1-4 Món nợ khó hiểu
Người đàn ông mặt sẹo nhìn thấy cô bắt đầu ghi âm, liền bắt đầu tự giới thiệu: “Ông đây là Lâm Tuấn Long, đường chủ chiến đường của bang Tùng Hải, anh em trên giang hồ gọi tôi là anh Long. Cô Hạ Thiên Tước, đã ký giấy hẹn trả nợ giá năm trăm vạn làm căn cứ, năm trăm vạn tiền mặt A Lực, bạn gái cũ của cô đã lấy đi. Tôi có đoạn ghi âm và video giám sát để chứng minh. Cô ta nói là cô tự nguyện nhận nợ thay cô ta. Tôi chỉ công nhận chữ ký của cô và tìm cô đòi nợ. Việc tranh chấp giữa các cô không liên quan gì đến tôi.”
“Bởi vì số tiền này tương đối lớn nên ông đây đã hứa với A Lực sẽ trả nợ gốc trong vòng một năm, sau một năm sẽ bắt đầu tính ba phần lãi kép…”
“Còn nếu là cô, ông đây sẽ cho cô thêm một lựa chọn nữa, cô có thể dùng thân thể của mình để trả nợ, nếu tôi bắn một lần sẽ tính cho cô năm ngàn tệ. Nếu ngày nào tôi bắn vào cô hai lần thì coi như cô trả một vạn, cô cho các anh em của tôi chơi cũng tính như vậy, tôi rất nhân từ đúng không?”
Anh Long nói xong, các anh em bên cạnh dùng ánh mắt dâm đãng nhìn cô: “Tôi thật sự mong cô dùng thân để trả nợ.”
Hạ Thiên Tước nhìn họ không nói nên lời, cô thực sự không biết mình đã gặp phải rắc rối gì, tên cặn bã đó đã đi rồi, nhưng chuyện rắc rối vẫn không ngừng xuất hiện. “Vậy ý anh là nếu con mịa nó tôi không trả lại anh năm trăm vạn trong một năm thì lãi kép sẽ bắt đầu tính vào năm sau?” Thiên Tước tức giận đến mức nói ra lời tục tĩu. “Đúng vậy, hoặc là cô có thể dùng thân thể của mình trả nợ!” anh Long vẫn không ngừng nhìn thân thể cô: “Nếu tôi và các anh em của tôi chơi cô bao nhiêu lần đều có thể trừ nợ, cô thấy tôi có rộng rãi không?”
“Đồ thần kinh, tôi đi làm đã đủ mệt rồi, tôi phải về nhà!” Thiên Tước mắng xong thì tắt máy ghi âm đẩy một tên đàn em đang chắn đường ra, bực bội hất mấy sợi tóc rơi xuống mặt ra phía sau.
Anh Long nhìn bóng lưng cô mỉm cười, đưa mắt ra hiệu cho đàn em đi theo, năm người đàn ông lặng lẽ đi theo cô.
Thiên Tước đi được một đoạn, không nhịn được quay đầu lại trừng mắt nhìn bọn họ:
“Sao các anh cứ đi theo tôi hoài vậy?”
“Cô còn không có nói cho tôi biết cô muốn trả tiền cho tôi như thế nào, tôi đang chờ câu trả lời của cô!” anh Long thành thật trả lời, bộ dáng như một tên lưu manh: “Nếu không muốn dùng thân thể của mình để trả nợ thì cô muốn chuyển khoản hay đưa tiền mặt cho tôi.”
Thiên Tước tức giận trả lời: “Chỉ có kẻ ngốc mới có thể dùng tiền mặt để trả tiền cho một tên lưu manh như anh. Sau đó anh nhất định sẽ chơi xấu!”
“Vậy cô muốn chuyển khoản trả nợ?”
“Tôi không nợ gì anh cả, đồ thần kinh!”
“Cô tiếp tục chơi xấu cũng không sao, ngày mai tôi sẽ đến tòa án xin thi hành án.” “Anh có thấy phiền không hả? Tôi vừa nói với anh rồi đó không phải là chữ ký của tôi!”
“Vậy cô không cần lo lắng tôi kiện cô!”
“Anh…” Thiên Tước thật sự cảm thấy mình sắp điên rồi: “A…” cô nhịn không được hét lên một tiếng, sau đó ngồi xổm xuống tức giận lấy tay che mặt.
Cô thực sự không biết A Lực đã dùng cách nào để ký chữ ký của cô trên giấy hẹn trả tiền, cô có thể nhận ra đó rõ ràng là chữ ký của cô!
Tuy nhiên, việc kiện tụng rất tốn thời gian và không tìm thấy A Lực ở đâu, cô chỉ có thể xác nhận rằng A Lực đã nói với anh Long rằng cô sẵn sàng gánh nợ nên Anh Long chỉ xác định cô là con nợ.
Khi gục xuống, cô nhớ ra ngày hôm đó sau khi uống vài ly Jagermeister với A Lực, A Lực nói rằng cô ta muốn ký quy tắc hẹn hò gì đó, chắc chắn là giấy tờ đó đã bị A Lực làm giả mạo nên cô đã ký vào giấy hẹn trả tiền!
Anh Long châm điếu thuốc hút, lặng lẽ nhìn Thiên Tước: “Cô có kêu gào cũng vô ích thôi. Dù sao thì cô cũng chỉ cần trả lại tiền là được. Bằng không chúng ta từ từ khởi kiện xem cô có bao nhiêu thời gian đôi co với tôi, tùy thuộc vào cô có bao nhiêu tiền để thuê luật sư.”
“Tôi cũng có thể ngày ngày đến trường luyện thi chờ cô tan làm để làm quen với mọi người, đặc biệt là phụ huynh của những học sinh đó.”
“Cô cũng có thể báo cảnh sát, xem cô muốn tố cáo tôi lừa đảo, cho vay nặng lãi hay uy hiếp tống tiền, dù sao cuối cùng người vào trong đó chắc chắn sẽ không phải là tôi, tôi có rất nhiều đàn em cần vào trong đó để tích lũy kinh nghiệm…”
Anh Long chậm rãi đi tới trước mặt cô, lạnh lùng nói: “Nhưng nếu cô báo cảnh sát, tôi nhất định sẽ trả thù cô. Mà cô thân là một phụ nữ xinh đẹp, cô sợ nhất đàn ông sẽ trả thù như thế nào. Tôi nghĩ cô biết rất rõ ràng…trước khi cảnh sát nắm được bằng chứng hành động tôi có đủ thời gian để đối phó với cô.”
“Cho nên… anh nói, trong vòng một năm không trả toàn bộ tiền gốc, một năm sau sẽ bắt đầu tính lãi kép?” Thiên Tước cố gắng bình tĩnh lại, suy cho cùng sụp đổ cũng không có tác dụng gì.
“Đúng vậy, có cần tôi tính cho cô xem không?” anh Long rất hài lòng với sự thay đổi hợp tác của cô.
Thiên Tước tuyệt vọng nhìn anh ta: “Không cần… ngày trả là ngày nào?”
“Hợp đồng sẽ có hiệu lực từ ngày năm tháng bảy, vậy nếu cô có thể trả được năm trăm vạn trước ngày bốn tháng bảy năm sau thì không phải trả bất kỳ tiền lãi gì cả. Tôi đã đủ tốt chưa?”
“Tôi không còn sức để nói chuyện vô nghĩa với anh…”
“Cô muốn thanh toán bằng tiền mặt hay chuyển khoản?”
“Chuyển khoản mới có bằng chứng!”
“Được rồi, tôi cũng có tài khoản ở ngân hàng này giống cô. Cho tôi tài khoản “LINE” của cô. Khi về tôi sẽ gửi thông tin ngân hàng của tôi cho cô. Hàng tháng sau khi cô chuyển tiền cho tôi thì báo tôi kiểm tra tài khoản.”
“Vậy thì anh phải viết rõ ràng khoản nợ giữa chúng ta bằng LINE để chúng ta có bằng chứng.”
Anh Long cười: “Lấy điện thoại ra kết bạn nào! Tôi thích những người phụ nữ thông minh và thức thời như cô.”
“Nhưng tôi ghét bọn lưu manh.” Thiên Tước không tình nguyện lấy điện thoại ra và kết bạn với anh ta: “Xin hãy viết chi tiết về khoản nợ rõ ràng trong cuộc trò chuyện ngay lập tức.”
“Sao cô lại gấp gáp thế?” anh Long không nhịn được đưa tay sờ sờ mặt cô.
Thiên Tước lập tức hất tay anh ta ra: “Không được động tay chân!”
“Cô thật sự không nghĩ đến việc dùng thân thể của mình để trả nợ à?” anh Long vẫn không từ bỏ việc thuyết phục cô, nhưng anh ta vẫn tuân theo đạo đức, không dùng vũ lực với cô: “Cô làm giáo viên một năm có thể kiếm được năm trăm vạn không?”
“Chuyện này anh không cần lo, tôi sẽ nghĩ cách!”
“Nói trước nhé! Sau một năm, ba tháng sẽ được tính là một kỳ và được tính một lần lãi kép!”
Thiên Tước hơi sửng sốt, trong đầu tính toán những con số lãi kép khủng khiếp, quả nhiên tất cả ngân hàng ngầm đều đang ăn bánh bao hấp máu người. Cô hít một hơi thật sâu, không vui nhìn anh ta lạnh nhạt nói: “Tôi biết rồi.”
“Hãy để tôi nói rõ số tiền trả trong vòng một năm ít nhất một tháng phải trả mười vạn Đài tệ. Nếu không, tôi sẽ nghĩ là cô muốn bỏ chạy sẽ bắt cô lại ngay lập tức, ép cô đến quán trà của tôi và ép cô phải dùng thân thể của mình kiếm tiền để trả nợ cho tôi.” Anh Long vừa nói vừa ném điếu thuốc xuống đất dập tắt: “Những điều này lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn cho cô.”
“Hôm nay là ngày hai mươi tám tháng bảy. Cô phải trả ít nhất mười vạn tệ trước ngày hai mươi tháng tám.”
Nói xong, anh Long dẫn theo mấy tên đàn em rời đi.
Hạ Thiên Tước nhìn bóng dáng họ rời đi, một cảm giác tuyệt vọng mãnh liệt bao trùm toàn bộ cơ thể cô.
Bây giờ cô có thể làm gì ngoài việc trả hết nợ?
Cho dù muốn chơi xấu, liệu người bình thường có thể thắng được bọn xã hội đen? Nếu cô đi báo cảnh sát, anh Long cũng nói rõ sẽ có người chịu trách nhiệm. Hơn nữa, trước khi cảnh sát bắt anh ta, cô không biết anh ta sẽ làm gì cô… mắc nợ hoặc bị xâm hại tình dục hoặc bị giết.
Trốn tránh cũng không phải là cách, chỉ cần anh Long đến tòa án yêu cầu cưỡng chế, tài sản đứng tên cô vẫn sẽ bị phong tỏa.
Kiện tụng không phải là việc dễ dàng, cô không có thời gian và sức lực để đi hầu tòa, chưa kể trước khi có kết quả xét xử, đối phương có thể đến nơi làm việc của cô để gây rối cô cũng sẽ mất việc làm và thu nhập thì càng không có tiền để kiện tụng với anh ta. Cô nghiến răng, kìm nước mắt, đứng thẳng lưng, ngẩng cao đầu bước về nhà, cô không tin rằng mình không thể kiếm được năm trăm vạn một năm để trả nợ!
Scarlet Elizera
🙂 hóng