Chương 131
Khi Tiểu Ly mang theo Hoa Miên Thần tìm được bốn con ma thú siêu cao giai còn lại, thì bọn họ đang ngồi vòng quanh trong cái động vui vẻ…. cầm gậy thọc cứt khuấy phân? không đúng…. không phải khuấy phân. Vẻ mặt Hoa Miên Thần phức tạp nhìn bốn con ma thú siêu cao giai ngồi quanh cái đỉnh lớn, dưới đỉnh là cái nồi treo trên ngọn lửa, trong nồi là thứ dịch đậm đặc màu nâu đang sôi ùng ục, đồng thời trong động ngập tràn cái mùi khiến người ta buồn nôn.
“Ma thú các ngươi, cái này…. là đang nghiên cứu chế thuốc độc hả?”
Hoa Miên Thần vừa hỏi xong, thì thấy một con ma thú siêu cao giai múc ra từ bên trong nồi một cục đen thùi lùi, cho vào trong miệng.
“…” còn dùng thân thử độc?
Thấy ánh mắt khiếp sợ của Hoa Miên Thần, Tiểu Ly ngại ngùng giải thích, “cái đó…. bọn họ đang ăn sáng đó.”
“…” Hoa Miên Thần đột nhiên hiểu ra, vì sao đám ma thú siêu cao giai dễ bị trúng độc. Mỗi ngày đều ăn thứ đồ ăn có mùi tất thối này, đột nhiên ngửi thấy đồ ăn thơm xung quanh, bọn họ sao chịu nổi mê hoặc, “thật ra, ta cảm thấy bọn họ làm vậy, không bằng ăn sống…”
“Ăn sống sao mà được? chúng ta là ma thú siêu cao giai cao quý! sao có thể ăn sống như ma thú bình thường được?” một con ma thú siêu cao giai nghe Hoa Miên Thần nói, bất mãn xoay người phản bác. Sau đó, hắn thấy Khanh Nguyệt đứng cạnh Hoa Miên Thần.
“Người…. con người!”
Chỉ một chốc, ba con ma thú còn lại thả cây khuấy cứt xuống… không đúng, là cái thìa cán dài, đồng loạt nhìn Khanh Nguyệt. Khanh Nguyệt thấy ánh mắt bọn họ không tốt, theo bản năng khí thế khai hỏa, phóng ra uy áp của mình.
“Má…. má ơi! nữ nhân này là chiến thần!”
“Trời ạ! chiến thần giết đến động của chúng ta rồi!”
“Hu hu…. các trưởng lão chết hết rồi, những đồng bọn khác cũng chết rồi, lẽ nào ma thú siêu cao giai chúng ta hôm nay phải tuyệt chủng sao?”
“…” Hoa Miên Thần im lặng nhìn đám ma thú kêu gào khóc lóc, trong lòng cảm thán: đám người này…. không đúng, đám thú này thật nhiều trò.
Khanh Nguyệt nghe đám ma thú siêu cao giai khóc lóc thảm thiết, liền thấy bực bội, “ồn ào quá, Miên Miên ta giết hết bọn chúng được không?”
Vừa dứt lời, trong động liền im lặng, đám ma thú siêu cao giai tự che miệng mình, sợ phát ra âm thanh sẽ bị nữ chiến thần làm thịt.
Hoa Miên Thần thấy con ngươi đen của Khanh Nguyệt bắt đầu hiện ra, vội nắm tay nàng. Chỉ nắm tay đơn giản như vậy cũng đủ để chân mày Khanh Nguyệt nhíu lại giãn ra. Nàng không mang sát khí trừng bốn con ma thú siêu cao giai, mà quay đầu nhìn Hoa Miên Thần cười ngây ngô.
“…” Tiểu Ly lườm một cái, xoay người nói với bốn con ma thú siêu cao giai, “yên tâm đi, các ngươi ngu xuẩn như vậy, người ta cũng lười giết các ngươi…”
“Không đúng, nếu các ngươi còn muốn phát động thú triều, thì ta để Khanh Nguyệt giết các ngươi ngay bây giờ!” không chờ Tiểu Ly nói xong, Hoa Miên Thần liền nói quét mắt nhìn bốn ma thú ngu xuẩn, đám ma thú bị Hoa Miên Thần nhìn lướt qua, không hẹn cùng co rúm lại.
“Không có, không có, không có….. chúng ta không có phát động thú triều, phiền phức lắm!”
“Phải đó! mỗi lần thú triều qua đi, chúng ta còn không được ăn no bụng nữa! các trưởng lão nói ma thú dư lại phải để chúng sinh nở nên không được đụng tới!”
“Phải đó! các trưởng lão chết rồi cũng tốt, sau này chúng ta muốn ăn bao nhiêu ma thú cũng được.”
“Bây giờ chúng ta đã nghiên cứu được rau trộn của loài người, mùi vị không tệ, sau này không có thú triều, chúng ta cũng được ăn no thống khoái rồi.”
Thì ra thứ trong nồi không phải độc, cũng không phải cao tất thúi, mà là món thập cẩm. Bỏ đi, không phải việc của mình lo cái gì, chỉ cần mấy con ma thú này không quậy phá là tốt rồi. Nàng cũng phải đề phòng mấy con ma thú này bị ma thú ký sinh thôn phệ nữa, hay là giết bọn họ trước.
“Được rồi, được rồi….” Tiểu Ly sợ Khanh Nguyệt tức giận vì mấy con ma thú ngu xuẩn này ồn ào, mà giết chút, vội vàng cắt lời bọn họ, “hiện tại thấy các ngươi cũng yên lành, ta cũng yên tâm rồi. Sau này các ngươi cẩn thận một chút, chúng ta muốn….”
Tiểu Ly định rút quân về doanh trại điều tra một chút, ma thú ký sinh có phải đang đi xung quanh tìm mục tiêu ký sinh. Không xử lý ma thú ký sinh kia xong thì nàng vẫn không thể yên tâm.
“Chúng ta cùng nhau ăn điểm tâm trước đã!” Hoa Miên Thần nhìn chằm chằm cái nồi, con người đảo một vòng, đột nhiên nói.
“Không được… không được, mấy thứ này còn không đủ cho bốn chúng ta ăn a!” một con ma thú liền xù lông che trước cái nồi của bọn họ.
Hoa Miên Thần mặt khinh bỉ, “đồ ghê vậy có mời ta cũng không ăn! mà các ngươi còn nồi không? ta tự nấu ăn.”
“Miên Thần ngươi…” Tiểu Ly cảm giác Hoa Miên Thần lại chuẩn bị âm mưu gì đó, nàng vẫn không quên, lúc nói ra tìm thấy còn lại bốn con ma thú siêu cao giai, đáy mắt Hoa Miên Thần chợt lóe sát ý.
“Tiểu Ly ăn không? ta mới nghiên cứu chế ra cái lẩu cà ri.”
Hoa Miên Thần nhân lúc mấy con thú không để ý, giả vờ lấy cái túi trong áo choàng của mình, trong túi là bột cà ri lúc Khanh Nguyệt chưa mất trí nhớ làm ra.
“Ăn!”
Khụ khụ, hết cách rồi, đồ ăn của con người thực sự rất ngon, cho dù Hoa Miên Thần có âm mưu gì, thì chờ ăn điểm tâm xong rồi nói.
Cứ vậy, Hoa Miên Thần mượn cái nồi sạch của bốn con ma thú siêu cao giai, kêu Tiểu Ly đi săn vài con ma thú, tiểu bánh bao và Khanh Nguyệt ở một bên xem, sauy đó đổ nước nấu lẩu cà ri. Hết cách rồi, hiện tại Khanh Nguyệt đang bị đần độn không thể nấu cơm được a! Hoa Miên Thần bận rộn làm việc, vừa suy nghĩ phải làm sao giúp Khanh Nguyệt sớm khôi phục ký ức.
Đến khi Tiểu Ly kéo bốn con ma thú mang về, hương cà ri đã che đi cái mùi thúi thần kỳ trong động, bốn con thú ngu xuẩn củng bỏ luôn cái nồi điểm tâm mùi tất của bọn họ, tất cả đều ngậm nước miếng vây quanh Hoa Miên Thần, mặc kệ Khanh Nguyệt phóng nhãn đao cũng không chịu rời đi.
“Miên Thần, cái này…” Tiểu Ly mặc dù cũng bị hương thơm làm tiết nước bọt, nhưng mà khi nhìn thấy cái nồi rau đen thui kia ánh mắt cũng trở nên phúc tạp. Ăn chực cơm loài người lâu rồi, Tiểu Ly hiện tại đối với đồ ăn cũng yêu cầu rất cao, không những thơm, ăn ngon, mà bề ngoài cũng phải đẹp nữa.
Hoa Miên Thần mặc kệ Tiểu Ly quấn lất, nàng một tay cầm muôi một tay cẩm đũa, liếc Tiểu Ly bên cạnh, giao cho Khanh Nguyệt bên cạnh thái thịt. Tuy Khanh Nguyệt bị đần độn, nhưng kỹ năng thái đồ ăn vẫn rất rốt, “ngươi không ăn, thì ngồi một bên xem là được, ta không….”
“Ăn!”
Bữa điểm tâm này, một người 7 thú đều rất hài lòng.
“Thì ra, đồ ăn loài người, chỉ cần mùi đủ thơm, cho dù bề ngoài thế nào thì cũng sẽ ăn rất ngon a!” Tiểu Ly ôm cái bụng no căng, thờ dài nhẹ nhõm một cái, sau đó cảm thán.
“Cái này cũng không chắc.” Hoa Miên Thần cười thần bí, “cũng có loại mùi khó ngửi, nhưng lại ăn rất là thơm.”
Mùi khó ngửi, nhưng ăn rất thơm sao? Tiểu Ly tò mò muốn hỏi, thì bị bốn con thú ngu xuẩn gào khóc cắt ngang.
“Hu hu — ăn ngon quá, so với bữa sáng chúng ta tự làm ngon hơn nhiều…”
“Lần đầu được ăn đồ ngon như vậy, lại không sợ bị đau bụng.”
“Ăn xong đồ ăn ngon này, hiện tại ta thấy đồ chúng ta nấu thật là ghê tởm….”
Ma thú đầu xù nói xong câu đó, bốn con ma thú vô cùng ăn ý, mắt nhỏ lóe lên cùng nhau tội nghiệp nhìn về phía Hoa Miên Thần.
Hoa Miên Thần nhếch miệng, cười vô cùng hòa ái. “các ngươi muốn sau này cũng được đồ ăn như vậy sao?”
“Muốn!”
“Đơn giản thôi! hay là theo ta về doanh trại, hỗ trợ canh phòng biên cương phía nam, vậy thì mỗi ngày các ngươi đều được ăn đồ ăn a ~”
Khi bốn con thú ngu xuẩn lấy lại tinh thần, thì mới phát hiện không ổn.
“Khoan đã, muốn chúng ta đến quân doanh con người?”
“Còn muốn chúng ta canh phòng biên cương phía nam?”
“Ngươi điên rồi….” con ma thú sau cùng đang nói thì thấy mắt Khanh Nguyệt lóe hàn quang, liền im bặt.
Hoa Miên Thần tiếp tục hòa ái dụ dỗ, “giúp loài người canh phòng biên cương phía nam thì sao chứ? dù sao ma thú siêu cao giai cũng chỉ còn lại các ngươi, canh phòng biên cương phía nam đối với các ngươi mà nói quá dễ dàng rồi. Huống hồ, hiện tại các ngươi vẫn còn là con mỗi của ma thú ký sinh kia, trong quân doanh loài người canh phòng nghiêm ngặt, các người vào được thì càng an toàn. Quan trọng là, trong quân doanh, mỗi ngày các ngươi đều được ăn đồ ngon! ngoại trừ một ngày ba bữa, còn có trà chiều, bữa khuya!”
“!!!” trà chiều, bữa khuya mặc dù nghe không hiểu, nhưng ý cũng chắc là giống điểm tâm vậy, nói vậy bọn họ một ngày có thể được ăn tới 5 bữa ngon lành!
“Chúng ta đồng ý!”
“Bây giờ dẫn chúng ta đến quân doanh đi!”
“Ngươi yên tâm, chỉ cần có chúng ta ở đó, sau này không có thứ gì dám bước vào biên cương phía nam đâu!”
“Nhưng mỗi ngày phải cho chúng ta ăn uống thống khoái!”
Cho nên, khi nhóm Hoa Miên Thần về quân doanh, phía sau lại có thêm bốn con ma thú siêu cao giai.
“Không sao chứ?” Hoa Miên Thần cảm thấy quyết định này của mình vô cùng sáng suốt, ngược lại đều là ma thú siêu cao giai nên Tiểu Ly có chút lo lắng, “Miên Thần ngươi không sợ đám ngu xuẩn này biết cách đột nhập quân doanh hả? ngươi dẫn bọn chúng vào quân doanh, lỡ như bọn chúng đổi ý nổi điên giết chóc đến khi đó sẽ thương vong rất nặng a!”
“Tiểu Ly, ngươi cảm thấy dưới sự mê hoặc của đồ ăn, bọn họ sẽ đổi ý được sao?”
“…” Tiểu Ly liền ngậm miệng không nói. Chính mình ở cùng loài người đã lâu, ăn đồ ăn của loài người đến nghiện rồi a. Nếu giết hết con người, vậy thì sẽ không có người làm đồ ăn ngon, cho nên đám ngu xuẩn kia chắc chắn là bị đồ ăn khống chế chặt chẽ rồi!
Khi Hoa Miên Thần gõ cửa quân doanh phía nam, mang theo Khanh Nguyệt cùng bốn người vóc dáng kỳ quái đi vào quân doanh, Chung tướng quân kích động tới nỗi lão lệ xém chút chảy ào ào.
“Tốt, rất là tốt! bình an quay về là tốt rồi!” sau khi qua cái tâm tình kích động, Chung tướng quân chỉ bốn con ma thú siêu cao giai nhỏ giọng hỏi Hoa Miên Thần, “bốn vị này là ai? sao bộ dạng…. như là….”
“Tướng quân, đừng lo lắng, bọn họ từ nhỏ đã xấu xí, đầu óc lại đần độn, nhưng sức chiến của bọn họ rất lớn. Mỗi ngày ngài chỉ cần cho bọn họ ăn cơm, bọn họ sẽ vì biên cương phía nam mà ra sức bảo vệ ~ đương nhiên, vì bọn họ ăn uống khá nhiều, cho nên nguyên liệu nấu ăn cứ để bọn họ tự đi săn.”
“Vậy a?!” Chung tướng quân gật đầu, nhìn ánh mắt Hoa Miên Thần tràn đầy vui vẻ. Đứa nhỏ này, cũng là một lương tài a! không những mang Khanh giáo quan an toàn quay về, còn mang theo bốn cái chiến lực, nàng hình như cũng rất thích hợp canh giữ biên cảnh a!