Chương 50 H
Khi Hồ Điềm Điềm quay về tẩm cung của nàng, vừa tới phòng, Hồ Du không chờ mà vội cởi bộ đồ dạ hành trên người, chỉ còn lại bộ đồ mỏng lúc ẩn lúc hiện trước mặt Hồ Điềm Điềm.
“Tiểu Du, ngươi mặc như vậy ta sẽ nghĩ rằng ngươi đang câu dẫn ta đó?” ngôn ngữ mập mờ bên tai vang lên, khiến Hồ Du cong lưng mặc đồ run lên. Vì cơ thể sau lưng quá nóng, thậm chí cách một lớp vải cũng có thể cảm nhận được làn da nóng bỏng của Hồ Điềm Điềm.
“Mẫu tôn, ngươi tránh đi trước được không? ta phải mặc quần áo?” Hồ Du lúng túng nói, chỉ trách Hồ Điềm Điềm để hai tay ở chỗ không đàng hoàng. Ngươi nói xem ngươi đang mặc quần áo tự nhiên có người đưa tay bóp ngực của ngươi, ngươi còn mặc được không? “ha ha, Tiểu Du còn muốn mặc nữa sao? dù sao chút nữa cũng cởi mà?”
Nghe thì đơn giản, nhưng lại khiến Hồ Du đỏ mặt, cảm giác hai tay bóp ngực mình không bỏ ra, cố gắng nén âm trong miệng nói, “ah…. mẫu… mẫu tôn…. đừng bóp như vậy…. ah….”
“Ha ha…. Tiểu Du mẫn cảm quá nha, chỗ này cứng vậy rồi nè, ngươi xem.” nghe Hồ Điềm Điềm nói, Hồ Du ngẩng đầu, nhìn cái gương lớn trước mặt. Lúc này nàng thấy hối hận vì chọn thay quần áo ở chỗ này, nếu không nàng sẽ không thấy cảnh xấu hổ này.
Khuôn mặt ửng hồng, vừa muốn chống vừa muốn ngênh, đây không phải mình thì là ai? còn khuôn mặt dâm đãng phía sau kia, hiện nguyên chữ sắc lang to tướng, không phải mẫu thân đại nhân Hồ Điềm Điềm thì là ai?
“Ha ha, sao mặt Tiểu Du lại đỏ như vậy? có phải ta bóp thoải mái lắm không?” Hồ Điềm Điềm cười trêu nói, đồng thời bóp bóp hai viên thịt nhỏ nhô lên dưới lớp vải, “hưng phấn hả? chỗ này, sưng như vậy rồi.” hai viên thịt cứng ngắc nằm trên bộ ngực, khiến lớp vải dựng lên, tản ra sức hứt nguy hiểm.
Hồ Du nhìn cảnh trước mắt, khuôn mặt đỏ bừng càng thêm đỏ, như muốn rỉ máu, “mẫu tôn…. ah ah… ta…. ta muốn….. ta muốn rồi…..” được người yêu chủ động cầu hoan, Hồ Điềm Điềm dĩ nhiên đồng ý. Đêm thế giới nhỏ mềm nhũn trong lòng bế lên, hai người lên giường.
Dạo đầu đã xong, hiện tại nên dập lửa, Hồ Điềm Điềm áo Hồ Du dưới thân, ngón tay nhẹ nhàng bóc lớp vải áo ra. Nhìn thấy cơ thể trắng nõn, dục vọng trong người Hồ Điềm Điềm lần nữa điên cuồng nhào ra.
Cổ, ngực, còn có chỗ tư mật vẫn còn dấu tích của mình mấy ngày trước. Hồ Điềm Điềm liếm qua những chỗ đó, sau đó khắc sâu vết tích này, “ah…. mẫu tôn…. vào nhanh nột chút….. ah…. ta khó chịu.”
“….” Hồ Du nhịn không được tự bóp ngực mình, hạ thể cảm giác trống rỗng càng nhiều, khiến nàng khó chịu muốn khóc.
“Ha ha….” Hồ Điềm Điềm nhìn cảnh dâm đãng trước mặt cười, đột nhiên nàng nảy ra một ý tưởng, “Tiểu Du rất muốn hả? nhưng mà…. ta không muốn co ngươi, hay là…. ngươi tự giải quyết nha? trước kia…. không phải ngươi thường nhớ đến ta rồi, tự giải quyết sao?”
Nghe Hồ Điềm Điềm nói vậy Hồ Du tủi thân muốn khóc, nàng thực sự thấy rất khó chịu, dù sao hồ ly là chủng tộc có dục vọng mạnh. Nhất là giống cái, một khi khơi mào dục vọng của các nàng thì phải dập tắt nó, nếu không thì sẽ bị dục hỏa đốt người khó chịu. Hồ Du hiện tại đang có cảm giác này.
Từ cổ đại đến giờ hồ ly luôn bị con người coi là yêu quái dâm đãng, các nàng dùng sắc đẹp dụ dỗ đàn ông, sau đó giao hoan với bọn họ, hút dương khí của họ để tăng công lực cho mình. Lời đồn này vốn không có thật, nhưng không có lửa thì sao có khói, thậm chí có vài ý cũng đúng.
Hồ tộc đúng là có thể nhờ giao hoan mà hút linh khí của đối phương, nhưng làm vậy không tăng công lực được, mà chỉ có thể làm no cái bụng mà thôi. Yêu giới có thể tồn tại vĩnh viễn ở lục giới vì không cần ăn cơm. Nhưng dù vậy, yêu giới cũng không bỏ được mê hoặc của đồ ăn ngon, còn học theo con người ăn ngày ba bữa. Nhất là con thỏ đần Mộc Sâm Sâm, không ăn cơm nhưng cũng biết cảm giác đói, thật ra nàng sống vài trăm năm không ăn gì cũng không sợ chết đói.
Yêu tinh đói bụng thực sự chỉ khi linh khí của bọn họ hao tổn quá nhiều, cần phải hút linh khí, nên khi đến lúc đó, yêu tinh sẽ đến nhân giới đi hút một chút linh khí của con người, để giải quyết cơn đói của họ. Cho nên không phải chỉ có hồ ly mới hút linh khí của người, cho dù là yêu tinh nào thì cũng sẽ làm như vậy, chỉ là hồ ly to gan hơn một chút mà thôi.
Lúc này, Hồ Du cảm giác cả người nóng ran, như bị tam vị chân hỏa đốt, hạ thể nóng ngứa muốn đưa tay chạm vào. Mở mắt nhìn Hồ Điềm Điềm nằm bên cạnh không muốn giúp mình, Hồ Du cắn răng, ngón tay đưa xuống nơi ướt át kia.
Ngón tay chạm đến vùng ướt át, Hồ Du ngại ngùng nhắm mắt lại, bắt đầu làm.
Lòng bàn tay ấm áp nhanh chóng ma sát hạch tâm, khoái cảm tê dại khiến Hồ Du rên rỉ, “ah… ah… thoải mái quá….. muốn…. muốn nữa…..” kèm theo tiếng rên là động tác tay của Hồ Du nhanh hơn, tay còn lại thì xoa bóp đỉnh ngực của mình.
Hồ Điềm Điềm ở một bên nhìn si mê, nàng không ngờ Hồ Du lại nghe lời mình tự giải quyết. Hiện tại xong rồi, trộm gà không được còn mất nắm thóc, làm không được trong người lại bị dục vọng làm cho ướt quần lót.
“Ah…. thoải mái quá…. thoải mái quá…. muốn…. muốn tiến vào….” tiếng rên đầu độc bên tai, Hồ Điềm Điềm trơ mắt nhìn Hồ Du đưa hai ngón tay vào huyệt động nhỏ ướt át, sau đó nhanh chóng di chuyển. Thỉnh thoảng còn có mật dịch rơi ra…. vì động tác quá mạnh nên văng lên giường.
“Tiểu Du…. ngươi…..” Hồ Điềm Điềm không biết nên nói cái gì, nhìn Hồ Du mở rộng chân, còn phát ra tiếng rên. Hồ Điềm Điềm thông minh dĩ nhiên biết Hồ Du đang dụ dỗ mình, nhưng mà biết vậy thì làm sao? nàng vẫn bị dụ thôi mà?
“Ah…. ah…. sắp…. đến…. ah…. mẫu tôn…. ah…. đến rồi….” kéo theo tiếng hô chói tai của Hồ Du, cơ thể cong lên tạo thành vòng cung hoàn mỹ.
“Ah….” lên đỉnh xong, Hồ Du nằm bệt xuống giường thở dốc, ánh mắt nhìn chằm chằm Hồ Điềm Điềm bên cạnh. Nếu nhìn gần có thể thấy ánh mắt Hồ Du tỏa ra tinh quang, thời gian qua một chén trà, Hồ Điềm Điềm mỉm cười xoay người, sau đó làm động tác khiến Hồ Du vô cùng hài lòng.
Ngón tay mỹ nhân kéo một cái, tiếng áo lụa rơi xuống, chỉ còn cái quần lót cơ thể hoàn mỹ liền phơi ra trước mắt, khiến Hồ Du nhịn không được nuốt nước miếng một cái. Hành động này bị Hồ Điềm Điềm nhìn thấy rõ, nhếch miệng cười một cái rồi khom người xuống.
Quần lót màu tím chậm rãi cởi xuống, dâm dịch theo lớp vải quần lót kéo dài thành một sợi chỉ bạc, khiến Hồ Du nhìn đến choáng, “ha ha…. Tiểu Du, không phải vừa rồi còn rất to gan sao? sao giờ lại choáng rồi?” lấy lại tinh thần Hồ Điềm Điềm đã dạng chân ngồi lên eo mình, dùng nơi tự mật ướt át không ngừng ma sát cơ thể của mình, Hồ Du cảm giác bụng mình đã ướt nhẹp.
“Mẫu tôn….” mặt Hồ Du đỏ lên, sau đó tùy ý Hồ Điềm cầm hai ngón tay của mình, chậm rãi cho vào dũng đạo ướt át, “ah… Tiểu Du…. hôm nay ngươi không ngoan…. ah…. mẫu tôn phải phạt ngươi…. ta…. ah…. ta phạt ngươi hầu hạ ta cả đêm…. ah…..”
Bên tai là tiếng rên dụ hoặc, trước mắt là cơ thể hoàn mỹ xinh đẹp. Hồ Điềm Điềm di chuyển lên xuống hai bầu ngực tròn cũng như hai con thỏ nhỏ nhảy tới nhảy lui, khiến người ta muốn đưa tay bắt lại. Hồ Du nghĩ vậy liền làm.
Từ từ ngồi dậy, để Hồ Điềm Điềm ngồi trên đùi mình, tiện cho mình ngậm lấy bầu ngực kia. Tay còn lại cũng vội bóp lấy bầu ngực còn lại, “”Ah…. Tiểu Du…. nữ nhi ngoan của ta…. ah… dùng sức bóp ta…. ah… thoải mái quá…. yêu gươi quá…. ah….”
Ở trên giường Hồ Điềm Điềm luôn to gan, cái này Hồ Du đã sớm biết, mặc kệ nói tục thế nào, Hồ Điềm Điềm cũng không sợ xấu hổ mà nói ra, nhín thấy vòng eo di chuyển nhanh hơn, Hồ Du cũng động đậy ngón tay theo.
Mỗi khi Hồ Điềm Điềm dùng sức ngồi xuống, Hồ Du lại phối hợp dùng hai ngón tay đâm lên, tiến thẳng đến tâm. Khi Hồ Điềm Điềm nâng mông lên, Hồ Du liền rút tay ra, đồng thời dùng sức ma sát vách thịt, tấn công mạnh mẽ khiến Điềm Điềm mềm nhũn, ra vào vài chục cái khiến nàng sắp tới.
“Ah…. Tiểu Du…. sâu quá…. ngươi vào sâu quá… ah…. ta yêu ngươi…. ta yêu ngươi….. ah…. tới rồi….. ah ah….” lên đỉnh xong, Hồ Điềm Điềm dùng sức ôm Hồ Du, đồng thời đem nhiệt dịch nóng bỏng cho nàng, giường ướt nhẹp, đùi và tay của Hồ Du dính đầy mật dịch.
Cúi đầu nhìn người trong ngực không ngừng run rẩy, Hồ Du cảm thấy lúc này thật hạnh phúc. Vì cảnh tượng này, mấy ngàn năm qua nàng chưa từng nghĩ đến, “Tiểu Du… cảm ơn ngươi… ngươi thật giỏi…” âm thanh mảnh mai khàn khàn chứng minh cuộc giao hoan vừa rồi thật nồng cháy.
“Không đúng…. là ta nên cảm ơn. Mẫu tôn, cảm ơn ngươi chấp nhận yêu ta, cảm ơn ngươi yêu ta như vậy.”
“Ah…. được rồi, chúng ta đừng nói nhiều nữa, cảm ơn tới lui hoài cũng chán. Thời gian không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi sớm đi, ngươi…. cũng nên lấy tay ra đi?”
“Ha ha…. mẫu tôn, chỗ này còn ướt mà, không phải ngươi phạt Du nhi hầu hạ ngươi cả đêm sao?”
“Tiểu sắc quỷ ngươi…. ta chỉ nói vậy thôi…. ngươi….. ah…..”
“Mẫu tôn…. nhưng ta không nghĩ ngươi chỉ nói vậy thôi.”
Tẩm cung sáng rực một đêm không tắt, cả đêm, trong phòng chỉ toàn tiếng rên ri khiến người nghe xấu hổ đỏ mặt.
“Ah…. Tiểu Du…. ah ah…. dừng….lại đi….. ah…. ta mệt….. ah…..”
Tác giả có lời muốn nói: Đệt! Ta thật sự muốn đổi cách nói khác, nhưng tại sao mỗi lần viết mấy đoạn nhạy cảm, lại phải viết mấy câu kiểu “các ngươi hiểu mà!” trong phần tóm tắt chứ! Thần linh ơi, lần sau ta nhất định phải đổi, thật là quá tà ác.
Khụ khụ… Mặc dù không ai tặng hoa cho ta, nhưng ta vẫn muốn xin hoa nha~ 0 0
P/S: Còn một điều nữa, thông báo với mọi người, dạo này JJ rất là lag, cực kỳ lag luôn, hôm qua cả ngày ta không thể vào JJ, thế nên hôm nay mới đăng chương mới… Thật là buồn chết đi được.