Chương 1: Bộ váy tây trang màu hồng bó mông.
Hôm nay Trương Tâm Nhược mặc một bộ đồ công sở màu hồng, váy bó mông, lắc lư căng tròn, cánh môi đỏ hot, ánh mắt dâm tà phá lệ câu nhân.
Lúc Chu Ảnh đi vào phòng làm việc thì Trương Tâm Nược đang chỉnh lại văn kiện trên bàn làm việc, đưa lưng về phía cô, nửa người nằm sấp trên bàn, váy ôm sát bờ mông hẩy hẩy rất là sắc tình.
“Tâm Nhược em đứng nghiêm túc vào, đừng có câu dẫn người khác.” Chu Ảnh ngồi lên ghế da, xoa mi tâm, có chút bất lực nói.
Trương Tâm Nhược câu dẫn cô rất nhiều lần, cô cũng nhiều lần mắc câu, đây là vực sâu không thể rơi xuống nữa.
“Em không câu dẫn chị, em đang chỉnh lại văn kiện, chỉnh văn kiện không được sao?” Trương Tâm Nhược xoay người nhìn về phía cô, hé môi nói có chút ủy khuất.
Lúc này Chu Ảnh mới phát hiện đối phương áo ngực bên trong tây trang đối phương mặc màu vàng kim, vải che cực ít, cô thấy rõ hai khối tuyết trắng hơn phân nửa lòi ra ngoài, mặc dù là một nửa những cũng rất lớn.
Chu Ảnh vội thu tầm mắt, còn làm bộ đưa tay che nói: “không cẩn chỉnh đâu, mau ra ngoài đi, làm việc cho tốt vào.”
“Hả? chị đuổi em đi hả? mặc vậy xấu lắm hả?” Trương Tâm Nhược nói, vài bước đến gần Chu Ảnh, còn ngồi xổm xuống, tay chống cằm, nhìn vị tiểu tổng tài còn đang ngồi trên ghế.
Chu Ảnh không thể tiếp tục nhìn tiểu yêu tinh này, vì khoảng cách quá gần, đối phương còn ngồi, nửa nửa bộ ngực càng thấy rõ hơn, tròn trịa, đầy đặn, trắng nõn, thậm chí còn thấy được gân xanh ở trên.
Chu Ảnh miệng khô lưỡi khô, nuốt nước miếng một cái, vội ngồi ngay ngắn trên ghế, ho nhẹ một tiếng nói: “chị khát.”
“À, để người ta rót nước cho chị.” Trương Tâm Nhược cố ý đứng dậy trước mặt Chu Ảnh lướt qua, sau đó tới máy lọc nước lấy nước.
Một lát sau, đầu gối thắt lưng đứng trước mặt Chu Ảnh, ly nước đưa tới.
Chu Ảnh không dám nhìn, nhéo bắp đùi, cũng không dám rũ mắt nhìn, vì bộ ngực cứ lồ lộ trước mắt, hít sâu một hơi nhận ly nước, Trương Tâm Nhược hơi thả tay, nước trong ly vội đổ lên người Chu Ảnh.
Thật đúng lúc, đổ vào hạ bộ, Chu Ảnh cúi đầu nhìn, ướt một mảng lớn.
“Ah…. thật ngại quá, để em xử lý giúp chị….” Trương Tâm Nhược để ly vào tay Chu Ảnh, ít nhiều vẫn còn nửa ly nước, Chu Ảnh có thể uống tạm, tách hai chân tiểu tổng tài ra, úp sấp lên chính giữa, cầm khăn lau một mảng ướt lớn.
“Em cố ý….” hiện tại Chu Ảnh không dám khép hai chân lại, tùy tiện kẹp sẽ kẹp phải bộ ngực của Trương Tâm Nhược, nhưng khiến cô mất tự nhiên là, tay Trương Tâm Nhược cầm khăn, liên tục cọ qua cọ lại hạ bộ, không tới vài cái đã khiến đồ chơi ở trên trong tỉnh giấc.
Không sai, tuy cô là nữ nhưng lại có đồ chơi đó, hơn nữa còn rất lớn, mới một chút đã nhô lên cao thành cái lều rồi.
“Em cố ý đó, chị không thích hả?” Trương Tâm Nhược nói, tay cầm khăn vẫn tiếp tục lau chỗ đó, nhưng mà nói lau không bằng nói là đang vuốt ve khiêu khích đồ chời kia, cách lớp quần vuốt ve nó nhiều lần, Chu Ảnh cảm giác nó đang to hơn cứng hơn, còn đứng dậy nữa.
Chu Ảnh thấy rõ mọi chuyện, hai chân chậm rãi kẹp ở giữa lại, rất nhanh kẹp phải bộ ngực của Trương Tâm Nhược, khóe môi khẽ nhếch, nói hơi thô lỗ: “Tâm Nhược em như vậy, sẽ bị chị làm rất mạnh bạo, em, bây giờ chạy còn kịp.”
Không muốn mắc lỗi với Trương Tâm Nhược lần nữa, ở trong phòng làm việc cùng tiểu thư ký làm vậy tóm lại là không tốt.
Trương Tâm Nhược còn dùng tay vuốt ve đồ chơi qua lớp quần, làm nó đứng thẳng lên, ánh mắt như tơ nhìn Chu Ảnh, nũng nịu trả lời: “người ta không chạy, người ta ngứa bên dưới, muốn bị Ảnh Ảnh bạo thao mà!”