Chương 41
Sáng sớm hôm sau Lộ Lộ tỉnh lại, mơ màng phát hiện ra mình và Tang Du đang ôm nhau, tư thế này giống y như vô số những buổi sáng trước kia khi cả hai còn yêu nhau. Nhưng hiện tại Lộ Lộ lại có chút không quen, nhẹ nhàng dỡ đôi tay của Tang Du đang khoác lên eo mình, nhẹ nhàng rời giường đi vào nhà vệ sinh.
Sau khi Lộ Lộ xuống giường, Tang Du cũng lập tức tỉnh dậy. Yên lặng nhìn hành động có chút xa cách của Lộ Lộ mà lòng trở nên mất mát.
Trước kia mỗi khi tỉnh dậy, Lộ Lộ lúc nào cũng sẽ véo nhẹ vào chóp mũi Tang Du hoặc là hôn hôn lên đôi mắt đang nhắm của cô, hôn đến lúc nào cô tỉnh mới thôi. Còn bây giờ, những hành động ngọt ngào ngày ấy đã không còn nữa, ai đã từng trải qua mà không tiếc nuối?
Có lẽ vẫn cần phải cho nhau thêm thời gian để thích ứng trở lại. Tang Du cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng, mặc quần áo tử tế rồi đi vào nhà vệ sinh. Lúc này Lộ Lộ vừa rửa mặt xong, thấy Tang Du đi vào. Lộ Lộ khó xử hỏi: “Tôi không có bàn chải đánh răng mới, làm sao bây giờ?”
Tang Du cười, ẩn ý nói: “Dùng của cậu cũng được mà, không phải trước kia chúng ta thường dùng chung hay sao? Cậu có ngại không?”
“Đừng nói thế!” Sao lại ngại chứ? Lộ Lộ rất bất mãn câu nói sau cùng của Tang Du. Cô cầm lấy bàn chải của mình, bôi kem đánh răng xong xuôi rồi đưa cho Tang Du. “Lát nữa cậu còn phải đi làm, vệ sinh nhanh lên đi. Sữa rửa mặt và kem dưỡng da đều để ở đây cả. Tôi xuống dưới kia mua đồ ăn sáng, ăn bánh bao hấp được không?”
“Ừ. Mua thêm hai cốc sữa đậu nành mà cậu thích uống nữa.”
“Được.”
Lộ Lộ đi khỏi rồi. Tang Du cầm bàn chải lên bắt đầu đánh răng, tâm tình tốt hẳn lên bởi vì nhớ lại rằng trước kia Lộ Lộ cũng luôn chuẩn bị sẵn bàn chải cho cô đánh răng. Bây giờ mặc dù còn có chút xã cách nhưng thói quen đó vẫn còn, thế nên sao Tang Du không vui cho được?
Sau bữa sáng, Tang Du trở về đi làm. Công việc bên phía Tần Hạo và Mai Hinh đã hoàn thành, nên hai người đến biệt thự của Chu Tĩnh để cùng vẽ với Lộ Lộ. Tần Hạo và Mai Hinh biết Tang Du đã chia tay với Tần Di, tối hôm qua Tang Du còn tìm đến nhà Lộ Lộ cho nên đôi vợ chồng son mong đợi rằng Lộ Lộ và Tang du sẽ gương vỡ lại lành. Dù sao thì hai người ấy đã từng yêu nhau rất sâu nặng, cũng đã cùng nhau trải qua biết bao mưa gió, chẳng có lý do gì mà không nên tái hợp cả.
Trong cặn biệt thự của Chu Tĩnh, ba người vẫn như bình thường mà vừa vẽ vừa vui đùa cùng nhau. Chu Tĩnh dựa người bên cửa sổ nhìn ba người trẻ tuổi mà mỉm cười, đột nhiên cảm thấy kẻ đã bước qua những năm tháng thanh xuân như mình đây cũng được sức sống của họ làm cho trẻ lại.
Thế nên sau đó nhập hội vui đùa luôn cùng đám người Lộ Lộ. Ấn tượng của Tần Hạo, Mai Hinh dành cho Chu Tĩnh là cực tốt. Cảm thấy Chu Tĩnh không giống như những người phụ nữa giàu có cao ngạo như hai người vẫn thường gặp, trái lại còn rất giản dị và gần gũi.
Thời gian trôi qua chóng vánh, biệt thự của Chu Tĩnh cũng đã được vẽ xong. Trước khi chia tay, Chu Tĩnh sâu kín nhìn Lộ Lộ một cái, rồi nói với Tần Hạo và Mai Hinh: “Chị rất vui vì được quen biết ba đứa. Có mấy người bạn của chị cũng muốn vẽ tranh tường, chị sẽ giới thiệu mấy đứa với bọn họ. Sau này chúng ta thường xuyên giữ liên lạc nhé.”
Ba người đều vui vẻ gật đầu đồng ý, có việc làm để kiếm tiền thì ai mà không thích cho được.
Chu Tĩnh lấy ra ba cái thiệp mời đưa cho từng người, nói: “Cuối tuần này công ty chị mở tiệc kỷ niệm thành lập, ba đứa cùng đến nhé.”
Lộ Lộ lắc đầu, nói: “Chúng em đi không tiện lắm, có quen biết ai đâu ạ.”
“Không phải trước đây chúng ta cũng không quen biết à?” Chu Tĩnh cười nói: “Đi đi. Đi giải khuây, hơn nữa đến đó còn quen biết thêm nhiều người, sau này sẽ thuận tiện cho việc làm ăn.”
Lộ Lộ nghĩ một chút, thấy rằng lời Chu Tĩnh nói cũng đúng. Nhận lấy thư mời, không tiếp tục từ chối nữa.
Về phòng làm việc, đúng lúc Tang Du cũng có mặt ở đó. Mấy ngày nay nếu không bận tiệc tùng xã giao, thì cứ tan làm là Tang Du sẽ tới tìm Lộ Lộ hoặc đến phòng làm việc của Lộ Lộ ngồi ngẩn người cả ngày trời. Tang Du rất thông minh, cô biết rằng bây giờ không thể tấn công quá dồn dập, chỉ có thể chậm rãi làm lại từ đầu cho nên cố ý không bám lấy Lộ Lộ suốt ngày. Chỉ dùng thân phận của bạn bè mà ở bên cạnh Lộ Lộ.
Trong chuyện tình cảm, bình thường con người ta không thể giải quyết dứt khoát, mà lúc nào cũng dây dưa không nỡ.
Lộ Lộ cũng vậy, tuy rằng lòng có Lăng Gia nhưng cũng không thể nào hoàn toàn buông xuống Tang Du. Huống hồ Lộ Lộ với Lăng Gia còn chẳng có bất cứ một mối quan hệ nào với nhau, ngay cả bạn bè cũng không phải. Thật ra, Lăng Gia chưa bao giờ nói thích Lộ Lộ, Lộ Lộ cũng chưa bao giờ nói thích Lăng Gia. Giữa hai người, chỉ tồn tại mối quan hệ tình một đêm mà thôi.
Lộ Lộ chưa bao giờ đặt những khuôn phép gò bó vào mắt, nhưng cô cũng không phải kiểu người buông thả trong chuyện tình cảm. Cô yêu Tang Du thật lòng và sự rung động với Lăng Gia cũng là chân thành. Lộ Lộ cho rằng hai người là đủ, sau này có chết cũng không thích đến người thứ ba, vì bản thân đau khổ đủ rồi!
Lộ Lộ hiểu rõ rằng dù lòng không có Lăng Gia, thì mình và Tang Du cũng không thể quay về như trước. Ít nhất là, bây giờ không thể quay về được.
Thứ nhất, Lộ Lộ vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Tang Du hẹn hò với Tần Di. Cô cảm thấy người đồng bóng như Tần Di căn bản chẳng hề xứng đôi cùng Tang Du. Tang Du ra nước ngoài du học nhiều năm, về nước làm việc cũng chỉ được hơn một năm, thời gian va chạm với xã hội tuy còn ngắn, cách đối nhân xử thế nhiều lúc còn khá đơn thuần, kinh nghiệm trong cuộc sống không thể bằng mình. Nhưng dù kinh nghiệm trong cuộc sống có ít hơn đi chăng nữa, dựa vào bản chất của Tang Du tại sao lại có thể để Tần Di lọt vào mắt mình. Cô không ngờ rằng ánh mắt nhìn người của tang Du lại tệ đến như thế.
Thứ hai, Tang Du gần đây đối xử với Lộ Lộ quá tốt, điều này làm cho Lộ Lộ phải chịu một loại áp lực vô hình. Nếu trước kia, Tang Du tốt với cô thì nhất định cô sẽ rất vui vẻ hạnh phúc nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi, trong lòng cô đã có Lăng Gia. Cho nên, Lộ Lộ không biết phải đối diện với Tang Du như thế nào.
Và cũng vì giờ đây Lộ Lộ đã hiểu rằng cho dù có yêu đến chết đi sống lại, thì cuối cùng đa số những người yêu đương cùng giới cũng sẽ kết hôn như người bình thường. Tang Du là con gái một, chắc hẳn rằng cũng sẽ không giống như mình mà bỏ nhà ra đi, chống đối cha mẹ. Lộ Lộ luôn cho rằng Tang Du sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn mà thoi.
Nhưng lộ Lộ chỉ lo suy nghĩ vẩn vơ mà quên mất tính cách của Tang Du. Mặc dù từ sau khi du học trở về Tang Du đã thay đổi, nhưng về một mặt nào đó trong chuyện tình cảm thì Tang Du vẫn là người kiên định. Tang Du còn không cho Tần Di đụng vào mình, thì sao lại để cho một người đàn ông đụng vào mình được?
Cái này cũng vì Tang Du kiêu ngạo, không chịu nói những mâu thuẫn của mình và Tần Di cho Lộ Lộ hiểu. Vậy nên điều đó làm cho Lộ Lộ suy nghĩ lung tung. Quả thật đúng với câu nói: “Sai một li, đi một dặm”.
Có những lời, nhất định phải nói. Có những việc, nhất định phải giải thích.
Lộ Lộ và Lăng Gia đã không gặp nhau một tháng trời. Lăng Gia cũng chưa từng gửi một cái tin nhắn hay gọi một cuộc điện thoại cho Lộ Lộ, vậy nên Lộ Lộ cho rằng Lăng Gia sắp kết hôn cùng Hướng Vân Thiên và cũng đã lên kế hoạch sinh một đàn gấu con. Mặc dù Lộ Lộ chưa từng hy vọng nhưng giờ thì đã tuyệt vọng hoàn toàn, không còn một tia hy vọng được nắm tay Lăng Gia đi đến suốt đời. Ngược lại lúc còn ở cạnh Tang Du, Lộ Lộ thường mơ mộng về viễn cảnh sau này hai ta già rồi sẽ như thế nào. Có thể thấy rằng, Lộ Lộ đã từng rất tin tưởng và hy vọng về mối quan hệ cùng Tang Du.
Nếu lúc này Tang Du đem hết mọi chuyện ra giải thích rõ ràng thì khả năng lớn là Lộ Lộ sẽ quay lại. Nhưng đáng tiếc, Tang Du đã không giải thích bất cứ điều gì mà chỉ một lòng đối tốt với Lộ Lộ. Chính hành động này lại làm cho Lộ Lộ áp lực, càng ngày càng giữ khoảng cách xa hơn với Tang Du. Vậy là Tang Du đã bỏ lỡ một cơ hội níu kéo không thể nào tốt hơn được nữa.
Có lúc chuyện tình yêu cũng giống như một bài kiểm tra tiếng anh. Học tài thi phận, dựa vào may mắn là phần nhiều.
Tình yêu cũng là thứ mà người tính không bằng trời tính.
Đôi khi, chúng ta đã có cơ hội cùng nhau đi đến cuối đời, nhưng chỉ vì một lần vô ý thì ta lại vuột mất lúc nào không hay.
Về phần còn cơ hội níu kéo trở về hay không, ngoài việc lòng chúng ta muốn thế nào, còn tất cả đều là do ý trời.
Lộ Lộ không biết rằng cuộc tình của Tang Du và Tần Di không tốt đẹp như cô vẫn nghĩ, cho nên vẫn luôn vướng mắc ở trong lòng. Lộ Lộ cho rằng mình và Tang Du đã không thể nào quay lại, mình và Lăng Gia lại càng không có khả năng. Thế cho nên cô đã chuẩn bị tinh thần sông cô đơn tới già. Và cũng vì thế mà nửa đêm thường thường tỉnh giấc, lòng đầy đau thương, rất đau.
Lộ Lộ chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn và sinh con, cô cảm thấy hai việc đó quá xa vời với mình. Nếu dính vào guồng quay của những lo toan cơm áo gạo tiền cho gia đình và chăm sóc con cái, cô sợ rằng sẽ đánh mất bản thân mình.
Tình cảm là thứ thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành.
Huống hồ vì Tang Du mà Lộ Lộ đã chống đối lại cha mẹ, hiện giờ đã không còn chịu bất cứ sự thúc ép hay quản lý nào từ phía gia đình. Vậy nên chẳng có lý gì phải thỏa hiệp với chuyện kết hôn nữa rồi.
Dù sao thì con người rồi cũng sẽ quay về với cát bụi, trong những năm tháng ngắn ngủi của cuộc đời sao không sống theo những gì mà mình muốn? Cho dù phải sống một cuộc đời cô đơn thì có sao? Ít nhất ở cái khoảnh khắc mà ta nhắm mắt lìa đời, ta có thể vui mừng tự nhủ rằng ta đã được là chính ta.
…
Ở phòng làm việc, Mai Hinh hăng hái kể lại chuyện Chu Tĩnh đã mời bọn họ đến dự tiệc. Tang Du cười, lấy từ trong túi ra một cái thiệp mời, nói: “Một vài nhân viên của công ty bọn mình cũng được mời. Khéo nhỉ, đến lúc đó chúng ta có thể đi cùng nhau.”
“Đúng vậy. Thật khéo quá.” Mai Hinh hỏi: “Tang Du, hôm đó chúng ta nên mặc gì cho phải nhỉ?”
“Mặc lễ phục dạ hội đi.”
“Mình không có lễ phục dạ hội.” Lộ Lộ buộc tóc lên cao, nói: “Vậy nên hôm đó mình không đi được rồi, các cậu đi đi.”
Tang Du nói: “Nếu không tôi đi với cậu mua một bộ?”
“Thôi. Lễ phục chẳng lấy gì làm rẻ, mất mấy ngày tiền lương.”
“Nếu không cậu mặc đồ của tôi?”
“Được đấy. Cậu mặc đồ của Tang Du đi.” Mai Mai lắc lắc tay của Lộ Lộ: “Không phải trước đây cậu cũng hay mặc đồ của Tang Du à. Cùng đi đi mà, chẳng mấy khi được đi ăn tiệc không mất tiền.”
Lộ Lộ bị Mai Hinh nài nỉ, cũng không thể làm gì khác ngoài gật đầu đồng ý.