Chương 80
“Ngao ~” tiểu cầu thịt trên mình bọc tấm vải vụn hoa hòe vui vẻ nhào đến khi thấy Hoa Miên Thần trở về từ khe hở.
“Chậc chậc chậc, tránh qua một bên, phiền chết ta a!” Hoa Miên Thần dùng tiểu vuốt ấn tiểu cầu thịt muốn nhào vào người mình lại. “sao đám ma thú mười giai cứ canh giữ ở khe hở đó vậy, có cần ngoan cố vậy không a?” nàng ở trong động này cũng đã 10 ngày rồi a!
Mấy hôm trước, Hoa Miên Thần cũng đã cẩn thận tra xét mọi góc gách trong động, ngoại trừ cái đường hầm nhỏ mình đào được dưới vách đá ra thì không còn cửa nào khác để ra ngoài. Ở ngoài khe hở vẫn còn vài con ma thú mười giai đi lại quanh đó, không biết là đám đuổi theo Hoa Miên Thần trước đó hay là đám khác chạy đến.
“Ngao?” Hoa Miên Thần lầm bầm một hồi, mới để ý, tiểu cầu thịt kêu không khác gì tiếng của mình “ngao ngao ngao.”
Chỉ 10 ngày, tiểu cầu thịt được Hoa Miên Thần nuôi không khác gì heo, hình thể tròn trịa. Vết bầm tím trên người cũng đã biến mất khi theo Hoa Miên Thần sưởi ấm, thậm chí còn mọc lông tơ. Chắc là lúc trước ăn cỏ, không có dinh dưỡng, nên không mọc lông được a!
Hoa Miên Thần nuôi tiểu cầu thịt đến ngày thứ năm, nhìn nó trắng trẻo mũm mĩm lên, lsợ nó lại tím tái rồi cọ một thân đầy bụi làm chướng mắt mình, liền lấy chút quần áo mùa đông của Khanh gia để trong không gian, dùng lợi trảo cắt một khối nhỏ, quấn một vòng trên người tiểu cầu thịt, đâm thêm bốn cái lỗ cho bốn cái tiểu chân ngắn của nó có thể thò ra, sau đó dùng dây thừng cột lại. Thú vị chính là, lúc Hoa Miên Thần phí sức cột dậy, tiểu cầu thịt vẫn nằm im để cho Hoa Miên Thần làm đi làm lại, có lẽ biết Hoa Miên Thần không làm mình bị thương a! chờ Hoa Miên Thần làm xong, tiểu cầu thịt thấy trên người cũng ấm áp không ít, vui sướng kêu to chạy lại cọ Hoa Miên Thần.
Lúc đó Hoa Miên Thần để tiểu cầu thịt tùy ý cọ vào mình, híp mắt cong khóe miệng nói: “đừng làm bẩn quần áo mới, làm bẩn thì bắt ngươi làm mồi biết chưa?”
Trong động trống rỗng có tiểu cầu thịt làm bạn, còn có con cá ngu ngốc trong ôn tuyền. Rảnh rổi có thể chọc tiểu cầu thịt một chút, rồi lại chọc ma thú cá trong ôn tuyền. Nhưng cuộc sống như vậy không phải là điều mà Hoa Miên Thần mong muốn! Nàng muốn lớn hơn, muốn tiến giai, muốn lần nữa khôi phục hình người! cứ trốn trong động này không phải cách a! liên tục dò xét nhiều ngày, Hoa Miên Thần đều bị ma thú ở ngoài khe đá ép quay về.
Hoa Miên Thần giận dỗi không thôi liền xoa đầu tiểu cầu thịt, “ngao ngao ngao, ngươi chỉ biết ngao! còn ngao ta mang ngươi ra ngoài kia làm mồi, một mình bỏ đi bây giờ!”
Tiểu cầu thịt dường như rất thích hưởng thụ Hoa Miên Thần xoa đầu mình, hai mắt nhỏ híp lại, miệng còn phát ra tiếng khò khè.
“Ngươi a….”
Ánh mắt Hoa Miên Thần mềm xuống, con chuột nhỏ này sao lại thích thân cận với mình như vậy a? rõ ràng trước đó không quen, lúc mình vừa vào động nó còn trốn đi, nhưng khi mình lấy thức ăn ra, thì lại cố chấp theo sao mình. Qủa nhiên có sữa thì là mẹ a!! không sợ bị mình ăn a! tiểu cầu thịt thân cận mình, đến ngày thứ hai thì biểu hiện càng rõ ràng hơn. Hôm đó nàng cho tiểu cầu thịt ăn sáng xong, thì tự mình ra ngoài khe hở dò xét tình hình một chút, coi bên ngoài còn ma thú cao giai không? không ngờ vật nhỏ này đòi đi theo, đẩy nó về thì nó lại bò đến, hết cách Hoa Miên Thần liền dùng ưu thế tốc độ của mình nhanh chóng chui ra khỏi cái lỗ nhỏ từng đào, dùng một khối băng chặn cái lỗ lại. Tiểu cầu thịt ở sau khối băng lêu thê lương không gì sánh được, tựa như sợ mình bỏ lại nó. Tiếng “ngao ngao” khiến trong lòng Hoa Miên Thần khó chịu. Khi đó nàng phất tay với tiểu cầu thịt một cái, nói cho nó biết mình đi xem tình hình một chút rồi về, sau đó xoay người đi.
Đến khi Hoa Miên Thần quay về, thì thấy thân thể nho nhỏ của tiểu cầu thịt đang đánh vào khối băng, cái miệng nhỏ há to phát ra âm thanh khàn khàn. Thấy vậy, cái mũi Hoa Miên Thần liền đau xót.
Đồ ngốc, đúng là tham ăn, sợ ta đi rồi thì sau này ngươi đói bụng chứ gì? hừ! chờ nuôi cho mập rồi, ngươi cũng bị tam làm mồi thôi a!
Hoa Miên Thần gõ nhẹ lên khối băng, tiểu cầu thịt thấy Hoa Miên Thần liền dừng lại không đánh khối băng nữa, nhưng âm thanh khàn khàn trong miệng vẫn kéo dài. Dùng tiểu hỏa cầu làm tan băng, Hoa Miên Thần chui qua động, vật nhỏ lại vui sướng nhào đến người Hoa Miên Thần.
Lạnh quá…. nhiệt độ cơ thể so với lần đầu gặp còn lạnh hơn. Thân thể nhỏ xuất hiện nhiều đốm xanh tím, thậm chí là chỗ va chạm khối băng còn nhiều hơn.
Hoa Miên Thần để tiểu cầu thịt tùy ý cọ tới cọ lui trên lông của mình, tự mình lấy là cái nồi chuyên dụng nấu nước nóng, đổ vào một chén canh, túm tiểu cầu thịt lên ném vào thêm vào một khối băng làm ấm nước nóng. Trong lúc tiểu cầu thịt tắm, nàng lấy trong không gian ra một cái mền, tìm một chỗ sạch sẽ, lót thành cái ổ nhỏ.
“Sau này, ngươi ở trong cái ổ này, phải tắm mỗi ngày một lần, biết chưa?”
Tiểu cầu thịt thoải mái tắm trong chén canh giọng vui sướng “ngao” một tiếng, không biết nghe hiểu không.
Ngày thứ ba, Hoa Miên Thần nhìn tiểu cầu thịt lăn trong ổ chăn, cẩn thận nói: “chuột nhỏ, ta ra ngoài xem một chút rồi quay về, yên tâm, ta sẽ không bỏ ngươi lại!” ăn nhiều đồ của ta như vậy, ta phải chờ ngươi lớn để làm mồi a!
“Ngao !” tiểu cầu thịt lần này ngoan ngoãn ngồi trên cái mền mao nhung, nhìn Hoa Miên Thần hai mắt đầy sự tín nhiệm.
Nghĩ đến ánh mắt khi đó, phiền não trong lòng Hoa Miên Thần không hiểu vì sao lại tiêu tán, nàng nhẹ đẩy tiểu cầu thịt ra, sau đó đứng dậy đi tới ôn tuyền.
“Chuột nhỏ, đi thôi, chúng ta chọc cá đi. Hừ! một ngày nào đó, lão nương sẽ đem ngươi câu con cá này lên làm canh cá hầm a! ah….. canh cá hầm mười giai, mùi vị chắc chắn là rất tuyệt a!”
“Ngao ngao ngao ~” tiểu cầu thịt cũng không sợ hãi như trước không dám đến gần ôn tuyền nữa, mà lắc lư như điên theo sau Hoa Miên Thần.
Cứ vậy, qua hết 1 tuần, Hoa Miên Thần đã không còn suy nghĩ rời khỏi động này nữa, ngược lại cảm thấy đem chỗ này coi như chỗ ở hiện tại của mình cũng đủ ổn rồi. Cho dù nàng vận khí tốt ra ngoài thì phải làm sao với đám ma thú kia đây? trong bí cảnh này còn có nhiều ma thú cao giai hơn đang chờ nàng. Không bằng để mình yên tĩnh, thỉnh thoảng đánh lén mấy con ma thú ở ngoài, dùng nó để luyện tay với ma thú mười giai một chút, cố gắng đề thăng thực lực của mình, cố gắng tiến giai. Đồng thời, có thể ăn được thịt ma thú mười giai thì càng tốt hơn a~
Ôm dã tâm như vậy, Hoa Miên Thần ở trong khe đá cũng không phiền khi nhìn qua khe đá dòm đám ma thú mười giai, ngược lại còn chảy nước miếng, tưởng tượng đến vị thịt ma thú mười giai nấu canh.
“Thuật băng trùy!”
Đang vừa nướng thịt vừa suy nghĩ, có một con ma thú ngửi được mùi của Hoa Miên Thần trong khe đá, phóng đến chỗ này. Chờ đám ma thú đến trước khe đá, Hoa Miên Thần nhân cơ hội phóng vài cái băng châm lên đầu tụi nó. Hàn quang lóe lên, băng châm đâm trúng ót đám ma thú, sau đó liền rắc rắc vỡ vụn.
“Grừ –” ma thú tức giận rít gào một tiếng, cảnh giác lùi khỏi phạm vi công kích của Hoa Miên Thần.
Chậc, chút pháp thuật này đối với ma thú mười giai vô dụng a, lần sau đổi pháp thuật cao cấp xem sao. Hoa Miên Thần quay về động.
“Ngao ngao ngao ~” tiểu cầu thịt ngoan ngoãn nằm trong ổ chờ Hoa Miên Thần về, vừa thấy nàng liền vui vẻ chạy đến.
“Rửa tay đi, chuẩn bị ăn trưa.” Hoa Miên Thần chỉ chỉ vào cái chén nhỏ có chứa nước cách đó không xa, tiểu cầu thịt lắc lư cái mông nhỏ đi tới.
Qua nhiều ngày, thi thể ma thú trong không gian của Hoa Miên Thần cũng tiêu hơn phân nửa, cho nên bữa trưa Hoa Miên Thần dự định làm món bánh bao thịt.
Ai nha, đi săn ma thú như lửa xém lông mày, giờ lại thêm một miệng ăn, thức ăn trong không gian cũng không còn nhiều nữa a.
“Ngao ngao ngao ~”
Rửa sạch hai tiểu chân ngắn phía trước, tiểu cầu thịt không muốn làm giơ hai chân vừa rửa, liền nhảy tưng tưng bằng hai chân sau đến, bộ dạng này Hoa Miên Thần vừa thấy liền buồn cười.
Xoa đầu tiểu cầu thịt như biểu dương nó, Hoa Miên Thần lấy ra một mâm bánh bao thịt trong không gian ra. Khi mâm gỗ đựng bánh bao xuất hiện, đột nhiên một viên ma hạch lục giai rớt ra kêu leng keng, lăn đến trước mặt tiểu cầu thịt.
Hả? bất cẩn làm rớt ma hạch ra ngoài rồi? Hoa Miên Thần định cất ma hạch vào không gian, thì tiểu cầu thịt đá hã miệng một ngụm ngậm vào trước.
“!!!” ranh con, tạo phản hả? ma hạch lục giai cũng dám ăn? không sợ nghẹn chết sao?
Hoa Miên Thần vung chân trước, định đánh văng ma hạch ra, thì tiểu cầu thịt đột nhiên ngã xuống đất không nhúc nhích.
Con mợ nó! nhanh như vậy đã nghẹn chết rồi? ngươi còn chưa đủ mập để làm mồi a! Hoa Miên Thần vội vàng đẩy tiểu cầu thịt ra, khi móng vuốt chạm đến tiểu cầu thịt, nháy mắt chỉ cảm thấy nóng kinh người. Ngay sau đó, cái miếng vải vụn quanh người tiểu cầu thịt liền phát sáng.
Cái này…. đây là thăng cấp sao? phải rồi, tiểu cầu thịt là ma thú, đương nhiên có thể hấp thụ ma hạch. Nhưng mà…. ma thú tiến giai thì phát quang sao? trước kia, trong trại huấn luyện, con rắn bự kia phát quang nên bị mình nhìn thấy trong bóng tối, lại để nó thành công tiến giai biến dị! hơn nữa, quan trọng là tiểu cầu thịt này giống như ấu thú cấp thấp, hấp thụ một viên ma hạch lục giai như vậy, không biết có bị nổ tung mà chết không a?
Hoa Miên Thần căng cơ thịt toàn thân, nhìn chằm chằm tiểu cầu thịt, trong lòng không ngừng cầu nguyện.
Qua chừng 10 phút, quang mang trên người tiểu cầu thịt đột nhiên mạnh hơn, sau đó truyền đến tiếng vải bị téc. Hoa Miên Thần nhìn thấy tiểu cầu thịt dần lớn lên, “y phục” bị téc, mọc lông trắng.
Cái này…. cái này…… đứa nhỏ chết tiệt này! y phục lần đầu lão nương làm bị hủy rồi a?
Tiểu cầu thịt, không đúng, lớn lên to tròn còn có lông mới mọc, so với Hoa Miên Thần đã to được một nửa, rốt cuộc cũng dừng lại. Quang mang trên người nó dần nhạt đi, cuối cùng biến mất.
Hoa Miên Thần chờ một hồi, không thấy tiểu cầu thịt mở mắt, lo lắng vươn vuốt đụng một cái, phát hiện thịt cầu lông ngắn còn thở, hơn nữa bụng còn nhấp nhô, đang ngủ a?
Dùng hai tiểu chân ngắn ôm lấy cầu thịt lông ngắn, Hoa Miên Thần nhẹ nhàng mang nó thả về ổ. Vuốt bộ lông tơ của cầu thịt một chút, Hoa Miên Thần tiếp tục đi ăn bữa trưa của mình.
Ai nha! chút nữa phải làm cái ổ lớn hơn rồi, hiện tại cái ổ này không đủ cho mình và chuột nhỏ a! phải rồi, không thể gọi là chuột nhỏ mãi được, vật nhỏ này hiện tại vừa trắng lại vừa tròn, nếu không phải lông mới mọc so với mình còn ngắn, thì đúng là phiên bản thu nhỏ của mình rồi a. Từ chuột nhỏ biến thành mèo con, còn mềm và mập như vậy, vậy sau này gọi nó là bánh bao thịt a ~
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Khanh Nguyệt (ủy khuất chỉ chỉ ngón tay): không có vai diễn của ta thì thôi, còn để lão bà lần đầu may y phục cho tiểu cầu thịt mặc, tệ nhất chính là, còn lần đầu tiên dùng kiểu ôm công chúa với nó!
Miên Miên (khoát tay không sao): không sao, chờ nó mập lên thì làm thịt
Tiểu bánh bao thịt: ???
Ha ha ha, hôm nay tiểu Miên Miên không có biến hóa, bất quá tiểu cầu thịt đã thành tiểu cầu lông rồi a ~ mặt khác _(:з” ∠)_ cũng không phải là bảo bảo gấu mèo…
Ps: Thật ra mỗi ngày tác giả đều đăng chương mới, tiểu Miên Miên biến hình không còn lâu nữa, nhưng quan trọng là tác giả không làm được a ( xấu hổ quá *////▽////* )