Tại quán bar được Điền Tú Chân bao sân sẵn, mọi người thay bỏ hết trang phục chỉnh chu của tiệc tất niên thành áo quần thoải mái nhất. Không khí càng cao trào hơn khi Điền Tú Chân phát những cọc tiền thưởng dầy để trả ơn cho công sức của họ. Sau đó, họ sẽ quẫy hết mình để xã áp lực suốt một năm qua.
Lúc này mọi người đang phấn khích trước điệu múa cột của một người dancer nữ trên sân khấu. Điền Tú Chân ngồi trên sofa tại vị trí hàng đầu của trung tâm sảnh, vừa chiêm ngưỡng, vừa nhâm nhi ly rượu trên tay, Cổ Tịnh ngồi cạnh cô và bắt đầu lên cơn say, thấy ánh mắt của Điền Tú Chân không rời khỏi người nữ múa cột trên sân khấu, Cổ Tịnh khó chịu hơn bao giờ hết, cô bèn cất lời với giọng giận dõi:
“Điệu nhảy đó có gì ghê gớm mà chị nhìn dữ vậy? Em cũng làm được!”
Dứt lời, Cổ Tịnh phóng thẳng lên sân khấu đuổi dancer sang một bên, trên người Cổ Tịnh chỉ đơn giản mặc chiếc áo thun trắng, quần thể thao màu xám và giầy bata. Hai tay cô nắm lấy cây cột sắt rồi từ từ xoay người đu lên cao, sau đó là điệu bước vòng tròn giữa không trung, rồi một tay cô giữ cây cột để ngã thẳng 180 độ, liên tục sau đó là những động tác nhào lộn.
Toàn những động tác khó mà dancer múa cột phải tập lâu năm. Cổ Tịnh ơi, em còn tài năng gì mà chị chưa được biết đến, chị chết mất, nguyên người của Điền Tú Chân nóng bừng lên, cô đang rạo rực.
Bất chợt, Điền Tú Chân nhận thấy tất cả thân tín đang nhìn Cổ Tịnh với miệng chữ O cùng ánh mắt nhiều cảm xúc, nhất là khi động tác của Cổ Tịnh càng ngày càng uyển chuyển, như con sói hoang dã đang thốt ra lời mời gọi.
“What the f*ck!” – Mang theo hơi rượu trong người, Điền Tú Chân giật lấy micro ra lệnh – “Tất cả tự nhắm mắt lại hoặc chọt thủng mắt mình.”
Các thân tín đang phấn khích chợt rùng mình, toàn thể lăm rắp quay lưng lại. Lúc này Cổ Tịnh đang chúi ngược người, áo thun trắng của Cổ Tịnh lật ngược xuống dưới lộ rõ cơ bụng số 11 và áo ngực thể thao bên trong. Điền Tú Chân cảm thấy báu vật của mình đã bị soi mói trước bàn dân thiên hạ, cô hoảng hốt phóng lên sân khấu, lấy áo khoác của mình choàng lên người Cổ Tịnh, bắt cô xuống ngay và lôi cô về nhà, cô phải dạy dỗ lại con người này!
Trong nhóm trò chuyện của đội ngũ thân tín lúc này:
[Vợ sếp quá ngon!]
[Đã bảo cô ấy là bạn gái sếp mà mọi người không tin, còn giết em diệt khẩu.]
[Hai người đó ai nằm trên ai nằm dưới vậy?]
[Sếp mình nữ quyền chắc chắn nằm trên.]
[Hay mình mở cuộc cá độ đi, đội thua sẽ bao đội thắng một chầu.]
[Anh Trung sẽ phụ trách moi mốc kết quả.]
Đàm Trung: [Đừng tag tên anh, anh không muốn chết trẻ, mục tiêu của anh là 100 tuổi.]
Trong nhóm có 42 người. 40 người mua sếp nằm trên, thư ký và Đàm Trung mua sếp nằm dưới.
***
Trên đường, hai người đều không nói gì cho đến khi về đến quán cà phê Tịnh, Cổ Tịnh xuống xe tiến thẳng một mạch lên phòng ngủ tầng một. Cả hai như đều đang giận nhau vì một số hình ảnh đêm nay, họ chia nhau đi tắm gội ở hai tầng khác nhau.
Khi Điền Tú Chân đứng trước cửa phòng ngủ với mái tóc mới sấy ráo, cô đã thấy Cổ Tịnh đang ngồi trên ghế sofa, đồ ngủ cô đang mặc là áo ba lỗ và quần thun dài, tuy đơn giản nhưng đủ lộ rõ từng đường nét cơ thể. Cô đang khoanh tay trước ngực, chân gác vào nhau tỏ thái độ xa cách và nói:
“Mỗi lần chị giao tiếp với khách đều phải ôm vai sờ lưng như vậy à?”
“…” – Điền Tú Chân không biết giải thích ra sao, đúng ra khi nãy cô còn ghen tuông với hành động múa cột của Cổ Tịnh, vậy mà lúc này, Cổ Tịnh lại là người bắt bẻ mình trước, ánh mắt Cổ Tịnh lạnh ngắt khiến cô cảm thấy bản thân như vừa làm chuyện gì sai trái.
Mà đúng thật là những hành động đêm nay trên sảnh tiệc đều do cô cố ý làm thế, vì cô muốn biết cảm nghĩ của Cổ Tịnh, muốn biết mình có thật sự mang lại thêm nhiều cảm xúc khác cho cô ấy không.
“Chị về đi, tối lắm rồi.” – Cổ Tịnh lạnh nhạt nói tiếp.
Điền Tú Chân lủi thủi bước vào trong phòng với tâm trạng vui mừng khó tả. Vì cô biết Cổ Tịnh đang hờn dỗi, cô ấy đang ghen, cô vui khi sói con mặt lạnh cuối cùng đã biết ghen tuông rồi.
Cô tiến đến trước mặt Cổ Tịnh, ngồi bệt xuống thảm trải sofa, hai tay cô nắm lấy cánh tay đang khoanh tròn của Cổ Tịnh và kéo bàn tay ấy đặt lên hai bên gò má của mình, cô ngước đầu nhìn vào mắt Cổ Tịnh và nói:
“Đừng giận chị nữa, chị hứa sẽ không nhìn và đụng vào bất cứ ai, ngoài em!”
Đôi mắt phượng của Điền Tú Chân đang nhìn thẳng vào đôi mắt sâu của Cổ Tịnh một cách chân thành, mái tóc của cô chỉ vừa mới sấy ráo, vài giọt nước từ sợi tóc rơi trên chiếc cổ thon dài men theo đường gân chảy thẳng xuống khe ngực, khiến làn da trắng nỏn trở nên ẩm ướt và gợi cảm, dòng máu trên từng sợi huyết quản của Cổ Tịnh bắt đầu sôi sục.
Cô đỡ Điền Tú Chân ngồi vào đùi mình, đôi môi bóng lưỡng của Điền Tú Chân như nhụy hoa ngọt ngào, không kìm chế được nữa, Cổ Tịnh lập tức chạm môi vào để gặt hái ngay nhụy hoa ấy, lòng chiếm hữu của cô chưa bao giờ mãnh liệt như lúc này, lưỡi cô từ nhẹ nhàng thăm dò, cẩn thận an ủi đến tấn công quyết liệt, chiếc đầm ngủ màu đen của Điền Tú Chân bị vén lên, tay Cổ Tịnh đặt ngay lên chỗ mềm mại ấy. Điền Tú Chân phối hợp và đáp trả lại bằng chiếc lưỡi uyển chuyển của mình. Cả hai quấn quýt lấy nhau và gần như hôn đến hơi thở cuối cùng mới chịu buông ra, họ cùng thở hổn hễnh để lấy lại bình tĩnh. Tuy nhiên, nhịp thở ấy chỉ càng gia tăng thêm dục vọng.
Không chờ Điền Tú Chân suy nghĩ, một tay Cổ Tịnh ôm lấy eo Điền Tú Chân nâng lên cao, một tay đỡ lấy mông cô bế cô đặt lên giường, Điền Tú Chân ngỡ ngàng trước sức mạnh của Cổ Tịnh, chiếc váy ngủ ren sexy tưởng chừng như thứ phòng thủ cuối cùng cũng dễ dàng bị Cổ Tinh quăng thẳng xuống giường.
“Khoan!” – Điền Tú Chân hô lên, có gì đó sai sai?
Tuy có hơi rượu trong người nhưng Cổ Tịnh không đến nổi mất hết lý trí, cô ngưng tay lại, hỏi:
“Chị… không muốn à?” – Cổ Tịnh sẽ không bao giờ gượng ép cô ấy, với cô, không ai được tổn hại Điền Tú Chân, bản thân mình càng không được.
“Không… không phải… chỉ là… chỉ là chị là chị đấy, lớn hơn em đó, chị phải NẰM TRÊN!” – Điền Tú Chân thẹn thùng hô to, cô vốn kiêu hãnh mà, cô không thể chịu thua được, mới khi nãy ngồi trên xe, cô còn nghĩ tới chục kiểu nằm trên nữa, tối nay chắc chắn là lần đầu tiên của cả hai, cô phải là người chủ đạo, như việc thống trị tập đoàn của mình…
Nghe Điền Tú Chân trả lời như thế, Cổ Tịnh yên tâm rồi, cô ấy càng ngạo mạn càng kích thích dây thần kinh tình dục của cô, cô ghé miệng bên tai Điền Tú Chân, khẽ phát ra giọng đầy từ tính:
“Tư thế trên dưới không quyết định bởi tuổi tác, mà là bản lĩnh…”
Nói xong, Cổ Tịnh hôn lên vành tai Điền Tú Chân, thổi hơi nhẹ vào lỗ tai cô, lưỡi cô bắt đầu chạm lên dái tai và gặm lấy, luồng điện giật lan toả khắp người Điền Tú Chân mang theo sự nôn nao khó tả.
Hai tay Điền Tú Chân bị Cổ Tịnh ghì chặt lên đỉnh đầu, Cổ Tịnh bắt đầu hôn lên trán cô, mắt cô, hôn lên chiếc cổ, lên xương quai xanh…
Hôn lên trên quả đồi có trái cherry đỏ ẩn, mím nhẹ đôi môi nơi hồng đỏ, ngón tay liên tục vuốt ve bên còn lại.
Cuối cùng, Cổ Tịnh cũng tiến đến vườn hoa có quả táo cấm kỵ.
Điền Tú Chân bị kích thích toàn thân, cảm xúc dâng trào, vừa khát khao vừa hoang mang, trên người cô không miếng vải che thân khiến cô càng cảm thấy xấu hổ khi cơ thể bị trần trụi trước ánh đèn vàng ấm của phòng ngủ, trước mặt người cô gái cô yêu.
“Sói con, em sẽ chịu trách nhiệm với chị chứ?” – Điền Tú Chân khẽ hỏi.
Dù cho Điền Tú Chân nữ cường ra sao, trước mặt người mình yêu cô vẫn mềm yếu như bao người khác, vẫn cần lời hứa hẹn, vẫn cần sự khẳng định về danh phận.
“Bằng cả mạng sống của em, suốt đời.” – Cổ Tịnh thành khẩn trả lời, rồi lại hôn lên môi cô ấy – “Làm bạn gái em nhé?”
Cổ Tịnh biết, việc này đối với cả hai là quan trọng biết dường nào, họ đều là những người không dễ dàng chấp nhận tình cảm của người khác, một khi đã xuất hiện người khiến trái tim họ run động, họ sẽ mãi mãi chỉ thuộc về nhau.
Nghe thế, Điền Tú Chân gật đầu mỉm cười, từ bối rối, ấp úng, chuyển biến thành tiếp nhận và dung nạp, cô nguyện trao thân cho người cô gái trước mặt mình, người mình đã dần yêu và ngày càng yêu.
Cổ Tịnh biết rõ đây là lần đầu tiên của cô ấy, và cũng biết rõ cấu tạo cơ thể của con người hơn ai hết. Vậy nên, sự mềm mỏng từng cử chỉ của cô làm xoa dịu hết mọi căng thẳng của Điền Tú Chân.
Khi ngón tay của Cổ Tịnh thâm nhập vào trong, Điền Tú Chân hơi giật nhẹ người, tay cô bíu chặt drap giường, khẽ phát ra tiếng kêu bằng hơi mũi, khóe mắt cô đỏ hoe, tim đập loạn xạ, hơi thở nặng trĩu.
Ừm… Cổ Tịnh thật sự ấm áp và tỉ mỉ quá mức tưởng tượng, Điền Tú Chân phát hiện là, nó không tệ như bao người hay kể về lần đầu của mình.
Y như làn nước tinh khiết và vắng lặng của mặt hồ đang lênh bênh chiếc thuyền gỗ mộc mạc, khi mái chèo nhẹ nhàng lướt qua làm khoáy lên bong bóng gợn sóng trên mặt nước. Làn nước ấy nhấp nhô, cuồn cuộn rồi thành bảo táp.
Cổ Tịnh luôn nở nụ cười hạnh phúc khi nhìn Điền Tú Chân, cô yêu tất cả biểu cảm của cô ấy. Từ má hồng ngượng nghịu, đến tiếng kêu ngọt ngào quyến rũ, từ hơi thở làm khoáy động con tim đến biểu hiện cao trào mang theo đường cong tuyệt hảo của cơ thể, Cổ Tịnh không ngưng lại được, lòng chiếm hữu đã làm cô thăng hoa.
Tối nay, số trời đã định, Điền Tú Chân sẽ bị sói con này nhai thịt gặm xương triệt để, sự chủ đạo hoàn toàn bị khống chế bởi con người này. Không, người này không phải là sói con nữa, mà là con sói đầu đàn khát máu.
Từ giường, ghế massage rồi lại đến phòng tắm, và thậm chí là trên bàn chậu rửa mặt, khi đôi tay Điền Tú Chân buộc phải giữ chặt mặt đá hoa cương để giúp mình đứng vững, chiếc gương phía trước phản chiếu động tác cả hai một cách rõ rệt, nổi hổ thẹn ngập tràn nhưng lại càng gia tăng thêm khoái cảm gây chết người đó, khiến Điền Tú Chân mất hết lý tính, chỉ biết trao thân cho đối phương và làm theo tất cả lời nói mê hoạch của cô ấy.
Những cơn co giật nối tiếp làm người cứng đầu như Điền Tú Chân cuối cùng phải cất tiếng xin tha. Nhưng Cổ Tịnh gần như không nghe thấy, cô ta là ác quỷ hút máu!
***
Tác giả có lởi gửi gắm:
Mỗi lần viết những đoạn này, y như mới make love 10 lần, thiệt mệt mỏi…
Bổ sung thêm 1 kiến thức y học: lần đầu tiên nếu đối phương biết cách, sẽ không nhất định đau và bị chảy m.áu nha cả nhà…