Chương 73
Hoa Miên Thần mắt lạnh nhìn hai tỷ đệ này đóng kịch, rốt cuộc cũng hiểu được nghĩa người không biết xấu hổ vô địch thiên hạ. Ngươi xem đi a, chỉ cần da mặt đủ dày, đến cả gia chủ Hạ gia cũng không làm gì được họ.
Nhưng mà, hai tỷ đệ này không ưa Hạ Nghênh Lâm, đối với mẫu thân Hạ Nghênh Lâm lại oán hận, vậy thì sao bọn họ cứ nhất thiết muốn ở lại chỗ này a?
Mang theo nghi vấn như vậy, Hoa Miên Thần không yên lòng ăn xong 6 nồi cơm lớn. Hạ Xương Huy còn đang nghi ngờ cục bông nhỏ này có thể ăn hết cơm không, nhưng không ngờ chưa đến nửa giờ, hắn phải trừng mắt nhìn cục bông nhỏ tròn tròn ăn hết sạch cơm! quan trọng chính là, cục bông này cũng không có lớn thêm chút nào!
“Này là ăn hết vào chỗ nào a?” Hạ Xương Huy quay đầu nghi ngờ hỏi Hạ Nghênh Lâm.
Hạ Nghênh Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, nàng có thể nói nàng cũng đang rất hoang mang không? “phụ thân, người quản nhiều như vậy làm gì? hiện tại người cũng thấy rồi đó. tiểu gia hỏa ăn rất nhiều, tiệc tối nay…. ta nên đãi tiểu gia hỏa ăn một cách thống khoái a!”
“Cái này là đương nhiên rồi, không vấn đề gì!” nói thế nào thì nó cũng là ân nhân thực lực cao cường đã bảo vệ cho nữ nhân của mình, Hạ Xương Huy không thể bạc dãi Hoa Miên Thần được.
Tối đó, Hạ Nghênh Lâm sợ Hoa Miên Thần bị nhiều người chú ý đến, cho nên âm thầm đem Hoa Miên Thần tìm một bàn ở góc trống. Trên bàn lớn chỉ có Hạ Nghênh Lâm và Hoa Miên Thần, bốn cái bằng hữu khác chỉ có thể ngồi ở bàn khác. Vì Hạ Nghênh Lâm có nói trước với bằng hữu của mình, toàn bộ đồ ăn trên bàn này đều là của Hoa Miên Thần, nếu bọn họ ngồi đây ăn không nó thì đừng có trách nàng. Nghĩ đến sức ăn đáng sợ của cục bông nhỏ này, bốn người liền chọn cái bàn sát vách.
Dù Hạ Nghênh Lâm cố gắng tránh né, nhưng cục bông nhỏ đang ăn cũng hấp dẫn nhiều người chú ý.
Tối nay Hạ Xương Huy tổ chức bữa tiệc mừng nữ nhi mình từ rừng Ám Thương quay về, nhân vật chính dĩ nhiên là Hạ Nghênh Lâm. Đương nhiên, vì muốn tạo quan hệ tốt với những gia tộc khác trong Kim Hổ thành, Hạ Xương Huy cũng mời thêm người ở những gia tộc khác đến tham dự. Hạ Nghênh Lâm là nhân vật chính trong bữa tiệc tối này, không thể không đứng dậy đi mời rượu vài bàn, tới tới lui lui, mọi người cũng thấy được cục bông trắng ngồi chung bàn với Hạ Nghênh Lâm. Bề ngoài cục bông trắng nhỏ nhìn khả ái nhưng so với sức ăn thì khiến mọi người phải quay đầu lại nhìn liên tục.
Bề ngoài tiểu gia hỏa có bao nhiêu hấp dẫn, Hạ Nghênh Lâm ở cùng nó hơn nửa tháng cũng đã hiểu rõ. Nếu không phải biết được lực công kích đáng sợ của tiểu gia hỏa này, Hạ Nghênh Lâm nghĩ mình nhất định không khống chế được mà ôm lấy tiểu gia hỏa vào lòng hôn nhẹ một cái! Hạ Nghênh Lâm thậm chí thấy được dục vọng ấy qua ánh mắt của khách đến dự tiệc.
Chậc…. mấy người này, đúng là không biết sợ chết a! Tiệc tối còn đang diễn ra, Hạ Nghênh Lâm không thể để mấy người này chọc giận Hoa Miên Thần làm hỏng tiệc tối, không thể làm xấu mặt Hạ gia và mọi người trong gia tộc, quan trọng hơn chính là, đã hứa chiêu đãi Hoa Miên Thần thật tốt rồi, Hạ Nghênh Lâm cũng không muốn để nàng ăn một bữa cơm thôi mà cũng ăn không vui.
“Các vị, mọi người cũng đã nhìn thấy rồi đó, bên cạnh ta tiểu ma thú khả ái này…..” Hạ Nghênh Lâm nhìn thấy có vài người rời chỗ đến gần chỗ nàng, vội đứng dậy, hô lớn. Âm thanh Hạ Nghênh Lâm nhanh chóng khiến mọi người chú ý, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nàng, thấy Hoa Miên Thần ngồi cạnh Hạ Nghênh Lâm vùi đầu ăn uống, liền phát ra tiếng cười thiện ý. Đối với thú, mọi người cũng không quá nghiêm túc như đối với người, huống chỉ là một con tiểu ma thú khả ái như vậy. Nếu như đổi thành một người đang vùi đầu ăn uống, nhất định sẽ bị nói là không có giáo dục.
Mọi người đều để ý bàn của Hạ Nghênh Lâm, dự định đứng lên qua bàn nàng một chút, nhưng lại dừng bước.
Hạ Nghênh Lâm thấy họ ngồi lại bàn, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng nhìn Hoa Miên Thần coi mọi việc không liên quan đến mình, tiếp tục nói: “ta nghĩ, chắc không ít người cho rằng tiểu ma thú khả ái này là ta mang về từ rừng Ám Thương a? thật ra thì, tiểu ma thú này có chủ nhân, chủ nhân của tiểu ma thú đã hộ tống chúng ta một đường ra khỏi rừng Ám Thương, cho nên hiện tại ta mới có thể an toàn quay về Hạ gia.” Hạ Nghênh Lâm nói xong, nhìn lại mấy người có ý với Hoa Miên Thần, bọn họ cúi đầu suy nghĩ gì đó. Không quan tâm bọn họ muốn gì, hiện tại Hạ Nghênh Lâm chỉ muốn bọn họ bỏ xuống lòng tham với tiểu gia hỏa, “ân nhân của ta a, thực lực vô cùng cường đại, nếu không…. cũng sẽ không có khả năng mang 5 người chúng ta ra khỏi rừng Ám Thương an toàn, nhưng mà sau khi hắn đưa chúng ta ra khỏi rừng lại có việc riêng cần làm, nên tạm thời hắn mang tiểu ma thú khả ái này đến Hạ gia chúng ta ở vài ngày. Nhưng mà tiểu gia hỏa tính khí không tốt, nó rất ghét người khác chạm vào nó, cho nên nếu tiểu gia hỏa có gì thất lễ, xin mọi người thông cảm nhiều hơn a ~”
Câu nói sau cùng, âm thanh Hạ Nghênh Lâm mang theo tiếu ý, cảm giác nửa đùa nửa thật.
“Ha ha ha ha, Hạ tiểu thư xin yên tâm, tiểu ma thú đáng yêu như vậy, cho nó có thất lễ đi nữa, chúng ta cũng sẽ không so đo với nó a.”
“Người có thể hộ tống Hạ tiểu thư an toàn ra khỏi rừng Ám Thương, thì tiểu ma thú của hắn cũng không phải thứ để chúng ta tùy ý trêu chọc được đúng không? lỡ như chọc giận tiểu gia hỏa kia, chủ nhân hắn tìm đến cửa, ta cũng gánh không nổi a!”
Không ít khách nhân nói đùa với Hạ Nghênh Lâm, nhưng mà nghe xong vài câu của Hạ Nghênh Lâm nói, quả thực có vài người bỏ xuống tham lam với Hoa Miên Thần, còn dư lại hai tên luôn nhìn chằm chằm Hoa Miên Thần, Hạ Nghênh Lâm cũng nhỏ giọng nói với Hoa Miên Thần, nói nàng phải cẩn thận.
Hoa Miên Thần ngẩng đầu nhìn hai người kia một chút, lại vùi đầu tiếp tục đại nghiệp ăn uống của mình. Từ khi đến thế giới này, nàng cũng không được như bây giờ, ăn các món ăn đến thống khoái. Đi theo nha đầu Khanh Nguyệt, mặc dù thức ăn không thiếu, nhưng mà…. nàng cũng không có nhiều món ngon như tiệc tối nay ở Hạ gia. Mà Hoa Miên Thần lại là người ái mỹ thực, hiện tại bàn này không ngừng mang lên món mới, đã hoàn toàn chiếm hết mọi chú ý, còn hai con chuột lén lút kia, hừ, dám chọc lão nương thì cứ liều mạng tiếp đi!
Khi tiệc tối kết thúc, hạt châu trong cơ thể từ màu tím thâm cũng dần chuyển sang màu đen. Thật ra, khi bữa tiệc gần tàn mọi người cũng đã ăn no đủ rồi. Hạ Xương Huy lại nghĩ đến Hoa Miên Thần vẫn còn ăn, cho nên mỗi phần ăn đều gấp đôi, cho nên sau đó Bùi Chấn Sơn mở màn, đồ ăn không hết mang đến bàn của Hoa Miên Thần, những người khác thấy Hoa Miên Thần ăn cũng thú vị nên làm theo. Hoa Miên Thần ai đến cũng không — cự tuyệt, chỉ cần là đồ ăn chưa bị đụng vào thì đều thu, cho nên khi tiệc kết thúc, hầu như không còn đồ ăn thừa lại.
“Vậy thật tốt a, tiệt kiệm được công đi dọn a!” Hạ Xương Huy cười ha ha nói với Hạ Nghênh Lâm. Cái này ít nhiều cũng nhờ đại nghiệp Hạ gia, tiểu gia hỏa ăn bữa cơm này đối với hắn không là vấn đề gì, nếu đổi thành nhà người thường…. nghĩ vậy, Hạ Xương Huy lại bắt đầu hiếu kỳ không biết ai lại muôi một con ma thú ăn nhiều như vậy.
Sau tiệc tối, Hạ Xương Huy giữ lại một vài khách nhân từ xa đến nghỉ một đêm. Hạ Nghênh Lâm nhìn xuống, trong số bọn họ, có hai tên có ý xấu luôn nhìn Hoa Miên Thần. Trong lòng lo lắng Hạ Nghênh Lâm muốn Hoa Miên Thần buổi tối ngủ cùng phòng với mình, nàng thậm chí còn nói nhường giường cho Hoa Miên Thần còn mình ngủ dưới đất cũng không sao, nhưng Hoa Miên Thần lại kiên quyết muốn ở một mình một phòng. Không thể khuyên Hoa Miên Thần được, Hạ Nghênh Lâm đành để Hạ Xương Huy chuẩn bị cho nàng một phòng gần phòng khách.
Tối đó, Hoa Miên Thần có chút buồn ngủ, nửa đêm liền nghe thấy phòng mình có âm thanh mở cửa.
Đến rồi sao? Hoa Miên Thần vội nhắm hai mắt lại, giả vờ ngủ, nàng muốn xem một chút, hai con chuột liều mạng này, muốn làm cái gì?
“Lão đại, là vật nhỏ này sao? nhìn thật đẹp a.”
“Suỵt, nói nhỏ một chút! đánh thức vật nhỏ bây giờ? ngươi không nghe Đổng tiểu thư nói hả? vật nhỏ này hung dữ lắm!”
Đổng tiểu thư? Hoa Miên Thần liền nhớ đến vị biểu tỷ mặt dày hơn tường thành của Hạ Nghênh Lâm. Nữ nhân này muốn giở trò gì đây?
Vì muốn biết kết quả, Hoa Miên Thần đành để mình chịu oan, tùy ý để người khác nắm đuôi cho vào bao. Đệch! đau quá! hai người các ngươi chờ ta làm rõ chân tướng nhất định sẽ giết chết các ngươi!
Động tĩnh lớn như vậy, Hoa Miên Thần cảm thấy mình không thể không động đậy, cho nên cố ý đạp vải túi mấy cái, hai người kia sợ hãi vội vàng ôm túi ra khỏi phòng.
Hoa Miên Thần một đường bị xóc nảy, cuối cùng bị ném xuống đất.
Ha ha, trong lòng Hoa Miên Thần, hai tên này chết chắc.
“Đổng tiểu thư? Đổng tiểu thư? chúng ta bắt được vật nhỏ kia rồi.”
Hoa Miên Thần đang nghĩ cách làm sao giết chết hai người này, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa nhè nhẹ, sau đó người được gọi là “lão đại” hô lên.
“Két –”
Không lâu sau, cửa liền mở.
“Nhanh như vậy? các ngươi chắc là cục bông nhỏ kia sao?”
Cái giọng nữ quen thuộc này, Hoa Miên Thần không cần nhìn mặt cũng xác định được là biểu tỷ của Hạ Nghênh Lâm.
“Chắc chắn, chắc chắn! lúc chúng ta đến, vật nhỏ này không hề phòng bị, liền bị chúng ta bắt được. Lúc đầu nó còn tỉnh, bị chúng ta xóc một hồi, chắc là đầu choáng rồi! Đổng tiểu thư không tin, ngươi có thể xem thử!”
Vừa dứt lời, Hoa Miên Thần cũng cảm nhận được túi bị mở ra, nàng liền nhắm mắt giả chết.
“Ah, đúng vật nhỏ này rồi. Ngươi cột túi lại, cột chặt một chút! cực khổ cho các ngươi, đây là tiền thù lao.”
“Đa tạ, đa tạ Đổng tiểu thư!”
Hoa Miên Thần nghe hai tiên khách khí một hồi, đem túi mang vào nhà, sau đó vang lên tiếng đóng cửa.
Ngu xuẩn! ngươi cho rằng cái túi vải này có thể nhốt được ta? lúc chiều đệ đệ ngươi bị cào vẫn không nhớ sao?
Hoa Miên Thần chờ một hồi, liền nghe tiếng nữ nhân đi lại trong phòng vài vòng, cuối cùng tiếc bước chân xa dần, sau đó lại một hồi tiếng mở cửa đóng cửa, sau đó sát vách lại có tiếng gõ cữa.
Nữ nhân ngu xuẩn này chạy đi tìm đệ đệ bị mình cào a? đây chính là phản ứng đầu tiên Hoa Miên Thần nghĩ đến. Vì muốn biết hai tỷ đệ này âm mưu cái gì, Hoa Miên Thần liền xé túi chui ra.
Vì không muốn bị hai tỷ đệ sát vách phát hiện, Hoa Miền Thần không mở cửa, là nhảy lên bệ cửa sổ, dùng cách cũ mở cửa sổ ra.
Hoa Miên Thần nhảy xuống cửa sổ, đi tới cửa căn phòng cách vách, thì nghe trong phòng truyền ra tiếng nói chuyện. Cho dù là đêm yên tĩnh, nếu có người đi ngang cũng không thể nghe hết được câu chuyện họ nói với nhau, cũng may Hoa Miên Thần thính lực nhạy bén, nàng có thể nghe rõ ràng hai tỷ đệ này đang nói cái gì.