Chương 55 Kế hoạch ban đầu
“Từ nay về sau… Đầu bếp hoàng cung sẽ đích thân vào bếp, tự tay nấu những mâm cơm ngon,giá cả vẫn không đổi chắc chắn ăn sẽ ngon miệng hơn!”
“Hấp dẫn đến vậy, sao có thể nỡ bỏ qua?”
“Chỉ cần một quyển truyện thành ngữ có tranh là có thể đổi lấy bữa ăn miễn phí 3 tháng, không giới hạn số lần! Chuyện quan trọng phải lặp lại ba lần!”
Thông báo vẽ tay được treo ngay trước cửa tiệm, hấp dẫn đến mức rất nhiều người vây xem…
Bạch Mạt quả nhiên rất khéo tay, chỉ là một quyển đồng thư mà có thể miễn phí dùng bữa ba tháng, càng có thể mời đến đầu bếp hoàng cung,ngàn lần bái phục…
“Tiểu bạch Bạch Mạt thực sự có không ít nữ nhân vây quanh… Đó là niềm vui! Ha ha ha…” Lương lộc của lão phu có thể được cứu rồi! “À… ta không biết, không được, lão phu bây giờ liền trở về phủ tìm sách thôi! ”
“Người mới đến kia chính là Tế Tửu đại nhân?”
Được rồi, bây giờ số người còn có thể gọi thẳng tên hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay…
“Không tệ! Ta không tiện nói tại đây, hẹn gặp lại các vị, tại hạ sẽ… Trở về phủ một chuyến trước! ”
“Ha ha ha…”
Mà Bạch Mạt ở trên lầu ba dựa vào cửa sổ nhìn đám người dưới lầu, chỉ quanh quẩn với suy nghĩ làm sao có thể lấy được câu chuyện thành ngữ mà Vận Linh thích. Vừa mới buổi sáng đã thất bại thảm hại khiến Bạch Mạt phải thay đổi cách nhìn, Vận Linh là một người cứng rắn, là đối tượng tấn công ưu tiên hàng đầu của nàng, nhất định phải lập ra kế hoạch thật cụ thể! Bắt buộc phải có sự đầu tư chỉn chu, tuy rằng đã bị Diệp Thành cướp trước, nhưng không gì có thể so được với cuốn sách đó.
Vào buổi chiều tiếp theo, Bạch Mạt đắn đo mãi mới quyết định nên vận dụng lợi thế địa lý của Thủy cung, từng bước thẩm thấu, lấy dạ dày bắt giữ nàng cùng thỉnh thoảng cho chút kinh hỉ nhỏ làm hướng dẫn tác chiến chủ yếu, lấy da chết cùng tấc thước làm tiêu chuẩn hành động chính, cuối cùng chậm rãi giải quyết được nàng!
Có kế hoạch sơ bộ, Bạch Mạt trước bữa cơm tối tràn đầy tự tin trở về phủ công chúa.
Lúc dùng bữa, Bạch Mạt vừa ăn vừa cười khúc khích nhìn Vận Linh, cảm thấy nàng xinh đẹp như vậy, trong tương lai gần sẽ trở thành nữ nhân của mình. Nghĩ vậy, Bạch Mạt càng vui vẻ…
Trong khi đó, Hi Nhi đứng bên cạnh Vận Linh lại tỏ vẻ mặt nghiêm túc nhìn Bạch Mạt ngồi đối diện đang cười ngây ngô, mặc kệ nàng ấy có âm mưu gì, mình sẽ bảo vệ tốt cho chủ tử nhà mình, tránh khỏi bất kỳ thương tổn nào!
Chỉ có Vận Linh vẫn bình tĩnh ăn tối, hoàn toàn không quan tâm đến những người xung quan. Dùng bữa xong, nàng trở về phòng đọc sách sớm.
Với Bạch Mạt, bây giờ mỗi buổi tối đều là thời khắc hạnh phúc nhất, đi dạo ăn cơm hay gì cũng đều sớm không nằm trong lịch trình. Tắm rửa trở về phòng sớm, rồi bưng ghế đẩu ngồi bên cạnh Vận Linh thưởng thức nàng đọc sách mới là điều tuyệt nhất…
Vài tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của Hi Nhi truyền vào ngay sau đó:”Chủ tử, Hi Nhi tới đưa đồ…”
“Vào đi…” Vận Linh đầu cũng không ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nói.
Bạch Mạt vẫn ngốc nghếch nhìn Vận Linh khí chất ngút ngàn mà hoàn toàn không có phản ứng gì, cho đến khi “Ba! “.Một cái túi vải dầu lớn bị ném lên bàn, Bạch Mạt mới tỉnh táo lại, nhìn Hi Nhi nghiêm túc mới gặng hỏi: “Hi Nhi, cái gì vậy? ”
“Lúc ngươi không có ở đây có người đưa tới, nói là cho người, nhờ Hi Nhi ta chuyển lời!”
“Đưa nó cho ta?” …”Là ai đã gửi nó? ”
“Ta không biết, đối phương không có nói!”
“Ân?” Bạch Mạt cảm thấy kỳ quái liền mở chiếc túi ra, do không hề phòng bị mà dùng lực mạnh, đậu phộng bên trong trực tiếp rơi ào ào xuống đất. “A! Ôi, trời ơi! “Bạch Mạt không ngừng đưa tay đỡ chúng, nhưng lại chẳng có tác dụng gì, ngược lại chính hành động kỳ quái đó lại khiến Vận Linh buông sách xuống, mím môi nhìn Bạch Mạt, ngay cả Hi Nhi ở một bên cũng không nghiêm túc nổi.
“A! Làm sao lại có rất nhiều đậu phộng thế này! “Hi Nhi kinh ngạc kêu lên.
Bạch Mạt cúi đầu dùng bàn tay vén một ít đậu phộng vào ngược trở lại trong túi đồng thời phụ họa nói: “Được rồi! Cái quái gì thế! ”
“A! Đây là cái gì vậy! ”
Bạch Mạt nhìn theo hướng ngón tay Hi Nhi, quả nhiên còn có một cuộn giấy, Bạch Mạt cảm thấy kỳ quái cầm nó trên tay, nhìn từ trên xuống dưới nhìn trái phải một vòng mới loại bỏ sợi bông quấn lấy, sau khi mở ra, nàng nhíu mày nhìn một hồi lâu…
Ngược lại Hi Nhi không thấy nội dung của tờ giấy, vội vàng hỏi:
“Trong đó viết gì thế? ”
Bạch Mạt xấu hổ cùng hỏi: “Ừ! Chữ viết gì ở trên đó?”
“Tốt rồi, trực tiếp đặt giấy trên bàn đến trước mặt Vận Linh, “Ai, trên giấy viết cái gì vậy, tường thuật cho ta nghe một chút! ”. Quả nhiên là không biết chữ… Vận Linh rất vui vẻ bình tĩnh nói.
Hi Nhi vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bạch Mạt cười khổ, Làm sao có thể! Hắn không biết chữ! Bạch Mạt làm sao có thể không biết chữ! Rõ ràng ngay cả giả bộ ngây thơ cũng có thể làm.
“Khụ khụ, vậy cái gì, Hi Nhi, ngươi biết là tốt rồi, đừng nói ra bên ngoài!”
Xong cũng mặc kệ Hi Nhi ngốc nghếch tiếp tục hỏi: “Vận Linh, ngươi mau nói cho ta biết là viết cái gì a? ”
“Có thể bắt đầu cố gắng…” Vận Linh nhẹ nhàng đáp.
“A?”
Là đang hỏi Bạch Mạt làm sao có thể bắt đầu cố gắng…
“Điều gì khiến ngươi bắt đầu làm việc chăm chỉ?” Không đầu không đuôi rõ ràng, còn đặt nhiều đậu phộng như vậy… Ôi, chúa ơi! Chẳng lẽ là Túc Hạo Nhã? ”
“Tam công chúa?” Hi Nhi cảm thán, ngay cả Vận Linh cũng hơi nhíu mày nhìn chăm chú Bạch Mạt.
“Ân… Hôm qua chẳng là ta gặp chút rắc rối…” Bạch Mạt chợt va phải ánh mắt sắc lạnh của Vận Linh, chợt nhận ra mình thiếu chút nữa nói những lời không nên, vì thế vội đánh lảng, mỉm cười tiếp lời:
“Chuyện hoạt động quán rượu tự phục vụ, ta và nàng ấy vô tình gặp mặt … Chính là như vậy, cho nên rất có thể là nàng ấy. Vậy,Vận Linh, ngày mai nàng giúp ta trả lại mấy chữ, phái người đưa cho nàng ấy đi…”
Vận Linh đột nhiên nhếch khóe miệng nói: “Để bản cung viết? ”
“Ân, chữ của ngươi đẹp lắm…” Bạch Mạt nói xong bắt đầu thu dọn đậu phộng trên bàn.
“Ngươi muốn viết như thế nào?
“Chỉ cần trở lại. Ta sẽ cố gắng…” Bạch Mạt nói xong đứng dậy, tùy ý nhét túi vải đã thu dọn vào trong lòng Hi Nhi đang còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, “Bỏ qua chuyện chúng đều rơi xuống đất, những hạt đậu phộng này còn rất nhiều, ngày mai hãy để cho phòng bếp nấu chúng , đừng lãng phí…” Nói xong, thấy Hi Nhi còn ngây người ở đó, Bạch Mạt lúc này không nhịn được liền liếc mắt nói: “Không còn sớm nữa rồi, Hi Nhi, chúng ta phải nghỉ ngơi như vậy sao? ”
Hi Nhi nhất thời cảm thấy cả người đều không khỏe, hôm nay một ngày kiên trì giống như đùa giỡn, lại nhìn chủ tử nhà mình, hoàn toàn là bộ dáng ngoài dự đoán, nói không chừng câu ‘Tĩnh Quan Kỳ Biến’ chỉ là vì để cho mình có thể nhẫn nại đến bây giờ mà thôi, “Là… Hi Nhi lúc này liền lui ra…” Nói xong Hi Nhi mới tức giận ra khỏi cửa phòng.
“Được rồi! Làm thế nào để ngươi đi ngủ! ”
“…” Vận Linh hoàn toàn không hiểu vì sao lại có thể làm cho Bạch Mạt vui mừng như vậy.