Mãi hai hôm sau mới đến ngày hẹn với Hắc Tạng hội, 3 ngày 3 đêm liên tiếp, Cổ Tịnh hầu như không chợp mắt, cô đang bị giày vò từng phút từng giây. Chiều ngày hôm nay, cô cùng Đại sư huynh, Cổ Thiên và nhóm tùy tùng đến căn cứ Hắc Tạng hội tại vùng ven thành phố Joy, cách biên giới nước Mya chỉ khoản vài chục cây số.
Khu căn cứ tuốt trong rừng sâu được che khuất bởi hàng cây rậm rạp, dãy nhà sàn dựng giữa khu rừng và có nhiều lính cầm súng canh gác. Xe của họ sau khi rà soát thì được cho phép tiến thẳng vào trong. Họ được dẫn đến nhà sàn lớn nhất tại trung tâm căn cứ, thủ lĩnh Hắc Tạng hội đã ngồi sẵn tại bàn trà chờ đợi. Vừa thấy Cổ Tịnh xuất hiện, anh ta niềm nở ra đón, nhìn Cổ Tịnh có dáng người cực chuẩn cùng ngũ quan xinh đẹp nhưng lại pha lẫn sự lạnh lùng và sát khí, tuy thích nhưng anh ta cũng không dám đến gần.
“Không ngờ bang chủ Cổ Lang Nhân lại là một mỹ nữ trẻ tuổi như vậy, đúng là hậu sinh khả quý.”
Nhìn thủ lĩnh Hắc khoản hơn 30 tuổi, Cổ Tịnh cũng lạnh lẽo xã giao:
“Thủ lĩnh Hắc cũng không kém, tôi cứ nghĩ rằng sẽ là một ông chú trung niên bụng mở, không ngờ lại là một soái ca trẻ tuổi như vậy.”
“À, thực ra thì đúng là một ông chú, nhưng tôi đã chặt gẫy chân và tống ông ta, à không, mời ông ta vào căn nhà chuyên biệt dưới quê, ngày cho ăn ba bữa, ha ha ha… lão già đó dẫn dắt Hắc Tạng hội thì cũng có ngày chết hết cả bọn.”
“Ồ, hóa ra cũng là người tàn nhẫn với ba mẹ, thật đáng chết, coi chừng không được an hưởng tuổi già đấy.”
“Ha ha ha, tôi với cô, đâu ai hơn ai, tôi còn phải mất bao nhiêu năm mới lật đổ ông già đó, còn cô, nghe giang hồ kể rằng chỉ mất một cái tết.”
“Sao anh biết tôi không chuẩn bị từ sớm, biết đâu tôi cũng đã ngấm ngầm từ lúc lên ba thì sao…”
“Ha ha ha… tôi rất thích làm việc chung với những người vô nhân tính, như vậy sẽ không bị chi phối bởi tình cảm.”
Ông ta vừa nói, vừa quàng tay lên vai Cổ Tịnh, Cổ Tịnh ngay lập tức cau mày, anh ta nhanh chóng rút tay lại, rồi mời Cổ Tịnh ngồi vào bàn trà.
Lúc này một người cô gái trẻ tuổi trang điểm rất ư là yêu nghiệt, thân hình gợi cảm, mông to, ngực bự, eo thon và chân dài cùng nước da trắng nỏn, phải nói là, nhan sắc không hề thua gì Cổ Tịnh. Nếu như Cổ Tịnh là nữ hoàng băng giá cao ngạo, thì người cô gái này đích thị là con hồ ly lẳng lơ. Cô gái bước ra từ phía sau lưng Cổ Tịnh, giúp cô cởi chiếc áo vest đang mặc trên người, Cổ Tịnh cười nhẹ và sờ vào mông cô ta.
Hành động này khiến thủ lĩnh Hắc há hốc mồm, như ngầm hiểu ra điều gì, ông ta hỏi nhỏ hạ cấp:
“Bang chủ Cổ thích gái à?”
“Dạ, em cũng không rõ, nhưng mấy nay giang hồ đồn là bang chủ mới họ Cổ tàn ác vô đạo, không chỉ cầm cố ba mẹ, mà còn… mà còn chơi gái liên tục.”
“Thật thú vị!”
Cả hai ngồi vào bàn trà và đi thẳng vào vấn đề, Cổ Tịnh bảo:
“Thứ quan trọng nhất với tôi là lợi ích, lúc trước anh ngõ lời hợp tác với bang phái tôi và bị bang chủ cũ, mẹ tôi cự tuyệt, lúc đó tôi đã phân tích cho bà ta hiểu là chỉ có hợp tác với anh mới kiếm tiền và phát triển thế lực nhanh chóng được. Anh thấy đó, băng nhóm của ông hoạt động trong mảng này chỉ hơn 20 năm, vậy mà tài lực gần bằng bang phái đã hoạt động gần trăm năm nay như Cổ Lang Nhân, nhiều lần tôi muốn cải cách nhưng hai ông bà già sợ này sợ nọ, nên tôi đành nhốt họ vào một chỗ, cũng ngày 3 bữa như anh vậy.” – Cổ Tịnh nói với thái độ vô cảm, như cả thới giới đều đang nợ cô thứ gì.
Phong thái của cô làm thủ lĩnh Hắc khá thích thú và cảm thấy mới lạ, anh nói:
“Thật sự chỉ có những người cỡ tuổi như chúng ta mới biết được cải cách quan trọng tầm nào, bọn già nua đó quá lạc hậu rồi, bởi vậy chúng ta có nổi khổ mà cứ bị giang hồ đồn là tàn ác, chung quy cũng chỉ vì muốn lớn mạnh mà thôi, ha ha ha, bọn bây bảo đúng không?”
Bọn đàn em răm rắp bảo đúng.
“Chia như thế nào, tôi muốn 5-5, thay vì hồi lần anh ngõ lời là 7-3.” – Cổ Tịnh ngắt lời.
Thủ lĩnh Hắc dập tắt nụ cười, anh ta bảo:
“Hàng là của bọn tôi, cô chỉ phụ trách đường dây vận chuyển và thông tin bọn cớm, vậy mà cũng nhận đến 5-5? Cô tham lam quá mức rồi đấy.”
“Ai bảo anh thế, tôi không chỉ lo đường dây vận chuyển, tôi có thể cung cấp cho anh rất nhiều băng nhóm thu mua hàng của anh, không chỉ vũ trang, mà cả những thứ anh có, như con người, thuốc phiện… quan trọng là anh có nguồn hàng ổn định, đảm bảo chất lượng và số lượng.”
Thủ lĩnh Hắc sáng mắt ra khi nghe thấy những điều này:
“Anh biết đấy, tôi không nhúng tay tìm kiếm hoặc sản xuất mấy thứ đó, nhưng tôi lại có mạng lưới thông tin toàn cầu, ai cần, cần bao nhiêu đều nắm trong tay tôi, anh không hợp tác với tôi, tôi vẫn có thể tìm người khác. Với địa vị trong giang hồ của Cổ Lang Nhân, anh nghĩ tôi sẽ không kiếm được đầu mối khác à?”
Thủ lĩnh Hắc suy nghĩ một hồi, rồi gật đầu bảo:
“Thôi được rồi, Tôi bắt đầu khâm phục cô rồi đấy, bản lĩnh và tham lam, thật là khiến tôi vừa yêu vừa hận.”
“Hận thì được, yêu thì tôi xin khước từ, anh không phải gu của tôi.”
Thủ lĩnh Hắc lại cười phá lên bảo:
“Nếu cô thích loại này…” – Anh ta nhìn cô gái đứng cạnh Cổ Tịnh rồi nói tiếp – “Tôi cũng có thể tặng thêm một vài cô bé, thân hình bao ngon, xem như quà mừng cho sự hợp tác của chúng ta, ha ha ha…”
Trong lúc hai bên xã giao thì lính của Hắc Tạng Hội chạy vào báo:
“Thưa đại ca, người của Đỉnh Phong đến rồi.”
Vừa nghe Đỉnh Phong, Cổ Tịnh bèn nói ngay:
“À, nhắc tới Đỉnh Phong, tôi phải giao kèo với anh một điều. Tôi muốn việc hợp tác của chúng ta là tuyệt đối, giữa Đỉnh Phong và tôi, anh chỉ được chọn một, tôi biết anh đang muốn lợi dụng đường dây vận chuyển của họ, nhưng so với mạng lưới của Cổ Lang Nhân thì chắc chắn chúng tôi hơn hẵn. Đừng vừa tìm bọn tôi, lại vừa đi tìm người khác, không uy tín.”
“Đúng là bang phái tin tặc có khác, không thông tin gì qua mắt được cô, trước đó không phải đã tìm đến bang phái của cô nhưng bị cự tuyệt sao, tôi đành chuyển hướng sang tập đoàn Đỉnh Phong, họ chỉ cần tôi giúp họ giành lấy cổ phần nhiều hơn trong tập đoàn, sau khi nắm quyền, họ sẽ để 5 đường vận chuyển quốc tế của họ phục vụ hết cho tôi và cho tôi một cảng biển riêng để sử dụng, cô cũng biết đấy, chúng tôi đang rất cần những thứ này.”
Vừa nói xong, người bên tập đoàn Đỉnh phong đã bước vào, Cổ Tịnh phát hiện ngay người này chính là chú của Điền Tú Chân, bên cạnh ông ta là Dì Tuyết, cả hai người này Cổ Tịnh đã được gặp tại tiệc tổng kết cuối năm của Đỉnh Phong, và vì Cổ Tịnh nhận ra họ, thì ít nhiều gì họ cũng sẽ nhận ra được Cổ Tịnh.
Cổ Tịnh cau mày, nếu như thủ lĩnh Hắc phát hiện mối liên hệ giữa Cổ Tịnh và Điền Tú Chân, cô sẽ rất khó để đi theo kế hoạch vạch sẵn. Não cô liên tục vận hành để suy nghĩ phương án, trong khi dì Tuyết đang nhìn chằm chằm vào cô, ra chiều suy nghĩ.
“Đại ca Hắc, chú đang có khách à?” – Người chú của Điền Tú Chân cất lời chào hỏi – “Cô ta chịu ký tên hợp đồng sang nhượng cổ phần chưa?”
Thủ lĩnh Hắc lắc đầu:
“Rất ngoan cố, đội luật sư công chứng đã đến từ hôm qua, nhưng cô ta nhất quyết không thuận theo dù cho bao đòn roi.”
Vừa nghe đòn roi, tách trà nóng trên tay Cổ Tịnh rung lên, nước trà vừa pha đỗ lên tay khiến bàn tay trắng nỏn của cô bỏng ngay sau đó, cô vẫn không phản ứng.
“Nhưng giờ đã không quan trọng, tôi có người hợp tác hay hơn rồi. Bang chủ Cổ, tôi cũng yêu cầu y như cô, nếu cô đã hợp tác với tôi, thì tuyệt đối không được kiếm băng nhóm khác nữa.”
“Anh yên tâm, điều này là tất nhiên, bên nào làm khác với giao ước hôm nay thì cứ theo luật giang hồ mà làm, giết chết hết.”
Cổ Tịnh vừa dứt lời, dì Tuyết chợt hô lên:
“Á, tôi nhớ con bé này là ai rồi, cô ta có tham gia tiệc tất niên của tập đoàn, hôm kia cô ta còn được Tú Chân tiếp đón nồng nhiệt nữa, tại sao cô ta ở đây? Cô ta ở đây để phá vỡ kế hoạch của chúng ta phải không?”
Thủ lĩnh Hắc ngước nhìn Cổ Tịnh, tim cô đập mạnh hơn một nhịp, nhưng rất nhanh chóng, cô ngước mặt lên nhìn dì Tuyết với ánh mắt viên đạn:
“Tú Chân? Có phải là con ả CEO tập đoàn Đỉnh Phong không?”
“Đừng giả vờ không quen biết, hôm kia tôi thấy hai người rất thân thiết, cô chắc chắn tới đây để cứu con đó.” – Dì Tuyết chỉ vào mặt Cổ Tịnh nói.
Liền sau đó, đại sư huynh đến bên Dì Tuyết, nắm lấy tay bà ta bẻ thẳng ra sau, tiếng xương gẫy vang lên, bà ta rên rỉ đau đớn.
“Cẩn thận bởi hành động mình, bang chủ Cổ Lang Nhân không cho người khác được phép chỉ trỏ như thế!” – Đại sư huynh đe dọa, rồi đẩy bà ta té xuống sàn, mặt người chú cũng tái mét.
“Xem ra con ả CEO tập đoàn Đỉnh Phong đang ở đây nhỉ, thật tuyệt vời, đúng là tôi có tham gia tiệc của ả ta theo thư mời đối tác, chỉ vì muốn thử một lần làm tình với CEO tập đoàn lớn là thế nào, nhưng tôi không ngờ, ả rất cao ngạo, không chịu bất cứ lời lẽ ngon ngọt nào.” – Cô liếc mắt nhìn Cổ Thiên, ra dấu Cổ Thiên tiếp lời.
Cổ Thiên nhanh trí bảo:
“Em cũng đã tìm kiếm điểm yếu của ả cho chị rồi, nhưng ả rất trong sạch về tài chính và các mối quan hệ, vậy ra vẫn chưa chịu khuất phục… em xin lỗi chị.”
Nghe vậy, Thủ lĩnh Hắc lại tiếp tục cười to:
“Tưởng gì chứ, cô ta đang ngay đây, nếu cô thích thì tôi giao ả ta cho cô, mấy con tiện tì đó nhiều khi không đánh không được, đánh tới khuất phục!”
“Ừ, anh có lý, vậy hãy dẫn tôi đi xem thử, còn nữa, anh hứa với tôi rằng không hợp tác với Đỉnh Phong, vậy hai người này thì sao?”
“Gì, tại sao không hợp tác với Đỉnh Phong?” – Người chú giẫy nảy lên – “Hai tụi tôi đã sắp xếp biết bao nhiêu bước và tốn biết bao nhiêu tiền mua chuộc thân cận của cô ta, giờ nói một câu không hợp tác là được à?”
Cổ Tịnh cười nhạt bảo:
“Để thể hiện thành ý của Cổ Lang Nhân, trong vòng 3 ngày, tôi sẽ tạo cầu nối cho anh gặp thủ lĩnh Ezekiel bên Ả rập, anh biết nhu cầu của ông ta lớn cỡ nào rồi đấy.”
Thủ lĩnh Hắc vui mừng hết cỡ, ngay lập tức bật dậy và bảo:
“Đi, tôi dẫn cô đi gặp ả nữ hoàng cao ngạo kia, để cô chơi thỏa thích.”
“Không được! Nay ông không cho tôi lời giải thích rõ ràng tôi sẽ không để yên cho ông.” – Người chú chạy đến nắm lấy tay của thủ lĩnh Hắc.
Vài giây sau đó, thủ lĩnh Hắc rút súng từ bên hông bắn thẳng vào đầu ông chú, máu bắn lên mặt anh ta, và phun lên cả áo sơ mi trắng của Cổ Tịnh, Cổ Tịnh lạnh lùng bảo:
“Nhờ anh tiện tay cho bà kia một viên đạn giúp, tôi ghét nhất người nào chỉ tay vào mặt tôi.”
Liền sau đó, tiếng súng nổ vang lên lần nữa, lời van xin của dì Tuyết cũng ngưng ngay sau đó. Mãi đến khi chết họ mới biết họ đã tự dây vào động quỷ dữ.
Từ giây phút này, Cổ Tịnh hứa, tất cả những người tổn thương Điền Tú Chân, sẽ không được sống.