Chương 21: thấy pháp lại đến làm loạn
Chờ Dương Hi tỉnh lại, Đường Nhứ đã mất dạng, mặt trời lên chiếu vào phòng ấm áp, Dương Hi ngã xuống giường cảm giác như qua mấy đời, còn nhớ được Đường Nhứ trong mơ mỉm cười, còn có cái lược nhà rất đẹp.
Từ trên giường bò dậy, Dương Hi không cảm thấy chỗ đó đau nhức, nhưng khát nước không thôi, nuốt nước miếng một cái đã khô miệng, rã rời đi lấy nước uống, cảm giác hôm qua mất nước hơi nhiều nên giờ mới khát như vậy…..
Chờ bổ sung nước xong, nàng lại cảm giác trên người có chút đau kỳ quái, không phải xương đau, mà là da không ổn, tới trước gương xem mới phát hiện da mình không ổn, từ trên xuống đều có dấu vết, nhìn chả ra sao, may là mấy chỗ Đường Nhứ cắn mặc đồ có thể che được.
Nhưng cũng không có nghĩa là cô ta cắn mình thành rổ đâu chứ!
Tên quỷ này đâu rồi? ra ăn đòn a!
Ký ức xấu hổ tối qua tràn về, Dương Hi muốn tìm Đường Nhứ tính sổ, nhưng mà tên sắc quỷ kia rất giảo hoạt, không chịu hiện thân đến cả quỷ ảnh cũng không thấy, trong phòng đã dọn dẹp sạch sẽ, nắng mặt trời chiếu đầy ấm áp, nhẹ nhàng khoan khái không giống ở cùng với quỷ.
Đúng là đê tiện mà!
Dương Hi mặc đồ đi ra, hôm qua thoải mái hơn nửa ngày, hôm nay nhẹ nhàng khoan khoái hẳn, Trần mẹ thấy nàng liền hỏi có khó chịu chỗ nào không? hôm qua gọi không ra, còn sờ trán xem có bị sốt không? đến cơm trưa, cơm tối cũng không chịu dậy ăn, ngủ nguyên một ngày, lúc nãy còn nghĩ nếu không thấy tỉnh thì gọi cấp cứu đến.
Sờ bụng một cái, “hèn gì bụng đói quá, hôm nay ăn cái gì a?”
Nàng thấy Trần mẹ dậy rồi chắc là nấu đồ ăn sáng rồi, còn đang tò mò, hiện tại mới 6h sáng, bình thường Trần mẹ không dậy sớm như vậy đâu, “mẹ hôm nay dậy sớm làm gì vậy?”
Trần mẹ chiên một quả trứng trước, thấy Dương Hi cầm dĩa ăn vui vẻ thì nói, “thì là thầy pháp đó, bà ấy nói hôm nay đến sớm xem một chút.”
“Sớm vậy?” Dương Hi nhìn ra ngoài trời còn chưa sáng hẳn, nắng còn chưa lên hết, nhưng cũng là trời sáng rồi.
“Thì không phải là vội vào thành phố sao? còn muốn đến siêu thị hành đối diện nhà chúng ta!” Trần mẹ nói.
Dương Hi lại không nghĩ vậy, “kêu bà ấy đến làm gì? lần trước đến cái rắm cũng không giúp được gì.” còn làm cái nhà tan hoang.
Đối đầu với Đường Nhứ sẽ chả có gì tốt để ăn cả, Đường Nhứ cũng không được gì, cứ vậy sống với nhau không tốt sao, Dương Hi cảm giác thầy pháp kia quay lại sẽ sinh ra nhiều chuyện hơn, không có gì tốt cả.
Trần mẹ lại nói: “thầy pháp nói nếu không xử lý tốt sẽ xảy ra vấn đề lớn, nên muốn đến xem thử.”
“Không lẽ đã trả tiền hả?!” Dương Hi nheo mắt lại, “mẹ trả bà ấy bao nhiêu?”
Trần mẹ nói: “không quá nhiều, một chuyến 3000.”
Dương Hi không nói gì, bất quá nàng ăn xong thì đốt nhang nói với Đường Nhứ một tiếng, chuyện tấm bùa lần trước đã khiến Đường cô cô vô cùng tức giận, lần này cứ để yên cho người ta múa chân múa tay một chút, đừng gậy loạn, nghe lời tối có đùi gà ăn.
7h cả người đông đủ, thầy pháp cũng đến, lần này còn full cả giáp, chủ yếu do nghe thấy Đường Nhứ biết thành quỷ đầu bay bay, nên mặc thêm bộ đạo bào, vì chưa đi siêu thị nên không có hành, tay lại cầm thêm cây phất trần.
Bà vừa vào cửa liền đi dạo một vòng, lần này biểu tình thầy pháp nghiêm trọng hơn, gia chủ còn đang định nấu ăn bữa trưa thì lắc đầu nói, “tôi đã nói đừng cho vợ cậu nấu cơm đốt nhang rồi mà, quỷ hồn đã mạnh hơn rồi, cả nhà đều có quỷ khí của cô ta.”
Người Trần gia không cảm giác được, gần đây Đường Nhứ cũng rất an phận, ti vi đèn điện cũng không chớp nữa, thỉnh thoảng có chút ớn lạnh ra thì không có gì khác nữa.
Bất quá Dương Hi biết thầy pháp này đang nói cái gì, Đường Nhứ nhìn cũng đã phát triển không ít, cái này hình như có liên quan đến nàng, nhưng Dương Hi biết rõ Đường Nhứ không làm gì tổn hại đến bọn họ, cho nên không lo lắng mấy chuyện này.
Thầy pháp nhìn một chút lại chậc lưỡi nói: “vậy không được, lấy bài vị Đường Nhứ để ra đây đi.”
Bà chỉ ban công ngoài phòng khách, ban công nối liền với phòng khách, bình thường là chỗ Trần mẹ trồng hoa, đó là chỗ tốt hứng ánh sáng, ban ngày luôn có nắng chiếu vào.
Trần mẹ thấy vậy có chút do dự, “cái này…. cái này không được a?” quỷ hồn thích bóng mát, dùng ánh mắt phơi Đường Nhứ như vậy không ổn, dù sao con trai khỏe mạnh đều nhờ con dâu, Trần mẹ không nỡ.
Thầy pháp lại nói, “nhưng mà quỷ cô nương ngày càng mạnh lên, người lạ bên cạnh cô ta sẽ bị ảnh hưởng, phơi nắng là để cân bằng quỷ khí cho cô ta.” vừa nói vừa thò tay muốn chạm vào bài vị Đường Nhứ.
“Làm cái gì đó?” Dương Hi liền vỗ xuống cái bàn tay mập của thầy pháp đang đưa ra, “bà muốn dời bài vị vậy đã hỏi tôi chưa? bà thích dời thì dời à?”
Nàng đứng che trước bài vị Đường Nhứ, không cho là không cho, cầm 3000 rồi thì vào nhà nàng lại quơ tay múa chân a, “đại tỷ của tôi bà muốn phơi nắng thì phơi nắng sao?”
Thầy pháp không ngờ mình bị chống đối tập thể, đến cả Trần Mộc và Trần ba cũng đứng ra hòa giải, “thầy pháp à, tôi thấy hay là thôi đi, Đường Nhứ rất bướng, nhưng dù sao cũng là cô nương tốt, hay bà để lại cho chúng tôi mấy lá bùa đi, dán lên cửa đi ngủ yên tâm là được rồi.”
Không ngờ người nhà này lại che chở Đường Nhứ như vậy, thầy pháp có chút bất ngờ, nhưng đây là đạo đức nghề nghiệp của bà, người nhà này không biết sự lợi hại của lão quỷ trăm năm, nếu không cẩn thận sẽ trở thành ma, một khi đã giết người thì không thể khinh thường được, lệ quỷ thì không thể ở cùng con người được.
Lúc này, Dương Hi cảm giác có người ở sau chọc nàng, phía sau nàng không có ai khác chỉ có bài vị, quay đầu lại, thì thấy trịch giao để trên bàn đột nhiên động hai cái, rơi xuống bàn phát ra âm thanh cạch cạch.
Mọi người nhìn trịch giao có chút mù mịt, Dương Hi lại hiểu ý Đường Nhứ, “vậy bà hỏi ý Đường Nhứ đi a?” nàng để thầy pháp dùng trịch giao hỏi.
Thầy pháp đành cầm trịch giao hỏi, lời đến miệng đột nhiên hai chân mềm xuống không hiểu vì sao quỳ xuống, sắc mặt trở nên khó coi, có khí lạnh u ám đặt trên vai bà, ý tứ uy hiếp cảnh cáo.
Trịch giao trong tay ném xuống, thánh giao, Đường Nhứ cho bà dời bài vị, nhưng thầy pháp cảm giác rõ ràng Đường Nhứ đang cảnh cáo, cảnh cáo bà dời bài vị xong thì thu tay rời đi ngay, bà cảm giác được bóng râm lạnh lẽo này lộ ra ý xấu thấu xương.
Đem bài vị ra ánh mặt trời, cứ tưởng bóng râm trên người sẽ giảm đi, nào ngờ ngoài dự tính, ban công còn đang ấm áp đột nhiên chuyển bài vị, cả cái ban công đột nhiên có gió lạnh thổi tới, có mây đen che khuất cả mặt trời, đầy âm u.
Mặt trời vẫn như cũ, nhưng ban công như có tấm vải đen che đi, khiến cho nắng không chiếu vào được.
Thầy pháp biết Đường Nhứ đang chế nhạo bà, muốn cho bà xem cách này có bao nhiêu nực cười.
Tay có chút run, bà không ngờ quỷ cô nương mấy ngày không gặp đã trở nên lợi hại hơn, có thể là cô ta giấu mình, hoặc có thứ gì đó làm gia tăng âm khí của cô ta.
Thầy pháp chậm rãi đưa mắt nhìn Dương Hi, Dương Hi đủ dương khí không bị gió âm ảnh hưởng, còn tự mình lau bụi cho bài vị của Đường Nhứ, phía sau còn có cái bóng đen mơ hồ không tan…..
Xem ra vấn đề lớn là xuất hiện trên người Dương Hi, thầy pháp nheo mắt lại, nắm chặt phất trần trong tay.
—————————————————–
Chuyện quá khứ sau này sẽ từ từ nói ~
Nên để cho thầy pháp này biết sự lợi hại của Đường cô cô a!