Là nơi này, một tháng trước, ta còn ngồi ở phía dưới nhìn trộm thánh thượng, vậy mà chỉ một tháng sau thời thế đổi thay, tại nơi này Bạch Mạt lại ngồi ở vị trí cao dòm xuống quần thần bên dưới không khách khí. Yến tiệc hôm nay bày trí thật đẹp, thật thanh tao so với lần trước, hai bên trái phải hẳn là sứ giả hai nước láng giềng, ăn mặc trông không giống nhau, bên này hoàng tử đang nói chuyện với bọn họ, bên kia hoàng tử công chúa ngồi vào, hai người kia liền xoay người đi lên phía trên…
“Chao ôi! Một cặp song sinh! ”
“Ồ, phải không?” Ngoài Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử là song sinh thì Tam công chúa cũng là nhờ quý phi mang nặng đẻ đau…”
“Oa… Hạ sinh được quý tử, đã là chuyện tốt, nay còn là một cặp song sinh, quả thực là rất hiếm! ”
“……”
Không bị hai vị hoàng kia tử làm khuất tầm nhìn, lần này Bạch Mạt nhìn rõ ràng hơn, sứ giả hai nước trông đều tương đối thô kệch, khẩu vị cũng rất không quá kén chọn, câu nệ tiểu tiết, chỉ có người đang ngồi ở giữa nhìn trông cũng tuấn tú, cương trực, khác hẳn đám người còn lại…
“Là đại sứ nước Đơn…” Vận Linh nhìn thấy Bạch Mạt đang quan sát bọn họ, nhỏ giọng nói.
“A a…” Còn bên kia chính là nước Huyền, chỉ nhìn qua hai nam nhân ngồi phía trước rất tuấn tú, chỉ nhỏ giọng nói chuyện với nhau còn thỉnh thoảng mỉm cười khi nhìn về phía đặc phái viên nước Đơn đối diện và hoàng tử công chúa phía trên, còn lại là ôm ngực ngồi yên, tuổi tác giữa hai người đều cách không xa.
“Thánh thượng đến…”
Chờ thánh thượng vào chỗ ngồi, cả đám người hành lễ, bên cạnh chính khí mặt công công liền hô “Bình thân…”, thánh thượng liền nhìn về phía hai nước sử dụng, “Đặc sứ hai nước không cần nhiều lễ, đi đường dài tới đây, mời ngồi, hôm nay yến tiệc này chính là vì các ngươi mà nên. ”
“Tạ Túc quốc thánh quân…”
“Tạ Túc quốc thánh quân…”
Thánh thượng cười nhìn xung quanh, công công lần thứ hai lên tiếng: “Yến Khải…”
Không khí như thay đổi, lại là vũ công ngư ngư mà nhảy múa, không để tâm đến trọng điểm lần này là điểm tâm với phong cách tinh xảo, lựa chọn vật liệu trải dài tương đối lớn, xem ra là thật tinh tế, bàn không lớn chỉ đặt một vài đĩa cơm, nhưng lại mang theo hương vị phức tạp.
Bạch Mạt mỗi lần ăn đều rất có tâm, mỗi món ăn đều tự mình thử trước, sau khi cảm thấy không tồi, nàng mới dùng đũa trực tiếp gắp cho Vận Linh nhắc nhở cô cùng ăn. Quả nhiên, Túc Hạo Chính và Túc Hạo Nhã cách đó không xa luôn nhìn về phía này, ngay cả đặc phái viên của nước Huyền cũng vậy, hơn phân nửa thời gian đều hướng ánh nhìn về bên này. Không sai, hắn chính là một mực nhìn Vận Linh!
“Ôi đặc phái viên hai nước trước kia ngươi đã gặp qua chưa?’ Bạch Mạt nhẹ nhàng đụng phải Vận Linh bên cạnh.
“Chưa bao giờ…”
“Ngươi có nhận thấy điều đó không? Đặc phái viên của nước Huyền nãy giờ đều nhìn ngươi đó!”
“Bản cung ngược lại còn rất để ý đó…”
“Ngươi đừng nói, hắn chắc chắn không có ý tốt, hãy cẩn trọng!”
“Ừm…”
Một điệu nhảy kết thúc, nam nhân của nước Đơn kia trực tiếp đứng lên, mang theo một đám người đi vào trong sân, hơi cúi đầu ôm quyền, “Ta là Nhị Hoàng Tử của nước Đơn, A Khắc Tô Đơn Phụ, bái tạ Thánh Quân nước Túc đã tiếp đón nhiệt tình…” Nói xong tay giơ lên, hai người phía sau đều làm theo. Nâng tay cung kính đưa hộp tinh xảo lên hai bên tay, A Khắc Tô Đơn Phụ lãnh tuấn cười, hộp cùng lúc bị mở ra, ánh sáng liền trực tiếp bắn ra, dẫn đến bốn phía đều choáng ngợp đến thán phục, Bạch Mạt cũng tò mò rướn mình lên nhìn…
“Cặp Dạ Minh Bảo Châu tự nhiên này thật tương đồng, chỉ vọn vẻn bằng một nắm đấm, nhưng vẫn muốn được Thánh Quân nước Túc sở hữu…”
“Được rồi! Được rồi, Bảo vật như vậy, một viên cũng đủ để gây khó dễ cho cả thế gian, huống chi đây lại là một cặp, có thể cho ngươi mang tới bảo vật này, Nhị Hoàng tử A Khắc Tô Đơn Phụ tìm quả là tốt! ”
Thánh thượng nói xong, chính khí mặt công công cùng hai tiểu công công theo sau đi xuống, hơi khom lưng, cung kính thu lại chiếc hộp kia, rồi lại theo chính khí mặt công công cùng nhau lui về.
Nhưng A Khắc Tô Đơn Phụ cũng không lui xuống, còn đứng ở nơi đó, hướng ánh nhìn của mọi người liền quay về phía đặc phái viên nước Huyền, mà Đặc phái viên nước Huyền vẫn bình tĩnh như trước, hai người nước Huyền nhìn thoáng qua A Khắc Tô Đơn Phụ rồi liền đứng lên, phía sau cũng là đồng loạt làm theo. Người đứng lên còn nhẹ nhàng phủi trường bào điểm xuyết hoa văn vàng màu đen của mình, cũng không có đi tới giữa, trực tiếp ôm quyền diện tướng thánh thượng, “Thái tử Huyền Ý Văn cùng Tam Hoàng tử Huyền Ý Thiên nước Huyền bái tạ Quân Chủ nước Túc, tôn phụ cũng lệnh cho ta dâng trọng bảo…”. Huyền Ý Thiên chạy dài màu đen đồng dạng màu đen từ trong ngực lấy ra một cái túi vải hoa văn vàng, nhẹ nhàng hút ra một nửa cuộn vàng nóng bên trong, hai tay nâng ngực lên…
“Vật này…”
“Trị Thủy Thuật!”
“Ồ, phải không?”
“Thật đấy! nước Túc vốn khắc tinh với nước, dân chúng năm nào cũng lầm than vì lũ lụt, có được thuật trị thủy tủy từ Túc Đan này thật sự là phúc của vạn dân, đại lễ như vậy thật muốn thay vạn dân nước Túc cảm tạ hai vị!” Công công mừng rỡ nói xong, như thường lệ lấy đi bảo vật, Thánh thượng mới tiếp tục nói: “Phủ công công…”
“Được…” Công công đáp ứng xong liền dẫn tới rất nhiều tiểu công công, sáu bảy người cùng nhau nâng một cái hộp đá cùng một cái hai tay nâng hộp ngọc mỗi người đi tới hai bên để sử dụng trước mặt.
“Nhị Hoàng tử A Khắc Tô Đơn Phụ, trong hộp đá là một đòn kiếm, vật mà tướng quân dũng mãnh thiện chiến của một quốc gia nào đó, thần binh như vậy chỉ có dũng sĩ nước Đơn mới có thể sử dụng, bổn vương liền trả lại nó cho ngươi.”
Bạch Mạt hiện tại mới thấy, cuối cùng cũng thấy anh chàng đẹp trai mặt lạnh kia có thêm cảm xúc, đôi mắt cương nghị trừng lên rất lớn, tay trái càng kích động vuốt ve hộp đá, nếu không phải trong dịp này, Bạch Mạt cảm thấy bước tiếp theo của anh chính là vén hộp đá lên, sau đó nắm lấy bảo kiếm điên cuồng một trận loạn vũ. Chỉ thấy hắn kìm chế niềm vui sướng trong lòng, hai tay lần thứ hai ôm quyền, cảm tạ thánh thượng.
Thánh thượng gật đầu mỉm cười sau đó tiếp tục nói: “Thái Tử nước Huyền, trong hộp ngọc chính là một nghiên mực ngàn năm Xích Đan Chi, là bổn vương khi còn trẻ tự mình đi cầu, trước mắt, làm phụ sợ là cần vật này nhất. Vừa có thể tặng cho thuật trị thủy, tôn tự nhiên cắt yêu, ngươi chờ liền mang nó về đi…”
Nước Huyền lần này ngược lại đều đồng loạt quỳ xuống đất, “Tạ Qua Túc quốc thánh quân! ”
Bạch Mạt nhìn nửa ngày rốt cục cũng nhịn không được, hơi dựa mình vào Vận Linh bên cạnh, “Ai nấy thật sự có một bảo vật, vì sao lúc ấy ban thưởng cho ta lại là một cái hôn ước? ”
“Ôi, các ngươi nơi này cũng có lời này!” Bạch Mạt nhìn bọn họ tự động nhận đồ rồi trở về chỗ ngồi, tĩnh tâm xem một đợt biểu diễn , nàng liền tiếp tục đi theo Vận Linh nói nhảm, “Hoài Bảo có tội, Hoài công chúa ngươi, tội này của ta càng lớn hơn!”
“Tội khi dễ quân! Quan niệm giai cấp nông cạn, cũng không chết đến trước mắt”. Loại tội này Bạch Mạt thật sự không có nhiều đại khái niệm, cho nên Bạch Mạt nói kỳ thật là cùng Vận Linh gặp phải chuyện loạn thất bát tao.
“Ồ! Làm ai sợ đấy! ”
Vận Linh nở một nụ cười ‘tin hay không tùy ngươi’, tiếp tục hoà vào cùng khúc nhạc…
Mà Bạch Mạt, vừa rồi không ăn nhiều, nên giờ cảm thấy có phần nhàm chán, và cũng do mọi người cũng đều chú ý đến đặc phái viên của hai nước, cho nên Bạch Mạt lại tiếp tục nhâm nhi thức ăn trên bàn…
Hát xong, cuối cùng cũng có người nhịn không được, Thái Tử nước Huyền lần thứ hai đứng lên nói: “Mong Thánh Quân nước Túc thứ lỗi cho tiểu vương đường đột bẩm, trước khi đi tôn phụ từng lệnh tiểu vương đến cùng Thánh Quân nước Túc đánh cược…”
“Ồ, phải không? Muốn lấy vật gì để đánh cược… Lại muốn dâng lên bổn tôn thứ yêu sách gì? ”
“Thuế thương mại ba năm!” Huyền Ý Văn nhếch miệng nói.
“Thuế thương mại ba năm? Huyền Ý Thắng này ngược lại là có ý tốt, thương nhân nước Huyền như vậy sợ là có thể tùy ý thu tiền ở nước Túc này. Cũng không phải là không thể, bản tôn ngược lại phải nhìn xem ngươi phải dùng vật gì để khiến ta phải lo ngại…”
Bạch Mạt vội vàng gắp thêm hai đũa rau kích động nhét vào miệng, còn không quên đụng phải Vận Linh, “Ừm…” Một vở kịch hay bắt đầu! Nàng hoàn toàn mặc kệ đôi mắt trong vắt của Vận Linh, vừa ăn vừa xem…
Tác giả có một cái gì đó để nói:
Ngày của tôi, tốc độ chậm, tôi lo lắng! Nhưng… (Vén bàn) Tôi không có đủ thời gian…