Chương 86
“Ai nha — kệ đi, chắc mình cùng tiểu đội này hữu duyên a! cho nên minh theo trực giác chọn phải truyền tống trận đến rừng Huyết Hoang này, đúng lúc….” gặp được ma thú đang đuổi giết Đồng Thư, tiện tay cứu nàng.
“Ư….” tiểu bánh bao thịt trong ngực miễn cưỡng trở mình, chẹp chẹp cái miệng nhỏ lại tiếp tục ngủ say.
Hoa Miên Thần lắc đầu, chọc chọc cái mông tròn nhỏ của tiểu bánh bao thịt, sau đó lại ngắm sao đờ ra.
Một đêm vô sự.
Sáng sớm, Hoa Miên Thần canh giữ cả đêm lại tiếp tục giúp nhóm Hạ Nghênh Lâm chuẩn bị bữa sáng, điều này khiến 5 người Hạ Nghênh Lâm vô cùng áy náy. Tối hôm qua bọn họ nhờ phúc Hoa Miên Thần, rốt cuộc cũng ngủ được một giấc. Từ lúc tách khỏi đại đội, 5 người bọn họ chạy loạn trong rừng không có đêm nào ngủ ngon, mỗi đêm đều lo lắng chờ đợi, cho dù an bài hai người gác đêm, nhưng ba người còn lại cũng không thể yên tâm được. Hiện tại có thêm Hoa Miên Thần và tiểu bánh bao thị là hai nhân vật mạnh nhất, vô hình lại khiến cho đội ngũ cảm giác có nhiều an toàn hơn.
“Miên Thần, ngươi đừng vội, để chúng ta làm đi. Tối qua ngươi giữ cả đêm rồi, hiện tại chắc cũng mệt rồi a…”
“Không sao.” Hoa Miên Thần cười lắc đầu, trên tay đang lột vỏ một thứ nhìn giống khoai tây không ngừng, “sau nửa đêm, bánh bao thịt có tỉnh lại, có thể do ban ngày ăn nhiều, nên lúc sau ngủ không được, cho nên ta để nó canh chừng, tự mình đi ngủ rồi.”
“Ha ha, tuy vậy nhưng chúng ta cũng phải hảo hảo cảm ơn ngươi a. Phải rồi, Miên Thần ngươi gọt hết cái này xong thì đừng làm nữa….” Đồng Thư ngồi bên cạnh đoạt lấy “khoai tây” của Hoa Miên Thần, phất tay không cho nàng tiếp tục làm nữa, “hiện tại mọi người chúng ta cũng ngủ đủ rồi, tinh lực cũng dồi dào, ngươi nên học tiểu bánh bao thịt nhà ngươi a, trước kia nó ở cùng chúng ta, hoàn toàn không biết khách khí là cái gì a ~ ”
“Phải đó!” nói đến chuyện trước kia khi còn ở trong rừng Ám Thương cùng cục bông nhỏ nhiều ngày, Bùi Chấn Sơn lại nhịn không được cười rộ lên, “tiểu bánh bao thịt của ngươi chẳng những không cần khách khí với chúng ta, mà còn biết dụ dỗ dọa nạt chúng ta nữa, cũng vì tiểu bánh bao thịt nhà ngươi mà mỗi người chúng ta hiện tại đều biết nướng thịt ngon nhất rồi a ~”
Ah….. khi đó nàng còn là thú hình, cho nên làm việc cũng không cần nghĩ nhiều, không cần đến sĩ diện. Hoa Miên Thần lúng túng chà vành tai, xốc tiểu bánh bao thịt đang ngồi bên cạnh xoa xoa một trận, “ngươi nói ngươi a?! sao lại không có lễ độ như vậy? hả?”
“???” tiểu bánh bao thịt đột nhiên bị đổ tội ủy khuất kêu “ngao ngao”.
“Ai nha, được rồi được rồi….” Hạ Nghênh Lâm thấy Hoa Miên Thần xoa lông trên người tiểu bánh bao đến rối reng, liền ngăn cản: “tiểu bánh bao thịt dù sao chỉ là ma thú nhỏ không hiểu chuyện, chúng ta cũng không thể hà khắc với nó. Huống chi, ít nhiều có tiểu bánh bao thịt, chúng ta mới an toàn rời khỏi rừng Ám Thương! Miên Thần ngươi không biết a, ngày cuối cùng chúng ta rời khỏi rừng Ám Thương còn đụng trúng ma thú tám giai, tám giai đó a…..”
Mặc kệ Hạ Nghênh Lâm dùng câu chữ khen mình thế nào, Hoa Miên Thần cũng có chút sợ. Hạ Nghênh Lâm cũng để ý đến thái độ không được tự nhiên của Hoa Miên Thần và tiểu bánh bao thịt lông càng lúc càng loạn, lại nghĩ rằng Hoa Miên Thần đang tự trách không dạy tốt tiểu bánh thao thịt, liền dời đi trọng tâm câu chuyện.
Trọng tâm câu chuyện dời đi, động tác Hoa Miên Thần chà đạp tiểu bánh bao thịt cũng từ từ dừng lại. Cuối cùng cười một cái bắt đầu đề tài mới.
Trò chuyện một chút, trọng tâm câu chuyện lại vòng lại đến tiểu bánh bao thịt.’
Đồng Thư tò mò nhìn chằm chằm cái khăn đội trên đầu tiểu bánh bao thịt, hỏi Hoa Miên Thần: “Miên Thần, vì sao…. lại đội cái khăn lên đầu tiểu bánh bao thịt vậy?” còn lòe loẹt như vậy!
Nghe thấy mọi người đang nói đến cái khăn đội đầu của mình, tiểu bánh bao thịt từ trong lòng Hoa Miên Thần nhảy xuống, đắc ý ngẩng đầu nhỏ, lắc lư qua lại.
“….” Hạ Nghênh Lâm cố nén xúc động muốn tháo khăn đội đầu tiểu bánh bao thịt xuống, nhìn qua Hoa Miên Thần.
“Khụ khụ….” Hoa Miên Thần nhìn bộ dạng tiểu bánh bao thịt đắc ý, đưa tay đem nó ôm vào trong ngực, bộ dạng muốn tháo khăn xuống.
“Ngao ngao ngao!” tiểu bánh bao vừa thấy Hoa Miên Thần muốn tháo khăn đội đầu của mình xuống, liền nổi giận xoay trái xoay phải không cho Hoa Miên Thần chạm vào đầu nhỏ của mình.
Hoa Miên Thần trấn an xoa đầu tiểu bánh bao thịt, cuối cùng không tháo khăn xuống. Kỳ thực nàng cũng không định tháo khăn xuống, chỉ là không quen cái vẻ dương dương đắc ý của tiểu bánh bao thịt, chỉ muốn dọa sợ nó.
“Các ngươi cũng thấy a, cái khăn trên đầu này ta cũng không đụng được. Vì trên đầu tiểu bánh bao có một nhúm lông mọc chậm, nó cảm thấy nhìn không được đẹp, nên muốn ta dùng một cái khăn đội đầu cho nó.”
Thực tế thì, sau khi tiểu bánh bao thịt bị cắn hói đầu, thì chỗ bị trụi lông kia không hiểu vì sao lại mọc lông khá chậm, cho dù sau đó tiểu bánh bao thịt đã tiến giai hai lần rồi, nhưng vẫn không dài ra nổi. Lúc đầu tiểu bánh bao thịt không tim không phổi không cảm nhận được gì, nhưng lại bị Hoa Miên Thần nhiều lần chọc ghẹo, như là:
Ai nha nha, cái đầu nhỏ của ngươi sao lại lõm xuống một nhúm vậy? nhìn thật xấu quá đi ~
Chậc chậc chậc, vừa rồi có con ma thú thấy ngươi đã bỏ chạy rồi a!? chắc là sợ cái chỗ lõm trên đầu ngươi làm xấu a? làm sao đây? sau này thực sự không có tiểu ma thú nào thích ngươi nữa rồi ~
Ai nha — sao tiến giai rồi hình thể càng thêm mập, nhưng chỗ lõm kia vẫn ngắn như vậy a? cứ tiếp tục như vậy, sau này chỗ đó sẽ xấu luôn a?
Ở trong bí cảnh, mỗi ngày Hoa Miên Thần ngoại trừ đi thăm dò và chiến đấu, thú vui duy nhất cũng chỉ có bánh bao thịt a. Tiểu bánh bao thịt đáng thương mỗi ngày bị ngôn ngữ của Hoa Miên Thần công kích, rốt cuộc cũng có ngày nó nổi điên.
“Ngao ngao ngao, ngao ngao ngao, ngao ngao ngao!”
Hôm đó, tiểu bánh bao thịt vô cùng phẫn nộ hướng Hoa Miên Thần gầm gừ một trận, không quay đầu lại mà bỏ đi, chờ Hoa Miên Thần định đuổi theo thì tiểu bánh bao thịt đã không còn bóng dáng.
Tiểu bánh bao thịt tốt bụng luôn để mình tùy ý xoa nắn, thích dính lấy mình theo sau mình lại tức giận bỏ mình đi, điều này khiến Hoa Miên Thần ý thức được, chính mình sai rồi.
Sau đó Hoa Miên Thần theo dấu chân nhạt tiểu bánh bao để lại, tìm thấy tiểu bánh bao thịt đang ngồi dưới một cây đại thụ cúi đầu thương tâm. Nhìn thấy tiểu bánh bao thịt co ro như đang thút thít, trong lòng Hoa Miên Thần cảm thấy khó chịu.
Mình tuy là thành viên đội phi ưng, cũng không phải người hiền lành biết ôn nhu chăm sóc gì, nàng cho đến giờ cũng không nghĩ cho người khác, cũng từng bị không ít đồng đội bị mình nói lời độc ác mà phỉ nhổ. Con người còn đối đãi với nàng như vậy, nhưng tiểu bánh bao thịt là ma thú, Hoa Miên Thần cũng chưa từng cân nhắc vì nó.
Hiện tại thấy tiểu bánh bao thịt vì mấy câu nói đùa của mình mà thương tâm muốn chết, Hoa Miên Thần cũng biết mình quá phận.
“Bánh bao thịt? tiểu bánh bao thịt?”
Hoa Miên Thần dùng ngữ điệu ôn nhu nhất, nhỏ giọng gọi tiểu bánh bao thịt.
Nhưng tiểu bánh bao thịt co thành một đoàn không thèm quan tâm đến Hoa Miên Thần.
“Tiểu bánh bao thịt, xin lỗi, ta sai rồi.” Hoa Miên Thần nghiêm túc xin lỗi tiểu bánh bao thịt, “tiểu bánh bao thịt ngươi không có xấu, trên thế giới này, ngươi là ma thú khả ái nhất!”
Nghe thấy Hoa Miên Thần nghiêm túc khích lệ, tiểu bánh bao thịt mới chậm rãi xoay người qua, hai mắt đỏ lên ủy khuất nhìn Hoa Miên Thần.
Hoa Miên Thần bị bộ dạng đáng thương làm cho mềm lòng, lúc nào ôm tiểu bánh bao thịt vào lòng, một tay vuốt lông của nó, tiếp tục an ủi nó: “mấy lời trước đó ta nói với ngươi chỉ là đùa thôi, sau này lông trên đầu ngươi sẽ mọc lại bình thường a!”
“Ngao ngao ngao, ngao ngao ngao…..” tiểu bánh bao thịt ở trong lòng Hoa Miên Thần nức nở, tiểu nãi âm vang vọng bên tai Hoa Miên Thần, tựa như đang oán trách và ưu thương.
Hoa Miên Thần lần nữa nhìn hai mắt tiểu bánh bao hồng hồng, nháy mắt trong lòng muốn làm cho tiểu bánh bao vui vẻ lại.
“Bánh bao thịt đang lo lắng lông trên đầu mình khó coi? vậy chúng ta dùng cái khăn xinh đẹp này đội lên đầu được không?”
Hoa Miên Thần vừa dứt lời, liền thấy ánh mắt tiểu bánh bao thịt lấp lánh nhìn mình đầy mong chờ.
Đối với tiểu bánh bao thịt, thì dùng cái khăn che đầu để che đi khối lông lõm xấu trên đầu và kết hợp cái khăn xinh đẹp như vậy để mình thêm khả ái mỹ lệ hơn!
Hoa Miên Thần nhìn chằm chằm ánh mắt như laser của tiểu bánh bao thịt, tìm đồ trong không gian, tìm được bốn cái khăn đội đầu, sau đó cận thận mang ra để trước mặt tiểu bánh bao thịt. Bốn cái khăn đội đầu này chắc của mẹ Khanh Khiếu, nhìn kiểu dáng Hoa Miên Thần cũng không phỉ nhổ nổi, không biết vì sao lại ở trong tủ của Khanh Khiếu.
Hoa Miên Thần vẻ mặt ghét bỏ bốn cái khăn đội đầu, nhưng tiểu bánh bao thịt lại trần đầy phấn khởi nhìn, xem bên trái một chút, bên phải một chút, tựa như cái nào cũng thích, thậm chí nó còn dùng tiểu móng vuốt đem bốn cái ôm vào ngực mình,
“Bánh bao thịt a…. ngươi muốn đội hết bốn cái khăn này lên đầu sao?” Hoa Miên Thần do dự hỏi.
“Ngao ngao ngao ~”
Từ tiếng kêu hưng phấn của tiểu bánh bao, Hoa Miên Thần có thể cảm nhận được sự hứng thú rõ ràng.
Trời….. Hoa Miên Thần đỡ đầu của mình, sao nàng lại xúc động mà dỗ tiểu bánh bao thịt như vậy a? hiện tại bánh bao thịt lại bị cái này lừa rồi a, tiếp theo hai mắt của mình sẽ lãnh tội a! huống hồ, bốn cái khăn này làm sao có thể đội hết được?
Vì bảo vệ chút thừa nhận cuối cùng của mình, Hoa Miên Thần nghiêm túc nói với tiểu bánh bao rằng: “không được! bánh bao thịt chỉ được chọn một cái, đừng có giả vờ ủy khuất! loài người thường chỉ đội đầu một cái khăn thôi, nếu đội hết bốn cái thì sẽ ‘không giống ai’, ngươi biết ‘không giống ai’ là thế nào không? đó là so với người hói đầu còn xấu hơn a!”
So với người hói đầu còn xấu hơn? tiểu bánh bao thịt bị lời Hoa Miên Thần làm hoảng sợ, cuối cùng nó rũ đầu nhỏ xuống, im lặng nhìn bốn cái khăn đội đầu hồi lâu, sau đó chọn một cái khăn màu lục có một bông hoa. Chính là cái khăn hiện tại trên đầu của tiểu bánh bao thịt.
Giúp tiểu bánh bao thịt đội khăn lên, Hoa Miên Thần cũng không dám đả kích tiểu bánh bao nữa, sợ nó sơ ý một chút lại tự bế nữa, nên lại khoa trương ra sức khen bánh bao thịt: “oa, tiêu rồi! tiểu bánh bao thịt của chúng ta sao lại đáng yêu như vậy a? cái đầu khăn này sẽ khiến tiểu bánh bao thịt của chúng ta có vạn người mê a! sau này đi đến đâu cũng có một đám ma thú theo đuổi ngươi thì phải làm sao đây a?”
Tiểu bánh bao thịt cũng rất hưởng thụ khi được Hoa Miên Thần khen như vậy, đồng thời cũng tin là thật. Từ đó về sau, cái khăn này cứ vậy cột trên đầu tiểu bánh bao thịt.
“Bánh bao thịt đại gia của chúng ta mang khăn đội đầu đẹp như vậy, nếu đi đường nhất định là sẽ sáng nhất rồi a!”
“Phải a! ta nghĩ sẽ không ai chống lại được mị lực của bánh bao thịt đại gia chúng ta a!”
Hai quỷ nịnh bợ Phạm Dũng và Cảnh Phi một trái một phải nịnh hót tiểu bánh bao thịt, âm thanh khiến Hoa Miên Thần tỉnh hồn, bất quá thấy dáng vẻ hai người chịu khó nịnh nọt như vậy, Hoa Miên Thần cảm thấy có thể thẩm mỹ của thẳng nam như bọn họ lại thích bộ dạng giống tiểu bánh bao thịt.
Nhìn bộ dạng phóng rắm của tiểu bánh bao thịt trong lòng đầu sắp ngẩng lên đến trời, Hoa Miên Thần sủng nịch. Quản nhiều như vậy làm gì? hiện tại chỉ cần tiểu bánh bao thịt vui vẻ là được rồi. Cùng lắm chờ lông của nó mọc lại bình thường, thì cái chỗ lõm trên đầu nó không cần đội khăn cũng đẹp rồi a.
“Nhưng mà…. lúc trước ta ở trong rừng thấy tiểu bánh bao thịt, trên đầu lông nó vẫn bình thường mà?” Hạ Nghênh Lâm khó hiểu, chỉ mới hơn một năm ngắn ngủi, tiểu bánh bao thịt đã xảy ra chuyện gì?
“Đó là vì ….” Hoa Miên Thần xoa cái khăn trên đầu tiểu bánh bao thịt, cười híp mắt trả lời: “tiểu bánh bao thịt anh dũng của chúng ta vì bảo hộ chủ nhân của mình, dũng cảm đứng cản ma thú trước mặt, sau đó bị ma thú cạp trụi mất nhúm lông xinh đẹp, đúng không a!”
“Ngao ngao ngao ~”
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Không ai để ý biểu thị: nói bậy! lông của chúng ta có thể dài và dầy hơn! cái đầu hói của ngươi có thể so được sao?