Thẩm Na Lệ hơi sững sờ, cô nhẹ nhàng đặt Hạ Lỵ Lỵ ngồi xuống đất.
“Cô thật sự ghét tôi?”
Hạ Lỵ Lỵ gật đầu, “Ghét lắm…”
“Tại sao ghét tôi?” Thẩm Na Lệ từ từ tiến đến gần khuôn mặt Hạ Lỵ Lỵ, không biết tại sao cô rất thích hôn lên đó, phải nói rằng, giờ phút này cô cảm thấy bờ môi Hạ Lỵ Lỵ thật ngọt ngào, muốn nếm thử một chút, bởi vậy nói chuyện cũng không giữ ý, “Ghét tôi bởi vì hại cô chia tay với bạn trai cũ sao?”
“Không phải!” Hạ Lỵ Lỵ phất tay lung tung, “Tên đàn ông bội bạc đó tôi không thèm, thà rằng, thà rằng dùng thẻ tín dụng quá hạn mức, mỗi ngày chơi bời lêu lỏng ở ngoài cũng không muốn tiết kiệm tiền… Lại còn, còn tìm cô gái trẻ hơn tôi… Hắn chính là chê tôi, chê tôi già!!”
Sau khi nghe xong, Thẩm Na Lệ thở phào. Trước đây cô đã quen đắc tội với người khác, cũng không cảm thấy có gì, nhưng không hiểu sao lại quan tâm đến thái độ của Hạ Lỵ Lỵ.
“Vậy thì vì sao lại ghét tôi?”
Hạ Lỵ Lỵ đột nhiên trừng to mắt, điều này khiến Thẩm Na Lệ giật nảy mình, cô ấy định làm gì?
“Cô biết không? Cô rất đẹp.”
Thẩm Na Lệ từ chối cho ý kiến: “Tôi biết.”
“Cho nên, tôi ghét cô!”
Thẩm Na Lệ sững sờ, mỉm cười bất lực, cái này cũng có thể xem như là… lý do chán ghét sao?
Hạ Lỵ Lỵ rụt người lại, lầm bầm, “Nhưng tôi lại rất xấu.”
“Chẳng xinh đẹp chút nào… không biết cách ăn mặc… tính cách cũng không được vui vẻ…”
“Làm bạn với cô… tôi sợ cô cảm thấy… mất mặt…”
“Những bạn bè bên cạnh cô… đều thật xinh đẹp… Lan Mễ… cũng rất đẹp… cô ấy hẳn là… bạn gái của cô…”
Nói một lúc, Hạ Lỵ Lỵ thiếp đi, nhưng Thẩm Na Lệ lại bất đắc dĩ lắc đầu mỉm cười.
Cái gì thế này, hoá ra là vì những lý do này mà Hạ Lỵ Lỵ tránh xa cô, cô còn tưởng Hạ Lỵ Lỵ vẫn còn yêu tên Phòng Hướng kia chứ.
Mặc dù không biết tại sao Hạ Lỵ Lỵ lại biết chuyện giữa mình và Lan Mễ, tuy rằng quan hệ giữa cô và Lan Mễ khá thân thiết nhưng chắc chắn không phải là quan hệ yêu đương.
Lúc này, Thẩm Na Lệ thầm cảm thấy có chút may mắn vì mình đã chia tay với Lan Mễ.
Thẩm Na Lệ cẩn thận quan sát Hạ Lỵ Lỵ, vuốt lại những sợi tóc rối loà xoà của cô ấy.
“Hạ Lỵ Lỵ, trong mắt tôi, cậu rất đẹp.”
Ngón tay lướt qua gương mặt Hạ Lỵ Lỵ, cuối cùng, để lại trên má cô ấy một nụ hôn.
…
Hạ Lỵ Lỵ say nhưng không có nghĩa cô không nhớ gì cả, cô vẫn nhớ rõ mồn một cuộc nói chuyện giữa mình và Thẩm Na Lệ đêm qua.
“Trời ơi là trời, mình đã nói gì vậy!”
Hạ Lỵ Lỵ đau đầu tỉnh dậy đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, lúc soi gương, Hạ Lỵ Lỵ phát hiện trên mặt mình có một dấu son môi, lại còn rất dễ thấy.
Cái quái gì? Chẳng lẽ hôm qua bị ai đó đùa ác? Rửa thôi rửa thôi.
Lúc này, điện thoại Hạ Lỵ Lỵ vang lên, cô mở ra xem, là Thẩm Na Lệ gọi tới, bây giờ cô cũng không thể tuỳ tiện từ chối cuộc gọi của Thẩm Na Lệ, hai người đang là quan hệ hợp tác nha.
“Hạ Lỵ Lỵ, cậu dậy chưa? Tôi lái xe đến, đang ở dưới lầu nhà cậu.”
Hạ Lỵ Lỵ cũng không để ý được nhiều như vậy, đến công ty chấm công đúng giờ mới là chuyện quan trọng, cô vội vã xuống lầu, đặt mông ngồi lên ghế xe Thẩm Na Lệ.
“Cảm ơn, nếu không chắc tôi sẽ trễ mất.”
Thẩm Na Lệ đeo kính râm, lái xe thể thao mui trần, vẻ mặt phấn khởi: “Tôi có mang theo canh giải rượu, ở trong túi đặt ở ghế sau, cậu nhớ lấy uống nha.”
Hạ Lỵ Lỵ bắt đầu ngại ngùng: “Sao có thể…”
“Sao lại không thể?”
Thẩm Na Lệ nghiêng đầu liếc nhìn Hạ Lỵ Lỵ, khoé môi cong lên đắc ý: “Chúng ta là bạn bè mà!”
Hạ Lỵ Lỵ sững sờ, mặt đỏ rần lên. Quả nhiên, hôm qua không phải nằm mơ, sao lại không phải là mơ chứ?! Xấu hổ chết rồi, có cái lỗ nẻ nào không?!
Nói như vậy… Hạ Lỵ Lỵ sờ lên lớp da thật bọc ghế xe, nhìn nột thất tinh xảo trong xe, cảm thán: “Không ngờ cũng có ngày tôi được ngồi trong xe thể thao.” Hơn nữa còn là Maserati! Xe sang nha! Một chiếc rẻ nhất cũng có giá bằng cả căn nhà rồi!
Thẩm Na Lệ nhìn phía trước, vui vẻ nói: “Nếu thích như vậy mỗi ngày tôi đều đưa cậu đi làm!”
Hạ Lỵ Lỵ nhanh chóng khoát tay: “Không được, không được, không thể lợi dụng cô như vậy.”
“Ha ha ha, vậy cậu phải tranh thủ đi,” Thẩm Na Lệ xoay vô lăng, bẻ lái, “Tôi không phải người dễ dàng để người khác lợi dụng.”
Ngay sau đó, chiếc xe thể thao đã đỗ vào bãi đậu xe ngầm của tòa nhà công ty Hạ Lỵ Lỵ.
“Nhớ lấy canh theo nha.” Thẩm Na Lệ nhắc lần nữa.
Hạ Lỵ Lỵ lấy túi xong chần chừ một lúc, nhận ra Thẩm Na Lệ không có ý định xuống xe, “Cô, có phải hôm nay muốn đến thảo luận với chị Văn không?”
Thẩm Na Lệ khởi động xe, “Chuyện cần nói thì đã nói với cậu hết rồi, dù sao chị Văn cũng nói liên hệ với cậu là được.”
“Hở? Thật ra ý chị Văn không phải như vậy… Thẩm Na Lệ!”
Nhìn chiếc xe thể thao nghênh ngang rời đi, Hạ Lỵ Lỵ chỉ có thể xách theo túi đi làm, mà Thẩm Na Lệ ngồi trong xe không nén được vui vẻ bật cười thành tiếng.
Đã lâu lắm cô không được vui như vậy.
Dự án đám cưới tập thể lần này làm rất hoành tráng. Một tháng nay, mông Hạ Lỵ Lỵ gần như không chạm vào ghế văn phòng, cô theo chị Văn chạy khắp nơi, bản thân cũng bận rộn đủ thứ, xác định sân bãi cùng lộ tuyến, xin tài trợ, liên hệ với các bên liên quan, làm việc với phía khách sạn về số lượng phòng. Toàn bộ người trong tổ dự án tựa như ong mật cần cù bay tới bay lui, ngay cả đến đêm trước khi diễn ra sự kiện, bọn họ vẫn không dám lơ là.
Tuy nhiên, Hạ Lỵ Lỵ phát hiện một hoá đơn lạ trong khi kiểm kê lại những hoá đơn cần thanh toán trong tháng, cô rút ra xem kỹ, không phải là hoá đơn của cô, khi cô đang định vò ném vào thùng rác thì một nam đồng nghiệp cùng tổ dự án chạy đến.
“Hạ Lỵ Lỵ, đây là hoá đơn của tôi.”
“Của anh sao?” Hạ Lỵ Lỵ cảnh giác, “Anh bỏ vào lúc nào vậy?”
Nam đồng nghiệp cười giả lả, “Hình như chỗ cô còn một chút dự toán phải không? Giúp tôi thanh toán được không?”
Hạ Lỵ Lỵ sửng sốt, vẻ mặt hơi thay đổi, “Không được, chị Văn đã phân bổ ngân sách cho mỗi người rồi, chúng ta chỉ có thể thanh toán theo ngân sách của mình thôi, của anh đâu?”
“Tôi, tôi không cẩn thận nên dùng hết rồi. Hạ Lỵ Lỵ, cô là người tốt, giúp tôi một lần được không?”
Hạ Lỵ Lỵ trả hoá đơn lại cho nam đồng nghiệp: “Chuyện này anh đi tìm người khác đi.”
Nam đồng nghiệp thấy Hạ Lỵ Lỵ bình thường âm thầm lặng lẽ, giống quả hồng mềm, không ngờ cũng không phải là người dễ ức hiếp, thế nên khịt mũi, lập tức đổi thái độ: “Không giúp thì thôi, người gì mà keo kiệt, chả trách Phòng Hướng không thèm cô, loại người sắp thành bà cô ba mươi như cô rất khó tìm được đàn ông nha.”
Hạ Lỵ Lỵ dừng bước, sau đó quay người lại nhìn nam đồng nghiệp.
“Thì ra anh biết Phòng Hướng? Chẳng trách có thể làm bạn bè, đúng là cá mè một lứa.”
“Cái gì?!” Nam đồng nghiệp trừng to mắt, cao giọng hơn.
Hạ Lỵ Lỵ mỉa mai cười, “Xài tiền lung tung chứ gì! Cái áo GUCCI trên người anh quét hết bao nhiêu tiền trong thẻ vậy? Bộ dạng như anh mới không cưới được vợ đó.”
Nam đồng nghiệp tức giận bắt đầu chửi ầm lên, Hạ Lỵ Lỵ mặc kệ hắn, nhanh chóng xoay người bỏ đi.
Khi Hạ Lỵ Lỵ đến phòng giải khát lấy nước, có mấy đồng nghiệp tiến lại cười cười với cô.
“Lúc nãy bọn tôi đều nhìn thấy cô khiến gã kia tức đến phát khóc nha!”
Hạ Lỵ Lỵ không vui cười nhạt, “Làm gì khoa trương đến vậy?”
“Ai bảo hắn rảnh rỗi đi kiếm người giúp thanh toán hoá đơn, kẻ ngang ngược lại còn khôn lỏi như hắn, thích nhất là tìm đồng nghiệp phụ trách những dự án nhỏ giúp hắn thanh toán, hiện tại, toàn bộ người trong phòng làm việc đều bị hắn lượn qua một vòng rồi, bây giờ thì đến lượt cô.”
Hạ Lỵ Lỵ hỏi: “Nói vậy nghĩa là hắn đã làm thế này không ít lần sao?”
Mấy đồng nghiệp khác không ngờ Hạ Lỵ Lỵ lại hỏi câu như vậy, mọi người đều có vẻ hơi xấu hổ.
“Chứ có thể làm thế nào? Bị hắn bám như đỉa vậy.”
“Cảnh cáo hắn, hoặc báo cáo trực tiếp lên quản lý.” Hạ Lỵ Lỵ nói rất hiển nhiên.
“Không cần phải làm đến mức đó, mọi người đều là đồng nghiệp, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, ha ha.”
“Hoá đơn của hắn cũng không nhiều, không cần vì chuyện nhỏ này mà rạn nứt tình cảm.”
Sau khi nghe xong Hạ Lỵ Lỵ cũng không nói gì, lấy nước xong thì rời đi, một lát nữa cô còn phải ra ngoài một chuyến.
Sau lưng cô mơ hồ nghe thấy đồng nghiệp nói: “Từ lâu đã cảm thấy cô ta là lạ… toàn nói chuyện trên trời…”
Hạ Lỵ Lỵ ra khỏi văn phòng, ngẩng đầu nhìn trời xanh, nghĩ thầm, loại quần thể này không dung nhập cũng được.
Nhưng từ đó về sau, Hạ Lỵ Lỵ luôn khoá kỹ bàn làm việc của mình, chìa khoá mang theo bên người, dọn sạch bàn làm việc, khoá máy tính, để tránh hoá đơn hoàn tiền lại bị trộm nhét thêm vào thứ gì đó mà mình không biết.