Vào khoảng mười giờ tối cuối tháng tư, một người phụ nữ với mái tóc đen dài ngang vai lê thân hình mệt mỏi ra khỏi trường luyện thi khoa học và nghệ thuật. Trên đường về nhà, cô bước vào cửa hàng tiện lợi Lạc Phúc 24/24, lấy một ít bánh quy, đồ uống và các nhu yếu phẩm hàng ngày khi thanh toán nhân viên cửa hàng nhận thẻ tín dụng nhưng phát hiện không quẹt được.
Nhân viên cửa hàng vội vàng nhìn thẻ tín dụng, nhìn cái tên được ký tên: “Cô chính là
Hạ Thiên Tước à?”
Người được hỏi hơi nghi hoặc: “Tất nhiên là tôi, có chuyện gì vậy?”
“Thẻ của cô đã hết hạn sử dụng, không dùng được!” Nhân viên đưa thẻ tín dụng lại cho cô: “Cô còn thẻ khác không?”
Thiên Tước kinh ngạc nhìn nhân viên bán hàng và lẩm bẩm: “Hết hạn mức rồi ư? Vậy tôi sẽ trả bằng tiền mặt…”
Cô đưa tay lấy lại thẻ tín dụng và thanh toán bằng tiền mặt.
Thiên Tước đi đến một tòa chung cư, dùng chìa khóa mở cửa tầng một rồi đi lên tầng ba, trước khi dùng chìa khóa mở cửa, cô cáu kỉnh luồn tay trái vào mái tóc trên trán rồi vén mái tóc dài của mình ra phía sau.
Cô học năm tư khoa Ngoại ngữ tại Đại học Quốc gia Đài Loan sắp tốt nghiệp, cô có một người bạn gái là A Lực đã hẹn hò hơn một năm từ tháng tám của kỳ nghỉ hè năm hai.
Hai người là bạn học cùng lớp, từ kỳ nghỉ đông năm nay bắt đầu sống chung theo ý của A Lực, thuê một căn hộ có ba phòng ngủ và hai phòng khách.
Áp lực học tập của năm tư đã giảm bớt, cũng không cần tốn nhiều thời gian cho việc học nên Thiên Tước sẽ đến trường luyện thi để làm giáo viên dạy tiếng Anh bán thời gian sau giờ học.
Nhưng A Lực luôn nghiện game trên di động, cơ bản là một kẻ cặn bã, Thiên Tước phải trả tiền thuê nhà và việc nhà đều do cô làm hết.
“A Lực, tại sao thẻ của em không quẹt được là sao vậy?” Hạ Thiên Tước quay trở lại căn nhà thuê, ném đồ đạc của mình cạnh ghế sofa, khoanh tay trước ngực giận dữ trừng mắt nhìn A Lực.
A Lực đang nằm trên ghế sofa chơi game trên di động mà không hề ngẩng đầu lên:
“Sao tôi biết được?”
“A Lực không biết? Ngoại trừ A Lực ra, còn ai có thể quẹt thẻ của em được chứ?” Hạ Thiên Tước vẻ mặt tức giận nói: “Em vừa đến Lạc Phúc mua đồ, nhưng thẻ không quẹt được nên đành phải thanh toán tiền mặt!”
“Rồi sao?” A Lực vẫn không quan tâm.
“Sao A Lực có thể thờ ơ như vậy?” Thiên Tước thực sự kinh ngạc: “Hạn mức của em là năm vạn! A Lực lại có thể tiêu đến hết hạn mức của em!”
Thiên Tước đưa tay kéo tay A Lực, ngăn cô ta chơi game trên di động, buộc cô ta phải ngước mắt nhìn mình: “Mỗi tháng em làm bán thời gian chỉ kiếm được có hơn hai vạn A Lực bảo em làm sao để trả nợ ngân hàng đây?”
“Không phải sẽ tốt hơn nếu trả lại số tiền hạn mức tối thiểu thôi à?” A Lực hất tay cô ra.
“Nếu em cứ trả số tiền hạn mức tối thiểu, sẽ có tiền lãi định kỳ. A Lực hại em rồi đó!
Rốt cuộc A Lực đã mua gì vậy?”
“Mấy cái nhỏ nhặt thôi mà!”
“Sao A Lực có thể xem chuyện này là chuyện đương nhiên được thế?”
A Lực không trả lời mà tắt màn hình điện thoại lại đặt lên bàn, đột nhiên đứng dậy tay trái vòng qua eo cô, tay phải ôm sau đầu cô, hôn thật mạnh rồi đè cô xuống ghế sofa.
Thiên Tước vẫn còn tức giận và cố gắng đẩy cô ta ra nhưng cô không đủ sức. Tay phải của A Lực trực tiếp luồng từ ống quần cô đi vào, ngón giữa của cô ta siết chặt giữa hai mép thịt của cô, di chuyển lên xuống theo vòng tròn khơi dậy ham muốn của cô.
“Đừng mà…” Thiên Tước cố gắng từ chối cô ta, nhưng cơ thể nhạy cảm tự nhiên của cô đã quá quen thuộc với nhiệt độ đầu ngón tay của cô ta, nên giọng nói cũng trở nên gấp gáp hơn.
Tay trái A Lực cởi áo và đồ lót của cô, rồi miệng ngậm một bên núm vú của cô và tay trái chơi đùa với núm vú còn lại.
“Ưm… buông em ra… A Lực quá đáng lắm…” Thiên Tước cố gắng vặn vẹo cơ thể muốn thoát ra.
A Lực tiếp tục tấn công cô: “Em đã ướt rồi mà còn nói tôi quá đáng?”
“Em vẫn… ừm… giận A Lực…” Thiên Tước bắt đầu thở hổn hển không thể kiểm soát. “Được rồi, vậy tôi sẽ chơi cho đến khi em không còn giận nữa.” A Lực hơi đứng dậy, cởi quần và quần lót ra, sau đó cũng cởi luôn áo của cô ta ra.
“Em không muốn làm… A Lực mau dừng lại đi…” Thiên Tước thực sự ghét cơ thể nhạy cảm của chính mình, tại sao cô không thể giống như những cô gái khác, nếu không muốn làm thì sẽ không ướt?
A Lực phớt lờ động tác đẩy cô ta ra của cô, đưa hai ngón tay vào và bắt đầu cho vào nơi vốn đã ướt đẫm của cô.
“Nếu em không phối hợp vặn eo với tôi, thì tôi sẽ tin là em không muốn làm.”
Thiên Tước thở hổn hển và dùng mặt ngoài cổ tay trái che mắt, nghiến răng cố gắng không phát ra tiếng kêu dâm đãng.
Nhìn vẻ ngoài bướng bỉnh của cô, A Lực thấy rất thích thú nên dùng thêm sức và cố tình tấn công vào điểm mẫn cảm bên trong của cô.
“Đừng… a… dừng lại…” Thiên Tước bị cô ta làm cho hét lên.
“Tiếng hét của em thực sự rất hay!” A Lực mỉm cười hài lòng: “Tôi muốn chơi em đến chết!”
Thiên Tước không nói nên lời nhìn cô ta, cô thực sự không hiểu sao mình lại có thể có quen một người cặn bã thế này, nhất là từ khi họ bắt đầu sống chung, A Lực đã lộ rõ bản tính xấu xa!
Cô ta không những không làm việc nhà hay đi làm, tiền thuê nhà cũng một mình cô trả, thậm chí còn tìm đủ mọi cách để cô trả tiền ba bữa ăn nhưng cô không biết làm cách nào để cắt đứt mối quan hệ này. Hai người là bạn cùng lớp nên không thể không gặp nhau được.
Trong lòng Thiên Tước cảm thấy tiếc nuối, kể từ học kỳ đầu tiên năm hai, sau khi chia tay bạn gái cũ Tiểu Quyên vì gia đình ngăn cản, A Lực bắt đầu theo đuổi cô, mỗi ngày cô ta đều đi học và ra về cùng cô, ân cần hỏi thăm và cùng cô đọc sách. Cô đã bị vẻ ngoài đẹp trai ân cần của A Lực lừa dối, vào một ngày tháng tám của kỳ nghỉ hè năm hai, hôm đó Thiên Tước không có đi làm nên đã đồng ý ra ngoài xem phim với A Lực và cũng ngày hôm đó cô ta đã tỏ tình với cô.
Buổi tối hôm hẹn hò, A Lực thậm chí còn dụ dỗ cô đưa về nhà ngủ qua đêm, và cô đã dại dột dâng hiến bản thân cho cô ta.
Cô không ngờ tình yêu sâu sắc và sự tin tưởng mà cô tin là thật lại bị A Lực coi là người phụ nữ “rất dễ chiều”, nên không còn trân trọng, sau khi chơi được cô xong thì không còn bao nhiêu hứng thú nữa.
A Lực tiếp tục hẹn hò với cô cũng chỉ vì Thiên Tước có khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, thân hình nóng bỏng gợi cảm và giọng hát hay.
Cô có bộ ngực khủng 32D và vòng eo thon, vì có thói quen tập múa nên trên người không có một chút mỡ thừa, khi mang theo ra ngoài sẽ rất có mặt mũi.
“Em không muốn nữa…” Cơ thể Thiên Tước căng thẳng, vô tình bị A Lực chơi đến cao trào rồi ngã xuống, cố gắng đẩy cô ta ra nhưng không thể.
A Lực bế cô lên và đặt cô xuống sàn, để cô nằm sấp trên tấm thảm trong phòng khách cạnh ghế sofa, rồi lại tiến vào cô từ phía sau.
“Mới một lần thôi.” Hai ngón tay A Lực rong ruổi bên trong cô không thương tiếc. Thiên Tước nằm sấp trên thảm, tủi thân muốn khóc, hai tay nắm chặt tấm thảm, chịu đựng khoái cảm thô bạo mà cô ta mang lại: “A Lực… ah… ưm… đừng làm nữa… Em đi làm mệt quá…”
“Lớp luyện thi có gì mà mệt?” Tay phải của A Lực không ngừng đẩy, tay trái xoa bóp ngực cô, bởi vì cô còn chưa tắm nên hôm nay cô ta không có ý định nếm.
“A Lực… tên khốn không làm việc… a ưm… A Lực đi thử xem…có mệt hay không…” Thiên Tước tức giận đáp lại cô ta.
“Vậy không phải tôi đang thỏa mãn lỗ nhỏ của em hay sao?” A Lực cười khúc khích:
“Tôi đang bổ sung endorphin vào não để giúp cơ thể và tâm trí em thư giãn!” “Em không muốn làm…ah…” Cơ thể của Thiên Tước cực kỳ mẫn cảm, dù rất tức giận nhưng vẫn bị cô ta chơi đến cao trào.
“Nếu miệng trên của em cũng ngoan như miệng dưới thì tôi sẽ yêu em nhiều hơn.” A Lực nói xong liền rút tay ra, đi vào phòng tắm rửa tay.
Thiên Tước mệt mỏi nằm nghiêng trên sàn, càng nghĩ càng tủi thân nên khóc thành tiếng.
A Lực rửa tay xong, ngồi xổm ở bên cạnh cô, vuốt ve mặt cô: “Sao em lại khóc? Em còn chưa thỏa mãn à? Tôi có thể tiếp tục thỏa mãn cho em.” “A Lực tránh ra!” Thiên Tước mắng, đẩy tay cô ta ra.
A Lực nhún vai cầm điện thoại di động lên, quay người trở lại phòng rồi đi tắm. Thiên Tước nhìn bóng lưng của A Lực, sự bất lực mãnh liệt và nỗi buồn dâng lên trong lòng, làm sao cô có thể thoát khỏi tên cặn bã này?
Không làm việc mà còn tiêu tiền của cô thì thôi đi, mỗi lần cãi nhau đều dùng cách cưỡng bức để cho cô im lặng!
Thật không may, Thiên Tước không người thân để nhờ giúp đỡ… Cô và bạn gái cũ Tiểu Quyên bắt đầu hẹn hò vào năm lớp mười một. Năm nhất họ đã chia tay sau khi bị gia đình vô tình phát hiện. Cô phải thuê nhà một căn hộ nhỏ bên ngoài và cố gắng vừa làm việc vừa học tập để sống sót.
Ba mẹ cô không tha thứ chuyện cô là người đồng tính. Họ cho rằng cô rõ ràng trông rất nữ tính, vậy tại sao cô lại yêu một người phụ nữ?
Nhưng Tiểu Quyên không khác lắm, mặc dù cô ấy mặc quần áo trung tính nhưng cô ấy cũng để tóc dài, ba mẹ cô không hiểu điều gì đã thu hút họ đến với nhau? Khi Tiểu Quyên học năm hai, cô ấy và Thiên Tước tham gia Cuộc diễu hành đồng tính, hai người hôn nhau trên đường phố, không may người thân của Tiểu Quyên chứng kiến nên họ đã chạy đến nói chuyện với ba mẹ cô ấy.
Sự phản đối của gia đình Tiểu Quyên ngày càng gay gắt, đặc biệt là việc mẹ cô ấy lấy cái chết dọa dẫm buộc họ phải chia tay, Tiểu Quyên không muốn trở thành người bất hiếu nên phải chia tay với Thiên Tước và chuyển về nhà sống.
Vì vậy, phần lớn lý do Thiên Tước đồng ý hẹn hò với A Lực là vì A Lực nói rằng cô ta đã công khai mình là người đồng tính và không có vấn đề gì về gia đình…