“Uống rượu trong góc nhìn không giống cô chút nào, Quỳnh. Huống chi…” Người đàn ông đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve phần eo lộ ra bởi thiết kế khoét sâu bó sát lộ ra vòng eo gợi cảm của người phụ nữ. “Little Davis của cô hôm nay đã thành công rực rỡ, tất cả mọi người đều đi chúc mừng, mà cô vẫn giữ khoảng cách trốn ở đây. Tin tôi đi, ngày mai cô sẽ là tiêu đề của tất cả các tin tức giải trí.”
Đôi môi đỏ mọng nở nụ cười, Quỳnh không quan tâm đến bàn tay ấm áp còn đang đặt trên lưng mình, quyến rũ liếc nhìn anh ta: “So what? Có điều anh nói đúng, tôi nên đi chúc mừng cô ấy.” Cô cầm một ly rượu lên, tiện tay lấy một lọ gia vị không rõ cho vào, sau đó nhặt một quả anh đào từ đĩa trái cây ném vào trong rượu, dáng người đong đưa bước về phía một trong những trung tâm của đám đông đêm nay – người phụ nữ vừa đoạt giải thưởng vai Nữ chính xuất sắc nhất – Leann.
Những người vốn vây quanh nữ chính nói chuyện và chúc mừng, khi thấy Quỳnh đến gần thì biết điều lao nhao lùi lại mấy bước. Hai người phụ nữ này giống như một núi không thể có hai hổ, sự tích hiềm khích lẫn nhau được lan truyền khắp nói trong giới giải trí và cả quần chúng. Khác với những minh tinh khác chỉ dám âm thầm thả tin tức bôi nhọ lẫn nhau, hai người phụ nữ này lại làm thật, sẽ làm mọi cách để khiến đối phương mất mặt khó xử, không thèm để ý đến dư luận và lời đàm tiếu của người khác.
“Chúc mừng cô, lần thứ hai đoạt ảnh hậu.” Quỳnh hào phóng đối diện với ánh mắt của mọi người, đi đến bên cạnh Leann, giơ ly rượu kia ra.
Ánh mắt của hai bên giao nhau trong không trung, trong mắt trong mắt Quỳnh, Leann nhìn ra ác ý quen thuộc thường ngày, cô ấy hiểu ly rượu này tuyệt đối không phải rượu bình thường. Nhưng mọi người xung quanh đều đang nhìn bọn họ, nếu như cô ấy không nhận ly rượu thì sẽ rơi xuống thế hạ phong. Leann cắn răng, nhếch mép nhận lấy, dưới ánh mắt cười trên nỗi đau người khác của Quỳnh, cô ấy chợt nở một nụ cười ranh mãnh, tiến lên một bước, ôm eo Quỳnh, thân mật dựa sát vào nhau dưới ánh mắt giật mình của tất cả mọi người.
“Bên ngoài luôn có tin đồn chúng ta bất hòa, nhưng thực tế cũng không phải như vậy. Hôm nay chúng ta sẽ dùng ly rượu này để chứng minh cho tất cả mọi người thấy những tin đồn kia đều là bịa đặt sai sự thật. Thế nào, Joan, cô có bằng lòng chia sẻ ly rượu này với tôi không?” Leann khiêu khích nhìn cô.
Nụ cười của Quỳnh cứng đờ. Cô quá đắc ý, kết quả quên mất Leann cũng không phải là một người dịu dàng dễ bị bắt nạt như vẻ bề ngoài. Có thể ban đầu là vậy, nhưng sau nhiều lần va chạm, đối phương đã bị buộc phải đánh trả, giống như bây giờ vậy.
“Hửm? Tất cả mọi người đều đang nhìn chúng ta đó?” Hai mắt xanh biếc của Leann dưới ánh đèn lộng lẫy phản chiếu ra ánh sáng rực rỡ. Lúc này, đôi mắt cô ấy đang nhìn Quỳnh chằm chằm, chờ đợi cô bước vào chiếc bẫy của mình.
Không tới một giây, Quỳnh đã nở nụ cười phóng khoáng, đôi môi đỏ hào phóng nói: “Có gì không thể chứ.” Cô lấy ly rượu vừa rồi mình đưa từ trong tay Leann, uống một hơi cạn một nửa rồi đưa lại cho cô ấy. Dáng vẻ gọn gàng dứt khoát khiến Leann nhướng mày khó hiểu. Lẽ nào trong ly rượu này không có gì hết, là do mình hiểu lầm đối phương sao?
Một cảm giác áy náy không thể giải thích được khiến Leann hào phóng ngửa đầu uống rượu. Nhưng rượu vừa mới chảy vào miệng, cô ấy suýt chút nữa không nhịn được mà phun ra. Trước ánh mắt của mọi người và ánh mắt không có ý tốt của kẻ địch, cô ấy chỉ có thể kìm nén cảm giác chua cát ghê tởm trong miệng, uống cạn sạch, đặt ly rượu và quả anh đào còn sót lại vào khay của nhân viên phục vụ.
Những người khác đã từng bị kỹ năng diễn xuất của họ đánh lừa, cho rằng đây thật sự là một vở kịch hòa giải, bọn họ hơi thất vọng, nhưng đồng thời cũng vỗ tay. Hai người ôm nhau dưới sự ồn ào tươi cười của mọi người, trình diễn tiết mục nở nụ cười quên hết thù oán. Nhưng chỉ có các cô biết rõ, lúc ôm nhau, Leann thì thầm bên tai Joan: “Một ngày nào đó tôi sẽ giết chết cô.” Joan đáp lại cô ấy bằng một nụ cười chân thành: “Tôi nghĩ cô sẽ chết trong tay tôi trước.”
Tiệc mừng công chuyển từ khâu mở đầu chúc mừng nhau đến nửa sau đã bắt đầu đi lạc đề.
Joan ở lại đến tận khuya, cầm chìa khóa phòng khách sạn cùng tòa từ trong tay người đại diện: “Đêm nay tôi thực sự hy vọng có một con cá heo say ở cùng tôi.”
“Đừng quên gần đây có tin cô có đối tác cố định, nếu như cô không muốn có scandal bắt cá nhiều tay.” Người đại diện lạnh lùng trả lời cô.
Quỳnh lập tức thở dài thườn thượt, nói tạm biệt với người đại diện, lắc chìa khóa rồi đi thang máy lên lầu nghỉ ngơi. Lúc cô bước chân vào căn phòng, đang định mở đèn lên thì cô nhạy cảm cảm nhận được trong không gian có mùi của người khác. Đó là mùi ngọt ngào của trái cây và mùi rượu trộn lẫn với nhau. Cô nhướng mày, thầm nghĩ còn thật sự làm một con cá heo say đến cho cô. Cô cũng dứt khoát không mở đèn nữa, một mình bước vào phòng tắm nhanh chóng tắm rửa. Sau khi lau khô cơ thể, cô trần trụi đi đến bên giường, vén chăn lên.
“Hôm nay là một chút cá heo đáng yêu này.” Joan ôm lấy đối phương từ phía sau, thân hình mảnh khảnh và làn da trơn bóng khiến sự hưng phấn của cô càng dâng cao hơn. Cô cởi quần áo của cá heo nhỏ, tay luồn vào trong quần áo, cảm nhận được bộ phận mềm mại nữ tính. Phát hiện ra cơ thể của đối phương cực kỳ nhạy cảm, cô chỉ đơn giản châm ngòi một chút, đầu vú đối phương đã đứng thẳng.
Một tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ miệng cá heo nhỏ, điều này khiến Joan hài lòng mỉm cười, biết rằng đêm nay sẽ là một đêm tốt đẹp. Cô cúi đầu gặm cắn cổ đối phương, cố ý để lại không ít vết đỏ trên đó, sau đó kéo quần áo đối phương xuống, dùng bộ ngực của mình ma sát tấm lưng bóng loáng của đối phương, tay phải cởi quần ra, đồng thời trượt đến bộ phận kín đáo, đầu ngón tay móc nhẹ là có thể cảm nhận được sự hưng trí và tập trung của đối phương.
Một chú cá heo con bắt đầu muốn nghịch nước.
Quỳnh hài lòng cắn chóp tai đối phương, ngón tay chậm rãi qua lại ở bộ phận ẩm ướt. Hơi thở của đối phương dần trở nên không ổn định. Cô thầm nghĩ đây đúng là một chú cá heo vừa biết phục vụ vừa có tình thú. Cô đang định xoay người đối phương lại một chút xem chú cá heo đêm nay đáng yêu đến mức nào, đối phương đột nhiên phun ra một câu: “How could that be?”
Quỳnh sửng sốt, giọng nói này quen thuộc đến mức cô có chết cũng không quên được. Mà người nọ cũng tự xoay đầu lại trước rồi. Mặc dù trong phòng tối om, nhưng ánh trăng vẫn xuyên qua rèm cửa sổ, khiến ánh mắt của hai người lại giao nhau lần nữa.
“Con mẹ nó.” Lúc nhìn thấy người đó, Quỳnh không chút nghĩ ngợi đã chửi thề. Cô bắt đầu nghĩ mình đã đắc tội gì mà người đại diện lại đào hố cho cô thế này.
“What are you fucking doing!” Leann nhìn người phụ nữ đang trần truồng đè trên người mình, một tay vẫn còn để ở chỗ kín của cô ấy, trừng mắt vươn tay muốn đẩy cô ra.
Song, người vốn cũng rất khó chịu là Quỳnh thấy Leann càng có vẻ không thoải mái, sau khi phát hiện mình chiếm thế thượng phong, lý trí trong đầu cô mất hết, há mồm châm chọc theo thói quen: “Sao thế, ảnh hậu của chúng ta? Chẳng lẽ cô chưa từng lên giường với người khác sao? À, cũng phải, Tom Glenn mà cô thích vốn dĩ ở bên cô cũng không tệ, sau đó lại đột nhiên không thèm để ý cô nữa, chạy tới bên tôi, hình như là do kỹ năng giường chiếu của cô tệ?”
Leann vừa nghe xong lập tức giận đến bật cười, lý trí cũng đứt đoạn: “Kỹ năng giường chiếu tệ? Tôi căn bản chưa từng lên giường với anh ta. Một con chó đực nhìn thấy phụ nữ là có phản ứng, cũng chỉ có loại chó cái như cô mới cần.” Đột nhiên, cô ấy đẩy cánh tay Joan ra, lật người đè lên người cô: “Huống chi, làm sao cô biết được kỹ năng giường chiếu của tôi tệ?” Nói rồi cô ấy duỗi tay trực tiếp đè vào cửa huyệt ướt át: “Nhìn bộ dạng không chờ nổi của cô, tôi thấy đêm nay sẽ cho cô thử nghiệm thực tế xem kỹ năng giường chiếu của tôi có được hay không.”
Joan cười lạnh: “Một người phụ nữ như cô? Lúc nào cũng đang diễn. Có bản lĩnh thì làm tôi cao trào đi, nếu không tôi sẽ khiến cô không xuống giường được.” Cô vừa dứt lời, cảm giác cơ thể tràn đầy đột ngột xuất hiện khiến cô không kìm chế được mà rên rỉ. Cô trừng to mắt khó tin nhìn người phụ nữ trên người mình. Vốn dĩ đêm nay muốn qua đêm với chú cá heo nhỏ đáng yêu, sao cuối cùng lại thành lên giường với người phụ nữ này?
“Sao thế, không tiếp tục nói nữa sao?” Leann nhìn từ trên cao xuống, đắc ý mà nhìn cô. Cuộc tranh đấu giữa hai người luôn không phân được thắng thua, nhưng chuyện hoang đường đêm nay lại khiến cô ấy cảm nhận được niềm vui chiến thắng hiếm có. Cô ấy suy nghĩ một chút, đột nhiên cúi người xuống, gần như dán mặt vào Joan: “Tôi đã sớm muốn biết cái miệng mở ra là cắn người này lúc bị ngăn chặn không nói nên lời sẽ như thế nào.” Nói xong, cô ấy thô lỗ cắn môi cô, đầu lưỡi xâm nhập vào trong, tay phải bắt đầu ra vào nhanh chóng trong cơ thể Joan.
Joan vốn đang hưng phấn đã hoàn toàn bị ngọn lửa thiêu đốt, cộng với tâm trạng không cam lòng nhận thua, cô đổi khách thành chủ, đầu lưỡi tấn công trở về lãnh địa của Leann, chân trái giơ lên vắt qua hông cô ấy, lắc lư theo động tác của cô ấy. Ngay cả Joan cũng không thể không thừa nhận, Leann làm cho cô khá thoải mái, khiến cô không kìm lòng được mà ôm lấy đối phương đòi hỏi nhiều hơn. Tốc độ lúc nhanh lúc chậm khiến Joan khó nhịn mà đong đưa vòng eo.
Leann híp mắt nhìn người phụ nữ đang rên rỉ dưới thân mình, chỉ nghĩ muốn cho cô biết bản lĩnh của mình, nhưng nhìn vẻ mặt đang chìm đắm trong dục vọng của cô, cô ấy lại nhất thời thất thần. Mặc dù rất ghét người phụ nữ này, nhưng chính Leann cũng từng hào phóng khen ngợi vẻ đẹp của Joan. Nhưng bây giờ người phụ nữ bình thường đối đầu gay gắt với mình, chán ghét mình đang không ngừng rên rỉ vì hành động của mình, Leann suy nghĩ một chút, đột nhiên dừng động tác, kéo Joan lên dưới ánh nhìn tràn ngập dục vọng của cô, thay đổi tư thế, để cô nửa quỳ nửa ngồi trên đùi mình, lại tiến vào trong cô lần nữa.
Không bao lâu sau, Quỳnh nắm chặt bả vai cô ấy, thân thể căng cứng đạt tới cao trào, sau đó mềm nhũn đổ trên người Leann.
Leann cười đắc ý, vừa nghĩ đêm nay mình là người chiến thắng thì Joan đột nhiên đẩy cô ấy ngã xuống giường, tách hai chân cô ấy ra, mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể cô ấy. Leann kêu lên một tiếng đau đớn. Mặc dù đối phương cố ý thô lỗ, nhưng vẫn quan tâm đến sự mềm mại của cô ấy, lúc tiến vào vẫn chậm lại. Song, động tác bất ngờ này khiến cho cảm xúc vốn đang bành trướng của Leann lập tức tìm được lỗ hổng, các cơ quấn quanh ngón tay không ngừng co rút lại.
“Ôi, chú cá heo dễ thương của tôi, em đã ướt như vậy rồi, vậy thì tôi đưa em xuống nước bơi lội nhé.” Joan cười xấu xa với cô ấy, khom người ép hai chân cô thành hình chữ M đè trước ngực, nơi riêng tư lập tức lộ ra ngoài không chút che giấu, khiến cho Leann cảm thấy xấu hổ, đồng thời cũng bị kích thích khó nhịn.
Leann có thể cảm nhận được dị vật đang nhanh chóng ra vào cơ thể mình. Mặc dù trên người là người phụ nữ mà mình ghét nhất, thế nhưng dưới tác dụng của men rượu và phản ứng của cơ thể, cô ấy vẫn không tự chủ được đưa tay bám vào đối phương, thậm chí còn chủ động hôn cô.
Leann vừa hôn đối phương vừa mơ hồ nghĩ, cho dù sáng mai tỉnh dậy mình tuyệt đối sẽ hối hận muốn giết chết bản thân hiện tại, nhưng đêm nay cô ấy nhất định phải giết chết người phụ nữ này trên giường.