Chương 45
Cục diện căng thẳng dần bình thường lại, đám người Lôi Chương vừa nghĩ đến vẻ mặt hung ác của Vu Đạt La vừa rồi trong lòng còn sợ hãi. Vừa rồi, Vu Đạt La định giết bọn họ sao?
“Nguyên giáo quan, bọn họ là…” Lôi Chương lén thở một cái, mang theo đội viên đến trước mặt Nguyên Lương. Chỉ có chỗ này mới khiến hắn cảm thấy chút an toàn.
“Ah, Lôi nhị thiếu gia, bên cạnh ta đây đều là quan tuần tra do thành chủ của chúng ta pháo đến. Nhưng mà, Lôi nhị thiếu gia sao lại cãi nhau với Vu giáo quan chúng ta vậy?”
Lôi Chương quay đầu nhìn đám người Vu Đạt La, thấy bọn họ không hề thu hồi triệu hoán thú của mình, ngược lại còn hung tợn trừng mắt, trong lòng run lên. Tay hắn run run chỉ vào triệu hoán thú của Vu Đạt La nói với đám người Tống tuần tra: “đại nhân, cứu chúng ta, Vu Đạt La hắn… hắn muốn giết chúng ta!”
“Hả?” Tống tuần tra nghe xong lời Lôi Chương nói, nhìn lại thái độ đám người Vu Đạt La, trong lòng liền bất mãn, “các vị giáo quan, mau đem triệu hoán thú của các ngươi thu vào, đừng làm các bằng hữu chủ thành của chúng ta sợ hãi!”
Vu Đạt La lau trán một cái, vẻ mặt độc ác. Hiện tại. mặc kệ thế nào hắn cũng không thể thoát được sự trừng phạt nghiêm khắc, vị trí giáo quan mất thì không sao, chỉ sợ… mạng của mình và triệu hoán thú này! dù sao cũng chết, thôi thì buông tay đánh một trận!
“Tống tuần tra, ngài không biết a! mấy người này không những phá hỏng quy định của trại huấn luyện chúng ta, còn đem tội danh cố ý hãm hại ta. Vì danh dự của ta, ta không thể tha thứ…..”
Vu Đạt La còn chưa nói xong, bò cạp vương bên cạnh hắn liền bị đánh bay ra ngoài.
Thì ra, trong Vu Đạt La nói chuyện, Tống tuần tra cũng đã triệu hồi ra triệu hoán thú của mình, một con voi lông dài trắng như tuyết, liền hạ lệnh nó công kích bò cạp vương.
“Vu giáo quan, mặc kệ thế nào, khách nhân thì vẫn là khách nhân, ngươi còn chưa tra rõ chân tướng sự việc, đã dùng triệu hoán thú của mình hù dọa bọn họ, này là do ngươi không đúng!”
“Ngươi…. ngươi gọi triệu hoán thú ra…..” sao lại vậy, voi Lăng Tuyết của Tống tuần tra không giống như bò cạp vương của mình, đều là sáu giai sao? đây cũng là nguyên nhân Vu Đạt La buông tay muốn đánh một trận, nhưng hiện tại, chỉ một kích đã đánh trọng thương bò cạp vương!
“Ha ha ha ha!” nói đến triệu hoán thú của mình biểu tình Tống tuấn tra lại đắc ý, “là do voi Lăng Tuyết của ta gặp được vận khí, không lâu trước đó, nó mới tiến giai thành công, vừa bước vào cao giai, đẳng cấp hiện tại là bảy giai rồi.”
“…” Vu Đạt La nhìn voi Lăng Tuyết cách đó không xa tản ra uy áp mạnh mẽ, nhìn lại bò cạp vương của mình lật ngửa không dậy nổi, mặt trắng bệch.
“Phải rồi, những giáo quan theo hắn, nếu không muốn triệu hoán thú của mình có kết cục giống triệu hoán thú của Vu giáo quan, thì nên thu vào đi.” Tống tuần tra cười thân thiện.
Các giáo quan sau lưng Vu Đạt La nhìn triệu hoán thú của mình ở trước mặt voi Lăng Tuyết không ngừng run rẩy, vẻ mặt đều sợ hãi liền thu hồi triệu hoán thú của mình.
“Ha ha ha, vậy là đúng rồi a! có chuyện gì sao chúng ta không thể ngồi xuống từ từ nói a? không nên dùng triệu hoán thú….” Tống tuần tra thỏa mãn gật đầu, sau đó quay đầu hỏi đám người Lôi Chương trốn sau lưng mình: “các vị thiếu gia tiểu thư đừng sợ, hiện tại đem mọi chuyện kể lại cho ta nghe, bản quan nhất định công chính nghiêm minh điều tra rõ ràng.”
Lôi Chương nhìn thấy thực lực triệu hoán thú của Tống tuần sát mạnh mẽ như vậy, vừa ước ao ghen tỵ đồng thời lại nghĩ đến Cuồng Diễm Sư của mình có lẽ đã chết, rốt cuộc nhịn không được, mặt đầy nước mắt nước mũi đem mọi chuyện Vu Đạt La muốn lợi dung triệu hoán thú của bọn hắn để hãm hai triệu hoán thú của Khanh Nguyệt đầu đuôi kể rõ, cuối cùng hắn lau nước mắt nói thêm: “đã qua một đêm, ta…. linh hồn khế ước của ta và Cuồng Diễm Sư đều đã biến mất rồi.”
Chuyên này, so với mình nghĩ còn nghiêm trọng hơn a. May là Tống tuần tra giỏi nhịn, lúc này ánh mắt nhìn Vu Đạt La cực kỳ lạnh. Đây là những triệu hoán sư tinh anh, như là huynh muội Lôi gia, đều là những đối tượng được các gia tộc lớn ở chủ thành bồi dưỡng, nhưng hiện tại triệu hoán thú của bọn họ ở Long Châu thành chết trong một đêm, đến khi đó bọn họ về chủ thành làm sao bẩm báo với chủ thành đây a?
Tống tuần tra chậm rãi đến trước đại lâu huấn luyện, đám người Lôi Chương và những quan tuần tra khác cũng theo sát phía sau.
Khanh Nguyệt đương nhiên cũng không bỏ lỡ cơ hội được nhìn thấy tiểu Miên Miên này. Tối hôm qua, tiểu Miên Miên vào đại lâu nàng cũng không ngủ một đêm.
“Mở cửa ra.” âm thanh trầm thấp có lực, khiến hai chân giáo quan đang canh cửa xém chút mềm nhũn.
“Dạ dạ dạ!”
Cánh cửa đại lâu huấn luyện triệu hoán thú mới chỉ được đóng có một ngày, hiện tại đã phải vội vàng mở ra. Đây cũng là tình huống lần đầu gặp phải qua nhiều năm huấn luyện triệu hoán thú. Đương nhiên, huấn luyện triệu hoán trước giờ cũng nên trải qua lần đầu tiên.
Cửa đại lâu huấn luyện mở ra, mọi người đi vào chính là lâu một sân huấn luyện.
Khi cửa sắt được kéo ra, mọi người nhìn thấy băng khối cùng vụn băng lung tung bên trong đầy đáng sợ. Chỗ này đã xảy ra chuyện gì?
” Cuồng Diễm Sư –” Lôi Chương thử gọi triệu hoán thú của mình, đáng tiếc không có lời hồi đáp.
Khanh Khôn cũng lảo đảo chạy vào, khóc lóc gọi triệu hoán thú của mình.
Tống tuần tra nhìn các triệu hoán sư đáng thương không ngừng gọi, liếc qua một chút tiếp tục đi đến, voi Lăng Tuyết vẫn theo sát bên hắn. Khi tiến vào bên trong lâu một huấn luyện, còn chưa cảm ứng được triệu hoán thú của mình còn sống hay không, nhưng nhìn thấy cũng đủ biết linh hồn khế ước của bọn họ đã hoàn toàn biến mất, triệu hoán thú của bọn họ…. đã chết!
Cùng nhau đi tới, mọi người nhìn những vết trầy xước đầy khủng khiếp trên trụ đá, cước bộ đột nhiên nhỏ nhẹ, như đang sợ sẽ gặp phải quái vật khổng lồ sắp lao đến. Sắc mặt Tống tuần tra cũng ngưng trọng, voi Lăng Tuyết bên cạnh hắn vẫn còn cảm nhận được ma pháp dao động còn sót lại trong không khí, thỉnh thoảng lắc đầu hừ nhẹ một tiếng.
Mọi người lần thứ hai vòng qua một vách tường bị tàn phá, đột nhiên đập vào mắt là một con quái vật đáng sợ.
“Hàn băng mãng xà! vì sao trong nơi huấn luyện triệu hoán thú lại có ma thú?” Tống tuần tra liền để voi Lăng Tuyết che trước người, đem mọi người hộ tống phía sau.
Nhưng mà, hàn băng mãng xà cũng không có công kích mọi người.
“Tống tuần tra, con hàn băng mãng xà này…. là của Vu giáo quan trước đây thuần phục… sao lại ở chỗ này?” Nguyên Lương kỳ quái nhìn hàn băng mãng xà nói, “hơn nữa, hàn băng mãng xà này hình như bị thương….”
Nghe lời Nguyên Lương nói xong, Tống tuần tra nhìn kỹ con cự mãng bên dưới, đúng như lời Nguyên Lương nói, toàn thân đều có vết thương sâu, xung quanh mặt đất cũng bị phá thành mảnh nhỏ, còn có vụn băng cũng không ít. Trước tiên, mọi người ở đây đều cho rằng con cự mãng này là hung thủ sát hại đám triệu hoán thú của các triệu hoán sư tinh anh. Nhìn thấy nó bộ dạng đang hấp hối, mọi người suy đoán có thể là bị các triệu hoán thú liên thủ đánh bị thương thành như vậy.
“Hả? ma thú này này hao hết ma lực rồi sao?” Tống tuần tra xác nhận hàn băng mãng xà không còn sức đả thương người nữa, liền quay đầu nhìn Vu Đạt La im lặng đứng ngoài cửa định bỏ chạy hét lớn: “Vu giáo quan, hãy giải thích đi! vì sao ma thú ngươi thuần phục, lại xuất hiện ở chỗ này?”
Vài quan tuần tra ngăn lại lối đi của Vu Đạt La, Vu Đạt La mặt đầy mồi hôi kinh hoảng giải thích: “cái này…. cái này…. Tống tuần tra không biết đó a! đây có thể không phải là hàn băng mãng xà của ta, dù sao trại huấn luyện được lập ở chỗ này, xung quanh đều có ma thú. Phải rồi! lần trước chỗ chúng ta còn có chuyện ma thúc xông vào đả thương người. Tống tuần tra, ta nói đều là thật, không tin ngài hỏi Nguyên giáo quan đi!” Vu Đạt La vốn chỉ lén đi theo sau đám người kia, để xác nhận coi gây ra đại họa có phải là hàn băng mãng xa của mình hay không. Kết qua xuyên qua nhiều lớp người chen chúc, liền phát hiện hàn băng mãng xà của mình năm trên đất hấp hối, liền cảm thấy không ổn, muốn chạy ra khỏi cửa.
“Ah? trong trại huấn luyện từng có ma thú xông vào?” Tống tuần tra nghi hoặc nhìn Nguyên Lương một cái.
Nguyên Lương nhìn Tống tuần tra gật đầu, “đúng vậy, trước kia trại huấn luyện của chúng ta có hai con ma thú biến dị xông vào, giết chết một người trong trại huấn luyện của chúng ta. Nhưng mà… Vu giáo quan, từ sau lần trước có ma thú xông vào trại huấn luyện, chúng ta canh phòng càng nghiêm ngặt hơn, nếu so với suy đoán là do ma thú xông vào, thì không bằng Vu giáo quan mang hàn băng mãng xà kia của ngươi đến, như vậy sẽ nhanh chóng chứng minh ngươi vô tội hơn a?”
“Nguyên Lương…. ngươi!” Vu Đạt Lan nghiến răng căm tức nhìn Nguyên Lương.
Hiện tại Nguyên Lương cũng không sợ Vu Đạt La nữa, chọc họa lớn như vậy, cho dù phó thành chủ chống lưng cho hắn cũng sẽ buông bỏ a ~
Vốn chủ thành phái tiểu đội tinh anh đến trại huấn luyện này giao lưu là vì muốn tra xét mấy năm gần đây nhiều thành thị đều phái chiến sĩ và triệu hoán sư ra trợ giúp Long Châu thành, nên cũng dự định phái một đại đội triệu hoán sư tinh nhuệ đến trợ giúp biên giới phía nam, nhưng mà lại không rõ thực lực của triệu hoán sư Long Châu thành sắp ra chiến trường thế nào, nên trước tiên phái một tiểu đội tinh anh đến trại triệu hoán sư Long Châu tra xét. Thành chủ Long Châu thành vốn cũng vui vẻ vì có tiểu đội tinh anh đến trợ giúp, đến khi đó bọn họ chống lại thú triều càng thêm dễ dàng, nhưng ai ngờ, triệu hoán thú của tiểu đội tinh anh đến giao lưu đều chết hết!
“Vu giáo quan, toàn bộ triệu hoán thú đội tinh anh chủ thành đã chết hết, trách nhiệm này của ngươi, xem ra gánh không nổi a! bây giờ ta cho vài người cùng ngươi đi xem con hàn băng mãng xà của ngươi một chút, để ngươi chứng minh thanh sạch, thế nào?” Tống tuần tra nghĩ đến có thể vì nguyên nhân Vu Đạt La nên chủ thành mới thiếu đi một lực lượng mạnh mẽ trợ giúp, cái trán liền nổi gân xanh.
Không thể nào, Vu Đạt La cúi thấp đầu, một hồi cũng không nói chuyện.
Trong lúc Tống tuần tra sắp mất kiên nhân, Lôi Chương hoảng sợ hỏi một câu: “Tống…. Tống tuần tra, chúng ta không tin triệu hoán thú của chúng ta…. cứ vậy mà chết, chúng ta muốn…. muốn tìm một chút được không?” muốn chứng minh triệu hoán thú của mình chỉ bị thương nặng, đang tránh ở góc nào đó dưỡng thương cũng nên. Lôi Chương vẫn không dám đối mặt với tin tức mình mất đi thân phận triệu hoán sư, trong lòng ôm chút mong chờ cuối cùng.
“Phải rồi Tống tuần tra, ta cũng nghĩ vậy, có thể triệu hoán thú của chúng ta hao hết ma lực, nên chúng ta mới không cảm ứng được linh hồn khế ước….”
Các đội viên tiểu đội tinh anh nhao nhao khẩn cầu.
Tống tuần tra nhìn lướt qua những khuôn mặt trẻ tuổi, hơi chút thở dài. Cho dù triệu hoán thú hao hết ma lực, cũng không ảnh hưởng đến linh hồn khế ước, “đi đi, các ngươi đi tìm một chút đi! các ngươi hảo hảo hộ tống bọn hắn.”
Được Tống tuần sát đồng ý, đồng thời bên cạnh có người che chở, các triệu hoán sư tinh anh vội vàng ôm tia hy vọng cuối cùng của họ, cẩn thận tìm từng góc hẻo lánh, trong miệng không ngừng gọi triệu hoán thú của mình.