Liên Kiều quá đẹp.
Đẹp đến mức không giống cư dân lâu năm của một thành phố loại vô danh như thành phố H.
Dù sao, ở thời đại này, nhan sắc rất dễ đổi thành tiền.
Vẻ đẹp của Liên Kiều ít nhất cũng đổi được một căn nhà ở khu học chánh (*) của đô thị hạng nhất.
(*) Khu dân cư có nhiều trẻ em học cấp 1, cấp 2, chủ yếu là môi trường tốt.
Vậy nên, trong số lượt đánh giá Cua Giáp Giáp trên mạng, lượng bình luận hương vị món ăn còn lâu mới sánh bằng số người ca ngợi ngoại hình bà chủ.
“Nhìn cô thế này chắc chưa từng phiền não gì ha?” – Đây là lời Liên Kiều luôn nghe từ nhỏ đến lớn, tai sắp mọc kén.
Sao có thể không phiền não?
Liên Kiều sắp phiền chết mất thôi!
Thứ nhất: Cô bạn gái cũ đã gửi thiệp mời online cho cô!
Thứ hai: Cô sắp đón chào năm thứ năm không có sinh hoạt tình dục!
Thứ ba: Bà già kia lại nhổ mấy hai cây xương rồng trong chậu cây trước quán!
Khi Liên Kiều nhấn mở tấm thiệp điện tử một lần nữa, cô nhìn thấy cô bạn gái cũ vẫn xinh đẹp, dù đã hơn 4 năm trôi qua. Người này cười tươi lên vừa ngọt ngào vừa mềm mại, khiến trái tim vốn nguội lạnh nhiều năm nay của cô cũng không kiềm được mà rung rinh.
Thốn Thốn Kim: [Chúc mừng, chúc mừng, tân hôn vui vẻ!]
Thốn Thốn Kim: [Không đúng lúc quá. Mùa hè là mùa bận rộn, chị phải ở lại quán không đi được, không thể tham gia hôn lễ của em.]
Orange: [Không sao, em gửi cho chị một liên kết, đến lúc đó chị xem livestream trên di động là được.]
Thốn Thốn Kim: [Được!]
Liên Kiều vừa gõ chữ vừa nghĩ – ai thèm nhìn tên chồng Kappa kia của cô!
Nói thật lòng thì tính ra mặt người đàn ông kia cũng có thể gọi là ổn định, các nét thanh tú; nhưng dù đã chia tay bao nhiêu năm, Liên Kiều cũng khó mà nói tốt cho người hiện tại của người cũ, huống chi đó còn là đàn ông!
Người yêu cũ cũng sắp kết hôn rồi, vậy mà mình vẫn độc thân, trong lòng Liên Kiều khó tránh mấy phần chua xót.
Cô suy nghĩ một chút rồi mở app hẹn hò đã không đăng nhập một thời gian, xem thử những người ở gần đây.
Lâu rồi cô mới vào, sao vẫn chỉ là mấy khuôn mặt cũ thế này?
T tóc ngắn,
T tóc ngắn,
T đầu đinh,
T đầu đinh xăm tay,
Sinh 2k,
2k5,
T tóc ngắn,
T dreadlock,
T tóc layer,
T T T T T
Thành phố H gì chứ, gọi là thành phố T đi!
Liên Kiều không có ý kiến với T, chỉ là thẩm mỹ của cô giới hạn, chỉ thích mấy em gái ngọt ngào – mắt to thì càng tốt!
Thật ra cũng có hai người nhìn không tệ – một mắt rất to, một môi hồng răng trắng, có mấy phần đáng yêu.
Trái tim hạn hán lâu ngày bị kích thích giục giã Liên Kiều nhấn vào thông tin của bọn họ.
“Quý ông cô đơn”
“Vương ba tuổi”
Liên Kiều lướt lên, tắt trang, rời khỏi phần mềm.
(*) T ở đây là Tomboy, có thể hiểu là Top. Ngược lại là P (Pretty girl) – Bottom. Ngoài ra còn H (Half) – linh hoạt.
Cô gửi một bao lì xì 18.800 tệ cho Lâm Cẩn Tranh, ghi chú: ‘Bạch đầu giai lão’.
Người kia từ chối nhận.
Orange: [Chúc phúc thì nhận, tiền mừng thôi đi.]
Orange: [Chị cũng không dễ kiếm tiền.]
Orange: [Cứ nghĩ tới kết hôn, em cứ thấy đời này là hết.]
Lâm Cẩn Tranh rất nhanh thu hồi tin nhắn cuối cùng.
Liên Kiều vờ như không phát hiện, chỉ nhắn lại một icon để kết thúc cuộc trò chuyện.
Từ mấy bài đăng của Lâm Cẩn Tranh, cô biết được người đàn ông kia chạy một con Mercedes CLS, điều kiện kinh tế rất tốt. Tần suất Lâm Cẩn Tranh đăng khoe quà cũng chứng tỏ anh ta không tệ.
Lựa chọn nào cũng có cái giá của nó.
Chính cô cũng đang trả giá rất lớn, không hơi đâu mà để tâm của người khác.
Trời thành phố H hôm nay mưa xối xả, việc làm ăn không tốt lắm.
Đợt khách vào ăn tối đầu bữa ăn xong, rời khỏi, Liên Kiều lại ngồi trong tiệm hơn nửa tiếng, cảm thấy chắc cũng không còn khách nữa nên cô cho đầu bếp và phục vụ tan làm sớm.
Nói là sớm, nhưng thật ra cũng đã hơn 8 giờ.
Trước khi về nhà, Liên Kiều che ô đến cửa hàng tiện lợi mua vài chai rượu.
Dù thành phố H không có ‘chợ tình’ thuộc về Liên Kiều, nhưng cảnh quan sạch đẹp, khí hậu bốn mùa rõ rệt, không khí trong lành, rất hợp với sở thích của cô. Mà quan trọng nhất, giá nhà ở đây rất tốt, Liên Kiều mua căn hộ rộng 180m2 nhìn ra sông hiện tại với giá chỉ 1 triệu tệ, thêm tiền nội thất gần 2 triệu, cô vẫn đang trả góp hằng tháng. Ở thành phố Liên Kiều từng đi học, bấy nhiêu cũng chỉ đủ mua một căn chưa rộng bằng một nửa.
Cua Giáp Giáp của Liên Kiều hoạt động rất khá, nằm trong danh sách các quán nổi bật của thành phố; Nội thất xinh xắn, mới mẻ cộng thêm hương vị món ăn bùng nổ chính là điểm nổi bật của quán.
Năm ngoái cô bận rộn cả năm, cuối năm tổng kết cũng lời chừng năm trăm nghìn tệ, đã gọi là vượt qua 99. 99% dân số thành phố H.
Liên Kiều rất thoả mãn với cuộc sống hiện tại.
Cô mở bình rượu mơ, pha thêm ít soda, lại dọn món nhắm ‘cá mèo giòn’ mang về từ quán ra.
Liên Kiều bật đại một chương trình tạp kĩ làm nền rồi ngồi xuống thảm, vừa uống rượu vừa lướt điện thoại.
Độ cồn của rượu mơ không cao, pha thêm soda lại càng dễ uống.
Nhưng Liên Kiều không giỏi uống rượu, vừa uống vào, suy nghĩ đã đảo lung tung. Cô nghĩ tới việc vay tiền mua Mercedes CLS; lát sau lại nghĩ hình như điều hoà trong quán hỏng rồi, không mát gì, khách toàn mắng vốn. Cô cũng nghĩ nuôi chó tốn nhiều công sức, hay là nuôi mèo, nghe nói giống Deutsch không rụng lông, tính cách như cún con…
Liên Kiều lại mở app. Cô không tin không tìm được người. Thành phố H có nhỏ tới đâu cũng là khu vực có hơn 2 triệu người thường trú, chẳng lẽ cô không tìm được một cô bạn gái cùng tuổi, mắt to trong hơn 2 triệu người này!
Hơn 1.7 km, người mới.
Liên Kiều nhấn vào thông tin.
‘Khoáng Dã’ (có nghĩa là vùng hoang vu hoặc cánh đồng bát ngát)
28 tuổi, độc thân, 168cm, 51kg.
Chỉ là mấy thông tin này không mấy khi chính xác, bản thân cô còn điền mình 40 tuổi, đã có gia đình, nặng 60kg đấy!
Cánh đồng hoang vu ghim một tấm ảnh trong nhật ký, bên trong chụp bóng một vách đá bên bờ biển. Áo sơ mi trắng bị gió thổi phồng lên, vùng biển nơi xa xanh thăm thẳm, nhìn có phần văn nghệ.
“Xin chào, cô có muốn qua nhà tôi uống rượu không?” Liên Kiều chụp rượu trên bàn rồi gửi qua.
Sao cũng được, bây giờ cô chỉ muốn có người ngồi chung.
Bên kia chưa trả lời.
Liên Kiều lại gửi một tấm ảnh selfie qua.
Hay cho một người đẹp quyến rũ, tóc xoăn môi đỏ mọng.
[Đúng là cô chứ?] Bên kia nhắn tin trả lời.
[Đúng. Tới không?]
[Lừa đảo?]
Liên Kiều lại gửi thêm một đoạn video selfie ngắn.
Người phụ nữ trong video chống cằm, men rượu lâng lâng, mặt đầy phong tình mà lên tiếng: “Cô xem tôi giống lừa đảo không này?”
[Giống.]
[Không tới thì thôi, tôi tìm người khác.] Liên Kiều không có nhẫn nại.
Hồi lâu sau, khi cô chuẩn bị đổi người khác, bên kia lại trả lời: [Tới. Cho tôi địa chỉ.]
Liên Kiều gửi một định vị qua, suy tư vài giây mới thêm một câu: [Cô có bọc ngón tay không?]
Liên Kiều là một người độc thân đã hơn 5 năm, tất nhiên trong nhà không có thứ này.
[Không có.]
Đó cũng không phải thứ ra cửa hàng tiện lợi là mua được.
[Thôi vậy, cô cứ tới trước đi.]
[Được.]
Hơn 1.7 km, đi bộ đến đây cũng hơn 1 tiếng.
Liên Kiều tính toán, lại thấy chắc người kia còn phải tắm.
Trong lúc đợi, cô đã đặt mua bao ngón tay trên Taobao. Tuy lần này không dùng được, cô vẫn nên chuẩn bị trước thì hơn.
Lúc chuông cửa vang lên, Liên Kiều vừa uống cạn chai rượu mơ 750ml. Cô nỗ lực mấy lần mới đỡ sô pha đứng dậy được, bước lâng lâng ra mở cửa.
Liên Kiều mở cửa ra nhìn, một khuôn mặt ngọt ngào, mắt to, tóc đen thẳng bất ngờ đập vào mắt!
***
Tác giả: Liên Kiều, một loại cây bụi thuộc họ Oleaceae, thường được gọi là Thốn Thốn Kim vì những chùm hoa vàng lấp lánh.