Chỉ còn một tuần nữa tết đến, theo truyền thống hàng năm của tập đoàn Đỉnh Phong sẽ có một buổi tiệc tất niên hoành tráng thể hiện thế mạnh tập đoàn, ngoài sự tham gia của toàn thể nhân viên, còn có rất nhiều khách mời quan trọng, và cả những người đứng đầu trong các lĩnh vực, bộ ngành liên quan.
Sau đêm đó Điền Tú Chân chưa gặp lại Cổ Tịnh, cả hai cũng không ai chủ động nhắc lại, và cũng chưa lên tiếng xác nhận quan hệ giữa họ là gì.
Điền Tú Chân gọi điện cho Cổ Tịnh, yêu cầu cô ấy bù đắp cho mình vì hành vi kích động đêm đó bằng cách tham gia buổi tất niên của tập đoàn dưới tư cách partner buổi tiệc với cô.
Tháng trước khi cô đi công tác tại Pháp, trong một lần tham gia fashion show, cô đã bị thu hút bởi hai bộ đầm dạ hội được thiết kế cực kỳ hoàn mỹ, lúc đó cô đã không do dự mà mua cho bằng được. Cô muốn chiếc đầm tuyệt vời này được mặc lên người Cổ Tịnh, cùng cô bước đi trong ánh hào quang.
Hiển nhiên là, Cổ Tịnh không thể khước từ Điền Tú Chân, Cổ Tịnh kết thúc công việc và quay về thành Moon ngay trưa ngày tất niên, cô được thư ký của Điền Tú Chân rước đi phòng tạo mẫu cá nhân để trang điểm trước khi buổi tiệc bắt đầu.
Tối đến, Điền Tú Chân mặc bộ đầm dạ hội màu trắng đuôi cá hở vai, lộ rõ xương quai xanh vốn dĩ gợi cảm của cô cùng chiếc cổ cao thon gọn. Tuy ốm, nhưng vòng ngực của cô lại rất đầy đặn với đường khe ngực sâu, chưa nói đến vòng eo 60 vừa đúng tỷ lệ chiều cao 1.7 mét cùng cặp mông quyến rũ, phía sau hở nửa lưng lộ rõ đường nét khe lưng. Phong cách trang điểm sắc sảo, đôi mắt phượng cuốn hút, cô trở thành tiêu điểm của toàn bữa tiệc. Người nữ lãnh đạo tự tin, khí chất, quyền uy và không bao giờ trinh phục được.
Tay cô đang cầm ly rượu vang trắng trò chuyện hết người này đến người nọ trong khi, mắt cô vẫn luôn thỉnh thoảng ngước nhìn cổng chính, chờ đợi người cô gái trong tim cô.
Trước khi bữa tiệc bắt đầu, cánh cửa cổng tiệc dần hé mở cho vị khách mời cuối cùng, sở dĩ đến trễ như vậy là vì, Cổ Tịnh chưa bao giờ ăn mặc như thế, cô đã phải đấu tranh tư tưởng rất lâu mới dám bước vào trong sảnh tiệc.
Chiếc đầm dạ hội đuôi cá màu đen của Cổ Tịnh được thế kế tương tự như của Điền Tú Chân, tuy nhiên chiếc áo này có cổ ôm tròn, phần khoản hở từ cổ đến ngực có mãng vải lưới đen che lại, trông kín đáo hơn nhưng lại đủ mập mờ vẽ gợi cảm. Mãng lưới lộ rõ xương cánh bướm trên lưng với đường cơ săn chắc, phía trước là xương quai xanh cùng khe ngực thoát ẩn thoát hiện. Độ ôm sát của chiếc đầm tâng bốc lên sự săn chắc của vòng eo và cơ bụng, số đo ba vòng của cô hoàn mỹ đến mắt thường thấy rõ. Thợ trang điểm rất hay khi sử dụng tông khối nâu cho cô, khiến cô ngập tràn vẽ bí ẩn, thanh cao, thoát tục.
Cô bất chợt trở thành tiêu điểm thứ hai khi vừa bước vào trong sảnh. Hàng nghìn ánh mắt hướng về cô, trong đó có cả những người đàn ông đang chuẩn bị tiến về phía trước để làm quen và nghênh đón.
“Tôi xin phép!” – Một giọng nữ lịch sự nhưng đủ thể hiện quyền lực cất lên, ngăn cản bước chân của những người đàn ông chặn đường cô.
Điền Tú Chân tiến đến bên cạnh Cổ Tịnh, đưa cánh tay để cho cô ấy quàng vào, Cổ Tịnh ngoan ngoãn làm theo.
“Cô ấy là người khách mời quan trọng của tôi đêm nay, và duy nhất!” – Cô mỉm cười nói với mọi người, rồi dắt Cổ Tịnh bước theo đường thảm đỏ tiến thẳng lên bàn tiệc chủ tịch dưới ánh đèn chiếu của sân khấu, hình ảnh hai người đẹp đôi đến xao xuyến lòng người, Điền Tú Chân nhích ghế ngồi ngay cạnh vị trí mình, mời Cổ Tịnh ngồi vào, trong rất chu đáo và tỉ mỉ, mặc cho bao ánh nhìn tò mò và lời bàn tán.
Ngước nhìn Cổ Tịnh, Điền Tú Chân cũng như bao người, cô kinh ngạch và mê muội, cam nguyện chìm đấm trước vẻ đẹp của cô ấy.
Cô ấy sẽ không bao giờ thuộc về người khác!
Cô ấy chỉ có thể là của riêng mình, bằng mọi giá, cô tự hứa!
Điền Tú Chân chỉ là chưa biết, cô đang dần tự nộp mình vào miệng sói.
***
Sau khi Chủ tịch tập đoàn phát ngôn, CEO cũng được mời lên sân khấu để tuyên bố kế hoạch năm sau. Giọng của Điền Tú Chân dứt khoác, dõng dạc, thần khí mạnh mẽ đủ chấn áp mọi ngóc ngách sảnh tiệc, xung quanh cô như phát ra ánh sáng tràn ngập năng lượng, dẫn dắt tất cả cảm xúc của mọi người.
Lời nói của cô vừa dứt, toàn thể nhân viên và khách mời vỗ tay nhiệt liệt, mang lại sự khích lệ và cộng hưởng mãnh liệt tới từng người nhân viên.
Dáng vẻ trên đài phát biểu của Điền Tú Chân khiến Cổ Tịnh có cảm giác bị trinh phục bởi người ngự tỷ này, phải chăng đó chính là một gương mặt khác của Điền Tú Chân, thần thái lôi cuốn và quyết đoán của người lãnh đạo được cô thể hiện hoàn hảo trong ánh mắt tự tin và cương quyết. Vậy mà, nửa năm qua khi trước mặt mình, cô ấy luôn mềm mại, nhẫn nại, chủ động, bao dung, thậm chí còn biết nhõng nhẻo, yếu đuối.
Dường như tất cả sự dịu dàng ấy chỉ dành riêng cho mình, Cổ Tịnh cảm động vô cùng, cô cảm thấy, cô yêu cô ấy hơn cô nghĩ.
Ngay tại phút giây này, cô chỉ muốn ôm ấp người phụ nữ trên khán đài đó vào lòng, “ức hiếp” cô ấy triệt để.
Sau các nghi thức trao giải và tri ân khách hàng, bữa tiệc bước vào giai đoạn tự do giải trí, một số người sẽ khiêu vũ dưới hoà tấu du dương của ban nhạc, số khác sẽ ngồi tụm năm tụm bảy để trò chuyện với nhau và ăn buffet tối, số ít còn lại tiếp tục giao lưu tạo mối quan hệ đối tác, và Điền Tú Chân là một trong những người đó. Thân là CEO tập đoàn, cô phải tiếp rất nhiều vị khách quan trọng tại bữa tiệc, cô uống hết ly rượu này đến ly rượu khác. Những người thân tín của cô cũng không ngoại lệ, họ cũng tản ra khắp nơi để đỡ rượu bớt cho sếp mình, đặc biệt là Đàm Trung, anh đã nôn hết mười chập.
Ánh mắt của Cổ Tịnh chưa bao giờ rời khỏi Điền Tú Chân, có rất nhiều khách mời là người ngoại quốc nên sẽ có hành động thân mật theo lễ nghi quốc tế, hết lần này đến lần khác, không phải vai, lưng của Điền Tú Chân bị tay người khác đặt lên, thì sẽ là tay Điền Tú Chân đặt lên người khác, mặc dù hành động này chỉ xảy ra với người cùng giới.
Mắc gì phải làm vậy? Cổ tịnh hơi giận, bộ uống chút rượu xong là không cần giữ khoảng cách à? Ba cái rượu đó có gì đâu mà ghê gớm, tất cả chỉ là ngụy biện!
Cổ Tịnh cảm nhận được nàng công chúa của mình đang càng ngày càng không coi mình ra gì, tại lần mời rượu tiếp theo của nhà đầu tư dự án, Cổ Tịnh đã đến cạnh cô, giành lấy ly rượu trên tay cô, môi cô đặt ngay lên dấu son động trên ly rượu vang của Điền Tú Chân rồi một hơi uống hết. Thấy vẻ mặt lạnh lùng của Cổ Tịnh, nhà đầu tư cũng tự biết lui bước. Cứ thế, tất cả những người kế tiếp đến xã giao đều được Cổ Tịnh uống thay và thầm đuổi khéo bằng gương mặt đám tang của mình.
“Đúng là người partner chu đáo!” – Một người phụ nữ mặc vest chững chạc và ngự tỷ không kém tiến đến bên cạnh Điền Tú Chân, nhìn Cổ Tịnh khẽ chào hỏi và quay sang mỉm cười với Điền Tú Chân – “Nàng CEO Đỉnh Phong, có nể mặt mà khiêu vũ một bài với chị không?”
Điền Tú Chân cười đơ, thật khó để khước từ người này vì cô ta hiện là chủ tịch tập đoàn Win, đối tác chiến lược quan trọng của Đỉnh Phong, và cũng là người phụ nữ có lối sống phóng khoán, là nữ hoàng trong mộng của cả nam lẫn nữ. Không thể làm mích lòng, Điền Tú Chân đành đặt tay lên bàn tay xoè ra chờ đợi của chủ tịch Win.
Cổ Tịnh cau mày khi thấy hành động của Điền Tú Chân, rất giận, tuy cô biết rõ những cuộc xã giao này chỉ là nghi lễ bình thường của buổi tiệc. Nhưng cô không quan tâm, cô bất chợt ôm eo của Điền Tú Chân kéo sát về phía mình và nói với chủ tịch Win:
“Tú Chân cảm thấy không được khoẻ, nếu cô muốn khiêu vũ, tôi có thể thay cô ấy!”
Lần đầu tiên nghe được một chất giọng trầm ngâm vô cảm như vậy khiến chủ tịch Win rất bất ngờ, ánh mắt Cổ Tịnh toát ra sát khí ngộp ngạt khiến cô ta bất chợt lạnh gáy. Chưa hết, Cổ Tịnh đã chường người sang cô ta, miệng Cổ Tịnh kề sát bên tai cô, nói bằng giọng rất nhỏ nhưng nồng nặc vị máu lửa:
“Nếu cô không muốn bị tôi lột xác giữa sảnh lớn.”
Chủ tịch Win nổi da gà trước chất giọng ma lực đó, cô đã hiểu rõ vấn đề chủ quyền, bản thân cô là người lõi lạc, nên cô tự biết rút lui, sau khi uống ly rượu với Cổ Tịnh để tỏ ý thán phục.
Hơn 10 giờ tối, khi những khách hàng quan trọng đã về hết, sảnh khiêu vũ chỉ còn lại vài quản lý cấp cao của Tập đoàn. Điền chủ tịch nhìn cánh tay ôm eo nhau của Điền Tú Chân và Cổ Tịnh mà tỏ vẽ khó chịu, ông ta bỏ về mà không nói một lời.
Đến lúc này, Cổ Tịnh vì đỡ rượu quá nhiều cho Điền Tú Chân nên đã có chút lâng lâng, thật ra tửu lượng của cô không tốt, cô hầu như không uống loại thức uống có cồn ảnh hưởng đến tâm trí đó, cô chỉ muốn về ngay. Nhưng không hay là, Điền Tú Chân còn phải đi tăng hai với đội ngũ thân tín của cô, đó cũng là lúc cô quăng hàng xấp tiền thưởng thêm cho mọi người, cô không bao giờ ngược đãi hạ cấp.
Cổ Tịnh không yên tâm, nhất quyết đi theo.
***
Tác giả có lời gởi gắm:
Cổ Tịnh: tất cả những hành động đêm nay của chị, sẽ phải trả giá trên giường của em.
Điền Tú Chân: !!!