Chương 31
Tiểu đội tinh anh chủ thành đến, quả thực khiến Vu Đạt La thu liễm rất nhiều, ở trước mặt bọn họ, Vu Đạt La giữ quy tắc huấn luyện chung.
Mỗi ngày nhìn mặt Vu Đạt La huấn luyện, khiến tiểu đội tinh anh cảm thấy chán nản vè mặt tinh thần.
“Vu giáo quan, huấn luyện như vậy có ý nghĩa gì? ta cảm thấy đối với triệu hoán sư mà nói, huấn luyện tốt nhất chính là thực chiến.”
Một thành viên trong tiểu đội tinh anh ngáp một cái, sau đó xen mồm nới với Vu Đạt La đang huấn luyện.
Vu Đạt La đang huấn luyện yên lanh cứ vậy bị cắt ngang, trong lòng cũng có chút khó chịu, đáng tiếc những thiếu gia tiểu thư chủ thành này không phải đơn giản để mình đắc tội. Mình không thể đắc tội, thế nhưng… Vu Đạt La lại liếc nhìn Khanh Nguyệt trong đội ngũ, hắn nhếch miệng, nhưng người này có thể đắc tội a!
“Ha ha ha, thiếu gia nói đúng, kỳ thực ta cũng cảm thấy huấn luyện như vậy thì thật buồn chán, bất quá thực chiến… như vậy? cũng khó cho một chỗ nhỏ trong Long Châu thành này phải đón tiếp nhiều triệu hoán sư tinh anh của chủ thành, hay là mượn cơ hội này, các vị dạy cho các triệu hoán sư trong trại ta một khóa học, cùng bọn họ luyện tay một chút thế nào?”
“Dừng, chỉ với bọn họ sao có thể xứng luyện tập cùng chúng ta?” một tên khác trong tiểu đội tinh anh mặt trào phúng, “bất quá… thấy các ngươi kém như vậy cũng thực sự đáng thương, vậy để bản thiếu gia đây chỉ bảo cho một chút a!” đúng lúc đã lâu không hoạt động gân cốt, hôm nay mượn mấy cái bao thịt luyện tay một chút cho đỡ chán. Nếu đánh chết người thì…. ah, dù sao cũng chỉ lạ tiện mệnh, nghe nói trong trại huấn luyện này người chết cũng là bình thường?
Những người khác của tiểu đội tinh anh cũng không có ngăn cản, biểu tình chỉ muốn đứng xem kịch vui.
“Dạ dạ dạ, Chu Tứ thiếu gia nói rất đúng… vậy bây giờ chúng ta đến sân tỷ võ a?” nụ cười trên mặt Vu Đạt La càng sâu.
“Không cần phiền như vậy…..” Chu Tứ thiếu gia vung ta lên, ánh mắt gian xảo đảo qua nhóm triệu hoán sư, “ở đây được rồi, ta không cần kiểu cách quá.” he he! có mấy nữ triệu hoán sư nhìn cũng ngon quá a, chút nữa mình nên thương hương tiếc ngọc một chút nha. Nghĩ đến khi tỷ đấu khó tránh được tiếp xúc thân thể, Chu Húc cười mặt đầy hèn mọn.
“Nghe thấy không? mọi người lui lại hết đi, nhường lại sân, hiện tại Chu Tứ thiếu gia sẽ chỉ điểm cho mọi người, các ngươi nên hảo hảo học cho ta!” Vu Đạt La vỗ tay, bắt đầu chỉ huy mọi người nhường lại đất trống tỷ đấu.
Chờ sân có chỗ trống, Chu Húc chậm rãi bước ra giữa sân.
“Các ngươi ai lên trước?”
“Ta!” một nam triệu hoán sư khí huyết dạt dào, đã sớm không nhịn được đám thiếu gia tiểu thư cao cao tại thượng xấc xược kia, đúng lúc có cơ hội cho hắn trút giận, hắn sao có thể bỏ qua được!
Xía, là nam à? vậy thì không thể thủ hạ lưu tình được. Chu Húc lộ ra biểu tình đáng tiếc, sau đó vẻ mặt dần độc ác.
“Ah… Chu Tứ thiếu gia, thi đấu không cần triệu hoán thú của mình sao?” Vu Đạt La chờ hai người vào đấu, liền hỏi một câu.
“Không cần!” Chu Húc nhịn không được khoát tay, “chỉ là một triệu hoán sư không nên quá ỷ lai triệu hoán thú của mình! chỗ này cũng không phải chiến trường, chúng ta cứ vậy đánh là được rồi.”
“Vậy a…. bắt đầu tranh tài đi!” Vu Đạt La cười lui tới bên cạnh.
Đừng thấy Chu Húc bộ dạng công tử, thật ra cũng có chút tài năng. Bất quá vài hiệp, triệu hoán sư khiêu chiến Chu Húc đã nằm xuống, không chờ vị triệu hoán sư kêu thua, Chu Húc tiến đến một cước đạp vào đầu hắn, khiến vị triệu hoán sư kia hôn mê tại chỗ.
“Đúng là phế vật a….” Chu Hức đắc ý vỗ tay, ánh mắt quét qua các triệu hoán sư bị hành động của hắn làm cho tức giận, “còn ai muốn được ta chỉ điểm nữa không?”
Nguyên Lương ở một bên cau mày, để tạp dịch nhanh đến đưa vị triệu hoán sư kia vào phòng chữa trị. Những triệu hoán sư tinh anh từ chủ thành đến này….
Không chờ Nguyên Lương nói cái gì, liền có người tức giận hỏi: “ngươi nói là chỉ giáo, nhưng lại hạ thủ độc ác! một cước muốn lấy mạng người a!!”
Chu Húc nhìn người đang nói, cười lạnh phản bác: “nếu so đấu sẽ không tránh được bị ngộ thương, cho dù chết cũng là bình thường, nhưng loại sợ chết này sau này sao có thể đến chiến trường phía nam chứ? ta nghĩ ngươi đến khi đó lại sợ đến bỏ trốn a!”
“Ngươi….”
“Được rồi, được rồi….” Vu Đạt La cũng không mong cuộc tỷ đấu đặc sắc lại biến thành chiến trường nước bọt, vội đi hòa giải: “Chu Tứ thiếu gia nói không sai, tỷ đấu a, mọi người đánh nhau cũng sẽ có lúc không thể khống chế hạ thủ nặng mà, bị thương là khó tránh khỏi. Các ngươi đã muốn lên so tài với Chu Tứ thiếu gia đây thì cũng nên chuẩn bị cho tốt để bị thương a!”
“Nói như vậy, nếu Chu Tứ thiếu gia bị cũng vô tình bị thương, thì không được oán hận đúng không?”
Trong đám người triệu hoán sư tại trại huấn luyện lại vang lên một câu.
“Cái này…. cái này….” Vu Đạt La khó xử nhìn Chu Húc.
Chu Húc theo âm thanh nhìn lại, đáng tiếc trong đám người chằng chịt, căn bản không thể nhân ra tiếng người vừa nói: “hừ, cái này đương nhiên! ngày hôm nay cùng ta tỷ đấu ở đây cho dù chỉ một chút bị thương hoặc chết! dĩ nhiên, nếu Chu Hức ta cũng bị trọng thương thì cũng sẽ không oán người!” quan trọng là đám phế vật các ngươi làm gì có năng lực bằng ta? “được rội, tiếp theo, còn nữa không? đám quỷ nhát gan các ngươi không phải bị dọa hết rồi chứ?”
Đám người triệu hoán sư nhìn nhau một hồi, không biết là ai nhỏ giọng nói trước một tiếng: “Khanh Nguyệt….”
“Khanh Nguyệt!”
“Khanh Nguyệt!”
Sau đó, toàn bộ đám triệu hoán sư liền hò hét.
Vu Đạt La sờ sẹo trên mặt, cười híp mắt nói với Khanh Nguyệt: “Khanh Tam tiểu thư, ngươi sẽ không khiến mọi người thất vọng chứ?”
Khanh Nguyệt cũng không nhìn Vu Đạt La một cái, đem Hoa Miên Thần ôm trong tay đưa cho Bích Vũ An bên cạnh: “các ngươi giúp ta trông tiểu Miên Miên, đừng để người khác chạm vào nó.”
Bích Vũ An đỏ mặt cảm thụ sự mềm mại trên tay, cả người hạnh phúc muốn xỉu. Đây là nằm mơ sao? nếu là mơ thì ngàn vạn lần đừng tỉnh lại a!
“Đương nhiên, đương nhiên!” Bích Thiên Thiên không kịp chờ Bích Vũ An trả lời, liền vươn tặc trảo với Hoa Miên Thần.
“Không được phép sờ loạn!” Khanh Nguyệt lùi nửa bước, thấy bộ dạng nóng nảy của Bích Thiên Thiên và Tào Văn, thì lùi về cảnh cáo: “tiểu Miên Miên, nếu các nàng sờ loạn ngươi, ngươi có thể xử các nàng!”
“Ngao ~” Hoa Miên Thần ứng tiếng, sau đó tìm chỗ trong ngực Bích Vũ An, làm cái tư thế nằm thoải mái.
Khanh Nguyệt cảm thấy Hoa Miên Thần nằm trong lòng Bích Vũ An có chút chướng mắt, nhưng lúc này chỉ có Bích Vũ An các nàng là đánh tin nhất.
“Khanh Tam tiểu thư, sao vậy? không phải là ngươi sợ đó chứ?” thấy Khanh Nguyệt cò kè lâu như vậy, Vu Đạt La có chút nóng nảy.
Khanh Nguyệt nhìn Hoa Miên Thần thêm lần nữa, rồi mới không cam lòng tới giữa sân.
Ân? nàng chính là chủ nhân triệu hoán thú khả ái kia? Lôi Gi ác nhíu mày, trong lòng tính toán: nếu lần này cùng Chu Húc tỷ đấu, nàng “vô tình chết” vậy thì… tiểu khả ái không phải sẽ vô chủ sao? Lôi Gi ác nghĩ vậy, liền cười lạnh, tới bên cạnh Chu Húc, nói gì đó với hắn.
Chu Húc nhìn Khanh Nguyệt lên đài, trong lòng vốn đang nhộn nhạo. Mỹ nữ a! mỹ nữ xinh đẹp như vậy, mình cũng nên ôn nhu một chút. Còn chưa kịp nghĩ cách nên thương hương tiếc ngọc kiểu gì, Lôi Gi ác liền tới cạnh hắn, ghé vào tai hắn nói phải hạ thủ độc ác với Khanh Nguyệt.
Mỹ nhân như vậy, sao mình có thể hạ thủ ác độc được? Chu Húc định từ chối yêu cầu của Lôi Gi ác, kết quả nàng lại thêm một câu: “chỉ cần nữ nhân này chết, ta sẽ cho ngươi một viên ma hạch bảy giai thổ hệ.”
Ma hạch bảy giai thổ hệ!!!
Chu Húc nghe xong mắt sáng lên, tiểu mỹ nhân thì là cái gì chứ? chờ mình về chủ thành còn có nhiều cái lớn hơn chờ mình a! Ma hạch bảy giai thổ hệ mình cũng đang cần a, Chu Húc nhìn Lôi Gi ác thủ thế không thành vấn đề, sau đó cười tà dâm nhìn Khanh Nguyệt, tiểu mỹ nhân, thực sự xin lỗi a!
Chu Húc có tự tin, đối phó với một nữ triệu hoán sư xinh đẹp như vậy, hắn thậm chí không cần dùng toàn lực, có thể ung dung giải quyết được. Nhưng khi hắn bị một quyền đánh bay, trong đầu cũng không dám tin. Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? có phải ta đang nằm mơ hay không? cái này nhất định là nằm mơ rồi a?! nếu không… ta vậy mà bị một nữ triệu hoán sư đánh bay? chờ hắn ngã xuống, cảm nhận được đau đớn kịch liệt, thì mới xách nhận được mình không phải nằm mơ! con mợ nó, cái này không phải mơ a! hắn đường đường là triệu hoán sư tinh anh chủ thành, lại thua trong tay một nữ triệu hoán sư chưa tới một hiệp? nghĩ vậy, Chu Húc nghiêng đầu liền hôn mê.
“Ngươi!” Vu Đạt La nhân cơ hội tiến đến, chuẩn bị giáo huấn Khanh Nguyệt một trận, “bất quá chỉ là tỷ đấu một trận thôi, ngươi có cần xuống tay nặng như vậy không? ngươi nhìn Chu Tứ thiếu gia hôn mê rồi kìa!”
“Vu giáo quan, vừa rồi ngươi đâu có nói như vậy?” Khanh Nguyệt lạnh lùng nhìn Vu Đạt La, thấy Vu Đạt La sợ hãi, “tỷ đấu mà, mọi người đánh nhau cũng không thể khống chế nặng nhẹ mà hạ thủ, bị thương là khó tránh khỏi. Huống hồ, ta chỉ đánh có một quyền, Chu Tứ thiếu gia này đã bất tỉnh, ta cũng không có nặng tay lắm, chỉ có thể trách vị thiếu gia này quá yếu đuối nha.”
“…” Vu Đạt La nhất thời không còn gì để nói, cũng do mình trước đó nghĩ Khanh Nguyệt này mạnh nhưng cũng không thể nào bằng đám triệu hoán sư tinh anh chủ thành phái đến này, nào ngờ… sớm biết như vậy lúc đầu mình không nên nói ngu như vậy a! Hiện tại cũng không thể nghiêm phạt Khanh Nguyệt, chỉ hy vọng những người còn lại trong tiểu đội tinh anh có thể khống chế được Khanh Nguyệt, “được rồi! vừa rồi Chu Tứ thiếu gia cũng đã nói, tỷ đấu xuất thủ nặng nhẹ cũng không dễ khống chế, vậy thì…. tiếp theo các tinh anh thiếu gia tiểu thư của chúng ta, còn ai muốn chỉ điểm Khanh Tam tiểu thư không?” nói xong, hắn đầy mong chờ nhìn đám tự xưng là triệu hoán sư tinh anh tiểu thư thiếu gia kia.
Các triệu hoán sư tinh anh vốn khinh thường kiêu ngạo kia hiện tại không ai dám ra. Chu Húc trong nhóm bọn hắn mặc dù không quá mạnh, nhưng cũng tồn tại không kém rồi, hiện tại bị nữ triệu hoán sư kia một quyền đánh bay, có thể thấy nữ triệu hoán sư kia thực lực có bao nhiêu đáng sợ, cho dù là Lôi Chương mạnh nhất trong số bọn họ cũng không chắc thắng được. Bọn họ cũng không nghĩ thông được vì sao lại có triệu hoán sư đã là nữ mà còn mạnh đến như vậy.
Bọn họ đương nhiên không biết, ban đầu mạnh nhất trong trại huấn luyện này chính là Khanh Nguyệt, qua một tháng chuẩn bị đồ ăn đầy đủ cho Hoa Miên Thần trong rừng Thanh Nam, thực lực cũng đã tăng lên nhiều, hiện tại một mình nàng đã có thể đủ đối phó với một con ma thú bốn giai rồi.