Đôi mắt xinh đẹp kia lập tức mở ra, tràn đầy ngạc nhiên. Bạch Mạt cũng mặc kệ nàng, nhịn không được trợn tròn mắt, thật sự coi như mình là chủ tịch nước, cầm nước khoáng lên lại cho nàng uống, thấy nàng vẫn không phản ứng, “Ngươi có uống thuốc giảm đau hay không? Ta rất mệt!” Mới nói xong, nữ nhân này vẫn cứng đầu từ từ quay đi, “Này! Quay lại.” Cư nhiên còn nghĩ mình hơn người, Bạch Mạt quyết định không hầu hạ, quay lại ghế lái, tựa lưng vào ghế, “Có cốt khí… Đợi chút nữa đau, ngươi đừng có mà kêu.” Tình huống này hiển nhiên không thể hỏi, thay vì đi loạn, tốt hơn là tiết kiệm một chút xăng và nghỉ ngơi. Vị trí bây giờ hẳn là không nguy hiểm lắm, chờ cho đại minh tinh này dịu đi. Ngay lập tức tiếp tục nằm xuống híp mắt ngâm nga nhỏ một bài hát.
Mơ mơ màng màng Bạch Mạt lại ngủ gật thêm mấy lần, tỉnh lại liền nhìn sang người kia một cái, lại nhìn sang thời gian trên di động, nhưng sau vài lần, người bên cạnh vẫn vững như núi Thái Sơn, tính toán thời gian thuốc đã sớm hết tác dụng, trên vai có một lỗ sâu như vậy, hẳn là sẽ rất đau đớn a. Cuối cùng Bạch Mạt vẫn đem lưng ghế điều chỉnh ngồi lên, quay đầu nhìn lại, không được, sắc mặt vốn không tốt giờ lại cắt không còn giọt máu, miệng cũng dùng sức mím chặt một cái,nhắm chặt mắt, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, thật đúng là chịu đựng không nói tiếng nào, mạnh mẽ như vậy, nhìn cái bộ dạng này … Bạch Mạt nhịn không được lại liếc mắt, không thừa nhận mình đã mềm lòng…
“Ta phục ngươi là một hảo hán!”, Bạch Mạt vừa nói vừa cầm lấy nước, đưa đến bên miệng nàng: “Uống thuốc!”
Nhưng đối phương rõ ràng vẫn không để ý đến mình, chịu đựng đau đớn, khó khăn nghiêng đầu đi.
Bạch Mạt không biết lửa giận từ đâu đến: “Anh hùng cho ai xem, ngươi không uống cũng phải uống cho ta.”
Nói xong chân lại bước vào ghế lái phụ, một tay bóp lỗ mũi nàng, một tay đổi nước thành thuốc, phải mất 2 phút mới thấy nàng khó khăn mở miệng một chút, nhìn đúng thời cơ, đem thuốc trong lòng bàn tay trực tiếp nhét vào: “Mặc kệ ngươi trừng mắt nhìn ta!” Mặc kệ ánh mắt đang trừng mình, nhanh chóng cho nàng uống mấy ngụm nước, cái cổ nhẵn nhụi khó nhọc vặn vẹo, một dòng nước chảy ra từ miệng chai trượt dọc khóe miệng xuống xương đòn lộ ra lúc nào không hay, sau đó bất tỉnh …
“Khụ…” Một tiếng ho khan, Bạch Mạt vội vàng buông tay nắm lấy mũi nàng, đặt xuống lưng ghế, từ trên cao nói: “Ta… Ta nói cho ngươi biết! Lúc ngươi hôn mê đây chính là cách ta cho ngươi uống thuốc!Nếu ta thực sự muốn cho ngươi uống thuốc cũng sẽ không đợi đến bây giờ!” Nói xong lập tức chột dạ trở lại ghế lái, nhất định là lần đầu tiên làm loại chuyện hung ác này, tâm mới nhảy nhanh như vậy, đối phương trừng mắt cũng quyết đoán không nhìn thấy.
Những điều quan trọng vẫn chưa được giải quyết, vì vậy đành ngồi chờ thuốc giảm đau của đối phương phát tác dụng, thả lỏng một chút, Bạch Mạt mới dám mở giọng: “Thoải mái hơn nhiều chứ?”
Hoàn toàn không phản ứng với mình, Bạch Mạt hơi lúng túng, ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bây giờ vấn đề ở trước mắt, thứ nhất, là ngươi đụng phải ta, giá chiếc xe này ngươi hẳn là biết, ta cũng không tính với ngươi; Thứ hai, ngươi … Trừ ta ra sẽ không có ai cứu ngươi trong khu rừng hoang dã này,đúng không? Thứ ba, đối với những vết thương trên cơ thể của ngươi, vẫn cần phải đến bệnh viện để được điều trị chính thức. Vì vậy, ngươi có thể cho ta biết ngươi còn nhớ là ngươi đang đi theo hướng nào của đoàn làm phim của ngươi, hoặc nơi chúng ta nên đi đâu để trở lại thị trấn gần nhất?”, sau đó Bạch Mạt nhìn chằm chằm vào nàng, mong đợi câu trả lời.
Tuy nhiên… Một phút trôi qua… Hai phút trôi qua… Ba phút trôi qua…
“Được rồi, chúng ta giới thiệu một chút, trước đó rất xin lỗi, tên ta là Bạch Mạt …”
…
“Cái đó… Ta bình thường công việc khá bận rộn, vì vậy ta hiếm khi chú ý đến tin tức giải trí cũng hiếm khi xem phim truyền hình hay gì đó, vì vậy … Khụ, xưng hô như thế nào?”
Tuy nhiên… Lại một phút trôi qua … Hai phút trôi qua… Ba phút trôi qua…
Bạch Mạt chắc chắn nhìn ra được ý tứ trên mặt của nữ nhân này, trọng điểm là còn nhìn thấy vẻ mặt trêu chọc!” Ok! Ta bị lạc rồi! Nước và thức ăn chỉ có nhiêu đó ở ghế sau, về phần xăng trong cốp xe cũng không còn nhiều. Ngươi nhìn ngươi bây giờ như vậy, lại nhìn thân thể ta, ngươi cảm thấy bây giờ ngươi và ta cáu kỉnh không phải là mang mạng của hai ta mang ra đùa giỡn sao?” Vừa nói vừa dùng tay ra hiệu, nói xong, Bạch Mạt rốt cục nhìn thấy nữ nhân này có phản ứng, ánh mắt trêu chọc kia lại quay lại, nhìn ra ngoài cửa sổ. Bạch Mạt nghi hoặc nhìn theo, cái gì cũng không có! Nhìn đi nhìn lại hai lần, chắc chắn rằng nữ nhân này đang nhìn về phía xa của con đường… Bạch Mạt cảm thấy mình bị đùa giỡn vừa định quay về đột nhiên phản ứng lại: “Đi theo hướng này?” Bạch Mạt còn muốn xác nhận một chút, lại thấy nữ nhân kia chậm rãi tìm một tư thế thoải mái, nhắm mắt lại!
“Này…” Sao lại làm cho người ta khó chịu như vậy! Quả nhiên vẫn không có phản ứng…
Bạch Mạt mặc kệ, đoán chừng 70 đến 80%, trực tiếp khởi động xe quay đầu. Con đường này không tốt lắm, trên xe còn có một một người đang bị thương, để khống chế chiếc xe ổn định, Bạch Mạt nghiêm túc lái xe hoàn toàn không chú ý tới lúc xe khởi động, người phụ nữ vốn mắt nhắm mắt mở, vẻ mặt cẩn thận nhìn mình, sau đó kinh ngạc nhìn thấy cảnh sắc ngoài cửa sổ thay đổi lui về phía sau lại, lập tức quan sát một hồi sau khi tầm mắt đã dán chặt trên người Bạch Mạt…