Chương 44: yêu nhau vĩnh viễn không rời xa.
“Mau lên đi! nếu không…. sẽ đến trễ đó!” Dương Hi ngồi trước bàn trang điểm đeo bông tai, nhìn Đường Nhứ phản chiếu qua gương còn đang lười biếng không chịu nhúc nhích, “chị đừng có giả vờ nữa, thành quỷ rồi còn nằm ỳ đó! đứng dậy mau!”
Đường Nhứ ôm cái gối Dương Hi hay nằm ngủ, đem mặt chôn vào trong hồi lâu mới ngẩng đầu lên, cái miệng nhỏ chu lên, “không muốn.”
Không muốn…. còn không muốn.
Dương Hi ngứa tay xung quanh đi tìm dép, Đường Nhứ bộ dạng vẫn là heo chết không sợ nước sôi, nằm trên giường bộ dạng khiêu khích thích đánh thì đánh đi a, không chút nào sợ nàng.
Cầm dép múa vài cái, nhưng cũng không định vỗ vào mặt Đường Nhứ, Dương Hi cắn răng, “chị lại làm nũng cái gì nữa! Trần Mộc người ta hôm nay phải kết hôn rồi, sao chị không nói nhanh đi còn đi xem em dâu vào cửa, ở đây cáu kỉnh với em cái gì, người ta còn chưa xuất giá, chị đã muốn chặn đứng rồi đúng không?”
Nàng cố gắng nói đạo lý với Đường Nhứ, “dù sao Hàn Phương gả vào cũng không uy hiếp được vị trí chính cung của chị mà, lần trước đến đốt nhang cho chị, chị không có ý kiến rồi, bây giờ còn khó chịu cái gì nữa?”
Cái đó Đường Nhứ căn bản không quan tâm, Hàn Phương lấy chồng hay không chả ảnh hưởng gì đến cô, thứ cô quan tâm không phải cái này!
Nhìn cô nằm trên giường chu mỏ, mắt phượng đen thẫm nhìn Dương Hi ngồi cạnh giường, tự tay sờ vai Dương Hi một cái, sau đó thở phì phò hừ một tiếng.
“…” Dương Hi vì tham gia hôn lễ, nên hôm nay mặc một bộ lễ phục, chiếc váy màu xanh hải quân váy dài đến gối, nhìn nàng có chút nổi bật quý khí, thêm cái dây chuyền bạc đơn giản, so với bình thường tinh xảo hơn nhiều.
Bất quá cô sờ một cái Dương Hi liền hiểu ý của cô rồi, lại bực mình thêm, “giờ chị bắt bẻ nữa à?! không phải cái này trước đó chị nói mặc được sao? cái kia chị chê ngắn không cho mặc còn gì? giờ lại đổi ý không chịu!”
Đường Nhứ không nghe đạo lý, cô ở trên giường lăn lộn khóc lóc om sòm, Dương Hi cầm dép đánh cô cũng không sợ đau, không những vậy còn biến thành đại quỷ tím đen nằm trên giường, chân tay to ra còn móc luôn cái niệm không chịu buông.
Dương Hi không làm gì được cô, xem đồng hồ cũng sắp trễ rồi, đành phải lấy thêm cái áo khoác, che vai lại, Đường Nhứ lúc này mới chịu để yên theo nàng ra cửa.
Vừa tới nơi tổ chức hôn lễ thì thấy cũng sắp bắt đầu rồi, Trần ba Trần mẹ còn bận tiếp khách, đến là đều mặt quen, Dương Hi cũng chào hỏi bọn họ, hàn huyên vài câu rồi đến xem cô dâu Hàn Phương trong phòng, tiểu cô nương mặc rất đẹp nhưng còn xấu hổ sợ hãi, cô đang chụp hình chung với các bạn của mình, thấy Dương Hi đến còn lễ phép đứng dậy gọi nàng là tiểu cô.
Dương Hi nói, “chị là đại tỷ rồi, gọi cô ấy một tiếng đi.”
Lời nàng nói mấy tiểu cô nương ở đó nghe không hiểu, nhìn một mình Dương Hi vào đây, chỗ nào có đại tỷ a?
Nhưng Hàn Phương lại nghe lời gọi một tiếng đại tỷ, đối với đại tỷ này cô vừa kính vừa sợ, thái độ vừa rồi so với gọi tiểu cô còn cung kính hơn.
Dương Hi muốn Hàn Phương gọi Đường Nhứ vài tiếng, nếu không…. ngày nào Đường Nhứ mất não lại chạy đi tìm tiểu cô nương người ta kiếm chuyện, nghe thấy chưa, người ta gọi chị là đại tỷ rồi đó, sau này sẽ là người một nhà, đừng có biến hình kỳ quái đi dọa người nhà nữa.
Đường Nhứ nhìn Hàn Phương, cô không lộ vẻ gì, rất nhanh liền nhìn qua Dương Hi của cô, đối với những người khác không có hứng thú, ngược lại chỉ muốn ngắm Dương Hi của cô, hôm nay mặc đẹp như vậy cũng không thể để người khác có ý gì cả.
Rất nhanh hôn lễ bắt đầu, Dương Hi ngồi xuống bàn chính, cùng Trần ba Trần mẹ ngắm cô dâu chú rể đi vào, Hàn Phương được cha cô nắm tay dắt vào, vừa vào cửa Trần Mộc đã trợn tròn mắt, trong mắt hắn đây là cô dâu đẹp nhất đời này, Dương Hi bên cạnh vừa xem vừa ăn hạt dưa, hạt dưa là Đường Nhứ gõ, dù sao bên này đèn hơi mờ, không sợ có người thấy cái ly đang lơ lửng đập hạt dưa.
Bên kia nước mắt hạnh phúc hỗn độn, Dương Hi thấy cũng rất tốt, người Hàn gia nhìn cũng thành thật hàm hậu, dù sao cũng đã đến nói chuyện rõ ràng với Đường Nhứ rồi, lúc đầu bọn họ còn không đồng ý, Trần Mộc phải mất hai năm thì Hàn gia mới chịu đồng ý, hiện tại chỉ chờ ôm mỹ nhân về.
Mọi người ngồi xuống ăn cơm, có một đôi vợ chồng già đến trễ, Trần ba Trần mẹ thấy người đến liền tới tiếp, đây là cặp cha mẹ vô lương của Dương Hi đã xuất hiện, chắc là mới xuống máy bay liền đến đây, trên cổ còn đeo vòng hoa cảm ơn không biết đi du lịch chỗ nào người ta tặng nữa…..
Dương gia và Trần gia là bạn bè quen biết lâu rồi, cùng nhau đi học rồi trưởng thành, bạn bè thân thiết như anh em tốt, cái này cả đời là hữu nghị đặc biệt, thấy con trai quản không được còn có con gái bao năm không gặp, bốn người xúm lại hàn huyên, chờ nói đã rồi mới để ý tới con gái mình.
Dương mẹ hỏi, “ly hôn với Trần Mộc sao không nói với mẹ một tiếng? hiện tại dự định làm gì?”
Dương Hi ăn một miệng đầy hạt dưa, “không dự định gì cả, con và Đường Nhứ quyết định sống chung rồi.”
“Đường Nhứ nào?” Dương ba Dương mẹ loading không kịp.
“Là người này.” Dương Hi chỉ cái chỗ bên cạnh trống không, cái ly còn đang lơ lửng một nửa, lại có thêm hạt dựa vừa được dựng đứng lên, cái ly liền hạ xuống, vỏ hạt dưa bị vỡ ra.
Vợ chồng Dương gia nghe xong chuyện, ban đầu người Trần gia sợ bọn họ không tiếp nhận được mà chửi ầm lên, nhưng chắc là bọn họ nghĩ nhiều rồi, vợ chồng Dương gia nghe xong liền cười ha ha, “mắc cười quá, người khác gả con gái đi, con gái nhà chúng ta lại cưới thêm cô vợ quỷ về, ha ha ha….”
Được rồi, bọn họ vui vẻ là tốt rồi, tính cách bọn họ so với Dương Hi chỉ có hơn không kém.
Hôn lễ kết thúc, Đường Nhứ năn nỉ Dương Hi mang theo một con thỏ sữa vàng về ăn, cô thích ăn ngọt, Dương Hi bị cô lôi kéo hết cách đành phải mang cái lồng đi, sau đó thì mọi người cùng nhau chụp hình.
Chụp xong rồi lại khiến thợ chụp sợ đến hết hồn.
Mọi người đến xem, thì thấy bên cạnh cả nhà có một khuôn mặt trắng vặn vẹo, nhìn không rõ, nhưng khối đen này cũng đủ dọa người, còn ẩn ẩn hiện hiện sau lưng Dương Hi, hai cục khói đen để trên người Dương Hi nhìn như hai cánh tay đang ôm chặt.
Thợ chụp sợ đến muốn bỏ chạy, cả nhà lại cho hắn cái hồng bao kêu hắn bỏ qua, rồi lại nhìn hình chụp cười khổ.
“In ra rồi treo trong phòng khách đi, đều là người một nhà mà!”
Dương Hi đời này không tái giá, nhiều người nghĩ nàng thích sống độc thân vì không có người hợp duyên, nhưng đâu biết nàng đã chuẩn bị xong, tưởng là cô cô đơn một mình, nhưng là lại như hình với bóng, hai người ngọt ngào đến nỗi những người biết chuyện đều phải ăn cơm chó đến nghẹn.
Cho đến cuối đời, Dương Hi già rồi nằm trên giường bệnh, Đường Nhứ vẫn như cũ nằm cạnh giường với nàng.
Trên đường hoàng tuyền, hai người nắm tay nhau đi tới không ngừng nói chuyện, phía trước chính là luân hồi, lại chờ đời đời kiếp kiếp lần nữa gặp lại nhau, yêu nhau không bao giờ rời xa.
[ hết ]
——————————————————-
Xong xuôi lạp! A hầu hầu hầu ~~~
Sẽ có phiên ngoại
50 trân châu tăng thêm kết toán đến đêm nay 12: 00! !
Từ còn không có canh 950 châu bắt đầu mỗi nhiều 50 là hơn chương một phiên ngoại!
Kết toán đến 1/ 21 24: 00! !
Tiếp đó sẽ bắt đầu cùng mới văn đôi càng
Văn án lần nữa cho đại gia tham khảo một chút ~
Cảnh sắt trên tinh cầu đỉnh cấp nhà sinh vật học tinh anh tầm lỵ á tuyệt đối là phái tới số năm hành tinh quan sát dị thú sinh vật không có hai nhân tuyển, nàng tóm vây quanh mười lăm năm trước tạ từ gien dung hợp mà nhân công bồi dưỡng ra Y mã răng nhọn thú, làm toàn phương vị quan sát nhật ký duy trì một… năm nhiều.
Nhãn đứng thứ năm hành tinh duy trì nguyên thủy sinh thái chỉ có trung ương căn cứ làm tầm lỵ á ở tạm nơi cùng với công tác hồi báo, liên bang tóm phái một vị hộ vệ quan cùng đi đi trước chấp hành nhiệm vụ, phần này quan sát nhật ký sẽ hướng cảnh sắt tinh cầu nhân viên nghiên cứu công bố số năm tinh cầu thần bí sinh vật hoàn cảnh, là một phần bị được coi trọng quan sát kế hoạch.
Nhưng khi tầm lỵ á quan sát nhật ký chuyền trả lại đăng báo sau, nhân viên nghiên cứu không thể không hoài nghi đây là một phần cần tuổi tác phân tầng tinh thiên cẩu huyết tình sắc tiểu thuyết…
Sau đây đúng là tầm lỵ á quan sát nhật ký lần đầu công khai nội dung:
PS: Tinh khiết thú 3P, có nề nếp quan sát viên chịux phóng đãng không chịu gò bó hộ vệ quan công
Địa chỉ trang web:
https://www. po 18. tw/books/ 761076
Cầu cất dấu! !