Chương 128: Dự định
Kinh Ngạo Tuyết suy nghĩ vài lần, cuối cùng đi vào trong phòng.
Cửa phòng sau lưng nàng đóng lại, Kinh Ngạo Tuyết trong lòng thầm nói, nàng không sợ Mạnh Hoa Hạo và Mạnh Cảnh Minh, nhưng mà lại có chút kiêng kỵ với người thứ tưu trong phòng chính là người có khí chất âm trầm Vô Đạo chân quân.
Mạnh Cảnh Minh dường như cảm nhận được nàng không vui, đi tới kéo nàng ngồi xuống, hai người xuosng ghế, Mạnh Cảnh Mạnh xoay người nói gì đó với Mạnh Hoa Hạo và Vô Đạo chân quân, bọn họ dùng bí pháp đặc thù, để Mạnh Cảnh Minh và nàng nhìn thấy bọn họ đứng nói chuyện với nhau, nhưng không nghe được đối phương đang nói cái gì.
May mắn là lúc Mạn Hoa Hạo nói chuyện với Vô Đạo chân cũng không có để ý tới Mạnh Cảnh Minh và nàng, nếu không Kinh Ngạo Tuyết sẽ cảm thấy lo lắng không biết Vô Đạo chân quân có phải đã nhìn ra được gì từ chuyện Thiên Nguyên bí cảnh đổ nát hay không.
Nàng tự nhắc chính mình không được hoảng hốt, Mạnh Cảnh Minh đi rót cho nàng một chén trà nói: “Kinh Ngạo Tuyết, sao hôm nay ngươi khản trương vậy, ngươi đừng lo lắng, nếu có chuyện gì cha ta sẽ lo hết, hơn nữa cha ta định nói với ngươi một tin tốt, ta định qua phòng tìm ngươi đó, kết quả mở cửa liền nhìn thấy ngươi, cái này thật đúng là trùng hợp.”
Kinh Ngạo Tuyết nghĩ đến mục đích bản thân trước đó, khóe miệng lại cong lên.
Mạnh Cảnh Minh không nhìn thấu được ánh mắt của nàng, nói: “cũng không biết cha ta muốn nói cái gì, Kinh Ngạo Tuyết, ngươi thông minh hơn ta, hay là…”
Hắn nói rồi, trộm nhìn qua Mạnh Hoa Hạo, rồi nói nhỏ bên tai Kinh Ngạo Tuyết: “hay ngươi đoán thử xem cha ta định nói gì?”
Kinh Ngạo Tuyết nhìn thoáng qua Mạnh Hoa Hạo, rồi Mạnh Cảnh Minh: “cười đệm”, nàng trấn định lại, sau đó cười nhạt vì chính mình trông gà hóa cuốc.
Trong lòng nàng thở dài một hơi lắc đầu nói: “ta không biết.”
Bất quá, vừa rồi nhìn thấy Mạnh Hoa Hạo khuôn mặt tươi cười, cùng thần tinh âm lãnh của Vô Đạo chân quân bình thản, nàng biết đại khái sẽ không có chuyện gì xấu.
Đúng lúc vô tình ánh mắt Vô Đạo chân quân lướt qua người nàng, Kinh Ngạo Tuyết rùng mình, đối phương hơi nheo mắt lại, nói với Mạnh Hoa Hạo: “Mạnh Cảnh Minh là con của ngươi, dĩ nhiên có tư cách vào quần đảo Tiêu Dao Minh, nhưng tiểu bối này chỉ là một nhân vật bình thường, cho dù ngươi là thành chủ Thanh Cảnh tiên thành, thì cũng không được can thiệp vào quy tắc của Tiêu Dao Minh.”
Mạnh Hoa hạo ôn nhuận cười nói: “yên tâm, ta không phải là người đem việc công làm việc tư, Tiêu Dao Minh và Thanh Cảng tiên thành giao tình không ít, bình thường cũng không can thiệp đến chuyện của nhau, chỉ khi nào một trong hai bên gặp chuyện thì bên còn lại ra tay giúp đỡ thôi, quy tắc này ta biết rõ ràng.”
Hắn nói, thấy Vô Đạo chân quân rũ mắt, liền cười nói: “nhưng mà, ngươi có thể cẩn thận kiểm tra một chút, ta cũng không bắt ngươi phải đối xử giống như là Cảnh Minh phải đệ tử chân truyền của Tiêu Dao Minh, chỉ cần ngươi cho một chỗ để nàng vào quần đảo Tiêu Dao Minh làm đệ tử ngoại muôn là được, ba năm sau có tuyển đệ tử, nàng vượt qua được khảo hạch sẽ trở thành nhóm mười đệ tử, mong ngươi nể tình của chúng ta, thu nàng làm đồ đệ mà dạy dỗ.”
Nói vậy cũng không ép buộc, Vô Đạo chân quân làm người thờ ơ, nhưng cũng không phải là ý chí sắt đá, nắm đó khi còn trẻ thoải mái két giao hợp ý với Mạnh Hoa Hạo.
Chỉ là về sau gặp nạn lớn nên tính cách đại biến, từ đó trở đi cũng mang bộ dạng như hiện tại.
Trong lòng hắn vẫn còn nghĩ về chút tình nghĩa này, cho nên khi Mạnh Hoa Hạo xin hắn thu Mạnh Cảnh Minh làm đồ đệ, thì đã dự tính đồng ý rồi.
Nhưng Kinh Ngạo Tuyết chỉ quen biết với Mạnh Hoa Hạo mà thôi, căn bản không đáng để hắn chú ý.
Mạnh Hoa Hạo vừa rồi cũng không miễn cưỡng, Vô Đạo chân quân có rối rắm nhưng chỉ một chút rồi vẫn đồng ý.
Mắt hắn híp lại, phát tay thu kết giới do mình bày ra, nhìn Kinh Ngạo Tuyết trên dưới một hồi, liền đứng dậy dùng mắt kêu Mạnh Hoa Hạo xoay người rời đi.
Hắn nhìn Kinh Ngạo Tuyết kinh ngạc nhìn hắn rời đi, bầu không khí cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
Mạnh Cảnh Minh khoa trương thở dài một hơi, Mạnh Hoa Hạo thấy vậy liền dở khóc dở cười nói: “Cảnh Minh, sao vậy?”
Mạnh Cảnh minh chẹp miệng nói: “cha, vị thúc thúc này thật dọa người.”
Thúc thúc?
Kinh Ngạo Tuyết nhìn hắn một cái, nghĩ đến bầu không khí lúc này Mạnh Hoa Hạo nói chuyện với Vô Đạo chân quân, dường như là quan hệ bằng hữu sâu sắc.
Mạnh Hoa Hạo vỗ vai Mạnh Cảnh Minh nói: “đừng có bướng bỉnh, tính cảnh Vô Đạo chỉ lãnh đạm chút thôi, nhưng hắn cũng là người có tâm tư chính trực, năm đó mang tiếng xấu cũng không phải chuyện gì, ngươi đừng để trong lòng nói hắn như vậy, dù sao hắn cũng đã đồng ý, thu ngươi làm độ đệ thân truyền rồi, cơ hội này khó có được, ngươi cũng không muốn mất cơ hội mà.”
Mạnh Cảnh Minh giật mình mở to hai mắt, hơn nữa không tình nguyện nói: “cha, lẽ nào đây chính là tin tức mà người nói, đây chính là tin tức tốt! nhưng mà vì sao ta phải trở thành đệ tử của hắn? hắn là trưởng lão Tiêu Dao Minh mà, mà ta là con của người!”
Mạnh Hoa Hạo thở dài một tiếng nói: “việc Thiên Nguyên bí cảnh còn chưa xong, sau này sẽ có vô số tu sĩ đến thăm dò, hải vực này lại nằm trong phạm vị của Thanh Cảng tiên thành, đến khi đó tu sĩ đến ngư long hỗn tạp, ta sợ mình bế quan rồi không thể lo được an nguy của ngươi, Vô Đạo chân quân là bạn tốt của ta, lại có tu vi cao thâm, ngươi theo hắn tu hành, lại là đệ tử thân truyền của hắn, hắn tất nhiên sẽ bảo vệ cho ngươi chu toàn, về tu vi còn có thể tiến xa ngàn dặm.”
Đây cũng là tấm lòng thương con, Kinh Ngạo Tuyết ở một nghe trong lòng cũng ấm áp.
Nghĩ đến vừa rồi Mạnh Hoa Hạo cùng Vô Đạo chân quân nói việc này, nàng càng thêm yên tâm.
Nhưng không ngờ, Mạnh Hoa Hạo khuyên Mạnh Cảnh Minh xong, liền quay đầu lại, cười nói với Kinh Ngạo Tuyết: “ngươi cũng vậy, việc ở Thiên Nguyên bí cảnh lần này, thật mà nói đối với ngươi càng thêm nguy hiểm, dù sao chuyện gia tộc ngươi ở bên kia ta cũng đã nghe quản sự nói rồi, cho nên lần này ngươi có đồng ý đi cùng Cảnh Minh vào Tiêu Dao Minh tránh một thời gian không? chờ tương lai tu vi mạnh hơn rồi, thì gia tộc ngươi bên kia cũng sẽ không làm khó ngươi nữa.”
Kinh Ngạo Tuyết nghe vậy thì sửng sốt, nàng không để chuyện của Kinh Ngạo Tình trong bụng, nếu không phải Mạnh Hoa Hạo nói ra, thì nàng cũng đã sớm bị những chuyện quan trọng khác chiếm hết rồi.
Nàng nhìn qua ánh mắt mong chờ của Mạnh Cảnh Minh, lại nghĩ đến mục đích khi nãy mình muốn tới đây, cũng là tìm một thế lực để dựa vào, tìm kiếm mạng lưới cho chính mình, tương lai còn có cái để mà đối phó với Ma Thập Tam đó sao?
Đã như vậy, Tiêu Dao Minh cũng là nơi đáng đến.
Nàng nghĩ vậy, trong lòng cũng đã có ý, Mạnh Cảnh Minh hiểu ý của nàng liền vui vẻ nói: “Kinh Ngạo Tuyết, ngươi đồng ý đi, nếu ngươi theo ta đến Tiêu Dao Minh, ta nhất định sẽ ngoan ngoãn.”
Kinh Ngạo Tuyết nhìn thoáng qua Mạnh Hoa Hạo, lúc này mới gật đầu, trong lòng tính toán sắp xếp.
Mạnh Hoa Hạo nhìn hai người cười một chút, mới nói với hai người, mặc dù hai người đều là đệ tử Tiêu Dao Minh, nhưng mà thân phận lại khác nhau.
Sau khi hắn nói xong, áy náy nhìn Kinh Ngạo Tuyết, Mạnh Cảnh Minh phồng miệng, thấy có vẻ Kinh Ngạo Tuyết không vui không muốn đi với hắn.
Kinh Ngạo Tuyết lại cảm thấy như vậy mới là lựa chọn tốt nhất, nếu trở thành đệ tử của Vô Đạo chân quân, vậy thì nàng sẽ không có thời gian kiếm nhân tài và thế lực cho mình, vào Tiêu Dao Minh là tán tu, tu vi phải nổi bật trong các tán tu, càng mạnh thì càng kiêu ngạo.
Nàng không muốn gặm xương cứng có sẵn, dự định tìm người mới cho mình xong thì bắt đầu mạng lưới của mình.
Nghĩ như vậy, nàng trấn an Mạnh Hoa Hạo vài câu, sau đó hỏi: “không biết Tiêu Dao Minh khi nào mở cửa thu đồ đệ vậy?”
Mạnh Hoa Hạo lắc đầu, nói: “đệ tử thân truyền của Tiêu Dao Minh đều được tìm trong nội bộ, vừa vào đã bái tu sĩ nguyên anh rồi, cho nên đều theo sư tôn vào Tiêu Dao Minh, còn những người khác thì một tháng sau, có được lệnh bài đề cử, lên đảo Tiêu Dao Minh, bắt đầu 3 năm rèn luyện, sau ba năm tranh dành, 50 tu sĩ có thứ hạng, có thể vào Tiêu Dao Minh trở thành đệ tử nội môn, hoặc là đệ tử thân truyền.”
Kinh Ngạo Tuyết nghe vậy à một tiếng, gật đầu nói: “ta biết rồi, tháng nay ta đang có vài chuyện cần sắp xếp, nếu không có gì, ta về phòng đây.”
Mạnh Hoa Hạo khoát tay nói: “về đi.”
Mạnh Cảnh Minh đứng dậy muốn cùng Kinh Ngạo Tuyết đi về phòng, nhưng bị Mạnh Hoa Hạo gọi lại, nói là có lời căn dặn, trong lòng Mạnh Cảnh Minh bất đắc dĩ, nhưng chỉ có thể khoát khoát tay với Kinh Ngạo Tuyết, tiếp tục nghe cha dặn dò.
Kinh Ngạo Tuyết nói cáo từ liền xoay người trở về phòng, linh thuyền trên không phi hành rất nhanh, Kinh Ngạo Tuyết nghĩ đến tiếp theo còn một tháng đế sắp xếp, liện đem mọi chuyện xử lý cho rồi tính tiếp.
Nghĩ vậy, nàng tới bên người Liễu Nhi rồi vỗ vai nàng nói: “chờ quay về Thanh Cảnh tiên thành, chúng ta sẽ về nhà, ta và nương thân bày trận pháp cho con, hộ tống con lên trúc cơ.”
Liễu Nhi ngẩng đầu nhìn nàng, dừng một chút hỏi: “mẫu thân, vừa rồi người đi đâu vậy?”
Kinh Ngạo Tuyết liền kể lại chuyện vừa xảy ra trong phòng Mạnh thành chủ một lần.
Liễu Nhi nghe vậy khẽ cau mày nói: “mẫu thân, Tiêu Dao Minh khiến con nhớ đến dưỡng mẫu.”
Dưỡng mẫu…
Tần Diệc Thư.
Trong lòng Kinh Ngạo Tuyết buồn vô cớ, đúng là đã lâu chưa nghe đến tên này, cho nên nháy mắt nàng cũng quên.
Năm đó, khi còn ở nhân gian, đã nghe đến Tiêu Dao Minh, mà Tần Diệc Thư có chút liên quan đến Tiêu Dao Minh, năm đó Tần Diệc Thư nhờ Tiêu Dao Minh xin giúp đỡ, Tiêu Dao Minh lại không đến giúp gì, nghe nói là vì nội bộ Tiêu Dao Minh có chuyện, cả tu tiên giới bị cuốn vào phong ba.
Hiện tại chỉ mới qua vài năm, nàng cũng ở đã tu tiên giới một thời gian rồi, ngoại trừ tu vi tăng lên, thì hiểu về tu tiên giới cũng không nhiều lắm.
Tiêu Dao Minh này coi như là một thế lực tốt, nhưng nàng cũng không hiểu về Tiêu Dao Minh lắm, xem ra ở đây một thời gian nàng nên tìm hiểu thêm và Tiêu Dao Minh nữa.
Liễu Nhi thấy thế nói: “xem ra mẫu thân nhất định phải vào Tiêu Dao Minh rồi?”
Kinh Ngạo Tuyết vuốt mái tóc dài của Liễu Nhi, rồi nói: “hiện tại thời gian không còn nhiều, Tiêu Dao Minh là thế lực hiện tại chúng ta phải nắm chắc, Ma Thập Tam còn ở gần đó dòm ngó, bảy đại tiên khí, mà hiện tại còn có năm đại tiên khí còn chưa thu thập đủ, haiz…”
Liễu Nhi chớp mắt một cái nói: “mẫu thân, đừng sốt ruột, sẽ luôn có cách giải quyết vấn đề mà.”
Kinh Ngạo Tuyết cười cười, nhìn ra ngoài cửa sổ lướt nhanh trên mặt biển, mắt hơi híp lại một chút.
Linh thuyền phi hành một thời gian, thì đến Thanh Cảng tiên thành, chỗ đến là ánh bình mình, mặt trời rực rỡ mọc ngoài khơi lộ ra ánh sáng cuối cùng.
Kinh Ngạo Tuyết ra khỏi phòng trên thuyền, cùng quản sự Triệu Thành Phúc nói từ biệt, nghe nói thành chủ Mạnh Hoa Hạo nửa đêm qua vội vàng mang theo thiếu thành chủ rời đi, màng mơ hồ cảm thấy đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng vẻ mặt Triệu Thành Phúc đã dấu chuyện rồi, nàng cũng không miễn cưỡng, chắp tay sau đó xoay người mang theo Liễu Nhi rời đi.
Về đến nhà nàng trên đảo nhỏ, vì trước đó có mướn người chăm sóc linh điền, cho nên linh điền cũng không có cỏ dại mọc lan, nhưng mà không có mộc hệ dị năng và mộc linh khí dinh dưỡng tinh thuần của Kinh Ngạo Tuyết, cho nên sinh trưởng không bằng linh thực trong không gian.
Nàng phân phó người đến hái linh thực đã trưởng thành trong đồng ruộng, dự định chờ Liễu Nhi lên trúc cơ, thì mang theo đống nguyên liệu này đến Công Hội Luyện Đan Sư ở Thanh Cảng tiên thành, tiến hành khảo hạch thăng cấp luyện đan sư, tu vi của nàng đã cao hơn, cấp bậc luyện đan sư cũng nên tăng lên theo cấp bậc tương ứng.
Sở dĩ dùng linh thực trong ruộng này là vì trước đó khi bán đan dược trong Thanh Cảng tiên thành, vì tạp chất trong đan quá ít, cho nên khiến Thần Mộc Tông chú ý.
Thần Mộc Tông hiện tại cũng là một nơi lớn trong tu tiên giới này, nàng cũng không muốn dẫn lửa thiêu thân, càng không muốn bị bên ngoài để ý đến, cho nên dự định bay ở tầng trời thấp là được, cố gắng để mình lên cấp luyện đan sư với đan dược kém đi một chút cũng được.
Người thuê đến làm cực kỳ nhanh nhẹn, không cần Kinh Ngạo Tuyết để ý nhiều.
Nàng nói xong, liền về nhà, cố ý mở cấm chế ngoài sân, thực tế là đưa Thẩm Lục Mạn ra khỏi không gian.
Khi nàng mở cửa ra, trận pháp phòng ngự cũng mất đi hiệu lực hoàn toàn, Thẩm Lục Mạn ôm cái bụng nhô lên, cười nhẹ nhàng đi ra ôn nhu nói: “các ngươi đã về rồi.”
Kinh Ngạo Tuyết vội vàng đi tới đỡ hông Thẩm Lục Mạn rồi nói: “đúng vậy, phiền nương tử ở nhà chờ lâu, ta mang theo nữ nhi về rồi.”
Người thuê hái linh thảo linh dược cách đó không xa, thấy một màn như vậy, liền cảm thán trong lòng, gia đình này tình cảm thật tốt.