Chương 71: Chiến loạn!
“Ca…” Vận Linh vô thức hét lên một tiếng, rốt cuộc Diệp Thành cũng bình tĩnh lại một chút, nhấc tay phải lên, sau khi ngoáy ngoáy lỗ tai, ngón tay liền lột ra một lớp da…
Bạch Mạt làm sao còn quan tâm Túc Hạo Diễn trông như thế nào, chỉ cảm thấy cả người ớn lạnh, tóc gáy dựng thẳng lên, bởi vì phía trước nàng có đánh giá cẩn thận hắn vài lần, trên khuôn mặt hắn nhìn qua làn da trông vô cùng nhẵn nhụi! Cho nên… Rất có khả năng lớp da mặt kia được làm từ da người thật!
Túc Hạo Diễn thản nhiên ném lớp da mặt xuống đất còn không quên nhìn Vận Linh mỉm cười ôn nhu, Vận Linh cũng nở một nụ cười hiếm thấy.
Mặc dù là huynh đệ nhưng cảnh tượng này khiến Bạch Mạt cảm thấy có chút chói mắt, nhịn không được khẽ kéo tay Vận Linh.
“Hả?” Vận Linh quay đầu lại có chút nghi vấn, Bạch Mạt ngược lại lúc này cảm thấy xấu hổ, sau đó lập tức trở nên căng thẳng, nếu Vận Linh cảm thấy mình lòng dạ hẹp hòi, nếu đổi ý thì phải làm sao bây giờ, vì vậy liền vội vàng che dấu tiếp tục nói: “Ta còn chưa nói xong…” Sau đó liền nhanh chóng lấy lại tiết tấu như lúc trước: “Phủ công công… Chuyện đó ngươi thừa nhận!”
“Hừ! Ngươi đoán đúng rồi, Diệp Thành chính là thánh tử , mặt khác cũng đều là lời một phía mà thôi! Thật ra ta muốn có năm hoàng tử có trí tuệ như vậy, đáng tiếc! Ta chỉ là hoạn quan!”
“Dám ngụy biện! Một đao thì có thể tùy tiện tịnh thân sao!! Đức Phi sinh đúng là tiểu hoàng tử… Tiểu hoàng tử từ đâu đến? Hắn là người duy nhất trạc tuổi Túc Hạo Chính, rõ ràng là nàng rất hay cười với Túc Hạo Chính, đứa nhỏ do chính nàng sinh ra! Đáng lẽ Đức Phi có thể giữ lại đứa nhỏ này, nhưng ngươi! Lòng lang dạ thú, mượn cớ báo thù mà chia rẽ mẫu tử họ, cũng không phải là vì ngày này!”
“Vẫn nói bậy như trước!” Phủ công công nhếch mép cười nhạo nói.
“Nói bậy sao? Thánh Thượng là người thông minh, sao có thể tin vào những lời gièm pha! Nhưng ông ấy không ngờ tới, trước sau vẫn có người làm chuyện bất trung sau lưng mình, Túc Hạo Chính vốn không phải là con của ông ấy! Xưa nay chưa từng có lại bị ngươi thừa cơ lợi dụng! Ngươi không phải là chứng cớ sao! Lấy máu nhận thân!”
“Ngươi!” Phủ công công nghiêm mặt mắng một tiếng, nhưng khi nhìn thấy Bạch Mạt vây quanh mình lập tức bật cười, “Đương nhiên… haha, ta tại sao phải nghe lời ngươi!
Còn Túc Hạo Chính ở một bên im lặng cuối cùng cũng có hành động, cúi đầu lạnh lùng quay người, từng bước đi về phía Phủ công công, khi đi tới trước mặt Phủ công công, đột nhiên xoay người lại, tuyệt tình nói: “Lừa thiên hạ! Ngoại trừ trưởng công chúa thì Một! Người! Cũng! Không! Giữ!”
Vừa dứt lời, đám lính canh vây xung quanh lập tức nghe lệnh, chậm rãi tới gần, những người bên phía Vận Linh cũng rút vũ khí ra, bày tư thế phòng thủ. Bạch Mạt vừa kéo Vận Linh vào trong vòng tay vừa ngẩng đầu hét lên với Túc Hạo : “Túc Hạo Chính! Ngươi không cần đánh đã muốn giết người diệt khẩu sao! Ảnh Tứ! Nhân cơ hội này lột quần Phủ công công cho ta!”
“Vô liêm sỉ! Giết! Giết hết!” Phủ công công xấu hổ lớn tiếng quát.
“Keng keng!” Bốn phía xung quanh đã có người bắt đầu giao thủ, Bạch Mạt khẩn trương bảo vệ lấy Vận Linh, né tránh hết mức có thể, Ảnh Tứ trực tiếp lao lên phía trước, Túc Hạo Diễn đột nhiên huýt sáo với một nhịp điệu lạ, những người mặc đồ đen nổi bật là những đóa hoa đỏ như máu từ đâu xuất hiện xông vào tham chiến, Túc Hạo Diễn cũng xông tới, không muốn lộ ra vẻ yếu ớt, Bạch Mạt quay đầu lại, liền nhận thấy Hi Nhi ở một bên cũng đã thủ thế, Bạch Mạt không khỏi trợn mắt nói: “Hi Nhi, ngươi không cần phải giả bộ! Nếu không ngươi mau chóng trốn đi!” Bạch Mạt vừa nói xong, liền thấy Hi Nhi nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường, trực tiếp lao vào trận chiến, động tác đánh võ vô cùng lưu loát, mới một lát đã hạ gục được hai người. Bạch Mạt sợ tới mức ngây người, “Vận … Vận Linh, nói cho ta biết nàng không phải Hi Nhi!”
Vận Linh nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Bạch Mạt, nhịn không được mà cong khóe miệng, để Bạch Mạt ôm mình, cẩn thận tìm một nơi an toàn. Đột nhiên có người nhân lúc tình hình hỗn loạn mà tấn công về phía bên này, trong nháy mắt Vận Linh rút nhuyễn kiếm ở bên hông ra, nhưng còn chưa kịp động thủ đã nghe thấy tiếng kêu của Bạch Mạt.
“Vận Linh! Ngươi làm gì vậy!” Sau đó Bạch Mạt giật lấy thanh nhuyễn kiếm trong tay Vận Linh, sau đó nhanh chóng ném đi, sợ Vận Linh tự làm tổn thương mình, “Với món võ mèo cào của ngươi, đừng gây thêm phiền phức nữa! ”
May mắn thay, Hi Nhi lúc nào cũng chủ ý tới chủ tử nhà mình, lập tức phóng tới nhặt thanh nhuyễn kiếm của Vận Linh trên mặt đất, lập tức đẩy Bạch Mạt ra, Vận Linh cũng nhịn không được mà khinh thường nhìn.
Tuy rằng khung cảnh rất hỗn loạn, nhưng Túc Hạo Diễn vẫn có thể nhìn thấy chỗ Vận Linh có một lỗ hổng, Bạch Mạt, người đã ủng hộ Vận Linh, luôn tìm kiếm một lỗ hổng, đương nhiên cũng tìm được, trước tiên liền kéo tay Vận Linh tiến về phía khe hở kia, lúc ấy đột nhiên cảm thấy cả người ở trên không trung, “A!” Cảm giác này khiến Bạch Mạt nhịn không được mà hét lên, tay nhanh chóng bám vào vòng eo nhỏ nhắn của Vận Linh đồng thời cũng nghiêng đầu qua… vùi thật sau vào trong ngực Vận Linh, mơ hồ hét lên: “Sao ngươi cũng bay!”
“Đừng nhúc nhích!” Vận Linh nhỏ giọng đủ để Bạch Mạt nghe thấy khẽ quát một tiếng, sau đó dùng thêm nội lực áp chế thân thể đang làm loạn kia, bay về phía điện Tịch Nguyệt.
Hi Nhi, Ảnh Tứ và Túc Hạo Diễn đều đuổi kíp, đương nhiên bên phía kia cũng có cao thủ hơn mười người nhanh chóng đuổi theo, trong khi những người khác vẫn không thể thoát ra khỏi loạn chiến, dần dần thủ hạ của Vận Linh bắt đầu bỏ chạy toán loạn, lúc này Túc Hạo Chính cùng Phủ công công phẫn nộ bước ra khỏi cửa điện nhanh chóng đi tới vị trí truyền tin.
Đại khái cũng không ngờ được các nàng sẽ thoát thân đến nơi này, cho nên nhóm người vây bắt cũng không bố trí nhiều người ở điện Tịch Nguyệt, Vận Linh ôm Bạch Mạt thả xuống, không đợi Bạch Mạt kịp lấy lại tinh thần, Vận Linh đã bay người dùng tay không ngăn cản đợt công kích, Bạch Mạt chỉ kịp thấy Vận Linh đối phó với đám người này, Hi Nhi là người đuổi theo nhanh nhất, thuần thục phối hợp với Vận Linh, khiến cho đám lính gác nhanh chóng nằm lăn lộn trên mặt đất, “Luyện võ công tốt như vậy sao?! Ngay cả các ngươi cũng lợi hại như vậy!” Bạch Mạt lẩm bẩm nói.
“Tạ ơn! Tạ ơn! Phò mã! Khen ngợi!” Hi Nhi nhịn không được trào phúng nói: “Luyện tập thật sự rất tốt, nhưng nếu là ngài thì… không được!”
“Hừ!” Bạch Mạt khó chịu hừ một tiếng.
Lúc này, Ảnh Tứ cùng Túc Hạo Diễn cũng đã đuổi tới, Vận Linh lại một lần nữa ôm lấy thắt lưng Bạch Mạt, lần này Bạch Mạt vô thức gắt gao ôm lấy Vận Linh, “Đi!”
Quả nhiên, Vận Linh vừa dứt lời, lần thứ hai đem theo Bạch Mạt bay lên, nhảy qua mái lầu! Quả thực kích thích… chết người!
Chờ đến khi Bạch Mạt lần thứ hai nghe thấy tiếng mở cửa liền mở mắt ra, liền nhìn thấy phòng ngủ trong điện Tịch Nguyệt lúc trước, bị Vận Linh ném vào trong phòng, chỉ thấy nàng bước nhanh tới trước giường, đá văng giường sang một bên, quỳ một chân xuống dưới sàn nhà, sau đó liền nghe thấy âm thanh phát ra từ tủ quần áo, sau đó nó liền di chuyển sang một bên, Bạch Mạt sợ ngây người…. Là cơ quan!
Vận Linh kéo Bạch Mạt lại, phía sau tủ quần áo xuất hiện một cánh cửa, lúc này Bạch Mạt mới ý thức được, võ công của Vận Linh hoàn toàn không phải mèo cào! Bên trong tối đen như mực, dường như cũng không ảnh hưởng gì tới bọn họ, đại khái còn dùng khinh công bay vào, bởi vì có Vận Linh, Bạch Mạt cũng không cần phải quan tâm tới những chuyện khác, sau khi rẽ hướng mấy lần, Bạch Mạt cũng cảm giác được Vận Linh đã dừng lại, sau đó liền xoay người một cái cứ như thế bị kéo mạnh sang một bên vài bước, tiếp theo có thanh âm mở cửa quen thuộc vang lên, sau khi cánh cửa mở ra, đã bị Vận Linh nhét vào chỗ ngồi quen thuộc, Bạch Mạt liền vô thức vươn tay, “Tay lái!” Bạch Mạt kêu lên, sau đó lập tức chạm vào bảng điều khiển, bật đèn một cái, ” Tại sao xe của ta lại ở đây!” Không ai trả lời, lúc này Vận Linh đang mở cửa sau để cho đám Hi Nhi đang vô cùng kinh ngạc ngồi lên xe, cuối cùng nàng mới vòng về phía ghế phụ lái ngồi vào bên trong nói, “Đi!”
“A? Ô ô ô ô!” Ánh đèn xe chiếu sáng phía trước chỉ có một cái thông đạo, Bạch Mạt giẫm chân ga, tiếp theo là tiếng hét của Hi Nhi, xe cứ như vậy mà trượt xuống dưới, Bạch Mạt thuận lợi khống chế được phương hướng của xe, tiến vào bên trong thông đạo mà cái thông đạo này cũng không lớn hơn xe việt dã là bao.