Chương 133
Khi Hoa Miên Thần bước chân xuống giường, đi đến đâu cũng cảm giác mình trở thành đề tài cho người khác bàn tán. Thực tế thì, đây chỉ là tác dụng tâm lý của Hoa Miên Thần mà thôi, vì tối hôm qua phát hiện nàng và Khanh Nguyệt làm chuyện vận động xấu hổ, chỉ có Tiểu Ly và tiểu bánh bao. Tiểu Ly cũng không rảnh đem chuyện này đi khắp nơi kể lể, còn tiểu bánh bao, trước không nói nó không biết nói tiếng người, nó thậm chí còn không biết việc tối qua Hoa Miên Thần và Khanh Nguyệt đang làm là cái gì.
“Khụ khụ, nghiêm túc chút đi! hôm nay chúng ta ra ngoài săn, đồng thời phải để ý xem có ma thú ký sinh đang canh chừng gần đây không. Hôm qua Chung tướng quân có nói, chỉ có một ngày, các chiến sĩ ra ngoài đã mất tích hết, cho nên ma thú ký sinh không như chúng ta đoán là đi bắt bốn con ma thú siêu cao giai còn lại, mà trốn quanh gần quân doanh đem các chiến sĩ trở đối tượng ký sinh cho nó,” Hoa Miên Thần nghiêm túc, truyền đạt nhiệm vụ hôm nay cho Khanh Nguyệt và Tiểu Ly các nàng.
“Không phải chúng ta, là do chính ngươi suy đoán thôi!” Tiểu Ly tiếp tục khinh bỉ Hoa Miên Thần. Bất quá nàng cũng quên mất, cho dù Hoa Miên Thần thấy thẹn thế nào, thì với thân phận mẹ vợ, cũng đủ áp nàng một đầu rồi.
“Ngươi không phục đúng không? bánh bao, đi về! từ hôm nay trở đi không cho phép theo quái bà này nữa!” tuổi tác lớn hơn mình nhiều, gọi bà cũng đúng thôi!
“Xin lỗi, xin lỗi! ta sai rồi, là do ta đoán mà, không liên quan gì đến Hoa Miên Thần ngươi…” quái bà Tiểu Ly chịu đựng cái xưng hô mới Hoa Miên Thần đặt cho nàng, ôm chặt tiểu bánh không buông.
Hoa Miên Thần miễn cưỡng chịu thái độ nhận sai của Tiểu Ly, sau đó quay đầu vung tay, nhìn Khanh Nguyệt đang dán lấy mình gầm lên: “còn ngươi nữa! dư sức quá ha? dám cãi lời ta? bắt đầu từ hôm nay, ngươi phải đứng cách ta 100 mét, nếu không…. tối nay ngươi ngủ một mình đi!”
Tiểu Ly nhìn thái độ Hoa Miên Thần đối với Khanh Nguyệt như vậy 10 phần kính nể. Lợi hại, triệu hoán thú cư nhiên còn leo lên đầu chủ nhân hô tam uống tứ, Miên Thần đúng là sự kiêu ngạo trong thú giới bọn họ a!
Còn Khanh Nguyệt bất mãn bíu môi, lại bắt đầu làm nũng để Hoa Miên Thần chịu thua. Nhưng mà hiện tại cho dù thế nào Hoa Miên Thần cũng không chịu thỏa hiệp. Hừ, xú nha đầu dày vò ta cả một đêm, không dạy dỗ nàng một chút, thì đúng là phản nghịch mà!
Khanh Nguyệt khóc lóc lăn lộn đều dùng một lần, thấy Hoa Miên Thần vẫn lạnh lùng với mình, trong mắt có lửa giận đang thiêu đốt, lập tức dừng lại tính xấu của mình, ngoan ngoãn cách xa Hoa Miên Thần. Sau đó, Khanh Nguyệt một đường bĩu môi, theo Hoa Miên Thần từ xa xa rời quân doanh.
Có thể do tối qua chơi đùa quá sức, Hoa Miên Thần chỉ săn được 20 con ma thú, thì cảm giác mình mệt mỏi, cách đó không xa Khanh Nguyệt đang so tài với Tiểu Ly, còn mình thì tìm chỗ sạch nghỉ ngơi. Kết quả nàng mới cúi đầu một chút, Khanh Nguyệt và Tiểu Ly chạy đi mất dạng, chỉ để lại trên đất một đống xác ma thú.
Hiện tại Hoa Miên Thần cũng không muốn giúp các nàng xử lý đống xác này, cứ vậy để đó, sau đó tự mình nghỉ ngơi, rồi trông đống xác này, chờ có ma thú bị mùi máu kéo đến, thì dùng băng trùy lấy mạng nó.
Ừm, vậy cũng tiện đó a~
Trong lúc Hoa Miên Thần lười biếng vui vẻ, đột nhiên cảm giác phía sau có tiếng xé gió lao tới, vội lăn khỏi chỗ, tránh được công kích không biết này. Khi Hoa Miên Thần chống tay nhổm người dậy, thì thấy một đống bùn đen đang đứng chỗ mình ngồi.
Ma thú ký sinh!
“Ha ha ha ha ha….. Hoa cô nương thân thủ khá lắm a!”
Kèm theo đó là âm thanh khàn khàn chói tay, ngay sau đó một cái thây đen khổng lồ xuất hiện trước mặt Hoa Miên Thần.
“Lôi Tông!” Hoa Miên Thần khẳng định thân phận của quái vật này.
“Bốp bốp bốp –” Lôi Tông đưa tay lên, dưới ánh mắt cảnh giác của Hoa Miên Thần, vỗ tay. Khi hai tay hắn chạm nhau, còn có chất lỏng màu đen tràn ra, “đúng là khiến ta cảm động a, không ngờ đến, ta biến thành bộ dạng này rồi, Hoa cô nương ngươi vẫn còn nhận ra được.”
“Đương nhiên, Lôi đại thiếu gia để cho ta ấn tượng rất sâu, cho dù biến thành bộ dạng quỷ này, trong đầu ta vẫn thấy ghê tởm…” Hoa Miên Thần chịu đựng khó chịu trên người, chậm rãi đứng dậy, “cho dù hiện tại bề ngoài của ngươi so với trước còn mắc ói hơn, nhưng trong lòng ta, thì cũng như nhau thôi.”
“Ngươi…” không thấy được biểu tình trên mặt Lôi Tông, nhưng từ uy áp hắn thả ra, thì không khó nhìn, hắn thực sự bị Hoa Miên Thần chọc tức,”ah, Hoa cô nương đã lâu như vậy rồi, sao luôn chọc tức người khác vậy?”
Hoa Miên Thần lườm một cái, vẻ mặt coi thường: “ngươi đừng có tưởng bở, ai cần ngươi thích chứ? bất quá chỉ là….”
“…. đồ bỏ không ra gì!”
Hoa Miên Thần nói hai chữ đồ bỏ, khiến cho thân hình Lôi Tông nháy mắt to hơn một trượng, hắn tức giận gầm Hoa Miên Thần một tiếng, lao về phía nàng. Hoa Miên Thần sớm có chuẩn bị, ngày lúc này phóng ra một cái tường băng. Lôi Tông tránh không kịp đâm vào tường băng, chậm rãi trượt xuống. Chất bùn đen cũng dính nhớp đầy tường băng.
“Hả? thực lực miễn cương đề cao, mà sao người vẫn ngu như vậy a? Lôi đại thiếu gia, có thật là ngươi để cho ma thú ký sinh không vậy?”
Hoa Miên Thần nắm cơ hội này, đóng băng Lôi Tông một thân đầy bùn đang quỳ trên đất.
“Hỗn…. hỗn đản…..” Lôi Tông bùn đen bị đông cứng ngắc, hắn cứ vậy dính chùm với mặt đất, cố gắng ngẩng đầu tức giận trừng Hoa Miên Thần, “ta không bị ma thú cấp thấp ký sinh, ta chỉ mượn sức của nó, để nó làm việc cho ta!”
“Sao lại không phải ký sinh? hiện tại ma thú chắc chắn là còn ở trong cơ thể ngươi a!”
“…. thì sao chứ? hiện tại nó đã bị ta áp chế rồi!” Lôi Tông tức giận giãy dụa, không quên phản bác Hoa Miên Thần.
Hoa Miên Thần thấy vậy, nhếch miệng, tiếp tục nói: “nhưng mà, ma thú ký sinh trên người ngươi là phân ra từ trên người Vu Đạt La ra sao? vậy thì không phải là ma thú ký sinh mẹ rồi, mà chỉ là ma thú ký sinh con thôi. Ma thú ký sinh con thực lực so với ma thú ký sinh mẹ thì kém hơn nhiều.”
“Nói dóc!” Lôi Tông tức giận gào lên, băng giữ hắn phát ra tiếng nứt, “mặc kệ hắn là ma thú ký sinh mẹ cái gì, chỉ cần có sức mạnh, thì người đó thắng! Vu Đạt La có ma thú ký sinh mẹ thì sao? lão tữ ăn nhiều ma thú siêu cao như vậy, thực lực cũng đã 11 giai rồi, cho dù Vu Đạt La có xuất hiện, lão tử cũng không sẽ làm hắn quỳ trước mặt ta!”
Khi Lôi Tông càng tức giận, uy áp trên người hắn càng thêm mạnh, âm thanh băng nứt trên người hắn cũng vang ta. Hoa Miên Thần nhíu chặt mày, nhân lúc Lôi Tông nổi điên, âm thầm cho hắn thêm một lớp băng dày nữa.
“Ha ha ha ha, phải rồi! còn có Vu Đạt La! chờ ta ăn ngươi xong, ta đi tìm tên Vu Đạt La kia! hừ! chỉ là một tên giáo quan ở nông thôn nhỏ, còn dám khoa tay múa chân với ta, hô này gọi nọ? đáng ghét nhất chính là ta cực khổ giúp hắn mở cửa quân doanh, để hắn đi vào bắt phì cầu kia, xòng còn cướp công của ta! nếu không phải ta mạng lớn, chịu được dày vò của ma thú ký sinh, chạy ra khỏi động, ta sợ là nửa đời còn lại trở thành con rối cho hắn khống chết rồi!”
“Ngươi đúng là mạng lớn thật!” Hoa Miên Thần nhớ tới trận hỏa mình phóng không kịp thiêu cháy tên khốn nạn này.
“Ha ha ha ha, phải đó, ngươi cũng biết ta trời sinh mạng lớn sao? nhiều lần tìm được đường sống trong chỗ chết, bây giờ còn có được sức mạnh như vậy! ta nhất định là chúa tể đại lục này rồi! chờ đi, chờ ăn ngươi và Vu Đạt La xong, ta sẽ cai trị cả cái Cự Ma Chi Sâm này, tấn công chủ thành! tấn công cả cái đại lục này!” Lôi Tông chìm trong ảo tưởng của mình, cả người run rẩy không thể khống chế.
Hoa Miên Thần nhìn Lôi Tông như người thiểu năng, tên này vốn đã ngu xuẩn, chắc là bị ma thú ký sinh ảnh hưởng rồi! hiện tại Cự Ma Chi Sâm này còn bao nhiêu ma thú siêu cao còn không biết, mà dựa vào đám ma thú trung giai để thăng cấp rồi còn muốn là chúa tể cả đại lục?
“Ngươi có phải đã quên…. ngươi chỉ mới 11 giai?”
“11 giai? ha ha ha! Hoa cô nương, ngươi sai rồi, hiện tại ta đã đến đỉnh của 11 giai rồi! bây giờ chỉ cần ta nuốt ngươi xong, ta sẽ thăng lên 12 giai, lúc đó để xem ai còn dám đánh với ta?”
Còn có nhà đầu ngốc Khanh Nguyệt và Tiểu Ly nữa, Hoa Miên Thần im lặng phản bác trong lòng. Hơn nữa….
Hoa Miên Thần xoa thắt lưng, giãn người một cái, cười lạnh nhìn Lôi Tông. Hiện tại, mình cũng có thể giải quyết tên ngu xuẩn bị đóng băng này a.
Lôi Tông nhìn thấy tay trái Hoa Miên Thần phát ra lam quang, giãy dụa càng mạnh hơn. Hắn rít gào với Hoa Miên Thần, “không…. ngươi định làm gì? ngươi không thể giết được ta! ta đã tới đỉnh phong 11 giai rồi!”
“Ai nói với ngươi, đẳng cấp triệu hoán thú và ma thú bằng nhau hả?”
“Triệu hoán thú?” Lôi Tông ngây ra một lúc, hoàn toàn không hiểu ý Hoa Miên Thần, chờ hắn dùng sức ưỡn ẹo người, thì đã bị băng dày bao phủ.
“Không phải ngươi mạng lớn sao? vậy lúc này để ta xem ngươi thoát chết được không nha!” Hoa Miên Thần hừ lạnh một tiếng, đem ma lực tự mình súc tích đã lâu, không ngừng đắp lên người Lôi Tông, toàn thân Lôi Tông bị băng đông cứng ngắc, hắn muốn thoát nhưng bùn trên người cũng bị đông cứng ngắc, chỉ cần xé ra thì toàn thân đau như bị xé rách.
Thấy lam quang trên tay Hoa Miên Thần nhạt dần, băng trên người Lôi Tông cũng biến thành cái gò băng, đúng lúc này Lôi Tông tưởng như đã ngừng giãy dựa, không biết dùng cách gì, đột nhiên chui ra được. Hoa Miên Thần vừa mệt mỏi buông hai tay, thì cảm thấy trước mắt xuất hiện cái bóng đen, lao về phía mình đổ ập tới.
“Miên Miên –” Khanh Nguyệt kéo một hàng xác ma thú quay về, khi tới chị kịp kêu một tiếng hoảng hốt.