Chương 85
Nửa năm trước Hoa Miên Thần ở trong bí cảnh, cùng tiểu bánh bao thịt chỉ dám dùng cái động làm cứ điểm, sau đó từng chút từng chút chậm rãi hướng ra ngoài thăm dò. Đến khi các nàng giết hết toàn bộ ma thú mười giai ở ngoài khe đá, sau đó cũng không còn ma thú đến trước khe đá của các nàng lượn lờ, Hoa Miên Thần dựa vào thịt của đám ma thú kia tồn trữ ma lực, rốt cuộc cũng leo lên được bảy giai, bước vào hàng ngũ cao giai. Còn tiểu bánh bao thịt hấp thụ nhiều ma hạch của ma thú mười giai thì cũng lên được tám giai.
Hai cục bông sau khi tiến giai, thì phát hiện cả hai liên thủ đối phó một lần 4 con ma thú mười giai cũng không thành vấn đề. Cho nên Hoa Miên Thần liền dẫn tiểu bánh bao thịt rời cái động các nàng ở nửa năm, đi thăm dò những chỗ khác trong bí cảnh.
Trải qua hơn nửa năm thăm dò, chỉ cần Hoa Miên Thần đến đâu thì đồ quý ở đó bị bào sạch, trong không gian của nàng cũng sinh ra nhiều hoa cỏ trân quý kỳ quái. Thậm chí, nàng còn mang theo tiểu bánh bao thịt đi lên đỉnh núi trên cái huyệt động, tìm được một cái cây ăn quả khổng lồ. Trong trái cây có vô số năng lượng. Hoa Miên Thần chỉ cần ăn một quả này, thì có thể tương đương với việc hấp thụ ma lực 10 con ma thú mười giai.
Loại quả trân quý như vậy, không dễ gì có được. Xung quanh đại thụ có nhiều ma thú cao giai trốn quanh đó, mỗi ngày chúng vì tranh đoạt trái cây mà đánh nhau. Kỳ quái chính là đám ma thú đánh nhau tựa như có ước định, mỗi ngày chỉ cần mặt tời lặn, chúng nó liền giải tán. Hoa Miên Thần nhân lúc đám ma thú rời đi trong thời gian này, trong một đêm, đem hết quả trên cây hái xuống.
Khi vừa hái trái, Hoa Miên Thần hái thử một trái cho vào không gian, nên không phát hiện được cái gì khác thường. Cho đến khi làm rớt một quả xuống đất, tiểu bánh bao thịt ở dưới tàng cây không ăn quả đó, mà dùng nó chơi đùa dịch chuyển không ngừng. Qua chừng một phút, quả rớt bị tiểu bánh bao thịt chơi đùa liền thối đi, cuối cùng hóa thành bột phấn đen.
Không lẽ, đây chính là nguyên nhân khi mặt tời lặn đám ma thú không đánh nhau tranh giành nữa?
Vì kiểm tra suy đoán của mình, Hoa Miền Thần lại hái xuống một trái, sau đó ôm trong hai tay, chờ qua 1 phút, quả thực đã thối, biến thành bột phấn đen từ trên hai tay mao nhung của Hoa Miên Thần chảy xuống.
Sau đó vào ban ngày, Hoa Miên Thần lại trốn ở phía xa, nhìn đám ma thú lại tranh dành nhau hồi lâu, nhưng trái cây không có dấu hiệu bị thối.
Cho nên, đây chính là nguyên nhân đám ma thú không tranh đoạt trái cây sau khi mặt trời lặn? đám ma thú biết trái cây trân quý, không muốn làm hư nó. Nếu sau khi mặt trời lặn, đám ma thú vẫn tranh dành như ban ngày, thì sẽ rất là lãng phí số trái kia, cho nên chúng mới có ước định, chỉ đánh nhau dành quả ban ngày.
Cũng may không gian của mình có thể làm thời gian ngừng lại. Hoa Miên Thần âm thầm thấy may mắn, số quả nàng cất vào không gian vẫn bình thường không bị hư hỏng, cũng không có dấu hiệu thối rửa.
Bất tri bất giác, nàng đã dạo xong một vòng bí cảnh, vô tình lại quay về điểm bắt đầu. Ban đầu Hoa Miên Thần cũng không định vào động một chút nào, nhưng tiểu bánh bao thịt bên cạnh nàng lại vô cùng hưng phấn, vội vọt vào cái “nhà” mà nó ở trong từ nhỏ. Hoa Miên Thần bất đắc dĩ đành theo sao tiểu bánh bao thịt.
Lần nữa chui vào khe đá, hình thể hiện tại của Hoa Miên Thần và tiểu bánh bao thịt lại càng khó khăn hơn rồ. Cũng may tiểu bánh bao thịt lại rất là tích cực, dùng móng vuốt bản thân tự mở đường. Một đường vừa đi vừa đào, chờ Hoa Miên Thần và tiểu bánh bao thịt vào động, thì lông toàn thân đã dính một lớp bụi.
Trong động vẫn như khi các nàng rời đi, ở giữa vẫn là cái hố nhỏ, bên trong đã cháy đen. Đây là nơi Hoa Miên Thần thường nấu ăn. Cách cái hố không xa, là cái ổ nhỏ được làm bằng vải quần áo của Hoa Miên Thần và tiểu bánh bao thịt vẫn còn nguyên xi.
Tiểu bánh bao thịt vui vẻ chạy đến cái ổ nhỏ, bất quá lúc sắp tới gần ổ nhỏ lại đột nhiên dừng lại. Nó nhớ lời Hoa Miên Thần từng nói, muốn vào ổ nằm thì phải tắm trước. Vì vậy, nó xoay người nhảy vào ôn tuyền, Hoa Miên Thần nhìn bộ lông đã bẩn, cười lắc đầu, cũng nhảy theo vào ôn tuyền.
Quên đi, coi như quay về ngâm ôn tuyền là được. Sau này rời khỏi bí cảnh, muốn được ngâm ôn tuyền thư thái như vậy cũng không biết chờ đến khi nào.
Ngâm mình trong ôn tuyền ấm áp, Hoa Miên Thần lại bắt đầu nghĩ cách rời bí cảnh. Mặc dù chính mình không thể biến thành hình người, nhưng nàng cũng không muốn ở lại trong bí cảnh này mãi. Cho nên, nàng phải tìm được cách rời khỏi bí cảnh này.
Phải rời khỏi bí cảnh, nhất định là có truyền tống trận hoặc ma pháp trận gì đó. Hiện tại Hoa Miên Thần chỉ mới dạo quanh bí cảnh một vòng, vẫn chưa thấy được ma pháp trận hay truyền tống trận nào. Còn cửa ra thì cũng không có, nàng và tiểu bánh bao thịt theo một phương hướng luôn thăm dò thử xem có thể đi đến cuối bí cảnh không, kết quả cứ vậy mà vòng về.
Không có cửa ra, không có truyền tống trận, lẽ nào nàng và tiểu bánh bao thịt thực sự phải ở lại trong bí cảnh này cả đời sao? Hoa Miên Thần nghĩ đến tương lai như vậy tức giận vỗ xuống mặt nước. Nước văng lên rơi trúng đầu tiểu bánh bao thịt, tiểu bánh bao thịt tưởng Hoa Miên Thần đang chơi đùa cùng mình, liền dùng tiểu vuốt vỗ nước hất về phía Hoa Miên Thần phạch phạch phạch.
Hoa Miên Thần cũng không chấp nhận được việc cục thịt mình nuôi từ nhỏ lại leo lên đầu mình ngồi nên nhanh chóng phản kích. Cuối cùng, tiểu bánh bao thịt chịu không nổi sự tấn công của Hoa Miên Thần, liền chui xuống nước trốn không chịu ngóc đầu lên.
Trong lúc tiểu bánh bao thịt chui xuống nước trốn, Hoa Miên Thần đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Phải rồi, ôn tuyền này là dùng suối sống. vậy thì dưới ôn tuyền, hẳn là có cửa thông ra chỗ khác a!
Trước kia nàng cùng tiểu bánh bao ngâm ôn tuyền, vì ôn tuyền quá sâu, tiểu bánh bao thỉnh thoảng nghịch ngợm trốn dưới ôn tuyền, Hoa Miên Thần cũng không cho phép nó đi quá sâu. Hơn nữa ôn tuyền trước đó từng ngâm qua xác ma thú, mặc dù nước trong suốt, nhưng Hoa Miên Thần cũng không muốn đi vào trong nước.
Vậy thì cái ôn tuyền là là sơ sót của nàng a, có cửa ra khỏi bí cảnh không a? mang theo nghi vấn này, Hoa Miên Thần hít sâu một hơi, bơi xuống đáy ôn tuyền. Ở nơi sâu nhất dưới ôn tuyền, Hoa Miên Thần phát hiện được một cái hang nhỏ, cái hang nhỏ này mình và tiểu bánh bao thịt đi qua không thành vấn đề, nhưng ma thú trước đó ở trong ôn tuyền thì không được.
Hoa Miên Thần suy đoán, có thể khi đó ma thú còn nhỏ chui lọt qua được cái hang nhỏ này vào ôn tuyền, nhưng khi lớn lên thì không được nữa.
Không quan tâm ma thú bị mình ăn, Hoa Miên Thần không chút do dự chui qua cái hang nhỏ kia, tiểu bánh bao bơi sau lưng Hoa Miên Thần vẫn theo sát phía sau.
Đi qua một đoạn hẹp tối đen, Hoa Miên Thần cảm nhận được đỉnh đầu có ánh sáng truyền đến. Dùng tốc độ nhanh nhất, Hoa Miên Thần rốt cuộc cũng nổi lên mặt nước khi sắp hết khí. Còn cái đuôi nhỏ tiểu bánh bao thịt còn chưa đến cực hạn của nó, lại còn khoa trương thở hổn hển theo Hoa Miên Thần.
Sau khi nghỉ ngơi, Hoa Miên Thần rời khỏi mặt nước, bò lên bờ. Chỗ này là bãi co xanh bao la, xa xa có mấy cái bóng đen đang đến gần nàng. La ma thú! Hoa Miên Thần và tiểu bánh bao liên thủ giết chết đám ma thú không chào đón các nàng, tiếp tục thăm dò mảnh thảo nguyên này. Rốt cuộc sáng ngày thứ ba, các nàng phát hiện một dãy núi nối liền nhau, ở trên dãy núi có một cái ao nhỏ, bên trong có một cái động.
Hoa Miên Thần mang theo tiểu bánh bao thịt đi vào động, vào trong một tiểu thạch thất. Trong tiểu thạch thất, tại bục đá nàng tìm được một cái hộp gỗ, trong hộp để một viên đá đỏ nhỏ bằng hạt châu.
Ăn đi, ăn đi.
Khi đó, Hoa Miên Thần nhìn hạt châu này, trong lòng có một âm thanh không ngừng thúc giục chính mình. Theo bản năng, Hoa Miên Thần liền một ngụm nuốt xuống viên đá đầy sức dụ dỗ này.
Ngay sau đó, nàng cảm thấy xương cốt cả người như bị nghiền nát, vô cùng đau nhức, kích thích nàng không ngừng cuộn người. Dưới bục đá truyền đến tiếng kêu lo lắng của tiểu bánh bao thịt, Hoa Miên Thần nghe thấy lúc thì rõ ràng lúc thì mờ nhạt. Cuối cùng, nàng thực sự chịu không nổi đau nhức liền hôn mê.
Đến khi Hoa Miên Thần tỉnh lại lần nữa, đã ngã xuống bục đá, bất quá nàng ngạc nhiên phát hiện, chính mình biến hình thành người rồi!
Tiểu bánh bao thịt cũng không vì Hoa Miên Thần đổi hình người mà không nhận ra Hoa Miên Thần. Khi thấy Hoa Miên Thần tỉnh lại, nó vui mừng kêu ngao ngao nhào vào lòng Hoa Miên Thần.
Da chạm vào mao nhung mềm mại, khiến Hoa Miên Thần chú ý đến, lúc này cả người mình đang trong trạng thái trần trụi a! nghĩ đến cảnh xú nha đầu Khanh Nguyệt từng ôm mình đi tắm, Hoa Miên Thần đỏ mặt đem bánh bao thịt trong lóng ném ra ngoài. Chờ tiểu bánh bao thịt đáp đất, ủy khuất chạy lại, Hoa Miên Thần liền lấy một bộ đồ của Khanh Nguyệt choàng lên.
Hết cách rồi, tuy ghét bỏ nha đầu Khanh Nguyệt kia, nhưng so với y phục của Khanh Khiếu hay Khanh Khôn thì Hoa Miên Thần tình nguyện mặc y phục của Khanh Nguyệt.
Phủ thêm cái áo khoác, Hoa Miên Thần mới rảnh rỗi quan sát thân thể. Ân, cánh tay mảnh khảnh, hai chân thon dài, hoàn hảo không có mập lên. Chờ Hoa Miên Thần dùng tường băng soi chính mình, mới phát hiện bộ dạng này giống hệt mình lúc mới 18, 19 tuổi!
Chính mình không những khôi phục bộ dạng trước kia, còn trở nên trẻ trung hơn, điều này khiến Hoa Miên Thần vui vẻ không thôi. Mang phúc Hồ lão đầu. chính mình học xong ma pháp cường đại, lại còn trẻ trung hơn, dù sao cũng là nàng kiếm được. Hơn nữa, hình người cũng không ảnh hưởng mình thi pháp, nàng muốn biến hình thú thì sẽ quay lại hình thể quả cầu trắng mập! quan trọng chính là, nhờ có viên đá thần kỳ kia, nàng đã thăng lên tận 11 giai! đúng vậy, chính là triệu hoán thú siêu cao giai trong truyền thuyết!
Đáng tiếc là nàng biến hình thú thì vẫn không có thể thay đổi được ngoại hình mập tròn này…..
“Ngao ngao ~ ” tiểu bánh bao thịt bất mãn Hoa Miên Thần đờ ra ngắm bản thân vừa biến hình trong tường băng, khi Hoa Miên Thần lại lần nữa từ cục bông tròn biến thành hình người, nó lại làm nũng chen vào lòng Hoa Miên Thần. Hoa Miên Thần dùng tay người nghiêm túc xoa lông của tiểu bánh bao thịt, cảm giác không giống lúc mình mang hình thú cảm giác thoải mái đến rát!
Giai cũng tiến rồi, hình cũng hóa rồi, hiện tại chỉ còn thiếu cửa ra bí cảnh.
Đơn giản khoác cái áo choàng, Hoa Miên Thần ôm tiểu bánh bao thịt đứng dậy, cảm giác mình không còn lông dài, đột nhiên thấy hở hang, nhất là trong mùa động lạnh lẽo! vì vậy nàng lại cẩn thận tìm trong không gian của mình, mò được cái tủ treo quần áo hoa lệ, tìm được vài món đồ mùa đông dành cho nữ nhân. Tủ quần áo hoa lệ như vậy nhất định là không phải của tiểu nha đầu nghèo Khanh Nguyệt rồi, cho nên Hoa Miên Thần yên tâm mặc chúng lên người.
Sau đó, Hoa Miên Thần ở trong thạch thất tìm hiểu, rất nhanh phát hiện ra trong thạch thất còn tầng hầm thứ hai ở dưới. Tầng hai dưới lòng đất, có một phiến đá lớn hình tròn, bên trên phiến đá có ba cái truyền tống trận.
Hoa Miên Thần theo cảm giác bản năng, ôm tiểu bánh bao thịt bước vào truyền tống trận ở giữa…..