Nguyên ngày hôm nay Điền Tú Chân cứ nghĩ về bộ phim mà Đàm Trung giới thiệu hôm kia, cô mở trailer lên coi thử, một số cảnh trong phim làm cô như bị kiến cắn khắp người, cuối cùng, cô chịu thua. Gọi điện cho Cổ Tịnh:
“Tối nay đi coi phim cùng chị nha?”
“Chị lại gặp chuyện buồn gì à?”
“Ờ, à, thì lâu lâu muốn xả stress, đi nha, chị cho tài xế qua rước em.”
“Sao cũng được.”
Tối đó trước cổng rạp chiếu phim, Điền Tú Chân mặc bộ đầm liền thân vải ren màu nâu, đầm cổ tròn cột nơ phía trước vừa đủ lộ ra chiếc cổ thon dài quyến rũ, phía ngoài khoác lên áo khoác vest màu kem khổ dài đến gối, chân cô mang đôi boot cổ cao màu nâu, phảng phất một ít hương thơm mộc lan cuốn hút từ nước hoa.
Điền Tú Chân bước xuống xe, nay cô mặc áo len cổ cao màu đen, quần ống ôm đen và cả đôi boot cổ thấp cũng màu đen, bên ngoài khoác áo vest gió màu xám dáng dài đến chân, tóc cô dài hơn vai một tí và có màu đen óng, vì đã được uốn từ lâu về trước nên hiện tại chỉ còn độ cong vừa phải, cô đeo mắt kính chữ nhật gọng vàng, toát ra khí chất lạnh lùng nhưng soái khí, một vẻ đẹp hấp dẫn ánh nhìn, nhưng lại khó gần.
Khi hai cặp mắt nhìn nhau, cả hai đều không rời mắt khỏi nhau được. Cổ Tịnh tiến đến bên Điền Tú Chân, mỉm cười đón lấy ly nước ngọt và bắp rang trên tay cô ấy, với chiều cao 1.75 mét, ngay cả khi Điền Tú Chân mang giầy cao gót cũng thấp hơn cô một tí.
Điền Tú Chân vui vẻ quàng lấy cánh tay của Cổ Tịnh, cùng xếp hàng chờ soát vé.
Vì tính chất của bộ phim, xung quanh hai người có khá nhiều cặp nữ đang nắm tay xếp hàng chung. Tuy nhiên, dáng vẻ của hai người rất bắt mắt và đẹp đôi, không chỉ thế họ còn rất xinh đẹp với thân hình cực chuẩn, vậy nên họ đã thu hút ánh nhìn của không ít người, thậm chí có người còn tưởng họ là hot face bèn lén lút chụp hình hai người để quăng cho nhóm bạn.
Trong lúc xếp hàng, Điền Tú Chân phát hiện phía trước hàng ngũ có dáng người quen thuộc, nhìn kỹ hơn, khốn thật, đó là Đàm Trung cùng vài người thân tín của cô, và còn có cả thư ký.
Cô như chết đứng tại chỗ, mới hôm kia cô còn nghênh mặt lên với Đàm Trung rằng chẳng bao giờ cô xem phim thể loại này, không được, không thể cho mọi người phát hiện hành tung của mình được. Nghĩ thế, cô lấy khẩu trang, kính râm ra nguỵ trang, rồi núp núp sau lưng Cổ Tịnh.
“Sếp, sếp cũng đến coi phim à, thật bất ngờ!” – Một tiếng chào hỏi với âm lượng phát loa từ phía sau vang lên.
Điền Tú Chân ngoảnh mặt lại, cả đám nhân viên phía trên cũng ngoảnh mặt lại, Điền Tú Chân đơ người ra, trong lòng cô đang muốn đâm đứa nhân viên nông cạn này một trăm nhát, thằng này mới vô công ty hay gì?
Cô đành tháo khẩu trang ra, cười nhạt, cô nghĩ, chỉ cần mình không ngại ngùng, thì ngại ngùng sẽ là của người khác.
Đám nhân viên phía trên lần lượt bỏ hàng đang xếp, bước về phía Điền Tú Chân. Điền Tú Chân nhanh chóng bỏ tay đang khoác trên người Cổ Tịnh xuống, mà không để ý hành động này khiến Cổ Tịnh có chút không vui.
Một loạt người lần lượt chào sếp và không quên lướt nhìn người phụ nữ mang vẻ đẹp băng giá đứng kế bên, Điền Tú Chân làm mặt nghiêm nghị, gật đầu chào lại.
Thư ký nhìn chằm chằm vào Cổ Tịnh, phải chăng đây chính là người phụ nữ làm sếp mình tâm thần phân liệt? Cô và mọi ngươi bèn tò mò nhìn sang Đàm Trung. Đàm Trung cau mày lắc đầu, như kiểu muốn sống thì ngậm mồm lại.
Vậy mà một trong những người thân tính của Điền Tú Chân vẫn muốn làm chiến sĩ cảm tử:
“Sếp dẫn bạn gái đi coi phim à?”
Câu hỏi vừa dứt, 6 cặp mắt nhìn anh, gật đầu thể hiện sự thán phục và thương tiếc trước sự hi sinh của anh.
“Em hay nghe trong nhóm nói sếp bị tâm thần phân liệt bởi…” – Chưa nói xong, người chiến sĩ đã nhanh chóng bị đồng đội kéo ra sau để diệt khẩu.
Mùi khét từ ngọn lửa ác quỷ gần như bao bộc cả đội, không khí trở nên rùng rợn:
“Gái thẳng không đi xem phim này được à? Bộ team của tôi đều cong?” – Điền Tú Chân nói bằng con mắt hình viên đạn, tay cô khoanh trước ngực để thể hiện sự lãnh cảm – “Trung, xem ra cuối năm mọi người công việc rãnh rõi đến nổi cả bọn rũ nhau đi xem phim nhỉ? Ngày mai nộp ngay kế hoạch 3 năm liên tiếp cho tôi!”
“Sếp, sếp nghe em giải thích, tại vì vài hôm nữa mọi người về quê đón tết nên mới hội tụ cuối năm đó mà, ha ha, hi hi… chứ tụi em còn cả khối công việc chưa xong, ngày mai tụi em đã rũ nhau tăng ca thâu đêm…”
“Đúng vậy sếp.” – Thư ký hỗ trợ chữa cháy- “Tại vì hai diễn viên chính bộ phim này toàn là sao nổi tiếng quốc tế, nên ai cũng đi coi, tụi em trai thẳng gái thẳng cũng phải đi xem cho bằng được.”
Nghe thế, cả hội gật đầu lia lịa như cái máy.
Trong lúc nguyên team kiếm đủ mọi cách cứu vớt bản thân trước nữ sếp ma đầu, thì từ “gái thẳng” liên tục lặp đi lặp lại trong đầu óc Cổ Tịnh. Nổi thất vọng đang âm thầm thao túng cảm xúc của cô. Vẻ mặt cô toát ra mùi băng giá, như ko có cảm tình với cả thế giới.
Đúng đấy, gái thẳng là vậy mà, họ sẽ không ngại các đụng chạm thân mật, bởi vì họ không có cảm giác. Họ đâu biết cái chạm của họ đang phóng điện cho người bị cong đâu. Đôi khi họ quyến rũ người khác nhưng không tự hiểu.
Ủa, vậy là mình bị cong thật ư? – Cổ Tịnh rối bời tâm trí về những suy nghĩ liên tục tự xuất hiện trong trí óc mình.
Vào rạp chiếu phim, ghế của Cổ Tịnh và Điền Tú Chân là cặp ghế couple ngay chính giữa hàng cuối cùng. Cô yên tâm vì có thể cách xa tụi nhân viên thân tín. Nhưng cô lại bắt đầu cảm nhận được không khí se lạnh của người phụ nữ kế bên, mặt cô ấy đang đen xì. Điền Tú Chân rất dễ phát hiện sự thay đổi cảm xúc dù nhỏ nhặt nhất của cô ấy.
Phim chiếu đến cao trào, khi hai nhân vật nữ chính bỏ lại sau lưng tất cả lý trí và ánh nhìn xã hội, họ hôn nhau một cách mãnh liệt, cúc áo của họ đang dần cởi ra, tay người này đang đặt lên giữa đùi người kia…
Điền Tú Chân mặt đỏ bừng lên, cảm giác rất khó tả, cô cứ nghĩ đến khuôn mặt của Cổ Tịnh, từng nụ cười từng cử chỉ, và cả các đường nét trên cơ thể của cô ấy. Nếu so sánh, cô nghĩ Cổ Tịnh tuyệt vời hơn người nữ chính trong phim, dù cô chưa được chiêm ngưỡng hoàn toàn cơ thể cô ấy, do đa phần Cổ Tịnh ăn mặc khá kín đáo. Người cô nóng nực, cô nắm chặt tay Cổ Tịnh theo phản xạ tự nhiên rồi kê đầu vào vai cô ấy, hơi thở của cô nặng nề thấy rõ, tuy nhiên, khi ngước nhìn Cổ Tịnh, gương mặt với gọng kính hình chữ nhật của cô ấy vẫn lạnh lùng vô cảm như mọi ngày.
Có lẽ, gái thẳng sẽ không có suy nghĩ gì sâu xa khi gặp cảnh tượng này nhỉ? Điền Tú Chân tự nhũ, cô hơi buồn.
Riêng Cổ Tịnh, chỉ có trời mới biết được cô đã gồng như thế nào, phải là người có kinh nghiệm tê liệt cảm xúc lâu năm trên gương mặt như cô mới giữ được phong thái ghét cả thế giới đó. Vì nhịp tim cô đang đập kiểu động đất từ cái nắm tay năm ngón xen kẽ nhau và hơi thở khêu gợi của Điền Tú Chân trước cảnh nóng của phim, cô gần như nghĩ rằng mình là nhân vật nữ công trong phim, và Điền Tú Chân là nàng thụ yếu đuối của cô. Cô chỉ muốn chiếm dụng ngay người này.
Không! Cô phải kiềm chế, vì Điền Tú Chân nói rồi, cô ấy là gái thẳng, nếu vì sự nhất thời mất khống chế của mình mà đánh mất mối quan hệ mập mờ hiện tại là điều cô không bao giờ mong muốn.
Kết thúc bộ phim, trong khi cả hội Đàm Trung vui vẻ bàn luận về kịch bản, lối diễn xuất cũng như vẻ đẹp mỹ miều của hai người nữ diễn viên, thì Điền Tú Chân và Cổ Tịnh hậm hực bước ra, khí áp hai người như bảo giật cấp 15 đang tiến vào đất liền. Cả hội tản ra hàng trăm dậm để bảo toàn tính mạng.
***
Tác giả có điều muốn nói : Cẩn thận nha, chương sau bắt đầu 18+ rồi đấy.