- Hoa Trên Mây
- Đối Tượng Ám Sát Là Hồ Ly
- Chương 21 - Phiên ngoại trung thu - lịch sử diễn biến của bánh trung thu
Đêm trung thu, Tấn vương phủ, bên vườn hoa dưới tàng cây treo đèn lồng, ánh đèn vàng rực ấm áp chiếu sáng áo bào của mọi người.
Phi Hoa giúp đem trà rượu cùng trái cây dọn ra, hai mắt liền sáng lên nhìn chằm chằm mấy cái bánh trung thu kia. Nhưng điều khiến nàng hứng thú nhìn chằm chằm như vậy, chính là hình ảnh nam nhân in trên bánh trung thu.
“Nam nhân này đúng là xấu xí!” Tiểu vương gia cũng nhìn chằm chằm oán giận phun ra một câu, “phải in hình tỷ tỷ ta lên mới đúng!”
Phi Hoa im lặng liếc mắt nhìn hắn, cảm thấy tên yêu tỷ tỷ như mạng cái gì đúng là đáng ghét.
Vương triều Đại Việt cho đến này cũng chỉ biết kéo dài một cái truyền thống, chính là khi trung thu sẽ chọn ra nhân vật được cả nước hoan nghênh yêu kính nhất, sau đó đem hình hắn in lên bánh trung thu.
Từ trước kia thì trên bánh trung thu luôn in hình của đế vương, nhưng mà vào năm ngoái vua lại đột nhiên chiêu cáo thiên hạ, nói sau này trong nhân gian có thể chọn một người tuấn tú tuấn kiệt làm biểu tượng. Bụng dạ thật khoan hậu, trong lúc nhất thời được dân chúng khắp nơi xưng tụng.
Vì vậy trung thu năm nay, vạn chúng đã bỏ phiếu bầu từ trước đó một tháng, không ngoài dự đoán, Tấn An quận chúa trúng tuyển “Nguyệt lượng đại biểu lòng ta” hình tượng hoàn hảo nhất. Khi thấy quan thư chuẩn bị làm hình mô phỏng, năm nay chắc bán được nhiều bánh trung thu quận chúa rồi. Quận chúa đột nhiên lại nói mạng mình xung khắc không thích hợp nên xin thối lui, dân chúng không thể làm gì khác hơn là chọn lại lần nữa.
Bánh trung thu Đại Việt chế tạo rất tinh tế, bề ngoài rất được chú trọng, nhưng nhân bánh lại tương đối ít, đơn giản chỉ có bốn loại: *Ngũ nhân xoa thiêu, Đản hoàng liên dong, Mật qua, Tảo nê. Nhưng những thứ như vậy cũng sẽ không được ghi rõ ra, chỉ có thể dùng bánh trung thu cùng cách làm của mỗi người khác nhau mà phân biệt.
*Ngũ hoa xuân thiêu (5 loại nhân) 五仁叉烧
*Đản hoàng liên dong (nhân hạt sen trứng muối) 蛋黄莲蓉
*Mật qua (mật dưa – dưa lưới) 蜜瓜
*Tảo nê (táo khô – táo tàu) 枣泥
Ví dụ như nói năm nay nhân thịt heo với hạt dưa, chính là Tiêu Dao Tử đang cầm một miếng thịt, bên trong còn có nhân hạt sen cuộn lấy lòng đỏ trứng gà màu vàng, chính là thứ Tiêu Dao Tử đang cầm… bánh trung thu xuất xưởng không giống nhau hoàn toàn, mà bên trên hình người trên bánh cũng được làm không giống nhau.
Vì vậy, hiện tại trên bàn bày đầy đủ mọi hình thái của Tiêu Dao đại nhân. Phi Hoa nhìn mấy cái bánh có cất dấu hình người mình sùng bái, cảm động đến muốn rơi lệ. Thật sự quá hạnh phúc rồi!
“Quận chúa, thật sự rất cảm tạ người…” đa tạ ngươi vô tư rút lui, mới có được phúc lợi lớn như vậy a ~~~ nàng nâng lên nửa cái bánh trung thu nhân dưa lưới, cảm thấy hình dáng Tiêu Dao đại nhân bên trên cực kỳ anh tuấn.
“Thật không hiểu nổi các ngươi tại sao đều thích hắn.” tiểu vương gia lại bắt đầu phẫn nộ: “Một tên thư sinh yếu đuối, giống như là nương môn, không có chút gì là khí khái nam nhân.”
Phi Hoa: “Hiện tại nữ nhân đều thích loại nam nhân trắng trẻo chỉ có tài văn chương này thôi mà.” chính ngươi cũng thích như vậy a, nói ví như là Thiện Trung.
Câu sau Phi Hoa cũng không dám nói ra, chỉ trong lòng ác ý giễu cợt một phen, lại vô sỉ nói: “Tiểu vương gia ngươi có thời gian thì học thêm ngâm thơ vẽ tranh một chút, chừ đừng cả ngày hở cái thì động đao thương, khiến cô nương nhà người ta bị hù chạy hết.”
“Di Đại Hoa ngươi thật đúng là thích nam nhân kia a, khắp nơi đều bảo vệ hắn!”
Quận chúa một bên mắt lạnh nhìn các nàng cãi vã đột nhiên nói: “Đại Hoa, đi bóc bưởi đi.”
Theo những lời này vừa đến, thị nữ trung thành bên cạnh đứng giữ đem một hũ mật dữu nhét vào ngực nàng. Phi Hoa ngẩn người, lập tức đem dữu tử đến bên kia, sau đó sử dụng “khoái đao thập nhị thức” năm đó vì cùng người kia quyết đấu mà khổ luyện, nhanh chóng bóc bưởi ra, múi bưởi trong suốt bên trong, được xẻ ra để ngay trước mặt quận chúa.
Quận chúa đưa tay tới, ưu nhã cầm lêm một múi bưởi được bóc ra, khóe miệng cong lên độ cong cũng mang theo vài phần mê người: “Đại Hoa, châm trà cho bản cung.”
“Nga, vâng.” ân cần châm tốt nước trà.
“Đại Hoa, bưng thêm mâm bồ đào đến.”
Nhìn nét mặt xinh đẹp tươi cười, trong lòng Phi Hoa phát sinh quái dị, nhưng cũng theo như phân phó đi đến phòng ăn, không ngờ làm xong những thứ này, thì đã thấy quận chúa nằm trên tháp, tư thái lười biếng phong tình ngón tay ngoắc ngoắc nàng: “Đại Hoa, đến bóp vai cho bổn cung.”
Bóp vai thôi mà có cần bày ra tư thế yêu nhiêu như vậy không! quận chúa ngươi không nên làm chướng ngại ta thưởng thức Tiêu Dao đại nhân a! hơn nữa Đại Phương không phải còn đang đứng cạnh ngươi sao bóp vai bóp chân cái gì để nàng làm là được rồi!
Qủa thực không cần gọi tiểu vương gia đến cũng được mà a, không nhìn thấy hắn đang ghen tị bi phẫn ánh mắt sắp đem mặt ta xuyên thủng rồi sao!
Ánh mắt Phi Hoa đầy oán niệm, có chút không tình nguyện đúng phía sau lưng quận chúa, bóp vai lén nhìn kẽ hở bên trong.
Đại Phương ở một bên vừa châm trà xong: “Ánh mắt ngươi sao vậy?”
Phi Hoa: “…” nhu mì trả lời: “A, mới vừa rồi bị gió thổi có chút rát…”
Tiểu vương gia tức giận ăn bưởi: “Dễ dàng gió thổi chảy nước mắt nhất định ngươi không định lực rồi, thường xuyên bị sắc đẹp cám dỗ sẽ không chút do dự mà ruồng bỏ quy tắc làm người cùng hành vi thường ngày, cam tâm bị người khác khống chế.”
Đang ruồng bỏ mọi hành vi thường ngày chính là người đẹp được bóp vai cười cao lãnh với Phi Hoa: “Hồ ngôn loạn ngữ.”
Khóe miệng quận chúa không thể nhìn kỹ cười câu nhân. Một tay chống đầu, nheo mát hưởng thụ người sau lưng dùng lực đạo vừa phải đấm bóp. Nửa nén hương trôi qua, đã bị thủ pháp cao siêu kia phục vụ gân cốt sảng khoái tâm tình cũng vui thích hơn, thiện tâm liền đại phát, muốn ban thưởng.
Vì vậy ôn nhu hỏi: “Đại Hoa, ngươi thích khoanh bánh trung thu này sao?”
Phi Hoa thình lình bị giọng nói ôn nhu làm cho giật mình, an định tinh thần liền có chút ngạc nhiên mừng rỡ.
Quận chúa đây là thiện tâm ban thưởng cho nàng sao? A, không uổng công nàng dùng đến võ công tuyệt học bổn phái tu luyện được đấm bóp cho nàng!
Nàng mừng rỡ nhìn về phía cái bàn, lại cảm thấy cái nào cũng thích. Dù sao trong vương phủ những cái này đều là phiên tốt nhất nha…
Lúc này, tiểu vương gia lần nữa chen miệng: “Tiêu Dao Tử cầm cái trứng kia số tiền thu được cũng không tệ.”
Phi Hoa cũng lười để ý hắn. Do dự một hồi, cuối cùng chỉ vào cái bánh có hình Tiêu Dao đang ăn cái bánh trung thu có nhân dưa lưới: “ta thích nhất cái này!”
“Nga? phải không…” khi người nào đó còn đang do dự quyết định không biết thì độ cong bên mép quận chúa đại nhân cũng đã biến mất một chút, đôi mắt phượng hẹp dài hiện ra hàn quang u thúy, khiến cho cả người Đại Phương bên kia biết hết mọi chuyện phải run lên.
Qủa nhiên, vẫn rất khó chịu a…
Quận chúa cười lạnh cầm đao lên, đưa về phía cái bánh trung thu bị nhìn trúng. Tiểu Hoa nào đó trong lúc nóng lòng mong đợi chuyển thành kinh sợ đến phát run, cuối cùng biến thành kinh hoàng bi thương đầy trong ánh mắt, nàng lấy trung tâm là khuôn mặt nam nhân trên bánh đem cắt thành mấy miếng hung tợn.
Thật là thê thảm! Phi Hoa nhìn mặt Tiêu Dao đại nhân bị cắt đến mặt cũng không còn thấy rõ, ngạc nhiên tắt tiếng.
“Nè, nếm thử chút đi.” quận chúa nào đó ôn như cười.
Trung thu sau này, Tiêu Dao Tử liền rưng rưng thanh minh cho mình, sau này sẽ không tham gia dự tuyển lấy hình mẫu bánh trung thu nữa.
Mà sau này, những người khác cũng không biết vì sao lại thối lui hết, bỏ phiếu bầu lấy hình mẫu trên bánh trung thu cũng không còn kéo dài nữa. Bánh trung thu Đại Việt mỗi năm cũng biến hóa, cuối cùng dần biến thành cái đơn giản như hiện nay, trên mặt bánh cũng chỉ để vào hoa văn hình thức, nhưng nhân bên trong thì càng ngày càng đa dạng.
Cũng chỉ một cái bánh trung thu nhưng nhiều xưởng sản xuất lại tranh nhau chế ra khẩu vị độc quyền cho riêng mình, nhất thời liền có trăm nhà tranh nhau, bánh trà bày la liệt, hoa văn hình dáng cũng không ít, náo nhiệt không dứt…
Đêm trung thu 15 thắng 8, người thân đoàn tụ, bạn bè gặp gỡ.
Cùng ở chung một chỗ vui vẻ, mọi nhà cùng nhìn lên trời một vầng trăng sáng, ăn mỗi kiểu bánh trung thu khác nhau.
————————————————� �———————
Quận chúa (yêu nhiêu cười) dám ở trước mặt bổn cung si mê nhìn kẻ khác, còn nhìn đến chảy nước miếng hả?
Đại Hoa: Ta, ta không có nhìn người nào a, chẳng qua chỉ đơn giản muốn ăn bánh trung thu mà thôi.
Quận chúa: (âm u tĩnh lặng) phải không, vậy lần này chơi trò trừng phạt, phạt ngươi ăn bánh trung thu.
Đại Hoa: (nghi ngờ) hả? ăn bánh trung thu?
Quận chúa: người đâu, bưng lên.
Đại Phương trung thành đem hộp đựng thức ăn đến: cái này có nhân ớt xanh, nhân xoài thịt heo, nhân hẹ mù tạc, nhân đậu bắp dưa lưới, nhân dưa hấu trứng cá, nhân gừng và hành…
Đại Hoa nổi giận hất bàn: tại sao lại có nhiều bánh trung đẩu S như vậy!