“Bạch Mạt… Có phải Giang Châu ở phía trước không?” Trong lúc trốn tránh vẫn không ngừng chạy dọc theo con đường nhỏ ,chẳng mấy chốc đã đến đường chính.
Những người đi và đến trên con đường chính rõ ràng là rất ngạc nhiên về xuất hiện của hai người, có thể bình yên vô sự bước ra khỏi con đường này không phải số mệnh hơn người thì chính là thực lực phi phàm…
“Đại khái vậy, chúng ta đi nhanh…”
“Ấy … Bạch Mạt … Sao lúc nào ta cũng thấy ngươi có mùi …” Tử Hề không khỏi nhíu mày hỏi khi ngửi thấy một hồi mùi lạ.
“Tất cả là do ngươi! Ta cả đêm ở trong nhà xí, ngươi có biết không!”Vẫn may không hỏi, hỏi nữa chắc Bạch Mạt sẽ nổi khùng mất, “Ta còn chưa tính sổ với ngươi đâu!” Ông chủ đã nói rằng con đường lớn chính là an toàn, tại sao phải mạo hiểm trên con đường nhỏ đó để tiết kiệm thời gian không cần thiết. Lần sau còn như vậy, ngươi liền tự sinh tự diệt đi! ”
“Bạch Mạt …” Tử Hề thì thào …
” Cái gì!”
“Thực xin lỗi …” Lời xin lỗi rất nhỏ, nhưng Bạch Mạt vẫn nghe rõ.
Lúc Tử Hề trực tiếp xin lỗi như vậy, Bạch Mạt thật sự không ngờ rằng rất nhiều lời than vãn mà cô chuẩn bị nói đều đồng loạt bị chặn lại, lần này Tử Hề cũng chịu không ít, nàng là người lớn mà còn cãi nhau với đứa nhỏ này., Bạch Mạt tỏ vẻ rất tức giận, nhưng chỉ có thể khịt mũi một cách ngượng nghịu …
“Bạch Mạt…” Tử Hề lại một lần nữa thì thào …
“Lại cái gì nữa …” Cô gái nhỏ này thật sự không có cách nào, giọng điệu nhẹ nhàng hơn một chút.
“Không sao…”
Bạch Mạt cúi đầu nhìn Tử Hề, đột nhiên lo lắng, lấy một bàn tay sờ sờ trán Tử Hề, “Không phát sốt a …Ngươi không phải là bị dọa sợ chứ ? ”
“Ngươi thật ngốc! Vậy thì … những tên tiểu tặc kia, nếu ta không mang đủ thuốc …Làm sao có thể cho bọn chúng thảm hại thế này được!”
“Chà … cái này giống ngươi!”
“Bạch Mạt… Hình như ta đã tìm được người mà ta tìm…”
“Không phải là người bị ta dùng gậy đánh sao?”
“Đương nhiên không thể là hắn!”
Nhưng còn lại đều là nhóm cướp, ” Người ngươi đang tìm là ai?”
“Tìm phụ thân …” Tử Hề nhỏ giọng nói.
“Cái gì! Một trong số tên cướp kia là phụ thân của ngươi?! Thảo nào mà ngươi lại sợ hãi đến mức … bị chính phụ thân mình trói lại rồi đem đi bán …”
“Ngươi đang nói nhảm gì đó!” Tử Hề tức giận ngắt lời, “Ta đang nói đến ngươi! Ta muốn ngươi làm phụ thân của ta!”
“Đừng nháo, ngươi sao không cho ta làm nương của ngươi!” Vừa mới được an toàn, đứa nhỏ này muốn bắt đầu chỉnh mình hay sao.
“Tử Hề có mẹ! Lần này ta lẻn ra ngoài chỉ là…”
“Ngươi lén lút đi ra?! Ta tại sao không ngờ … lâu như vậy, phụ thân với nương của ngươi lo lắng ra sao! Tại sao lại nói ngươi…”Đây không phải là lừa tiểu hài tử sao, Tử Hề chưa nói xong chính là bị ngắt lời……
“Tử Hề không có phụ thân! Từ nhỏ … Ta không thích bất kỳ người nào trong thung lũng, cho nên Tử Hề phải ra ngoài tìm phụ thân!”
“Vậy ngươi không lẽ để cho ta … Ngươi xem ta mặc quần áo nam quá lâu …” Bạch Mạt cười nói.
Vừa đi đã đến cửa thành Giang Châu, Tử Hề chưa kịp trả lời, Bạch Mạt đã nói lại: “Đây, khi vào thành, có nhờ người về báo bình an không?”
“Không!Như vậy nương sẽ đến và đem ta đi! Ta chưa thuyết phục được ngươi là phụ thân của ta đâu!” Tử Hề nghiêng đầu kiên quyết nói.
“Vậy thì ngươi có sẵn lòng lo lắng cho nương của ngươi không? Bà ấy có thể đã ra ngoài tìm ngươi. Nếu ngươi gặp bất kỳ nguy hiểm nào trên đường thì sao?” Bạch Mạt chỉ có thể bỏ qua những ý tưởng và thuyết phục Tử Hề.
“Được … nhưng … ngươi phải hứa với ta là tiếp tục để ta đi theo ngươi, cho dù nương có đến cũng không được để nương mang ta đi!”
“Hãy bàn đến nó khi nương của ngươi đến.”
“Không được!Nhất định phải đáp ứng ta!”
“Được, được.” Bạch Mạt chỉ có thể đồng ý cười nhạt.
“Ừm … Dù sao nếu ngươi trở thành phụ thân của ta, cùng với nương sống cùng nhau, thì thật là tốt.”
Bạch Mạt thật sự như muốn đánh gãy cái đầu nhỏ của Tử Hề xem trong đó là thứ gì, sinh vật quái dị, giao tiếp kiểu này thật là mệt mỏi. Bỏ qua hết lời nói cho mình là phụ thân của nàng, nhanh đến đạo quán tắm rửa một cái, liền đi chơi Giang Châu thánh địa của trần gian!