Chương 44
Lộ Lộ bị Lăng Gia kéo đến ban công tầng năm, nơi này có bồn hoa to che lấp, ánh đẹn mờ tối và cũng không có ai qua lại. Nơi này thích hợp để hai người nói chuyện, nhưng khi mặt đối mặt nhau rồi lại không biết nên nói gì.
Vừa nãy cả hai người đều giận đến mờ mắt, bây giờ mới có tâm tư quan sát đối phương.
Lăng Gia nhìn Lộ Lộ mặc một bộ váy trắng vừa nổi bật vừa thanh lịch tao nhã. Lộ Lộ thấy Lăng Gia mặc một bộ váy hở vai màu đen, khiến cho cô vừa tinh tế, vừa quyến rũ.
Im lặng một lát, Lăng Gia đi đến phía sau rèm che, nhỏ giọng hỏi: “Cô và Tang Du đã quay lại chưa?”
Lộ Lộ cũng đi theo đến phía rèm, đứng sau lưng Lăng Gia: “Chỉ là bạn bè. Cô và bạn trai thì sao?”
“Cô vừa đi, chúng tôi chia tay.”
Thời khắc này, còn cái gì làm cho Lộ Lộ vui mừng hơn là nghe thấy chuyện Lăng Gia và Hướng Vân Thiên chia tay? Lộ Lộ mừng rỡ nhưng trên mặt vẫn giữ sĩ diện, nói: “Mới chia tay với bạn trai lại đi tìm phụ nữ, cô giỏi thật!”
Lăng Gia ngẩn ra, biết là Lộ Lộ đã hiểu nhầm mình và Chu Tĩnh mà lòng bực bội. Tôi là kiểu người dễ dãi như vậy sao! Trong mắt cô thì tôi là kiểu người như thế à!
Lăng Gia bực bội quay đầu, cắn lên miệng Lộ Lộ. Níu chặt lấy môi dưới của Lộ Lộ mà cắn, cắn đau đến nỗi Lộ Lộ đổ mồ hôi lạnh. Sau đó mới tự giác nhả ra, xoa nhẹ lên nơi mình vừa cắn, hỏi: “Có đau hay không?”
Dưới màn đêm, bộ váy màu đen của Lăng Gia trở nên đặc biệt mê hoặc, Lộ Lộ nhìn đến ngẩn ngơ. Khẽ gật đầu một cái, nói: “Thử thì biết.”
Nói xong cô nắm lấy cả hai cổ tay của Lăng Gia xoay ra phía sau, thân thể của Lăng Gia vì thế mà bị ép cong lên phía trước. Ngực chạm vào ngực Lộ Lộ, bộ ngực cao ngất như ẩn như hiện dưới lớp vải màu đen tạo nên một cảnh tượng mê người.
Lộ Lộ thuận theo đó mà hôn xuống môi Lăng Gia, nụ môn triền miên lại nồng nàn. Lăng Gia cảm nhận được hương vị quen thuộc mà mình vẫn ngày nhớ đêm mong. Cơ hồ thân thể không trụ vững được, dựa lưng dán sát vào tường, muốn mượn bức tường để ổn định cơ thể.
Lộ Lộ đã rất nhớ người hiện tại đang đứng trước mặt cô đây, nhớ người này từng ngày lại từng ngày, nhớ một lần lại một lần nhớ. Giờ phút này Lộ Lộ đem hết nỗi nhớ truyền vào cái hôn để có thể diễn đạt hết tâm tình khắc khoải của mình.
Chẳng biết từ lúc nào Lộ Lộ đã buông tay của Lăng Gia, đôi tay ấy vòng qua cổ Lộ Lộ, nhiệt tình đáp trả nỗi nhớ kia.
Thời gian không gặp, nỗi nhớ tích tụ lại đến đong đếm không nổi, khi một mồi lửa được dấy lên, nỗi nhớ tựa như củi khô lâu ngày mà bùng cháy.
Lộ Lộ một bên nắm hông Lăng Gia, một bên nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng xinh đẹp rồi trượt đến phía trước ngọn núi, vuốt ve say đắm. Tiếp đó lại vén làn váy lên, nhẹ nhàng nâng đùi của Lăng Gia áp vào hông mình, lách tay qua chướng ngại vật. Bàn tay lúc này che phủ nơi rậm rạp, ngón tay ở chốn đào nguyên tuyệt mỹ ấy mà ung dung chơi đùa.
Lăng Gia dùng một chút ý thức cuối cùng để đè tay Lộ Lộ lại “Có người tới bây giờ.”
“Không sao.” Lộ Lộ hôn Lăng Gia, không để cho cô lên tiếng. Một lúc lâu sau Lộ Lộ mới tựa trán mình vào trán Lăng Gia, khàn khanf nói: “Có nhớ tôi không?”
Lăng Gia cười nhẹ: “Không. Còn cô thì nhớ tôi lắm đúng không?”
“Không nhớ.” Lộ Lộ tức giận mút lấy môi Lăng Gia, động tác ở ngón tay cũng mạnh bạo hơn.
Hông của Lăng Gia theo động tác của Lộ Lộ mà vô thức hướng lên trên, muốn trốn tránh, lại muốn hùa theo. Lăng Gia hồi hộp không dám phát ra bất cứ âm thanh nào cả còn trái tim thì đang đập như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cái hành vi thân mật vụng trộm này thế như lại mang đến cho Lăng Gia sự kích thích mạnh mẽ. Cuối cùng ở cái lúc hồn đang lượn lờ trên mây thì có tiếng bước chân từ xa vọng đến.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần rồi lại ngày càng xa, có lẽ đó là nhân viên phục vũ.
Cả người Lăng Gia mềm yếu tựa vào trên vai Lộ Lộ, Lộ Lộ cố tình thả chậm động tác ngón tay lại chọc cho Lăng Gia không kiềm chế được mà bật ra một tiếng ngân nga. Lộ Lộ đắc ý, nhỏ giọng nói: “Rõ ràng là rất nhớ còn dám nói không. Đúng là cái đồ nói một đằng nghĩ một nẻo.”
Lăng Gia mở miệng, cắn chặt lấy ngón tay Lộ Lộ làm cho Lộ Lộ đau đến suýt hét toáng lên. Lần này đến lượt Lăng Gia đắc ý trừng Lộ Lộ: “Không phải cô cũng thế sao? Chó chê mèo lắm lông.”
“Cô là mèo?”
“Cô mới là mèo.”
Lộ Lộ lấy gói khăn ướt ra lau sạch sẽ rồi vuốt phẳng lại làn váy giúp Lăng Gia. “Này” Lăng Gia giở trò, đôi tay đột nhiên luồn vào trong váy Lộ Lộ, sờ soạng lung tung rồi cắn lấy tai của Lộ Lộ, trêu đùa: “Cũng ướt cả rồi này.”
“Đừng làm bậy! Nhỡ ra có người tiến đến thì chết mất” Lộ Lộ vuốt ve tay Lăng Gia, hiếm khi mà mặt đỏ hồng.
“Cũng biết sợ cơ à?” Lăng Gia cười khanh khách, cười xong lại cắn một cái trên cổ Lộ Lộ, cắn chán rồi hỏi: “Thật sự hai người chỉ là bạn bè?”
“Ừ.”
“Bạn chăn gối à?”
“Chăn gối cái đầu cô!” Lộ Lộ tức giận véo mũi Lăng Gia, tôi một lòng chỉ nhớ đế cô, làm sao có thể thân mật cùng Tang Du?
Lăng Gia lại hỏi: “Có hôn không?”
Lộ Lộ giật mình, hôn? Đúng là có hôn, cái tối mà Tang Du tới nhà tìm mình, hai người đúng là có hôn. Lăng Gia thấy Lộ Lộ do dự không trả lời, lòng liền hiểu ra, cô phẫn nộ hỏi: “Hai người hôn nhau à?”
“Đúng là Tang Du hôn tôi, nhưng tôi không đáp lại” Lộ Lộ giải thích cho mình, cô thề có trời rằng đúng là cô không hề đáp lại. Hỏi ngược Lăng Gia: “Cô thì sao?”
Lăng Gia cúi đầu, cắn môi dưới, rồi lại ngẩng lên: “Tôi vừa hôn Chu Tĩnh lúc nãy.”
“Hai người…”
Lăng Gia cắt lời Lộ Lộ: “Chỉ là vô tình đụng nhau thôi, cũng không xem là hôn được. Vả lại tôi chỉ muốn xác định rằng mình có cảm giác với phụ nữ hay không mà thôi.”
“Vậy cô… có cảm giác hay không?”
“Không có.”
“Làm sao lại có thể bạ đâu hôn đấy như thế?”
“Không phải cô cũng để mặc người khác hôn mình đấy à?”
“Được rồi. Chúng ta huề nhau.” Lộ Lộ không muốn tiếp tục đề tài này nữa, hỏi: “Vì sao cô chia tay với gấu chó?”
Lăng Gia nhíu mày: “Tôi không có sở thích nhân thú.”
Lộ Lộ cười ngặt nghẽo. Lăng Gia véo má cô, tức giận: “Cười cái gì! Cô giỏi thật, ngay cả Chu Tĩnh cũng nhìn trúng cô! Suốt ngày quyến rũ người khác!.”
“Chu Tĩnh thích tôi? Làm sao có chuyện này? Cô không nhắc thì tôi còn quên mất, sao Chu Tĩnh lại để mặc cô hôn? Chị ta thích phụ nữ? Nhưng chị ta đã kết hôn rồi mà?”
“Trước đây Chu Tĩnh theo đuổi tôi, với cả ai cấm người đã có chồng không được thích phụ nữ khác?”
“Cũng đúng. Nhưng không ngờ tới là trước đây cô cũng từng bị phụ nữ theo đuổi, cô đã gây họa cho bao người rồi?” Nghĩ đến Chu Tĩnh, lại nhớ về Tang Du. Lộ Lộ thở dài. Số đào hoa, hoa đến cũng tránh không nổi, chỉ trách gương mặt này quá xinh đẹp mà thôi.
Lòng Lăng Gia tràn ngập ghen tuông, đáp: “Làm sao so với cô được? Cô nhìn lại mình đi, lúc nào cũng mập mờ với người khác. Hôm ở club đó, bên cạnh cô còn có một người tên… tên Tiểu Ngưu. Thật quá sức, đến trâu bò cũng không tha! Hiện tại thì sao, bên cạnh là Tang Du, xa xa còn có Chu Tĩnh… chưa biết còn bao nhiêu người nữa đâu, đã thế còn không biết xấu hổ mà chất vấn tôi!”
Lộ Lộ nghiêm túc nói: “Cô đừng ngậm máu phun người. Là Tang Du đến tìm tôi trước, làm sao tôi có thể bơ cô ấy được? Đã từng yêu nhau nhiều năm như vậy, làm sao tôi có thể phớt lờ không để ý? Cô đừng có nói hươu nói vượn, Tiểu Ngưu là con người chứ không phải động vật, người ta cũng đã có bạn trai. Cô đừng cho rằng ai cũng xin chết dưới váy của tôi như cô. Còn Chu Tĩnh, cô có chắc người chị ấy thích là tôi chứ không phải là cô? Lúc nãy nhìn hai người thân thiết vui vẻ làm buồn nôn muốn chết!”
“Cô nói bậy!” Lặng Gia vừa định mắng thì chuông điện thoại vang lên. Đó là Chu Tĩnh gọi, hỏi xem hai người đang ở đâu. Lăng Gia trả lời xong, cúp điện thoại nói với Lộ Lộ: “Chúng ta quay lại thôi.”
“Đợi đã.” Lộ Lộ lấy băng vệ sinh ra, đưa cho Lăng Gia: “Vào phòng vệ sinh trước đi. Quần trong đều đã ướt hết rồi, lót băng vào sẽ thoải mái hơn.”
“Cùng đi chứ” Mặt Lăng Gia nóng lên, nhận lấy miếng băng, thầm nghĩ rằng quả nhiên chỉ có phụ nữ mới luôn tinh tế như vậy. Lăng Gia hỏi: “Bình thường dùng băng không tốt cho cơ thể, cô thường dùng à?”
“Bình thường dùng làm gì. Cảm thấy chuẩn bị có nên mới mang theo để phòng thôi.”
“Ừ. Đi thôi.”
…
Đi ra khỏi nhà vệ sinh, Lăng Gia giúp Lộ Lộ lau sạch son môi dính trên mặt, lại hung dữ cảnh báo: “Đừng có quyến rũ thêm ai nữa đấy!”
Trước khi đi xuống, Lộ Lộ chỉnh đầu tóc hơi rối lại gọn gàng cho Lăng Gia, cũng dữ dằn nói: “Đừng có ve vãn thêm bất cứ người nào!”
Ánh mắt của hai nhìn nhau chằm chằm như sắp lao vào đánh nhau, nhưng trong lòng lại cực kỳ ngọt ngào hạnh phúc.
Ai cũng không nói ra câu thích, ai cũng không nhận là mình yêu nhưng mỗi người đều tự hiểu được. Buổi tối hôm nay, đã có ít việc hoàn toàn thay đổi, trở thành không thể cứu vãn, cũng không hề muốn cứu vãn.