Chương 142: Phiên ngoại 5
“Bánh bao? là gọi đồ mập này sao?”
“phốc, ngươi đừng nói, đồ mập này nhìn tròn vo y chang bánh bao lớn a!”
Khi âm thanh Tiểu Ly vang lên, tiếng cười nhạo xung quanh đối với tiểu bánh bao càng sâu hơn.
Tiểu bánh bao cúi thấp đầu, siết chặt nắm tay, nghe tiếng bước chân càng gần, trước khi Tiểu Ly vỗ vai nàng, nàng liền tránh ra một bước.
“Xin lỗi, ta không phải bánh bao, ngươi nhận nhầm người rồi!”
Tiểu Ly nhìn tiểu cô nương mập mạp trước mắt đỏ mặt, vòng tay qua nàng cầm lấy tờ ghi danh trên bàn, sau đó giơ lên cười hỏi nàng: “trùng hợp thật, ngươi cũng tên Hoa Khuynh sao? tức phụ ta cũng vậy a~”
Ba chữ ‘tức phụ ta’ như tiếng trống truyền vào tai tiểu bánh bao, khiến tai nàng tê dại, đồng thời tim đập rộn lên. Nếu là tiểu bánh bao trước đó thì có lẽ sẽ nhào vào lòng Tiểu Ly tố ủy khuất với nàng, nhưng phát hiện ra hình thể con người của mình so với Tiểu Ly mỏng manh mập gấp 4 lần.
Trong đám người, Tiểu Ly như hạt châu lấp lánh, căn bản không ai quên được, xấu như mình, sao dám đến gần nàng được?
Tiểu bánh bao tránh ánh mắt của Tiểu Ly, xoay người bỏ đi. Ban đầu là bước đí, sau đó lại chạy nhanh hơn, càng chạy nhanh thân ảnh cũng mất tích.
Tiểu Ly siết chặt tờ ghi danh trên tay, nhẹ nhàng thở dài. Nha đầu ngốc, sao ta nhận nhầm ngươi được, ngươi quên mất ma thú có khứu giác nhạy bén nhất sao? ta dựa vào mùi của ngươi đi tìm mới đến đây a! còn có, chỉ có ngươi mới khiến ta rung động….
Tiểu Ly sờ ngực mình, cảm nhận tim đập bình thường sau khi tiểu bánh bao rời đi, thần tình buồn bã khó nói. Tức phụ biến hình người rồi, nhưng lại không nhận ta a….
“Đây là ai a?”
Có lẽ dung mạo Tiểu Ly quá mức xuất chúng, có lẽ là sự thương hại những người khác dành cho Tiểu Ly, một số không biết sự thật liền lên án bất công cho Tiểu Ly.
“Chỉ là cái đồ mập thôi, sao lại bỏ rơi cô nương như ngươi chứ?”
“Cô nương cũng đến ghi danh sao? một tháng sau ngươi cho đồ mập kia xem một chút nhan sắc đi a, với dung mạo của cô nương, chủ cần lên đài thì sẽ ngươi sẽ được quán quân a.”
Âm thanh mọi người xung quanh khiến ánh mắt Tiểu Ly thêm mờ mịt, sắc mặt u ám, cho đến khi nghe thấy tiếng rắc, khối đá trưng bày trước cửa báo danh cứ vậy bị Tiểu Ly đánh thành hai nửa.
“Mở miệng là đồ mập, cái này là từ người chủ thành các ngươi hàng ngày học ra hả?”
“Tức phụ nhà ta đắc tội gì với các ngươi sao? cướp tiền của các ngươi, hay là ăn cơm của các ngươi?”
“Ta dám cam đoan tại đây, đệ nhất mỹ nhân một tháng sau, nhất định là của Hoa Khuynh tức phụ ta! đúng lúc bên cạnh có cái sòng bạc, vậy đi ta đặt hai viên ma hạch 8 giai, đặt tức phụ ta thắng!”
Nếu Tiểu Ly nguyện ý, nàng sẽ đem toàn bộ ma hạch 10 giai nàng có toàn bộ đặt cho tức phụ nhà mình, đáng tiếc toàn bộ ma hạch cao giai đó đều để cho Hoa Miên Thần cất rồi.
“Trời…. trời ạ! ma hạch 8 giai! hai viên a!” trước đó mọi người bị sức mạnh của Tiểu Ly dọa sợ, sau lại bị lời nói của Tiểu Ly làm kinh động, cuối cùng vì hai viên ma hạch 8 giai khiến mọi người quên luôn cái sai sai Tiểu Ly gọi đồ mập kia là tức phụ của mình. Đương nhiên, chỉ có bọn họ nghĩ sai thôi.
“Cô nương này điên rồi sao? bị đồ…. kích thích à?” người này định nói đồ mập bị ánh mắt giết người của Tiểu Ly nhìn qua dọa sợ, vội nuốt chữ mập đi, sau đó nhìn Tiểu Ly lấy hai viên ma hạch 8 giai ra, đi tới sòng bạc bên cạnh.
Tất cả mọi người xác nhận Tiểu Ly đem hai viên ma hạch trân quý đặt cho đồ mập kia xong, nháy mắt toàn bộ đều chạy ra khỏi sòng bạc, bọn họ vội kêu người nhà nghĩ cách mang hai viên ma hạch 8 giai này về. Trong sòng bạc đột nhiên chỉ còn lại người xào bài, mặt không vui nhìn Tiểu Ly.
Để ý tới lòng người tham lam khi thấy mình mang ma hạch 8 giai ra, Tiểu Ly cười khinh một cái. Một đám ngu xuẩn, đệ nhất mỹ nhân chỉ có thể là tức phụ của ta. Tới ngày thi, ta đánh xỉu hết đám đi thi kia, coi ai dám tranh với tức phụ nhà ta?”
Nghĩ vậy, Tiểu Ly cũng đỡ bực hơn, ngâm nga tiểu khúc rời sòng bạc.
Hình như vừa rồi bánh bao rất buồn a, không lẽ thấy buồn vì người mình béo béo sao? thảo nào mấy hôm trước Miên Thần hỏi ta có thích tiểu cô nương béo béo không? Tiểu Ly nghĩ lại dung mạo vóc người vừa rồi tiểu bánh bao, trong lòng nghi hoặc mặt đỏ.
A a a! tiểu bánh bao hình người quả nhiên là khả ái a~ da trắng lại ú ú, vóc người tròn tròn, nếu ôm vào ngực cảm xúc nhất định là rất tốt! vừa rồi tức phụ bị mấy người này khinh dễ thương tâm như vậy, hay mình mua đồ ăn ngon về hống nàng a!
Tiểu Ly tự mình nghĩ tới mỹ nhan tức phụ nhà mình, không hề phát hiện thẩm mỹ của mình bắt đầu trở nên kỳ quái.
Ở nơi khác, tiểu bánh bao hai mắt rưng rưng, một mình chạy về khách điếm chỗ Hoa Miên Thần và Khanh Nguyệt đang ở, Khanh Nguyệt không kịp ngăn cản, hai mắt mở to nhìn cửa phòng Tiểu Ly bị phá, một lát sau thì trong phòng truyền tới tiếng tiểu bánh bao khóc hu hu.
Khanh Nguyệt đứng ngoài cửa nhìn tiểu nhị bối rối đi coi tình hình, miễn cường cười một cái, cho hắn một viên ma hạch tứ giai, “ma hạch này, coi như đền cái cửa bị hư, thật ngại quá.”
Tiểu nhị tay cầm ma hạch tứ giai, mặt vui vẻ, miệng kêu không sao, vui vẻ chạy xuống lầu.
Chờ tiểu nhị đi, Khanh Nguyệt xoay người vào phòng.
Tiểu bánh bao biến về hình người, khóc thật ủy khuất, không lẽ… Tiểu Ly thấy hình người của tiểu bánh bao, ghét bỏ nàng?
Khanh Nguyệt cau mày, mặt lo lắng đi tới sau lưng tiểu bánh bao, muốn biết xảy ra chuyện gì.
Tiểu bánh bao khóc nửa ngày, sau khi được Hoa Miên Thần an ủi mới bình tĩnh lại. Sau đó nàng nhìn Hoa Miên Thần rồi nhìn Khanh Nguyệt một cái, ấp úng nói nguyên nhân mình khóc.
“Tiểu Ly thấy hình người của ta rồi…..”
Xong rồi? không còn gì nữa? Hoa Miên Thần và Khanh Nguyệt chờ nửa ngày, nghe xong nhìn nhau không hiểu gì.
“Ah…. Tiểu Ly không nói gì hả?”
Hoa Miên Thần nhìn tiểu bánh bao nước mắt lại tràn ra ngoài, vội vàng hỏi. Bánh bao khóc thương tâm như vậy, chắc là nữ cặn bã Tiểu Ly kia đã nói gì tổn thương nàng rồi a?
“Nàng…. nàng nói…..” tiểu bánh bao dừng một chút, đỏ mặt nói tiếp: “nàng nói, nàng có tức phụ cũng tên là Hoa Khuynh.”
???
Đây là cũng cái gì a? con gái à nghe không hiểu ngươi nói cái gì hết á!?
Cuối cùng, tiểu bánh bao được Hoa Miên Thần an ui xong, rốt cuộc kể lại toàn bộ mọi chuyện.
“Cái gì? nha đầu chết tiệt Lôi gia kia dám đoạt tấm vải với ngươi?”
“Cái gì? nha đầu chết tiệt Lôi gia kia còn dám chửi là đồ mập?”
“Cái gì? ngươi đi ghi danh thi đệ nhấy mỹ nhân, còn đánh cược với nha đầu chết tiệt Lôi gia kia?”
“Cái gì? Tiểu Ly thấy hình người của ngươi, sau đó ngươi chạy về?”
Sau đó, trong phòng im ắng. Một lúc sau, Hoa Miên Thần vỗ vỗ bàn tay múp thịt của tiểu bánh bao, nghiêm túc nói: “bánh bao a, nếu Tiểu Ly không thích hình người của ngươi, chúng ta cũng không cần nàng nữa. Nhưng nàng nếu mắng ngươi câu khó nghe, ta và Khanh Nguyệt sẽ thay ngươi đánh nàng!”
Hiện tại Hoa Miên Thần đã thăng cấp 12 giai, Khanh Nguyệt từ chiến thần cũng tiếp tục thăng giai, hai người bọn họ nếu liên thủ, Tiểu Ly đã từng không ai so được sẽ bị ăn đòn a.
“Đừng! đừng…..” tiểu bánh bao nghe Hoa Miên Thần siết ngón tay kêu răng rắc, vội vàng ngăn lại, “là do ta không tốt, biến hình ngươi mập như vậy. Tiểu Ly đẹp như vậy, ghét bỏ ta cũng là bình thường….”
Nàng đang nói, dưới lầu liền truyền tới tiếng quen thuộc hô to: “bánh bao a, tiểu bánh bao, xem ta mang cái gì về ngươi a?”
Tiểu bánh bao vừa nghe tiếng Tiểu Ly, liền sợ hãi biến về thú hình. Hoa Miên Thần dùng ánh mắt ra hiệu cho Khanh Nguyệt, hai người biểu tình im lặng chờ nữ cặn bã tới cửa từ hôn.
Tiểu Ly hai tay cầm hai túi đồ ăn ngon, vừa tới cửa phòng thì thấy bầu không khí khác lạ.
“Sao…. sao vậy? sao bánh bao biến về thú hình rồi? vẫn còn buồn hả? hay là, ta đánh mấy kẻ mắng ngươi một trận a?” Tiểu Ly để hai túi đồ ăn lên bàn, bước nhanh tới trước người tiểu bánh bao, theo thói quan muốn ôm nàng, tiểu bánh bao giật mình xoay người vội nhảy vào ngực Hoa Miên Thần.
“…” Hoa Miên Thần mỉm cười vuốt ve tiểu bánh bao, trong lòng muốn hộc máu. Con gái a, xem ra cân nặng ngươi có chút nặng rồi a, may ta là triệu hoán thú, nếu là người bình thường, sợ là bị ngươi đâm bị vậy có mà vỡ tạng a.
Tiểu bánh bao tránh né như vậy, cũng khiến Tiểu Ly thương tâm. Nàng kinh ngạc nhìn tiểu bánh bao một hồi, sau đó nói: “tiểu bánh bao, có phải ngươi biến hình người rồi thì ghét bỏ ta sao? muốn tìm ma thú khác giao phối hả?”
???
Tiểu Ly vừa nói xong, Hoa Miên Thần liền sợ ngây người. Lời thoại…. có khi nào cầm lộn rồi? không phải là ngươi ghét bỏ tiểu bánh bao sao?
Hoa Miên Thần khó hiểu nhìn Tiểu Ly một hồi, sau đó nhìn biểu tình buồn bã của nàng một chút, trên người liền nổi da gà.
Ta biết rồi, đây là lời giả dối nữ cặn bã hay dùng! làm bộ như tiểu bánh bao ghét nàng, như vậy nàng có thể quanh minh chính đại bỏ tiểu bánh bao, còn dùng thân phận người si tình bị hại, có được sự thương hại! thật âm hiểm xảo trá a! lão nương xém chút thì mắc bẫy ngươi rồi a!
Nhưng mà không chờ Hoa Miên Thần nói, tiểu bánh bao cũng không nỡ để Tiểu Ly khổ sở như vậy, nhảy khỏi cái ôm của Hoa Miên Thần, nói với Tiểu Ly: “Tiểu Ly, ta…. ta sao có thể chê ngươi a? là do hình người của ta quá xấu, vừa tròn vừa mập, không xứng với Tiểu Ly xinh đẹp a!”
“Đồ ngốc, hình người của ngươi nào có xấu a? rõ ràng rất đáng yêu a ~” Tiểu Ly khom lưng ôm tiểu bánh bao, lần này tiểu bánh bao không tránh né. Cảm thụ được trọng lượng trong ngực, tâm tình Tiểu Ly lần thứ hai tốt hơn.
Con gái ngốc ! cẩn thận bị nữ cặn bã dụ dỗ a!
Hoa Miên Thần trừng hai mắt, khi nàng định nhắc nhở tiểu bánh bao, Khanh Nguyệt nhẹ kéo tay Hoa Miên Thần, nhìn nàng lắc đầu.
Ánh mắt Tiểu Ly hiện tại thâm tình, không giống giả vờ. Nàng nhìn ánh mắt tiểu bánh bao, như nhìn Miên Miên của mình… e là trong mắt Tiểu Ly, thật lòng xem tiểu bánh bao đáng yêu thật sự a!
Hoa Miên Thần tiếp nhận ánh mắt của Khanh Nguyệt, nhìn lại Tiểu Ly ôm tiểu bánh bao, do dự một chút, cuối cùng không nói gì.
“Ta… ta không đáng yêu. Ta vừa tròn lại vừa mập, bọn họ nói ta là đồ mập….”
“Vậy ta đem bọn họ làm thịt! dám nói tức phụ đáng yêu của ta như vậy a!”
“Đừng… đừng vậy! bọn họ nói không sai….”
“Sao mà không sai được? không được, loài người đáng ghét, ta phải phát động thú triều diệt chủ thành a!”
“Tiểu Ly!”
Trong lúc hai bên tình tứ nói chuyện, tiểu bánh bao đột nhiên nhớ đến hoài bão Tiểu Ly mong muốn.
“Tiểu Ly, ta vốn không để ý đánh giá của người khác đối với ta, ta chỉ quan tâm mình có xứng với ngươi hay không thôi!”
“Ngươi đương nhiên xứng….”
“Ngươi nói không tính! mọi người nói mới tính!” trong lúc Tiểu Ly định phản bác lời tiểu bánh bao, tiểu bánh bao không chút do dự cắt lời nàng: “Tiểu Ly tốt như vậy, đẹp như vậy, mạnh như vậy, vóc người thon thả như vậy. Ta muốn quang minh chính đại đứng bên cạnh Tiểu Ly mà không bị người khác cười nhạo! ta không sợ bọn họ cười nhạo, nhưng Tiểu Ly nghe thấy sẽ không vui a!”
Mặc kệ, ai dám cười ngươi, ta liền giết người đó!
Tiểu Ly hé môi, nhưng vẫn không nói ra những lời này.
Tiểu bánh bao nhảy lên ghế, ngẩng đầu nhỏ, nghiêm túc nhìn Tiểu Ly.
“Tiểu Ly, cho ta thời gian một tháng được không? để ta thi đấu sau một tháng, thắng những người cười nhạo ta, sau đó quang minh chính đại đứng bên cạnh người, có được không? cho đến giờ đều là Tiểu Ly chiếu cố ta, quan tâm ta, lúc này đâu ta cũng muốn nỗ lực vì Tiểu Ly, được không?”
Tiểu Ly chậm rãi ngồi xuống, cuối đầu dùng trán mình cọ cọ cái đầu mao nhung của tiểu bánh bao, nhỏ giọng nói: “được…”
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Tiểu Ly của chúng ta ở chung với tiểu bánh bao lâu như vậy, đã biết thành thê nô rồi ~
Yên tâm đi, không có hành hạ gì đâu ~~~~~~~