“Mọi người hy vọng con gái trở thành loại người vong nghĩa bội tín sao?”
Úc Nghiễn oai phong lẫm liệt đọc to lời thoại nhân vật chính.
Bởi vì thực tế quá không kỳ cục, tự dưng tôi bật cười.
“Cứ như vậy, chị cuối cùng đã khiến bọn họ ngậm miệng.”
“Ha ha, thật vất vả cho chị rồi.”
Bởi vì phong ba sự kiện lần này, trong nhà Úc Nghiễn cũng rối loạn. Vốn cũng không phải là hôn nhân khá được chấp nhận, bây giờ càng có áp lực bị yêu cầu ly hôn. Có điều dưới sự thuyết phục của Úc Nghiễn, chuyện này cuối cùng hoãn lại.
“Haizz, không có gì. Một năm mười tháng, cứ xem như đi lính là được.”
“Nghe câu này của chị, những anh em quân nhân kia chắc hẳn sẽ tức điên.”
Hơn nữa, tham gia quân ngũ chắc hẳn rất khác với ngồi tù. Hai bên tôi đều chưa từng đi.
“Như vậy rất tốt, chờ anh ta ra, anh ta sẽ có thêm một việc để nói.”
Úc Nghiễn bắt chước theo giọng điệu của thủ lĩnh, nói chính xác hơn là giọng điệu của vị trong phim truyền hình cổ trang kia.
“Ông đây là đàn ông đã từng đi lính, còn từng ngồi tù.”
“Không ai lại chạy đi ngồi tù chỉ để khoe khoang. Ý em là không biết anh ta sống thế nào ở trong đó.”
“Yên tâm đi, em nhìn tính tình của anh ta, trong tù có ai dám động tới anh ta à?”
“Cũng đúng.”
Úc Nghiễn kết thúc màn biểu diễn dõng dạc của nàng rồi ngồi xuống trước bàn ăn.
“Có điều chờ sau khi anh ta ra, chị vẫn sẽ ly hôn với anh ta.”
“Vì sao?” Tôi hơi kinh ngạc, có điều tôi cũng mơ hồ hiểu tâm tư của Úc Nghiễn.
“Tên kia trở thành như vậy, chuyện gì cũng hết lòng hết sức. Còn tiếp tục như vậy, nếu không phải ngồi tù thêm mấy lần thì một ngày nào đó bị bán đi cũng không biết. Haizz, tóm lại bị chị trói buộc lâu như vậy, cũng nên thả cho anh ta tự do. Hơn nữa…”
Chẳng biết lúc này mà trong tay Úc Nghiễn lại có thêm một chiếc hộp nhỏ nhắn tinh xảo.
Mở hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn.
“Đối tượng chị nên kết hôn thật sự đang ở đây.”
“Ai?”
“Trước đó không phải chị đã nói rồi sao? Muốn mang cho em chiếc nhẫn từ trong nhà.”
Tôi suy nghĩ một lát, giữa chúng tôi quả thực từng có loại đối thoại này.
“Mặc dù không phải mang tới từ trong nhà. Không dễ có được thứ này từ tay người khác.”
Tôi không nhịn được bật cười: “Thật không biết nên nói chị thế nào.”
“Chờ sau khi thủ lĩnh trở về, em lại từ từ cân nhắc là được. Muốn cân nhắc bao lâu cũng không sao.”
“Trước tiên không nói đáp án của em, về mặt pháp luật còn chưa cho chúng ta kết hôn đó.”
“Bây giờ không được, nhưng sau này nói không chừng có thể mà.”
“Cho dù nói thế nào, cũng phải chờ thủ lĩnh trở về đã.”
“Vậy thì chờ đi.” Úc Nghiễn keo tay tôi.
“Chúng ta cùng nhau chờ.”
Nhìn giấy viết thư trên bàn, tôi khẽ gật đầu.
Sau đó Úc Nghiễn dùng bút lông viết vài chữ cái to trên tờ giấy. Chữ nàng rất xinh đẹp, nhưng kể rõ nội dung lại là một chuyện khác. Cho dù nói sao, tám chữ này đều rất có phong cách của Úc Nghiễn.
“Thủ lĩnh, đã lâu không gặp, tôi là Ninh Hiên.
Xin tha thứ cho tôi tiếp tục dùng bí danh do Úc Nghiễn đặt để xưng hô với anh, dù sao đến bây giờ tôi vẫn không quen với tên của anh lắm. Có điều hai chữ “Khải Luân” thật sự rất thích hợp với anh, nhất là cách làm người của anh.
Không biết anh trải qua trong tù thế nào, mong mọi thứ bình an vô sự. Tôi và Úc Nghiễn sẽ mau chóng dành thời gian tới thăm anh, xin anh hãy chờ thêm tí nữa.
Về chuyện trước đó từng nhắc đến, tôi và Úc Nghiễn đã suy nghĩ, kết quả sau khi thảo luận là “bác bỏ”. Mặc dù Mèo Con – Siêu Sao Bóng Rổ không tham gia biểu quyết, nhưng tôi tin nó cũng rất mong anh trở về. Cho nên trước tiên xin anh đừng nhắc tới chuyện dọn ra ngoài. Chờ sau khi kết thúc thời hạn thi hành án của anh, tôi mong anh có thể trở về cái nhà này, cùng chúng tôi sinh sống. Điều kiện tiên quyết là anh không ngại tôi tiếp tục trú tạm.
Một chuyện khác muốn báo cáo cho anh, có liên quan tới xã hội bên ngoài. Tôi chưa chắc trong tù có cách nào biết được tin này không, có điều nếu như mọi thứ thuận lợi, lúc anh ra tù, xã hội của chúng ta cũng đã trở nên thân thiết hơn, mà tôi và Úc Nghiễn cũng có thể có lựa chọn khác.
Nói thật, đối với chuyện có cần kết hôn với Úc Nghiễn không, trong lòng tôi vẫn khá mê mang. Tôi tính từ từ suy nghĩ chuyện này, bởi vì Úc Nghiễn nói nàng sẽ chờ tôi.
Giống như chúng tôi cũng đang chờ anh.
Chúc mạnh khỏe. Ninh Hiên tái bút.
Note: Tin nhắn Úc Nghiễn để lại ở trang tiếp theo.”
“Bà đây chờ ly hôn với anh.”
Nhìn tám chữ cái to bằng cái đấu, người đàn ông trong tù mỉm cười.