Chương 135: Thành công
Con ngươi Kinh Ngạo Tuyết chợt co lại, khi ý thức được tình hình không ổn, nàng đã chuẩn bị tâm lý xong rồi, nhưng mà không ngờ người đầu tiên động thủ với nàng, lại chính là An Nhiên nhìn sáng sủa này.
Qủa nhiên không thể coi thường tướng mạo người này.
May là nàng sớm có chuẩn bị, kịp phản ứng khiến mọi người tại chỗ không dám tin, nàng cũng chuẩn bị xong đối sách rồi.
Lúc này, nàng cần giết gà dọa khỉ!
Nháy mắt, ánh mắt nàng trở nên sắc bén, bảo kiếm từ trong tay áo vung ra, thực tế là từ Thanh Mộc Đỉnh lấy ra, một kiếm đâm về phía An Nhiên.
An Nhiên vẻ mặt kinh ngạc, khẽ nhíu mày nghiêng người lướt qua Kinh Ngạo Tuyết, một quyền lướt qua đánh vào mặt tu sĩ xa lạ.
Kinh Ngạo Tuyết vẻ mặt kinh ngạc không hiểu xảy ra chuyện gì.
Đúng lúc này, quản sự hô to một tiếng nói: “mọi người dừng tay cho ta!”
Uy áp kim đan hậu kỳ liền phát ra, các tu sĩ bị không chế liền dừng lại.
Kinh Ngạo Tuyết lúc này mới kiểm tra xung quanh, liền phát hiện các tu sĩ khác cũng đánh nhau, không chỉ nàng bị đánh lén mà tu sĩ Thần Mộc Tông kia cũng bị đánh lén.
Một quyền của An Nhiên đúng trúng tu sĩ kia, hắn là kim đan sơ kỳ, vì An Nhiên dùng toàn lực nên bị trọng thương khóe miệng chảy máu, xem ra không còn khả năng chiến đấu.
Kinh Ngạo Tuyết khó hiểu, rốt cuộc là…
An Nhiên thu nắm tay, xoay người đi tới, ánh mắt Kinh Ngạo Tuyết cảnh giác nhún vai cười nói: “xin lỗi nha, đột nhiên nhắm vào ngươi ra tay, vừa rồi ta thấy tu sĩ kia muốn đánh lén ngươi, cho nên mở đầu ra tay hỗ trợ, không ngờ là…”
Kinh Ngạo Tuyết nghe vậy ngẩn ra, nhớ lại chuyện khi nãy, rồi mới phát hiện đúng như lời An Nhiên nói, vì tu sĩ bị thương kia khoảng cách gần nàng nhất, có lẽ dùng công pháp đặc biệt ẩn dấu bản thân, tu vi lại cao hơn nàng, cho nên nàng không thể phát hiện ra.
Nàng lại bị An Nhiên gây chú ý, không kịp phản ứng.
Vậy thì nói ra là nàng hiểu lầm An Nhiên rồi?
Nghĩ vậy, trên mặt nàng hiện lên vẻ áy náy, trong lòng cũng hổ thẹn, đang định xin lỗi, quản sự liền hừ lạnh một tiếng nói: “không hổ là tu sĩ Thanh Cảng tiên thành, thủ đoạn thật độc ác, bản tôn còn chưa nói xong, đã bắt đầu tự giết nhau rồi.
Hắn nhìn chằm chằm mọi người, uy áp phóng lên mọi người, Kinh Ngạo Tuyết cũng không nhịn được cúi đầu tránh phong mang.
Quản sự thấy vậy cười nhạt nói: “đúng là như các ngươi nghĩ vậy, khảo hạch lần này phải dùng bạo lực để lọc bớt một số người, nhưng mà chúng ta là luyện đan sư, đây là Công Hội Đan Sư, cho nên cũng có quy tắc của nó, chỗ này không cho phép xuất hiện người chết, cũng không được tạo thành trọng thương cho người khác, nếu ai phá quy tắc hoặc không đúng quy tắc của Công Hội Đan Sư thì trong vòng một trăm năm không được tham gia khảo hạch!”
Dứt lời, hắn lạnh lùng nhìn An Nhiên.
Kinh Ngạo Tuyết mím môi một cái bước lên nói: “việc này là lỗi của ta, vị tu sĩ này chỉ là giúp ta một chút, mong quản sự minh xét, vi phạm quy tắc, ta nguyện ý một mình gánh chịu.”
Quản sự hừ một tiếng nói: “không cần, chuyện xảy ra trước khi thông báo quy tắc nên bỏ qua cho các ngươi.”
Dứt lời, hán đến trước mặt tu sĩ bị An Nhiên đả thương, lấy một lọ đan dược ra nói: “đây là Ngũ Phẩm Dưỡng Nguyên Đan, dùng cái này không đến một ngày ngươi sẽ khôi phục, nhưng mà ngươi có muốn tham gia khảo hạch lần này không? nếu rút lui thì lần này thì nửa năm sau ngươi có thể đến để tham gia thi lại.”
Tu sĩ kia không cam lòng nhìn thoáng qua Kinh Ngạo Tuyết, có lẽ sợ An Nhiên, cho nên đem oán khí đặt lên người Kinh Ngạo Tuyết.
Nghe quản sự nói, hắn cúi đầu suy nghĩ.
Lần trước hắn đã tham gia khảo hạch rồi, lần này hắn cũng có cơ hội, nhưng nội dung thi khác với lần trước, cho nên hắn làm việc cũng lỗ mãng.
Khảo hạch mới bắt đầu, hắn lại bị trọng thương, cho dù có Ngũ Phẩm Dưỡng Nguyên Đan có thể khôi phục trong một ngày, nhưng mà đến khi đó đã bỏ qua cơ hội tốt rồi, không khác gì mất cơ hội thi lại lẫn nữa.
Hơn nữa Ngũ Phẩm Dưỡng Nguyên Đan cũng không phải tán tu nghèo như hắn có được, nếu không dùng cái này thì mang đến hội bán đấu giá cũng kiếm được món tiền lớn.
Vậy thì cũng bỏ xuống áp lực tiền bạc của hắn, còn có cơ hội thi lại lần sau, việc như vậy cũng không có nhiều.
Nghĩ vậy, hắn chần chờ nhỏ giọng nói: “đa ta ý tốt của quản sự, ta quyết định rút lui lần này.”
Quản sự cũng đã đoán được, chỉ nhàn nhạt gật đầu, liền phân phó người trong Công Hội Đan Sư đưa hắn ra khỏi nơi khảo hạch.
Chờ thân ảnh của hắn rời đi, quản sự mới nói: “nhớ kỹ lời ta nói trước đó, nếu chuyện vừa rồi xảy ra lần nữa, thì sẽ không giải quyết dễ như vậy nữa đâu.”
Dứt lời, hắn xoay người mang theo những người còn lại rời đi.
Âm thanh của hắn từ xa truyền đến nói: “ba ngày sau xem kết quả!”
Nói xong, Kinh Ngạo Tuyết cũng phục hồi tinh thần, cảnh giác mọi người ở đây, ai cũng rõ tu vi của nàng thấp nhất, dĩ nhiên sẽ chọn hồng mềm mà bóp, Kinh Ngạo Tuyết cũng không muốn bị loại, để phải thi lại.
Nghĩ vậy, nàng triệu hồi Huyễn Ảnh Linh Miêu từ trong không gian ra, dự định dùng ảo cảnh kéo dài thời gian.
Lại có bàn tay vỗ vào vai nàng trước, Kinh Ngạo Tuyết hoảng sợ, bên cạnh truyền đến âm thanh An Nhiên nói: “hai chúng ta hợp tác đi, được không?”
Kinh Ngạo Tuyết còn chưa kịp trả lời, tu sĩ Thần Mộc Tông đã âm thâm xuất hiện ở bên cạnh nàng nói: “trước đó quản sự nói có ba phần luyện chế mà thôi, các ngươi liên minh rồi thì thêm ta với, được không?”
Kinh Ngạo Tuyết khó hiểu, chờ nàng đối diện với ba người liền hiểu ra.
Cho dù tu vi nàng thấp nhất, nhưng đã có một người trọng thương rời đi, thi lần này chỉ còn sáu ngươi, vì vậy chỉ cần ba người hợp đội loại đi đội còn lại là được.
Tu vi nàng thấp nhưng vẫn có thể ra chút sức, tuy là cũng không giúp được gì.
Nàng không biết hai người kia tin được không, nhưng mà nhìn tình hình trước mắt, thì nàng hợp tác dù sao cũng mạnh hơn một đánh năm.
Cho nên nàng liền gật đầu đồng ý, dùng thần thức nhờ Huyễn Ảnh Linh Miêu cảnh giác, vừa đối mặt với ba tu sĩ bên kia.
An Nhiên có tu vi cao nhất trong ba người, hắn chủ động đối phó với tu sĩ có tu vi cao nhất đội bên kia.
Tu sĩ Thần Mộc Tông chọn người có tu vi ngang với hắn, tu sĩ còn lại là kim đan sơ kỳ.
Ti sĩ kia thấy Kinh Ngạo Tuyết mới chỉ là trúc cơ hậu kỳ, liền vô ý khinh địch, miệt thị cười nói: “ngươi nên cầu xin tha thứ đi, không có thực lực ngang bằng, mà muốn làm Tam Phẩm Luyện Đan Sư, chỉ biết để mặc người chém giết mà thôi.”
Kinh Ngạo Tuyết cũng không rảnh nói nhảm với hắn, cầm bảo kiếm lên công tới.
Dạo này kiếm thuật của nàng cũng kém, chỉ dùng kiếm đánh nghi binh, nàng hùng hổ nháy mắt cũng không dễ đối phó.
Qủa sự trước đó cũng không nói cấm dùng bùa, cho nên nàng dùng nghi binh đồng thời bố trí trận pháp đơn giản cho mình, chờ thể lực của mình cạn thì tu sĩ kia cũng đã bị nhốt trong trận pháp rồi.
Kinh Ngạo Tuyết không cho hắn phá trận, liền dùng mộc linh khí thúc dục dây leo tỏa sương mù dày đặc, khiến cho hắn hôn mê.
Nàng dùng dây leo khóa chặt hắn lại, quay đầu nhìn An Nhiên và tu sĩ Thần Mộc Tông bên kia, đôi bên thế lực ngang nhau, đánh rất kịch liệt.
Kinh Ngạo Tuyết cũng không tùy tiện xông đến giúp, mà nhờ Huyễn Ảnh Linh Miêu thỉnh thoảng tạo ảo cảnh cho đối phương, cản trợ bọn họ, cho nên An Nhiên và tu sĩ Thần Mộc Tông cũng dành được thắng lợi.
An Nhiên nhốt ba tu sĩ kia trong linh bảo của mình, ba người nhìn nhau cười, cùng nhau bước chân vào phòng luyện đan.
Khảo hạch phần một trong cửa thứ ba đã thuận lợi đi qua, tiếp theo chính là luyện chế Dung Thanh Đan.
Đan này luyện chế ở độ khó bậc trung, đối với Kinh Ngạo Tuyết cũng không quá khó.
Tuy lần đầu dùng hoa Phạn Lan là linh thảo không có tính ổn định, nhưng mà nàng là mộc hỏa linh căn, bản thân có lực tương tác với các loại mộc linh thảo, không lâu liền nắm được đặc tính của hoa Phạn Lan, luyện chế thành công Dung Thanh Đan.
Dĩ nhiên, còn thừa chút hoa Phạn Lan nàng không dùng, lén cho vào không gian Thanh Mộc Đỉnh, dự định nuôi trồng thử loại linh thảo này.
Chớp mắt ba ngày trôi đi, An Nhiên cùng tu sĩ Thần Mộc Tông luyện đan cũng không kém, cho nên ba người cuối cùng thông qua khảo hạch, thuận lợi trở thành Tam Phẩm Luyện Đan Sư.
________________________________________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Trước tồn cảo vài cái chương tiết, kết quả thời gian khoảng cách lâu lắm liền quên mất, hiện tại đổi mới thay trên, số lượng từ tăng 400 chữ.
PS: Không ra ngoài dự liệu nói, sau đó khôi phục đổi mới, ta sẽ tranh thủ ở nơi này tháng xong xuôi quyển sách này, sẽ không theo liền xong xuôi, chí ít viết nữa 300,000 chữ a !, ta thử xem a !, gõ chữ quyện đãi kỳ, ta muốn viết cũng không viết ra được đây a…
Xin lỗi!