làm một đứa đi! nếu cùng ngươi sinh hài tử, nhất định sẽ rất đẹp a~” nói xong, hai tay bắt đầu xé ngoại bào của Hoa Miên Thần.
“Dừng tay! ta kêu ngươi dừng tay!”
Hoa Miên Thần lắc người muốn tránh không cho Đại Thúy chạm vào, đáng tiếc nàng bị trói không thể động đậy, chỉ có thể trừng mắt nhìn y phục của mình từng chút bị xé xuống.
“Xoẹt –”
Khi chiếc áo cuối trên người Hoa Miên Thần bị xez xuống, bờ vai trắng cũng hiện ra, Đại Thúy nhịn không được đưa tay sờ vào.
“Thật tốt, thực sự rất tuyệt, trên người ngươi còn thơm như vậy, ta….”
Vẻ mặt Đại Thúy say mê đưa tay vuốt ve đầu vai trơn tuột của Hoa Miên Thần, muốn sờ tiếp vào trong, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng xé gió.
Một thanh trọng kiếm bổ đến, đồng thời kèm theo giọng nữ khàn khàn, “đừng đụng vào nàng!”
Là Khanh Nguyệt! Hoa Miên Thần thấy Khanh Nguyệt vốn đã không còn sức, đang run rẩy vung trọng kiếm lên, chém về phía Đại Thúy.
“Sao lại còn một tên nữa? hả? là loài người?” Đại Thúy đơn giản tiếp được trọng kiếm của Khanh Nguyệt, sau đó nhấc chân, liền đá bay Khanh Nguyệt ra ngoài, “cút đi, hiện tại ta đang bận nhiều việc, không rảnh xử ngươi.”
“Đừng mà!” thấy tay áo Khanh Nguyệt dính đầy máu bị đánh vào vách đá, tâm tình Hoa Miên Thần cũng không tốt hơn được.
“Đừng cái gì? tiểu mỹ nhân? chỉ là một nhân loại thôi, chúng ta tiếp theo…..”
“Đừng…. đừng đụng vào nàng……”
Khanh Nguyệt ngã xuống đất cố gắng bò bằng tứ chi về hướng Hoa Miên Thần.
Đại Thúy nhếch miệng, khi Khanh Nguyệt vừa bò đến gót chân này thì lại đá bay Khanh Nguyệt lần nữa.
“Đủ rồi! đủ rồi! ngươi dừng tay lại!” nước mắt Hoa Miên Thần không nhịn được mà chảy xuống, nàng mang theo tiếng khóc nức nở nhìn Khanh Nguyệt quát: “Khanh Nguyệt! ngươi mau cút đi a! sao ngươi lại đáng ghét như vậy! mau cút cho ta!”
“Thực sự rất đáng ghét a!” Đại Thúy đánh giá Khanh Nguyệt vẫn còn đang động được tứ chi, “mà thôi kệ đi, ta còn bận chuyện để tiểu mỹ nhân sinh hài tử cho ta a.”
Dứt lời, nàng lần nữa xoay người sờ soạng Hoa Miên Thần. Bất quá lúc này tay nàng chưa chạm vào Hoa Miên Thần, phía sau truyền đến âm thanh lạnh như băng: “ngươi muốn sinh hài tử với ai?”
“Tiểu….. Tiểu Ly?”
Đại Thúy vừa quay đầu lại, thì thấy người đầy sát khí, vạt áo của Tiểu Ly còn đang nhỏ máu.
“Ngươi…. sao ngươi lại về nhanh như vậy? Đại Hùng đâu?”
“Chết rồi!” Tiểu Ly cười lạnh, từng bước đến gần Đại Thúy, “bây giờ còn lại mình ngươi, thấy chìa khóa của ta còn muốn đoạt Miên Thần của ta, hay là…..”
“Không có, không có, không có!” Đại Thúy cười nịnh, hai bước vòng qua Tiểu Ly, đi tới chỗ Khanh Nguyệt còn nằm trên đất, một tay nhấc nàng lên, “Tiểu Ly ngươi hiểu lầm rồi, ta không dám đoạt tiểu mỹ nhân với ngươi, ta thật ra thích nhân loại này hơn, nhìn kỹ một chút, tướng mạo của nàng cũng rất đẹp, không chừng có thể giúp ta sinh hậu đại xinh đẹp a.”
“Xì –” Tiểu Ly vẻ mặt khinh bỉ cười cợt nói: “ngươi không sợ sinh ra quái vật hả? bất quá nữ nhân này thực sự rất vướng bận, ngươi muốn sinh hài tử với nàng, ta không ngăn cản, nhưng chìa khóa của ta……”
“Ha….. ha ha ha…… chìa khóa cái gì? ta không biết a.” Đại Thúy liếc nhìn vạt áo nhuộm máu của Tiểu Ly, trong lòng phát lạnh, nàng không muốn chết như Đại Hùng! “Tiểu Ly, ngươi cũng biết rồi đó, ta cũng rất ghét đám lão bất tử, nên chìa khóa ta sẽ không nói với bọn họ.”
“Ah, tạm thời tin ngươi một lần.” biểu tình Tiểu Ly không kiên nhẫn phất tay một cái, đuổi Đại Thúy đi nói: “được rồi, mang nữ nhân của ngươi đi giao phối đi, đổi cái động khác, đừng có ở chỗ ta làm vướng víu.”
“Đương nhiên, đương nhiên, Tiểu Ly ngươi và tiểu mỹ nhân tiếp tục làm đi a.” Đại Thúy làm như tha thi thể, kéo Khanh Nguyệt rời khỏi động.
“Đừng mà! đừng mà!” Hoa Miên Thần nổi điên nhìn Tiểu Ly hét lên, “Tiểu Ly, ngươi mau cản nàng lại, muốn ta sinh hài tử cho ngươi ta sẽ sinh!”
Tiểu Ly sờ hai má Hoa Miên Thần khóc đến đỏ bừng, cười lạnh nói: “ta sẽ không cản chuyện ngươi sinh hài tư cho ta a, Miên Thần! xem ra nữ nhân này trong lòng ngươi có địa vị không nhẹ a?” nói xong, liền quay đầu nhìn Đại Thúy quát lên: “còn không tha đi? định chờ ta giết ngươi sao?”
“Ta đi, ta đi, ta đi…..” Đại Thúy gật đầu như giã tỏi.
“Miên….. Thần……” mười đầu ngón tay Khanh Nguyệt cào lên đất, đầu ngón tay đều có máu.
“Buông nàng ra, ta kêu ngươi buông ra!”
Khi tiếng kêu thê lương của Hoa Miên Thần vang lên, bốn con hỏa long lớn đánh về phía Đại Thúy, Đại Thúy sợ đến nhấc Khanh Nguyệt xoay người bỏ chạy.
Bốn con hỏa long đụng phải vách đá, tia lửa văng khắp nơi, khiến cả động lung lay.
Nếu cả động có thể sụp thì tốt rồi.
Trong tầm mắt Hoa Miên Thần không có thân ảnh Khanh Nguyệt, đầu vô lực ngửa về sau, thất thần nhìn nóc đá.
“Vậy thì, không còn cản trở nữa, Miên Thần chúng ta tiếp tục…..”
“Ah….. ha ha ha ha……. ha ha ha ha! ha ha ha ha!”
“Miên Thần, ngươi làm sao vậy?” đối mặt với Hoa Miên Thần đột nhiên cười như điên, Tiểu Ly sợ hãi thu hồi tay mình vừa đưa ra, phòng ngừa Hoa Miên Thần lại phóng ma pháp công kích.
“Ngươi nghĩ rằng, ta thực sự có thể sinh hài tử với ngươi sao?” bất quá Hoa Miên Thần vẫn không thể nhúc nhích, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm nóc đá.
“Miên Thần, không phải ta đã nói rồi sao? cho dù ngươi không có kinh nghiệm sinh hài tử, nhưng chúng ta có thể thử một lần…..”
“Nếu như….. ta nói ta không phải là ma thú thì sao?” khuôn mặt Hoa Miên Thần mang nụ cười quỷ dị.
“Gạt….. gạt người! ta không tin, ngươi không phải ma thú, thì ngươi là cái gì?”
“Ta….. là một con triệu hoán thú a……” một tiếng thở dài, Hoa Miên Thần nói ra điều mình không muốn nhất, không muốn thừa nhận cái thân phận này.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Tiểu Ly: ngươi hao hết ma lực không còn gì rồi! nói năng không lí trí như vừa mới bị nghẹn a.
Miên Miên: ngươi đợi đó, đừng có mà hối hận!
_(:з” ∠)_ xin lỗi, mỗi lần viết lên “Đại Thúy ” ta tựu ra vai diễn…