Chương 120
Khi mọi người đến biên cương phía nam, các quân quan nghênh đón các chiến sĩ rất nồng hậu. Hoa Miên Thần và Khanh Nguyệt nghi ngờ nhìn nhau, xem thái độ các quân quan kia, không giống như đã nghe qua người khác vu khống mọi người? xảy ra chuyện gì vậy? không lã người chạy trốn kia thành đồ ăn của ma thú rồi sao?
Những người khác cũng nghi ngờ giống Hoa Miên Thần, nhưng thấy người ta không nói gì nên bọn họ cũng không định hỏi lại, nhưng hơn 10 vị triệu hoán sư chủ thành còn lại đi theo đại đội lại nói với các quân quan đội của họ bị ma thú tập kích, các quân quan liền xua tay vẻ mặt đau lòng nói: “ta biết, ta biết, cực khổ cho các ngươi rồi, đội trưởng các ngươi đã nói với chúng ta rồi….”
Đội trưởng? mọi người nhìn nhau, vẻ mặt đểu sợ hãi. Bọn họ biết hai tên đội trưởng triệu hoán sư chủ thành, một tên đã chết, tên còn lại chính là Lôi Tông, không lẽ tên bỏ trốn chính là Lôi Tông?
“Ma thú siêu cao giai a, không ngờ các ngươi lại gặp phải, Lôi đội trưởng nói hắn liều mạng nên mới trốn thoát được, cả đôi tan rã, cứ tưởng toàn đội triệu hoán sư chủ thành gặp nạn hết, không ngờ lại còn gặp được đội viên của hắn, bây giờ ta đưa các ngươi đi gặp hắn, hắn chắc sẽ vui lắm a!” một vị quan quân râu quai nón không để ý biểu tình trên mặt mọi người, tiếp tục nói còn vỗ lưng một triệu hoán sư chủ thành nói. “cực khổi rồi, mọi người đều cực khổ rồi….”
Qủa nhiên là Lôi Tông! nhưng không thể nào a! với tính cách tính toán như Lôi Tông, nếu tới biên cương phía nam trước, thì sao các quan quân lại không nghi ngờ bọn họ? nhất là….. mọi người đều im lặng nhìn Hoa Miên Thần và Khanh Nguyệt.
“Chung tướng quân, đội trưởng của chúng ta… hắn có nói gì nữa không?”
“Hả? chỉ nói mọi người gặp phải ma thú siêu cao giai, cả đội bị diệt, nhưng mà các ngươi lại tách đi, còn cụ thể thì cứ gặp trực tiếp đội trưởng các ngươi mà hỏi a! Lôi đội trưởng bị thương toàn thân, còn đang dưỡng thương, để ta đưa các ngươi đến xem.”
“Không cần, không cần, không cần, cứ để Lôi đội trưởng nghi ngơi thật tốt đi.” đối với vị đổi trưởng tìm được đường sống trong cái chết, mọi người vẫn không tin được. Nhưng mà, càng khiến bọn họ khó tin chính là, Lôi Tông không nói gì với các quân quan, hắn thật ra đang âm mưu cái gì?
Mọi người tâm tình phức tạp không rảnh giao lưu với các quân quan, bọn họ mang tạp dịch đến, bắt đầu hỗ trợ các triệu hoán sư và chiến sĩ sắp xếp chỗ ở. Mặc dù biên cương phía nam nguy hiểm nhất, nhưng ăn ở so với đi đường dài thì vẫn tốt hơn nhiều. Dù sao thì biên cương phía nam cũng đó các triệu hoán sư và quan quân chiến sĩ đóng lâu dài ở đây, cho nên chỗ ở, nhà ăn, nhà tắm đều có đầy đủ hết, nhưng điều kiện không được tốt như trại huấn luyện triệu hoán sư.
Mọi người đi đường cực khổ cũng đã đến nơi, làm gì lại ghét bỏ biên cương điều kiện không tốt được chứ? cho nên đi theo tạp dịch mọi người nhanh chóng sắp xếp chỗ ở nghỉ ngơi cho mình, chuẩn bị tắm rửa một hồi, nghỉ ngơi thoải mái, sau đó bắt đầu nghênh đón trận chiến khốc liệt.
Nhà ở biên cương phía nam, một gian chứa được 10 đến 20 người, Khanh Nguyệt rốt cuộc có thể công khai ở cùng một phòng với Hoa Miên Thần rồi, nhưng mà khi vào ở lại còn có thêm Tiểu Ly, Bích Vũ An, Hạ Nghênh Lâm vài người nữa là hơn 10 người.
“Sao ngươi lại vào ở đây? không lẽ ngươi cũng giúp chống thú triều à?” Khanh Nguyệt giúp Hoa Miên Thần dọn giường chiếu, đối với Tiểu Ly đang dọn giường chiếu bên cạnh khó chịu hỏi. Đáng ghét, chọn giường cũng gần Miên Miên như vậy, buổi tối đúng là vướng víu mà!
“Ta đến giúp chống thú triều thì thế nào?” Tiểu Ly vừa xếp giường chiếu, vừa đáp lại.
“Ah, buồn cười! nếu ngươi thật lòng hỗ trợ thì thú triều còn xuất hiện sao? dối trá!” Khanh Nguyệt cười trào phúng.
“…” đối với lời này của Khanh Nguyêt, Tiểu Ly hoàn toàn không thể phản bác. Không sai, thú triều gì đó, nàng không để ý tới, hiện tại nàng theo Hoa Miên Thần chủ yếu là vì muốn đem tiểu bánh bao đi sinh hài tử cho mình.
Thấy Tiểu Ly trầm mặc, Khanh Nguyệt và Hoa Miên Thần nhìn nhau, khẽ lắc đầu một cái.
Sau khi mọi người dọn dẹp trong gian phòng xong, Hạ Nghênh Lâm đến hỏi Hoa Miên Thần: “Miên Thần, chúng ta đi đoạn đường này đầy gió bụi, giờ tính đi nhà tắm, tắm rửa một chút, có muốn đi chung không?”
“Ta…”
Nghĩ tới mình một thân bụi bặm, Hoa Miên Thần ghét bỏ kéo kéo y phục, định đồng ý thì Khanh Nguyệt túm cổ tiểu bánh bao đang lộn trên chăn nhét vào ngực Hạ Nghênh Lâm.
“Các ngươi đi trước đi, ta và Miên Thần còn chưa xong việc, tiểu bánh bao ở đây vướng bận quá, các ngươi thuận tiện tắm gội cho nó luôn đi.”
Hạ Nghênh Lâm mắt hồng hồng, mơ màng ôm tiểu bánh bao xoay người rời đi, Tiểu Ly nhìn thấy vội bỏ công việc trên tay, chạy theo, “ta cũng muốn đi tắm, đi cùng đi, tiểu bánh bao để ta ôm ngươi….”
“Nghênh Lâm, không được đưa tiểu bánh bao cho Tiểu Ly! mặc kệ nàng dùng cách gì! bánh bao, cẩn thận một chút, quái a di kia muốn bắt ngươi, thì ngươi phải công kích nàng biết chưa!”
Lời cảnh cáo của Hoa Miên Thần từ phía sau truyền tới, cùng với lợi trảo tiểu bánh bao thò ra, khiến Tiểu Ly tức giận thu tay về, nhưng mà nàng vẫn không dừng bước.
Những người còn lại trong gian phòng thấy mọi người đi bớt cũng lo không có nước nóng nên sửa xong cũng vội rời đi. Chỉ còn lại Khanh Nguyệt, từ từ giúp Hoa Miên Thần chỉnh giường đệm, từng lớp từng lớp, còn lấy ra cái đệm mềm trong không gian của mình lót lên. Nàng cẩn thận làm xong quay đầu cười nói với Hoa Miên Thần, “Miên Miên đoạn đường này thực sự gian khổ, hiện tại ta xếp giường đệm mềm hơn rồi, buổi tối ngươi có thể ngủ thoái mái hơn ~ ”
Hoa Miên Thần nhìn Khanh Nguyệt sắp xếp giường đệm ngăn nắp, còn dùng tay ấn thử cảm giác mềm mại, mím môi một cái sau đó nhỏ giọng nói, “gọi sai rồi….”
“Đúng vậy, chủ nhân ~” Khanh Nguyệt cười một cái thật to với Hoa Miên Thần.
Sau khi mọi người tắm xong lần lượt đi về, Hoa Miên Thần thấy Khanh Nguyệt đã xếp xong, đang định hỏi nàng có muốn đi nhà tắm không thì có tạp dịch đến báo, mọi người chuẩn bị dự tiệc tẩy trần.
“…” tắm trước hay ăn trước đây? Hoa Miên Thần nhìn y phục mình trước, rồi lại nhìn nhóm Hạ Nghênh Lâm đang chờ mình, bất đắc dĩ thở dài. Thôi kệ, dù sao cũng ở bẩn nhiều ngày rồi, chờ thêm chút nữa ăn xong rồi đi tắm vậy.
Ăn xong, các chiến sĩ và triệu hoán sư đúng quân ở đây kéo mọi người lại cùng hàn huyên với nhau, Hoa Miên Thần cũng không muốn làm những người dùng mạng để bảo vệ biên cương cảm thấy khó chịu nên, ở lại cùng đội cho đến khi kết thúc, lúc này trời đã tối om.
“Miên Thần, bây giờ muốn đi tắm hả?” trong lúc Hoa Miên Thần nhìn một nhóm nữ đi cùng nhau vào nhà tắm, Khanh Nguyệt nhỏ giọng hỏi một câu.
“Bây giờ? hay là chờ một chút đi.” Hoa Miên Thần nhìn nhiều người vào nhà tắm như vậy, liền do dự. Mọi người đi đường đều bẩn, nhà tắm lớn như vậy, cách gian thì lại không nhiều, sợ là đến lúc đó vào tắm, cách gian không đủ, còn phải hai người chen một gian, vậy thì lúng túng quá. Đặc biệt là xú nha đầu này còn đòi một gian. Hoa Miên Thần lén nhìn sang Khanh Nguyệt.
Khanh Nguyệt cười cười không nói gì, Hạ Nghênh Lâm các nàng tắm cho tiểu bánh bao xong đã đưa về gian phòng nghỉ ngơi, Hoa Miên Thần và Khanh Nguyệt cứ vậy đi dạo trong quân doanh.
Từng nhóm nữ nhân cứ vậy thay nhau ra vào nhà tắm, đến khi mọi người tắm xong, một số gian phòng đã tắt đèn đi ngủ. Khanh Nguyệt mới cùng Hoa Miên Thần đi dạo hồi lâu xác nhận trong nhà tắm không còn ai, thì mới đi vào trong.
Nhà tắm ở đây làm đơn sơ hơn ở trại huấn luyện, đến cả lu nấu nước so với trại huấn luyện cũng nhỏ hơn. Khanh Nguyệt nhìn vài cái lu nước rồi nhìn về phía Hoa Miên Thần giang tay ra nói: “hết nước nóng rồi, đến cả nước lạnh cũng không còn.”
Hoa Miên Thần đắc ý nhìn Khanh Nguyệt nhíu mày, bàn tay hướng lên, nháy mắt băng trùy lớn xuất hiện. “cái này vốn không làm khó được ta ~ ”
Khanh Nguyệt nhìn băng trùy một chút, cười thâm ý với Hoa Miên Thần, “chủ nhân, ta nhớ chúng ta tắm cùng như trước kia a, ít nhiều nhờ ma pháp của ngài, nên mỗi lần tắm đều có thêm nước nóng.”
“…” xú nha đầu này đang nói đến lần đó sao? mình còn nhìn nàng trống trơn? nháy mắt Hoa Miên Thần đỏ mặt, chột dạ dời ánh mắt của mình đi.
Thấy Hoa Miên Thần như vậy, nụ cười trên miệng Khanh Nguyệt càng sâu, “hả? nhìn bộ dạng chủ nhân như vậy, chắc là nhớ rõ lúc đó chúng ta tắm chung đúng không? lần đó ta và chủ nhân cùng tắm….”:
“Không nhớ!” Hoa Miên Thần đỏ mặt rống lên với Khanh Nguyệt, sau đó túm một cái lu lên bỏ lại Khanh Nguyệt, đi vào một cách gian, “ta muốn đi tắm, ngươi tự nghĩ cách đi!”
Sau khi Hoa Miên Thần đóng cửa cách gian xong, nấu sôi một lu nước, ngoài cửa không nghe thấy động tĩnh nào. Hoa Miên Thần rốt cuộc thấy lo lắng liền mở cửa, muốn nhìn xem Khanh Nguyệt thế nào rồi? cửa vừa mở, Hoa Miên Thần nhìn thấy Khanh Nguyệt mặt tội nghiệp ôm một cái lu khác, đứng ở cửa nhìn mình.
“… ngươi làm cái gì vậy?”
“Chờ chủ nhân tắm xong, bố thí cho ta một chút nước tắm, cho dù là nước đá cũng được….”
Trời này mà tắm nước đá, xú nha đầu này đúng là điên rồi! Hoa Miên Thần liếc mắt, nhìn Khanh Nguyệt vẫy tay nói: “qua đây, ta cho ngươi dùng lu của ta, ta tự nấu lu khác vậy.”
Khanh Nguyệt nghe Hoa Miên Thần nói vậy, mặt vui vẻ đi vào cách gian của Hoa Miên Thần, trong lúc nàng khom lưng bê lu nước, đột nhiên dừng lại, lùi người nói với Hoa Miên Thần, “chủ nhân, mấy ngày qua ta trên người rất bẩn, ta sợ một lu này không đủ tắm….”
“Vậy ngươi tắm trước đi! không đủ ta nấu thêm!” có tắm là may rồi, xú nha đầu này còn đòi hỏi!
“Vậy thì…. làm phiền chủ nhân rồi…..”
“Không có….”
“Hay là ta tắm cùng chủ nhân luôn đi a! chủ nhân chỉ cần nấu nước thôi, ta giúp chủ nhân chà lưng được không?”
Không biết từ lúc nào Khanh Nguyệt đã áp vào người Hoa Miên Thần, một tay ôm eo Hoa Miên Thần, một tay nắm lấy tay nàng kéo vào cách gian.
“Rầm –”
Cửa cách gian đóng lại, âm thanh thức tỉnh Hoa Miên Thần còn mơ màng, nàng vội kéo tay Khanh Nguyệt đang nắm tay mình ra, nhỏ giọng mắng: “ngươi điên rồi hả? mau ra ngoài!”
Khanh Nguyệt không nhúc nhích, tay còn lại của nàng vẫn ôm eo Hoa Miên Thần, dán vào người Hoa Miên Thần nhỏ giọng nói: “chủ nhân, ngươi đang xấu hổ à? trước kia ta từng giúp chủ nhân tắm rồi mà, từ trên xuống dưới mỗi chỗ trên người ngài….”
“Đủ rồi!” Hoa Miên Thần đỏ mặt, trước đây đâu thể so với hiện tại được! tuy là khi đó cũng mắc cỡ, nhưng nghĩ đến hiện tại để Khanh Nguyệt tắm cho mình…. trời ạ! chỉ nghĩ thôi tim cũng đã đập nhanh rồi. “ta không cần ngươi tắm giúp, ta tự tắm được, ngươi mau đi ra đi….”
“Chủ nhân….” Khanh Nguyệt kéo Hoa Miên Thần đang giãy dụa đối diện với mình, mềm mại nhìn vào mắt Hoa Miên Thần, nghiêm túc nói: “chủ nhân, để ta phục vụ cho ngài a!” vừa nói, vừa tháo đai lưng của mình ra.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※