Chương 78
Cứ vậy trong làn sương mù không mục đích chạy loanh quanh hết vài ngày, trong một lần Hoa Miên Thần lấy thức ăn trong không gian ra, không ngờ kéo theo cả chìa khóa ra ngoài, nàng định mang chìa khóa cất vào không gian, đột nhiên phát hiện chìa khóa lóe sáng.
Phải rồi! đây là chìa khóa bí cảnh, cho nên ánh sáng này hẳn là nó có phản ứng với bí cảnh!
Nghĩ vậy, Hoa Miên Thần lấy một sợi dây nhỏ trong không gian ra cột chìa khóa thật chặt, treo lên cổ mình, để tiện xem tình huống của chìa khóa. Không nên hỏi nàng làm sao dùng hai tiểu thịt trảo cột dây, cũng đừng hỏi cổ nàng ở chỗ nào!
Dưới sự chỉ dẫn của chìa khóa, Hoa Miên Thần theo hướng chìa khóa phát sáng mạnh nhất đi tới, rốt cuộc nàng cùng tìm được một ngọn núi nhỏ. Chìa khóa phát sáng ở chỗ này mạnh nhất!
Hơn nữa, khiến Hoa Miên Thần khẳng định là ngọn núi không binh thường này, vì cả hoang mạc sương mù chỉ có mỗi chỗ này là không có chút sương mù nào, Hoa Miên Thần thậm chí có thể thấy rõ dưới đáy ngọn núi có một cái sơn động nhỏ.
Xem ra lới vào bí cảnh nằm ở cái động nhỏ kia.
Vấn đề hiện tại chính là, làm sao tránh được đám ma thú cao giai, xông vào trong động, tìm được cửa vào, dùng chìa khóa mở bí cảnh.
Hoa Miên Thần trốn sau một bụi cỏ dại, đau đầu nhìn một đám ma thú cao giai đi tới đi lui trước cửa sơn động. Chỗ này không chỉ có ma thú bảy giai hay tám giai, mà còn có ma thú chín giai nữa!
Trời ơi! sao các ngươi ở chung hài hòa thế? sao không đánh nhau cái đi?
Hoa Miên Thần đang nghĩ cách làm sao vào sơn động, đột nhiên có một con ma thú tám giai từ đằng xa nhìn thấy nàng, sau đó gầm một tiếng vọt đến. Theo sau nó là một đám ma thú.
Đệch á đệch! không nhưng hài hòa mà còn đoàn kết nữa a! Hoa Miên Thần chửi bậy một tiếng, xoay người xông vào sương mù dày đặc.
Trong sương mù chạy một đoạn ngắn, Hoa Miên Thần phát hiện đám ma thú cao giai không đuổi theo. Không lẽ….. chúng ở chỗ không có sương mù kia để chờ đợi, cho nên không muốn vào trong sương mù không thể thấy được gì?
Mang theo suy đoán như vậy, Hoa Miên Thần quay lại thí nghiệm vài lần, quả nhiên mỗi lần chạy vào sương mù trốn thì đám ma thú cao giai liền dừng bước không đuổi theo nữa.
An toàn hiện tại tạm thời không lo, nhưng mà làm sao để vào sơn động a? đám ma thú cứ đi quanh chỗ này không cần ăn gì sao? so với triệu hoán thú không cần ăn cơm, thì ma thú chỉ dùng mỗi ma hạch thôi cũng không đủ, chúng cần thật nhiều đồ ăn. Nhất là, thịt!
Nói đến thịt, Hoa Miên Thần đột nhiên nhớ đến đồ ăn để trong không gian mình chưa ăn hết. Liền mang một khối thịt nướng ra thử trước.
Nghĩ vậy, Hoa Miên Thần lấy một khối thịt nướng nhỏ ra. Qủa nhiên, thịt nướng tỏa mùi trong không khí, đám ma thú đang đi lại chung quanh đều quay đầu nhìn. Đúng lúc này, Hoa Miên Thần nghe thấy âm thanh cực nhỏ từ phía sau vang tới, Hoa Miên Thần theo bản năng lăn qua một bên, sau đó nàng cũng cảm nhận được có thứ gì đó lướt qua mình phóng tới chỗ thịt nướng.
Thứ đó chạy vào nơi không có sương mù che chắn, Hoa Miên Thần cẩn thận nhìn lại phía trước, thì thấy một con ma thú trung giai bị đám cao giai xé xác. Còn khối thịt nướng nàng mang ra đã không còn tung tích.
Xem ra, con ma thú trung giai xui xẻo kia bị mùi thịt nướng của mình hấp dẫn, nên chạy vào địa bàn của ma thú cao giai, mất mạng. Tình huống này trước đó Hoa Miên Thần đã gặp rất nhiều, như là trước đó nàng thử dùng vài cục thịt nướng dụ ma thú đến. Còn có trước đó, khi ở trong rừng Ám Thương, chỉ cần nhóm người Hạ Nghênh Lâm nhóm lửa nấu cơm, thì sẽ có ma thú chạy đến phá!
Mù thơm của đồ ăn có thể so với phấn dẫn thú.
Nghĩ vậy, hai mắt Hoa Miên Thần sáng lên! thức ăn thơm có, phấn dẫn thú trong không gian cũng có! vậy thì mình kết hợp hai thứ lại với nhau, nhất định sẽ khiến đám ma thú cao giai này không thể chịu nổi a!
Đi vòng qua một chỗ cách xa sơn động, cách chỗ của ma thú cao giai một lớp sương mù, Hoa Miên Thần lấy một túi phấn dẫn thú trong không gian ra ngoài, đổ hết xuống đất. Sau đó lấy ra 10 dĩa đồ ăn có mùi nồng nhất lấy được ở tửu lâu đổ lên đống phấn kia.
Khi Hoa Miên Thần vừa mang đồ ăn từ không gian ra, thì hương vị nhanh chóng tỏa ra, đám ma thú đang canh giữ đều nhìn về phía Hoa Miên Thần. Bất quá cách một lớp sương mù nên chúng không thấy được gì, chỉ có thể ngửi được mùi thơm mê người. Có vài con thực sự không chịu được mùi thơm này, liền đi vài bước đến chỗ tỏa ra mùi thơm.
Hoa Miên Thần không biết phản ứng của ma thú phía sau sương mù, nàng sắp đống thức ăn cho thật ngon, sau đó lấy đống đồ dính phấn dẫn thú khi còn ở Khanh gia ném ra, dùng tiểu hỏa cầu đốt cháy đống quần áo đó. Làm xong mọi thứ, Hoa Miên Thần nhanh chóng rút lui.
Mùi thơm của thức ăn, thêm uy lực của phấn dẫn thú, đến cả ma thú chín giai cũng không chịu nổi được, nhanh chóng đi tới chỗ có mùi thơm. Ma thú chín giai dẫn dầu đi trước, còn lại tám giai và bảy giai cũng không nhịn được, theo sát phía sau.
Quần áo dính phấn rất đốt hết, sương mù cũng không tan đi được. Bất quá bị lửa thiêu, phấn dẫn thú cũng phát huy tác dụng mạnh nhất.
Khi Hoa Miên Thần quay về chỗ của mình để quan sát thì phát hiện ngọn núi nhỏ sau làn sương mù chỉ còn lại ba con ma thú tám giai canh chừng, còn lại đều bu đến chỗ có thức ăn tỏa mùi kia vùi đầu ăn.
Rốt cuộc thì, đã có ma thú dẫn đầu đi vào sương mù thì sẽ có con thứ hai, thứ ba…..
Cơ hội tốt a! Hoa Miên Thần dành thời gian ngưng tụ ma lực, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất của chính mình xông tới núi nhỏ. Chờ ba con canh chừng kia phát hiện ra Hoa Miên Thần, lao đến thì lại xuất hiện 5 cái băng trụ xoay tròn.
“Grừ –” một con ma thú tru lên, không kịp tránh bị băng trụ chính diện đánh nát.
Hai con còn lại cũng tránh được công kích của băng trụng, quay đầu đuổi theo Hoa Miên Thần đang vọt vào trong động. Bốn cái trụ băng công kích thất bại cũng theo sau chúng, đáng tiếc cửa động nhỏ, băng trụ chỉ có thể bay loanh quanh ngoài cửa động. Mặc dù băng trụ không vào sơn động được, nhưng cũng đủ để cản lại cửa động này, nếu những ma thú khác muốn vào động này, thì cũng phải chen lấn mới qua được.
Đám ma thú cao giai đang vùi đầu ăn nghe thấy tiếng tru, thức ăn ngon trước mặt cũng không để ý đến, tập thể nhanh chóng quay đầu, chạy về phía sơn động.
Nhưng mà, đã không còn kịp nữa rồi.
Hoa Miên Thần vọt vào sơn động, theo trực giác chạy vào bên trong, rốt cuộc thấy được một phiến đá bên trong, bên trên có một cái pháp trận, ở giữa pháp trận có một cái lỗ nhỏ. Khuôn lỗ có dạng giống hệt chìa khóa.
Hoa Miên Thần vừa nhảy lên phiến đá, hai con ma thú gầm gừ theo sau cũng đến. Khi chúng sắp nhào lên phiến đá, Hoa Miên Thần liền nhưng kết một cái tường băng chặn lại. Hai con ma thú đam vào tường băng, trên tường xuất hiện vết nứt.
Hoa Miên Thần cũng không kịp tu bổ tường băng, liền mang chìa khóa cho vào khuôn nằm giữa trận pháp. Ngay lúc này quang mang ma pháp hiện lên, khi hai ma thú phá được tường băng thì Hoa Miên Thần trên phiến đá cũng biến mất.
“Grừ –” trong sơn động chỉ còn lại tiếng ma thú gầm gừ phẫn nộ, sau đó cửa vào nơi cất bí cảnh rung chuyển, sơn động bắt đầu sụp đổ…..
Hoa Miên Thần vừa biến mất, lúc này đang trốn trong khe đá rung chuyển.
Mợ nó! đưa đến chỗ nào không đưa, đưa ngay chỗ toàn mà ma thú cao giai đang vây quanh. Quan trọng chính là, đám ma thú này đều là mười giai!
Kỳ thực khi trận pháp phát sáng, Hoa Miên Thần theo phản xạ liền nhắm hai mắt lại, chờ nàng mở mắt lần nữa, thì có hơn mười mấy con ma thú đang nhìn mình chằm chằm. Có thể chúng đã chờ ở bí cảnh này vài chục năm, thậm chí là trăm năm, nhưng chưa bao giờ gặp cục bông nhỏ như mình! cũng may mình thông minh phản ứng nhanh, khi ma thú mười giai còn chưa hoàn hồn, mình đã bước nhanh tiểu chân ngắn bỏ chạy.
Cục bông nhỏ bỏ trốn, đám ma thú hết hồn cũng tỉnh hồn, nổi giậm gầm rú đuổi theo sau. Trong lúc Hoa Miên Thần cùng đường, liền chui vào khe đá không lối đi.
Hắc! lão nương nhỏ như vậy đến khe đá cũng chui vào được, nói rõ cái gì? nói rõ lão nương chỉ mập giả thôi a! trong khe đá, Hoa Miên Thần chen đến biến dạng có chút đắc ý nho nhỏ.
“Grừ –”
“Grừ –”
Đám ma thú ở ngoài khe đá tức giận gầm rú, điên cuồng công kích khe đá. Rất nhanh, đá vụn cũng che lại khe đá.
“…”
Hoa Miên Thần cũng không sợ đám ma thú ngu xuẩn ở ngoài làm sập khe đá này, đã nói là vách đá thì phải chắc chắn, đây là một đỉnh đá lớn cao to. Chỗ mình đứng hiện tại chỉ là đáy vực. Cho dù ma thú mười giai ở ngoài có quay lại, cũng không thể phá được vách đá thẳng đứng này a!
Chờ bên ngoài không còn tiếng ầm ầm vang lên nữa, Hoa Miên Thần cẩn thận nhích ra ngoài, đẩy chút đá vụn che khe hở, vừa ném một hòn đá ra ngoài, thì âm thành đào vách đá lại vang lên.
Đám phiền phức a!
Hoa Miên Thần tức giận, lấy một khối thịt nướng trong không gian ra, bất quá nàng đang chen trong khe đá nên khối thịt vừa ra nằm ngay trước mặt nàng, sau đó dính một đống đất trên vách.
“…”
Bất đắc dĩ, Hoa Miên Thần đành mang miếng thịt bẩn này cất vào không gian của mình, sau đó dùng lợi trảo cố gắng mở rộng không gian của mình hiện tại.
Ma thú ở ngoài nghe thấy tiếng đào tường trong khe đá, tựa như bị kích thích cũng điên cuồng ở bên ngoài gầm rú đào theo. Rất nhanh, Hoa Miên Thần liền thấy khe đá lớn dần. Vậy thì không được a! Lỡ như đám ngu xuẩn này đào thành một cái hang thì làm sao đây? Hoa Miên Thần không muốn thành đồ ăn của ma thú, đành phải đào sâu vào bên trong khe đá để chui vào.
Đến khi một thân lông trắng của Hoa Miên Thần hoàn toàn dính đất, nàng cũng đã chui qua được một nơi rộng rãi hơn ở bên kia, đi tới nữa thì không còn đường. Quay đầu nhìn con đường nhỏ do chính tay mình đào, Hoa Miên Thần đau lòng lau mặt. Ta đường đường là đội viên phi ưng, không ngờ có ngày lại làm thợ mỏ.
Hoa Miên Thần dừng lại nghỉ ngơi, phóng ra một tiểu hỏa cầu, sau đó theo ánh lửa, cẩn thận quan sát chỗ này. Thật kỳ quái, bình thường kha đá kéo dài vào bên trong thì sẽ không còn mới đúng, nhưng đoạn đường mình vừa đào được, đi vào trong khe đá vẫn tiếp tục kéo dài vào sâu bên trong, thậm chí độ rộng bên trong đến chỗ này cũng bị thay đổi. Hơn nữa…..
Hoa Miên Thần dùng tiểu chân ngắn đã chuyển màu xám ấn lên phiến đá phía trước ngăn lối đi của mình, nàng cảm thấy, phía sau vách đá này còn có đường đi. Nhẹ gõ lên vách đá một cái….
“Cộc cộc cộc…”
Phía sau quả nhiên là rỗng! Hoa Miên Thần kinh hỷ đi tới, lại nghĩ chính mình không nên tùy tiện đào vách đá lên trước, ai biết được, phía sau vách đá này có nguy hiểm chờ mình a? tốt nhất nên ngồi xuống ăn chút gì đó, khôi phục ma lực cái đã a ~
Hoa Miên Thần không để ý tới, tại cái góc có bóng mình che khuất, có một con vật nhỏ so với tay nàng lớn hơn một chút đang nằm trong bụi cỏ.