“Cốc cốc.” Mười giờ tối, cô đứng bên ngoài văn phòng của giáo viên, lo sợ bất an, cuối cùng vẫn gõ cửa.
Rất nhanh một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng xen lẫn từ tính vang lên:”Vào đi.”
Giọng nói của cô giáo Cố giống như có điện, chạy khắp cơ thể cô, khiến chỗ đó của cô càng thêm ẩm ướt.
Cô xấu hổ đỏ mặt, run rẩy vặn tay nắm cửa. Đi vào trong lại phát hiện chỉ có một mình cô giáo Cố, toàn bộ văn phòng vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng ‘sàn sàn’ khi cô ấy sửa bài tập về nhà.
Chậm rãi di chuyển đến trước bàn làm việc của cô giáo Cố, cô không dám nói lời nào, chỉ đành cúi đầu, ngoan ngoãn chờ bị dạy dỗ. Nhưng đợi nửa ngày cũng không nghe thấy cô ấy lên tiếng.
Cô lặng lẽ ngẩng đầu, trong giây phút ánh mắt chạm đến Cô giáo Cố, cô không khỏi ngẩn người.
Không giống với ngày thường lúc dạy học, cô giáo Cố lúc này tùy ý buông xỏa mái tóc dài, hai nút trên cùng của áo sơmi hoàn toàn mở ra, để lộ xương quai xanh tinh xảo. Phối hợp với cặp mắt kinh tơ vàng, khiến cô ấy nhìn vừa cấm dục lại vừa phong tình.
Cô dường như có thể nghe tiếng tim đập thình thịch của mình. Nơi riêng tư bên dưới, đã ướt đến rối tinh rối mù.
“Nhìn đủ rồi chứ?” Cô giáo Cố rốt cục đóng nắp chiếc bút máy, xoay người, đôi mắt phượng hẹp dài nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt cũng không chứa bất cứ cảm tình gì.
Cô ấy hơi dựa người vào lưng ghế, hai tay ôm ngực, đôi môi đỏ khẽ mở:”Bạn học Chữ, nói cho tôi biết, vì sao lại làm loại việc đó trong tiết của tôi?”
Khóe mắt cô nhất thời đỏ hoe, lại tiếp tục cúi đầu, cắn chặt cánh môi, mặc cho nước mắt chậm rãi lăn xuống.
“Không được khóc.”
Cô càng thêm ấm ức, giọt nước mắt lớn như hạt đậu, tí tách tí tách rơi xuống.
“Haiz.” Cô nghe cô giáo Cố thở dài một tiếng, sau đó trước mắt xuất hiện một bàn tay, giữa hai ngón tay kẹp một miếng khăn giấy.
Bàn tay kia vô cùng xinh đẹp, thon dài hơn nữa khớp xương rõ ràng. Bởi vì thường xuyên viết chữ nên trên đốt ngón tay có vết chai.
Cô không khỏi tưởng tượng nếu như hai ngón tay này cắm vào âm đạo sẽ là cảm giác thế nào.
Trong lúc mặt cô càng lúc càng đỏ, chợt nghe cô giáo Cố nói:”Tự mình lau khô, không cho phép khóc.”
Lau nơi nào? Cô thiếu chút nữa thốt ra, nhưng may mà dừng lại đúng lúc.
Cô nhận lấy khăn giấy, lại bất cẩn cọ vào ngón tay của cô giáo Cố, xúc cảm lạnh lẽo trơn trượt giống như dương chi bạch ngọc.
“A ~” Cô không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng.
Trên thực tế, cô đã nhịn cả một ngày. Từ tối qua xem bộ phim nữ nữ 18+, tình dục trong người cô đã không thể đè nén được nữa.
Sáng nay trong tiết tiếng Anh, cô chỉ nhìn khuôn mặt của Cố Hoài Ca, nghe giọng nói của cô ấy, phía dưới liền giống như cỏ dại lan tràn. Ma xui quỷ khiến, cô đưa tay vào trong váy đồng phục, cách quần lót xoa nắn đóa hoa nhỏ kia.
Lúc cô thoải mái ngẩng đầu lên, lại đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của cô giáo Cố. Trong nháy mắt, trái tim cô chìm xuống đáy cốc. Cô thích Cố Hoài Ca, giáo viên của cô. Là kiểu nhất kiến chung tình, cũng như thấy sắc nảy lòng tham.
Cô thấp thỏm bất an ngồi hết tiết tiếng Anh, cô ấy cũng không nhìn cô một lần nào nữa. Sau khi tan học, cố ấy đến trước bàn của cô, từ trên cao nhìn xuống: “Tan học đến văn phòng của tôi.”
Giọng nói quen thuộc kéo tâm tư của cô quay về hiện thực: “Làm sao vậy, khó chịu sao?”
Cô cố lấy dũng khí lớn lao:”Cô giáo Cố, em, bên dưới, ngứa, cho nên lúc trên lớp, mới nhịn không được.”
Cô đỏ mặt nói dối xong, liền ngẩng đầu nhìn Cố Hoài Ca, nhưng lại từ trong ánh mắt của cô ấy bắt được ý cười.
Vô cùng câu người. Trong lúc sắc dục huân tâm, không ngờ cô có thể mở miệng nói:”Cô giáo Cố, hình như em bị bệnh rồi. Cô có thể, có thể xem…bên dưới giúp em không.”
Lời đã ra khỏi miệng, cô mới ý thức được bản thân vừa rồi đã nói chuyện ma quỷ không biết xấu hổ gì.
Cô xấu hổ vô cùng, hận không thể tìm một cái khe để chui xuống.
Bầu không khí trong văn phòng dường như ngưng đọng. Cô chăm chú nhìn mũi giày của mình, mặt đỏ đến mang tai.
“Bạn học Chử, loại chuyện này, nên để mẹ em làm.”
Nghe vậy, cô ngẩn người, vành mắt ngấng nước:”Mẹ em bà ấy, bình thường không ở nhà.” Giọng nói của cô có chút trầm thấp:”Trong nhà chỉ có bảo mẫu, em…”
“Được rồi, tôi xem giúp em.”
Cô không thể tin vào lỗ tai của mình. Trong nháy mắt, hưng phấn, xấu hổ cùng kích động, đủ loại tâm tình xâm chiếm trái tim.
Sau đó, chỉ thấy Cố Hoài Ca đứng dậy, kéo ghế ra phía sau. Cô ấy khẽ nâng cằm chỉ về phía bàn làm việc, nói với cô:”Tự mình ngồi lên đi, vén váy lên.”