Kể từ hôm đó, Hạ Lỵ Lỵ không gặp lại Thẩm Na Lệ, cũng không liên lạc với nhau, dù rằng hai người đã trao đổi ID Wechat trước đó.
Khi ấy, Hạ Lỵ Lỵ còn lo lắng nói: “Nếu cô muốn kiện người kia, tôi có thể làm chứng.”
Nhưng phản ứng của Thẩm Na Lệ khiến cô cảm thấy kỳ quái, bởi vì cô ấy chỉ một mực mỉm cười.
Loại chuyện này, còn cười được sao?
Tuy nhiên, phép lịch sự cơ bản của Thẩm Na Lệ vẫn còn đó, cô nói lời cảm ơn với Hạ Lỵ Lỵ lần nữa, còn nói sẽ mời cô ấy dùng cơm khi cô ấy có thời gian rảnh.
Một tháng trôi qua, Hạ Lỵ Lỵ vẫn không được ăn bữa cơm do Thẩm Na Lệ mời, nhưng từ vòng bạn bè mà cô biết được, bạn trai cũ của mình tìm được bạn gái mới, người đó lại không phải là Thẩm Na Lệ.
Tại sao chứ? Hạ Lỵ Lỵ khổ sở nghĩ, tại sao chia tay cô vì muốn công khai qua lại với Thẩm Na Lệ, cuối cùng còn tìm được bạn gái mới nhỏ tuổi hơn cả cô?!
Khoan đã, xem như Hạ Lỵ Lỵ đã nhận ra, lý do chia tay đều là nguỵ trang, hắn chỉ muốn tìm người trẻ hơn, mấy cô gái trẻ rất dễ bị lừa, tuỳ tiện mua cho cô ta một chiếc túi xách hàng hiệu là có thể khiến cô ta vui vẻ nửa ngày, sao có thể giống như cô, ở tuổi này đã biết tầm quan trọng của tiền bạc và nhà cửa, mà hai cái này, bạn trai cũ đều không có, hắn chỉ có một chiếc thẻ tín dụng cùng một đống nợ.
Thở dài, Hạ Lỵ Lỵ tiếp tục gõ chữ trên máy tính một cách vô cảm.
Thì ra chỉ là cô tự mình đa tình.
Xem ra, lễ tình nhân năm nay phải một mình vượt qua rồi.
…
Hôm nay, Thẩm Na Lệ đổi sang áo sơ mi trắng và quần jeans đi làm, điều này khiến đám cấp dưới của cô kinh ngạc đến há hốc mồm.
“Hôm nay chị Na Lệ làm sao vậy?”
“Ai biết đâu? Có lẽ tâm trạng không tốt, muốn thay đổi phong cách?”
“Tôi nhớ chị Na Lệ khinh thường cách ăn mặc này nhất mà? Còn nói đây là loại quần áo chỉ có phụ nữ lười biếng béo mập mới mặc…”
“Suỵt suỵt, đừng nói nữa, đến rồi!”
Công ty làm đẹp nơi Thẩm Na Lệ làm việc quy mô không lớn, cơ cấu quản lý rất đơn giản và rõ ràng, dưới ông chủ là tổ trưởng, một tổ trưởng quản lý năm đến mười người. Là chuyên viên trang điểm cho người nổi tiếng, Thẩm Na Lệ thường xuyên trang điểm cho giới thượng lưu và các ngôi sao điện ảnh, đôi khi, cô sẽ dẫn đầu một tổ chịu trách nhiệm trang điểm cho cả một đoàn phim hay tiết mục truyền hình nào đó.
Mà một tổ trưởng khác, cũng chính là gã đàn ông đánh thuốc Thẩm Na Lệ hôm đó, Phương Vịnh, vậy mà vẫn có thể chào hỏi Thẩm Na Lệ như thường, Thẩm Na Lệ cũng mỉm cười như thường lệ.
Giữa giờ nghỉ trưa, Thẩm Na Lệ đến trung tâm thương mại để mua quần áo phù hợp với tính cách gợi cảm khoa trương của cô rồi thay đổi ngay, nhân viên nơi đó khen không ngớt miệng. Nhân tiện, cô còn thử một vài mẫu son môi mới ra của cửa hàng trong lúc chờ nhân viên đóng gói váy áo vừa mua lẫn bộ vừa thay ra.
Lúc này, gã đàn ông luôn đi theo Thẩm Na Lệ giả vờ tiến đến chào hỏi cô, Thẩm Na Lệ mỉm cười dừng bước.
“Phương Vịnh? Trùng hợp thật, gặp được anh ở đây.”
Phương Vịnh ngại ngùng nói: “Đúng là trùng hợp, hay là tôi mời cô một bữa cơm nhé?”
“Mời tôi ăn cơm? Chuyện này cũng không tốt lắm đâu,” nụ cười của Thẩm Na Lệ lúc này vô cùng quyến rũ, “Lỡ như anh lại lén lút bỏ thứ gì đó vào chén của tôi thì biết làm sao đây?”
Vẻ mặt của Phương Vịnh ngay lập tức đông cứng.
“Cô, cô đang nói gì vậy?”
Thẩm Na Lệ lười nói thêm, cô mở khoá điện thoại, bấm vào một đoạn video trong album ảnh.
“Chủ hộp đêm đó là bạn của tôi, cô ấy đã giúp tôi lấy đoạn video này, anh xem thử không?”
Gương mặt Phương Vịnh lập tức biến sắc, hắn muốn giật lấy điện thoại, nhưng không ngờ động tác của Thẩm Na Lệ lại nhanh hơn, cô đã kịp thời cất di động vào túi xách.
“Làm sao đây? Chứng cứ vô cùng xác thực,” Thẩm Na Lệ làm ra vẻ phiền não, “Hình như vợ anh vừa sinh con chưa được bao lâu, nếu như thấy đoạn video này, không biết là có ảnh hưởng đến việc cho con bú không nhỉ?”
“Cô, đồ đàn bà đê tiện, xem tôi có giết chết cô không!”
Phương Vịnh vừa giơ nắm đấm lên lại nhanh chóng thả xuống. Hắn liếc nhìn những người đang vây xem, chỉ có thể từ bỏ rời đi.
Thẩm Na Lệ nhàm chán nghĩ, đúng là thứ đàn ông vừa ngu ngốc vừa đê tiện, nhưng ngày đó thật sự quá nguy hiểm, nếu để cho hắn đạt được…
Nghĩ tới đây, sắc mặt Thẩm Na Lệ trở nên tái nhợt. Lúc này cô mới nhận ra trong túi đồ còn có quần áo mượn của Hạ Lỵ Lỵ.
Thật ra, Thẩm Na Lệ biết Hạ Lỵ Lỵ, cũng bởi vì biết cô ấy nên mới cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không dám tin, thậm chí là xấu hổ.
Cô ấy là bạn gái của Phòng Hướng, chính xác mà nói thì đã thành bạn gái cũ, sở dĩ trở thành như vậy là vì cô.
Phòng Hướng làm tài vụ trong công ty, bề ngoài nhìn như vô hại nhưng không phải là người đứng đắn gì, luôn thích lấy đồng nghiệp nữ trong công ty làm đề tài để pha trò. Trùng hợp là trong thời gian trước tổ của cô chi vượt ngân sách, mà bản thân cô cũng có một số chi tiêu ngoài định mức phải thanh toán lại cho công ty, cô cần một người trợ giúp, thế là đánh mắt tới Phòng Hướng.
Chẳng qua chỉ nói chuyện với Phòng Hướng vài lần, nhử chút mồi với hắn mà thôi, vậy mà hắn còn cho rằng cô để ý hắn, lập tức chia tay cùng bạn gái chính thức.
Phòng Hướng này cũng chẳng yêu thương gì Hạ Lỵ Lỵ, khi nói chuyện với Thẩm Na Lệ còn tiết lộ tất cả thông tin cá nhân của cô ấy, thậm chí còn nói cô ấy thành một người đàn bà chanh chua, thích ghen tuông.
Thật ra là hắn muốn oán trách Hạ Lỵ Lỵ không muốn chi tiền cho hắn.
Ha, tốt xấu gì cũng là bạn gái bên nhau năm năm, nói thế nào cũng phải có chút tình cảm, thế mà gã đàn ông này lại không chút lưu tình bôi nhọ như vậy.
Dù sao thì đã đạt được mục đích, cô chỉ cần đơn giản xoá Wechat của Phòng Hướng, mọi người đều làm chung công ty, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, với lại cũng chỉ chơi trò mập mờ, trong văn phòng này không thiếu những tiết mục như vậy, hắn cũng không dám làm gì cô.
Có điều, Hạ Lỵ Lỵ nên hận chết cô mới đúng, tại sao ngày đó lại còn muốn giúp đỡ cô?
Thẩm Na Lệ bị rất nhiều người hận thấu xương, đại đa số đều là phụ nữ, nhưng người phụ nữ giống Hạ Lỵ Lỵ là lần đầu tiên cô gặp được. Nếu là người khác thì đã sớm cầu mong cô chết quách đi cho rồi, tất nhiên, cô không thèm để ý, tất cả đều là bại tướng dưới tay cô.
Thế nhưng, cô còn nói muốn hẹn Hạ Lỵ Lỵ ăn cơm… Thẩm Na Lệ cảm thấy dường như đầu óc mình có vấn đề rồi, như thế mà còn muốn hẹn ăn cơm?
Lần đầu tiên, người luôn để ý đến hiệu suất công việc như Thẩm Na Lệ lại xuất hiện tâm lý đà điểu*.
(*Tâm lý đà điểu: Thái độ trốn tránh, không dám đối mặt với vấn đề.)
Cứ thế từng ngày trôi qua, và một tháng cũng dần qua.
Nhưng bộ quần áo kia của Hạ Lỵ Lỵ vẫn được đặt ở một vị trí nổi bật trong nhà Thẩm Na Lệ.
…
Một đêm trước lễ tình nhân, Hạ Lỵ Lỵ nhận được một cuộc gọi Internet, hoá ra là từ Thẩm Na Lệ.
“Cô có rảnh không? Quần áo của cô vẫn còn ở chỗ tôi, tôi muốn trả cho cô.”
Giọng nói của Thẩm Na Lệ có chút giống công chúa nhỏ kiêu ngạo. Hạ Lỵ Lỵ không phải là người khó tính nhưng cũng không thích hầu hạ người khác.
“Không cần phiền phức như vậy đâu, cô cứ vứt đi. Với lại, nếu như cô muốn kiện gã kia thì cứ tìm tôi làm nhân chứng, như vậy đi.”
Nói xong, Hạ Lỵ Lỵ cúp máy trước.
Mặc dù quần áo cho Thẩm Na Lệ mượn đều là đồ mới, nhưng cô không muốn qua lại với dạng phụ nữ xinh đẹp nhưng lại có vẻ giảo hoạt như Thẩm Na Lệ. Thêm nữa, cô cũng nghe qua tên tuổi của Thẩm Na Lệ ở công ty, là người có quan hệ rộng, cũng có chút danh tiếng trên mạng, từng qua lại với rất nhiều đàn ông giàu có, trong đó không thiếu minh tinh, phú nhị đại, tầm mắt rất cao.
Hạ Lỵ Lỵ còn từng ghé thăm vòng bạn bè của Thẩm Na Lệ trên Weibo, trên đó có đủ cả, từ ảnh khoe dáng, ảnh trang điểm, ảnh ăn uống, ảnh du lịch, đến ảnh chụp những món hàng xa xỉ.
Thậm chí cô ấy còn sử dụng Douyin và Kuaishou*, có rất nhiều người follow.
(*TikTok và Kwai là hai ứng dụng video âm nhạc và mạng xã hội của Trung Quốc.)
Cuộc sống của cô và người phụ nữ này khác biệt như ngày và đêm.
Hôm đó đi hộp đêm chơi là hoàn toàn ngoài ý muốn, dù sao cũng vừa thất tình, bạn thân Lương Tĩnh đưa cô đến hộp đêm cô chưa đến bao giờ để tìm cảm giác kích thích, thuận tiện xem thử có câu được miếng thịt tươi nào không.
Nhưng người như Thẩm Na Lệ lại rõ ràng là khách quen của chốn này.
Lẽ ra hai người họ không nên gặp nhau.
Hạ Lỵ Lỵ đang một mình ăn trưa trong phòng nghỉ của công ty, suy nghĩ mông lung.
Nhưng mà, vẫn rất hâm mộ nha!
Thẩm Na Lệ, chói lọi như nữ diễn viên chính trong những phim thần tượng trên TV, nghe nói cô ấy còn là thợ trang điểm chuyên nghiệp, dáng người còn cao gầy như vậy, có lồi có lõm, trang phục cô ấy mặc trong hộp đêm ngày đó cũng rất có phong cách, aizzz, ông trời đúng là không công bằng.
Dường như cô ấy sinh ra chỉ để hưởng thụ những thứ tốt đẹp nhất trong cuộc sống.
Hạ Lỵ Lỵ nhìn lại mình, ngực phẳng, người thì thấp, tóc ngắn, làn da vì thường xuyên tăng ca nên có hơi vàng vọt, và một bộ quần áo rẻ tiền mua trên Taobao.
Điều quan trọng nhất là cô rất ít khi trang điểm, cảm thấy rất không thoải mái, nhất là mùa hè, cô lại hay ra mồ hôi, trang điểm rất không kinh tế.
Giống như lời Lương Tĩnh, cô chính là kẻ đứng bên lề xã hội.
Hừ, vậy thì thế nào? Ít nhất thì tiền tiết kiệm của cô cũng đang tăng lên, chừng hai năm nữa góp đủ tiền đặt cọc, cô có thể vay tiền mua nhà thay vì tiếp tục ở nhà thuê.
Nghĩ đến hai năm sau, tên của cô sẽ được ghi vào sổ đỏ của một ngôi nhà nào đó, Hạ Lỵ Lỵ không khỏi mỉm cười.