Sáng sớm, Hạ Lỵ Lỵ đang mơ mơ màng màng thì nhận được điện thoại của chủ nhà, biết căn nhà cô đang thuê sẽ bị bán vào tuần sau, tin này khiến Hạ Lỵ Lỵ hoàn toàn tỉnh táo.
Đây là căn nhà Hạ Lỵ Lỵ thuê từ ba năm trước, chủ nhà chưa từng tăng giá thuê nửa chừng, vậy nên trong ba năm qua, Hạ Lỵ Lỵ cũng không để ý đến giá thuê nhà cửa, đợi đến khi cô đến nơi môi giới hỏi thăm thì mới biết hiện tại giá thuê nhà đã tăng không biết bao nhiêu lần.
Nhìn thấy số tiền thuê nhà khiến người ta đau mắt kia, Hạ Lỵ Lỵ không nhịn được xoa ấn đường.
Hạ Lỵ Lỵ không ngại thuê nhà ở nơi xa công ty, tuy nhiên vẫn cần thời gian tìm hiểu. Cô không thích tiểu khu có môi trường phức tạp và an ninh tệ hại kia, thế nhưng muốn tìm nhà cho thuê phù hợp với yêu cầu của cô lại cần nhiều thời gian hơn, biết phải làm thế nào đây?
Đầu tiên Hạ Lỵ Lỵ nghĩ đến bạn thân nhiều năm Lương Tĩnh, thế nhưng suy nghĩ ấy bị bóp chết từ trứng nước, bởi vì Lương Tĩnh đang ở chung với bạn trai cô ấy.
Chẳng lẽ… Phải làm phiền Thẩm Na Lệ sao?
Hạ Lỵ Lỵ lại lắc đầu, mặc dù cô không còn để ý đến việc giữa Thẩm Na Lệ và Phòng Hướng, nhưng đôi khi, nhìn thấy Thẩm Na Lệ vẫn có chút ngượng ngùng, cô cũng không biết tại sao mình lại ngượng ngùng, thật kỳ lạ.
Thế là, Hạ Lỵ Lỵ vượt qua kỳ hạn một tuần này trong sự mệt mỏi. Đầu tiên là người môi giới được chủ nhà uỷ thác sẽ thỉnh thoảng dẫn người đến xem nhà, nhất định Hạ Lỵ Lỵ phải dọn dẹp những vật phẩm cá nhân vào nơi không thể nhìn thấy. Cũng may, vật phẩm cá nhân thiết yếu của cô không nhiều lắm, ngoại trừ các loại giấy tờ tuỳ thân phải mang theo bên mình, những thứ khác có thể chứa đủ trong một vali, bất cứ lúc nào cũng có thể mang đi.
Điều khiến Hạ Lỵ Lỵ phiền nhất chính là việc tìm nhà, nếu dựa theo giá cả ba năm trước đây mà tìm, vậy thì Hạ Lỵ Lỵ chỉ có thể tìm đến một nơi trị an cực kém, đây là điều cô không thể chịu đựng, cũng là giới hạn nhượng bộ cuối cùng của cô. Bởi vì nơi đầu tiên cô thuê cũng là vì trị an kém và môi trường phức tạp mới suýt chút nữa khiến cô bị kẻ xấu theo vào nhà, bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ.
Nhưng một tuần này cô chỉ có thể tranh thủ lúc tan tầm mà đi tìm, không may là trong thời gian này công ty thường xuyên tăng ca, bởi vậy, hiệu quả của bên môi giới cũng rất hạn chế, chỉ cần nhà cho thuê xa một chút là cô không thể đi xem.
Cứ như vậy, Hạ Lỵ Lỵ bị tra tấn năm ngày, đến ngày thứ sáu, Hạ Lỵ Lỵ chỉ có thể tước vũ khí đầu hàng, gọi điện thoại cầu cứu Thẩm Na Lệ.
Thế là ngày thứ bảy, Thẩm Na Lệ lái chiếc xe thể thao của mình đến đón Hạ Lỵ Lỵ, còn xuống xe giúp Hạ Lỵ Lỵ xách hành lý. Hành động ga lăng của Thẩm Na Lệ khiến Hạ Lỵ Lỵ hơi đỏ mặt.
“Tôi tự làm được! Cậu lên xe trước đi!”
Thẩm Na Lệ làm như không nghe thấy, lại có chút ghét bỏ nhìn hành lý của Hạ Lỵ Lỵ: “Trời ạ, cậu là dọn nhà chứ không phải đi du lịch đó chứ? Chỉ có bao nhiêu đây.”
Hạ Lỵ Lỵ không vui trả lời: “Đây chính là chỗ tốt của việc sống đơn giản, cậu không biết được đâu.” Hiện tại Hạ Lỵ Lỵ cũng biết cách trả đũa Thẩm Na Lệ.
Thẩm Na Lệ từ chối cho ý kiến: “Mình vẫn thích cảm giác cả ngôi nhà được lấp đầy hơn.”
“Vậy không phải rất loạn sao?” Hạ Lỵ Lỵ có dự cảm xấu.
Thẩm Na Lệ ra vẻ đương nhiên: “Dù sao có cũng tốt hơn là không có.”
Thế là trong khoảnh khắc Thẩm Na Lệ đẩy cửa nhà ra, Hạ Lỵ Lỵ nhìn thấy… một căn hộ gọn gàng, trang trí hai màu xám đen theo phong cách công nghiệp, lại còn thoang thoảng hương thơm?
“Gì đây, mình còn tưởng nhà cậu sẽ rất lộn xộn.” Hạ Lỵ Lỵ âm thầm thở phào.
Thẩm Na Lệ bất đắc dĩ cười: “Cậu nghĩ mình là người như thế à? Trùng hợp chỗ mình có hai phòng ngủ, phòng bên phải là của cậu.”
Hoàn cảnh xa lạ khiến Hạ Lỵ Lỵ nhất thời chưa thể thả lỏng, cô thận trọng xách theo vali, đến lúc mở ra căn phòng sẽ ở trong hai tuần tiếp theo, có chút ngạc nhiên.
Đây là căn phòng có phong cách thiếu nữ, màu hồng và xám được kết hợp rất tài tình, là cách bài trí mà Hạ Lỵ Lỵ hằng ao ước, chỉ là cô cảm thấy mình không còn nhỏ, cho nên trong suy nghĩ cũng không dám dùng những màu sắc thế này, quần áo cũng hạn chế chọn những gam màu sáng, sợ người ta bảo cô cưa sừng làm nghé, nhìn không quen.
“Thích không?” Thẩm Na Lệ đứng sau lưng Hạ Lỵ Lỵ có chút đắc ý, “Trang trí hơi vội, cậu chịu khó ở tạm.”
Hạ Lỵ Lỵ cảm động nhìn Thẩm Na Lệ: “Cám ơn cậu, Na Lệ.”
Trước đó, sau khi nhận được cuộc gọi “cầu cứu” của Hạ Lỵ Lỵ, việc đầu tiên Thẩm Na Lệ nghĩ đến là trang trí phòng, cô mời một người bạn làm thiết kế nội thất đến tư vấn, còn đổi hơn phân nửa đồ đạc trong phòng, trực giác mách bảo Hạ Lỵ Lỵ sẽ thích.
Xem ra không phí tâm tư, thật là tốt.
Thẩm Na Lệ xoa đầu Hạ Lỵ Lỵ, sau đó nói: “Cậu sắp xếp đồ đạc trước đi, mình xuống xem gần đây có gì có thể dùng làm bữa tối không.”
Hạ Lỵ Lỵ vội nói: “Nếu không ngại thì để mình làm cơm tối cho.”
Lúc này đến lượt Thẩm Na Lệ xấu hổ: “Có lẽ trong tủ lạnh không có gì đâu, cậu thật sự muốn nấu ăn ở nhà à?”
Hạ Lỵ Lỵ thành thật nói: “Cậu đã giải quyết vấn đề nơi ở tạm thời của mình, ba bữa cơm không thể lại làm phiền đến cậu, để mình tìm siêu thị gần đây rồi mua ít thức ăn về.”
Thẩm Na Lệ dường như nghe ra ý của Hạ Lỵ Lỵ, cô hỏi: “Cậu định sau này cũng nấu cơm ở nhà sao?”
“Chuyện đó, có thể không?” Hạ Lỵ Lỵ thận trọng nói: “Mình cảm thấy quấy rầy cậu thế này cũng không tiện nên nghĩ trong thời gian ở lại đây sẽ phụ trách việc nhà, nấu cơm cũng vậy. Mặc dù tay nghề của mình cũng không phải cao siêu gì nhưng những món hàng ngày mình vẫn có thể làm được.”
Đầu tiên Thẩm Na Lệ muốn từ chối, nhưng nghĩ lại, nếu cô từ chối thì nhất định Hạ Lỵ Lỵ sẽ ở không quen, có lẽ còn thêm áp lực, huống hồ có người làm giúp việc nhà, sao lại không đồng ý chứ, trùng hợp là dì giúp việc cũng vừa xin nghỉ để về quê chăm sóc con gái mới sinh, nhân lúc Hạ Lỵ Lỵ đang ở đây, cô có thể từ từ tìm người giúp việc đáng tin cậy.
“Tốt! Vậy làm phiền cậu.” Thẩm Na Lệ cười quyến rũ, nói: “Chờ cậu sắp xếp xong chúng ta cùng đi siêu thị mua thức ăn.”
Sau khi Thẩm Na Lệ rời khỏi phòng và đóng cửa lại, Hạ Lỵ Lỵ vui sướng nhảy lên chiếc giường mềm mại thoải mái màu trắng.
Thích quá, thích quá đi!
…
Từ sau khi chuyển vào ở trong chung cư cao cấp kia, Thẩm Na Lệ cũng rất ít đi dạo siêu thị, bởi hiện tại, vấn đề ba bữa cơm của cô hầu như đều giải quyết bên ngoài, cũng không có tâm trạng nấu nướng, thế nên phòng bếp trong căn hộ cũng còn mới tinh.
Nhưng hôm nay, dường như có chút khác biệt.
Hạ Lỵ Lỵ đẩy xe hàng, Thẩm Na Lệ đi song song bên cạnh.
Thấy mỗi khi Hạ Lỵ Lỵ chọn món đồ gì đó đều sẽ hỏi ý kiến mình, Thẩm Na Lệ thầm nghĩ, như thế này cũng không tệ.
Đúng lúc này, một cô gái đi vội nên đụng vào Hạ Lỵ Lỵ, Hạ Lỵ Lỵ được Thẩm Na Lệ đỡ lên kịp thời, nhưng cô gái kia lại mắng trước: “Đi đường không có mắt hả?!”
Hạ Lỵ Lỵ tức giận quạt lại: “Có bệnh à, rõ ràng là cô đụng tôi trước không phải sao?!”
Cô gái kia thấy Hạ Lỵ Lỵ nhỏ người nhưng to miệng, trực tiếp khóc nấc lên, không lâu sau có một cậu trai cao to chạy tới, chỉ vào Hạ Lỵ Lỵ nói: “Con mẹ xấu xí này sao dám bắt nạt bạn gái của tôi!!”
Mắt thấy tay của cậu trai kia sắp rơi xuống đầu Hạ Lỵ Lỵ, Thẩm Na Lệ trực tiếp bắt lấy, sau đó mỉm cười nói: “Xin lỗi nha, em trai, là bạn gái cậu đụng người ta trước, nếu không chúng ta đến phòng giám sát xem thử?”
Cậu trai kia thấy trước mắt mình là một người có chiều cao tương đương, lại còn vô cùng xinh đẹp, bất chợt trở nên thất thần, rồi lại nhận ra tay mình không cách nào rút lại được. Lực tay của mỹ nữ này sao có thể lớn như vậy, không khác gì đàn ông!
Thẩm Na Lệ thấy tình hình đã ổn mới buông tay cậu trai ra, hắn nhìn Thẩm Na Lệ như quái vật, sau đó mới mang theo bạn gái đang khóc thút thít nhanh chóng rời đi. Hạ Lỵ Lỵ thì lại nhìn đến sững sờ, vừa rồi trình diễn vở kịch gì vậy?
Hạ Lỵ Lỵ thoáng liếc nhìn Thẩm Na Lệ vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh đứng bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi cảm ơn cậu.” Đồng thời cô cũng thấy ghen tị, có chiều cao thật là tốt.
Thẩm Na Lệ thở dài, đặt một tay lên vai Hạ Lỵ Lỵ, “Trẻ trâu ở đâu cũng có, con bé kia không hiểu chuyện, thằng nhóc đó lại còn bao che, thật sự là thiếu hụt đòn roi cuộc đời mà.”
Hạ Lỵ Lỵ suy nghĩ một lúc, không nhịn được cười nói: “Cho nên mới nói đây là vốn liếng của người trẻ tuổi, đâu giống chúng ta, lúc nào cũng lo trước sợ sau, sống mà giữ được tôn nghiêm là một chuyện rất không dễ dàng.” Nghĩ đến mình bị chủ nhà cưỡng chế phải dọn đi trong vòng một tuần lễ, cũng chẳng giữ cho nhau chút thể diện, hôm sau liền để người môi giới dẫn khách đến xem nhà, cái cảm giác chỉ có thể chịu đựng mà không thể làm gì khác, vô cùng khó chịu.
Thẩm Na Lệ dường như cũng đang nghĩ đến chuyện gì đó, hồi lâu sau, cô mới nhoẻn miệng cười: “Còn muốn mua gì không?”
Hạ Lỵ Lỵ kiểm tra lại những món trong xe hàng, “Đủ dùng trong một tuần rồi, đi thôi, đi tính tiền.”
Khi Hạ Lỵ Lỵ nhìn thấy hai túi hàng đầy ắp ở quầy thanh toán, vô cùng đau đầu.
“Là mình sơ suất, không nên mua một lần nhiều như thế, nên mua từng lần thôi…”
Không đợi Hạ Lỵ Lỵ nói xong, Thẩm Na Lệ đã dễ dàng xách lên hai chiếc túi lớn, rời đi.
“Không sao đâu, đi thôi.”
Đầu tiên là Hạ Lỵ Lỵ kinh ngạc khi thấy Thẩm Na Lệ hành động nhẹ nhàng lưu loát như vậy, sau đó lại lo lắng đi theo sau cô ấy: “Nhanh đưa mình một túi, nặng lắm!”
“Không sao, dù sao nơi này cũng gần nhà.”
Nhìn Thẩm Na Lệ nhẹ nhàng bước đi với hai túi đồ trên tay, trong lòng Hạ Lỵ Lỵ dâng lên cảm giác kỳ lạ.