Tư Vũ Đồng hít sâu một hơi, không ngừng ám thị tâm lý chính mình: Đây là sư phụ, đây là boss, đây là bà chủ, không thể đắc tội được!!!
Cô mỉm cười nói: “Sư phụ à, nếu chị cảm thấy có phép thần thông này, em còn có thể ở đây làm thuê sao? Chị mà còn hỏi như vậy nữa sẽ khiến em nghi ngờ chị đang cố tình khoe mẽ với em đó.”
Lê Nguyệt Uẩn trả lời: “Bây giờ tôi chỉ muốn nhanh chóng biến Linh Linh thành người có tiền, như vậy thì có thể quang minh chính đại đưa em ấy về nhà.”
“Chị có ý gì?” Tư Vũ Đồng ngạc nhiên: “Chị come out sao?”
Lê Nguyệt Uẩn: “Ừm.”
Tư Vũ Đồng ngưỡng mộ nói: “Thiếu hiệp thật có dũng khí. Chẳng qua, hiện tại chị chỉ lo lắng Lê tổng không chấp sư nương thôi phải không?”
“Ừ.”
“Hay là chị hỏi thử Sở Vũ Huân xem? Không phải cô ấy có rất nhiều cách làm giàu sao?” Tư Vũ Đồng đề xuất: “Em thấy cô ấy vừa đăng thêm mấy nghiệp vụ mới lên vòng bạn bè đó, chị cho sư nương đến chỗ cô ấy học nghề đi.”
Lê Nguyệt Uẩn cân nhắc một lúc rồi nói: “Không được, những việc đó chỉ có thể kiếm chút tiền lẻ, không thể kiếm nhiều được.”
“Vậy chỉ có thể mua vé số.” Tư Vũ Đồng bất đắc dĩ nói.
“Không đáng tin.” Lê Nguyệt Uẩn đang định cúp điện thoại thì nghe Tư Vũ Đồng hỏi chị: “Tại sao phải gấp gáp làm giàu như vậy? Chị có thể từ từ xây dựng mà.”
Lê Nguyệt Uẩn thở dài: “Ba tôi bảo tôi đi xem mắt.”
Tư Vũ Đồng lập tức thấu hiểu: “Bởi vì sư nương quá nghèo nên chị không dám công khai đối tượng, dẫn đến việc bị Lê tổng ép đi xem mắt? Cộng thêm nhãn quan của Lê tổng, nhất định sẽ tìm cho chị một đối tượng môn đăng hộ đối?”
“Đúng rồi.”
Tư Vũ Đồng nhiều chuyện: “Đối tượng xem mắt là ai vậy?”
Nhắc đến chuyện này, Lê Nguyệt Uẩn càng thêm phiền muộn: “Thiên kim của Tập đoàn địa ốc Vu Thị.”
“Không thể nào?” Tư Vũ Đồng ngạc nhiên, “Dự án hợp tác với Vu tổng vẫn đang tiến hành, sao có thể không biết xấu hổ từ chối? Hơn nữa em còn nghe người trong công ty họ nói, Vu tổng này thương yêu con gái còn hơn tính mạng, muốn gì được đó, lần này chị rơi vào thế khó rồi.”
“Không nói nữa, tôi về đến nhà rồi.”
“À vâng, nếu sư phụ tìm được biện pháp lên đời nhanh chóng, nhớ truyền thụ kinh nghiệm cho em nha a lô? Thời điểm sống chết thế này, đừng nhẫn tâm cúp điện thoại của em chứ!”
Lê Nguyệt Uẩn về đến đầu đường, thoáng liếc nhìn sang bên cạnh, bước chân dừng lại một chút rồi xoay người đi vào.
Hơn mười phút sau, chỉ đẩy cửa căn nhà thuê, thấy Vu Tư Linh đang ngồi trước bàn, hai tay ôm đầu, mắt nhìn không chớp vào thứ đang đặt trên bàn, cau mày lẩm bẩm, tựa như đang suy nghĩ một chuyện vô cùng trọng đại.
“Linh Linh.” Lê Nguyệt Uẩn gọi to, “Chị về rồi.”
Vu Tư Linh vui sướng nhìn chị, đứng dậy chạy đến ôm chị: “Em nhớ chị lắm, cuối cùng chị cũng về rồi.”
Sự buồn bực trong lòng Lê Nguyệt Uẩn phút chốc bốc hơi, nụ cười nở trên môi, dịu dàng xoa lưng cô: “Ừm, chị cũng rất nhớ em.”
“Chị không sao chứ?” Vu Tư Linh cẩn thận quan sát chị, “Em không dám gọi cho chị, sau đó mọi chuyện thế nào?”
“Chị không sao, còn em thế nào? Người nhà có làm khó dễ em không?” Lê Nguyệt Uẩn hỏi.
“Không sao không sao, tuy rằng trong chốc lát họ khó lòng tiếp thu, nhưng may mà họ cũng đã chấp nhận sự thật.” Vu Tư Linh không đành lòng nói với chị chuyện xem mắt, cô tin mình có thể giải quyết ổn thoả mọi chuyện trước ngày đi xem mắt!
Lúc này Lê Nguyệt Uẩn mới thở phào nhẹ nhõm: “Không sao thì tốt rồi, em ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi, còn chị?”
“Ừm, chị cũng ăn rồi.” Lê Nguyệt Uẩn thò tay vào trong túi, “À đúng rồi, chị có mua chút đồ.”
Vu Tư Linh đã nhanh chân đưa chị đến bàn trước, chỉ vào vé số trên bàn, nói: “Chị xem, em mới vừa rảnh rỗi sinh nông nổi mua hai tờ vé số, sau này mỗi ngày chúng ta đều mua hai tờ đi, không chừng sẽ sớm phát tài cũng nên.”
Đây là biện pháp đầu tiên Vu Tư Linh nghĩ ra sau khi cân nhắc kĩ càng —— mua vé số.
Bất kể có trúng hay không thì cứ mua trước đi đã, sau đó tìm cơ hội nói với Lê Nguyệt Uẩn đã trúng số độc đắc, đưa tiền vào tay chị khiến thần không biết, quỷ không hay!
Lê Nguyệt Uẩn nhìn hai tờ vé số: “……”
Vu Tư Linh giơ hai tờ vé số lên, nói dưới ánh đèn: “Biết đâu chúng ta may mắn có thể trúng luôn giải độc đắc, chị nói có đúng không?”
Lê Nguyệt Uẩn: “Ừm.”
Vu Tư Linh tủm tỉm cười, sau đó quay đầu hỏi: “Đúng rồi, chị nói vừa mua gì vậy?”
“À, chị mua cái này.” Lê Nguyệt Uẩn lấy từ trong túi ra hai tờ vé số.
Bốn mắt nhìn nhau, nhìn nhau rồi câm lặng, lát sau, lại cùng bật cười.
“Không hổ là chúng ta, chuyện này cũng ăn ý như vậy!” Vu Tư Linh giơ ngón tay cái lên.
Hôm sau, Vu Tư Linh tan học lại tiếp tục đến lớp của Sở Vũ Huân học ké, đối phương thấy cô mơ mơ màng màng liền gõ cho một xẻng: “Đi học thì phải tập trung.”
“À được!” Vu Tư Linh vận công lực múa may chiếc xẻng trong tay, nhưng lại bất cẩn dùng sức hơi quá, chiếc xẻng tuột khỏi tay, bay thẳng về phía giáo viên đứng đối diện.
Cô lập tức ném nồi*, nhìn về phía Sở Vũ Huân: “Đã bảo cậu đừng mạnh tay quá mà.”
(*Ném nồi: đẩy trách nhiệm sang cho người khác.)
Sở Vũ Huân nhanh chóng lật ngược tình thế: “Thầy ơi, thầy xem cái nồi này đi, vừa đen vừa to, giống như dán vào lưng em luôn, cõng nó khổ quá mà*.”
(*Cõng nồi là kiểu bị gánh thay trách nhiệm cho người khác, oan uổng quá Bao đại nhân.)
Giáo viên: “Hai người ra ngoài đứng cho tôi!”
Vu Tư Linh đeo kính râm đứng trước cửa, tuy rằng học trộm lâu như vậy, nhưng không ai trong lớp biết được bộ mặt thật của cô.
Sở Vũ Huân nhỏ giọng hỏi: “Cậu không định tháo kính ra thật à?”
“Không.” Vu Tư Linh tỏ ra mình là người có tầm nhìn vĩ mô: “Sang năm có thể tôi sẽ học tiếp, lỡ như để người khác vạch trần lịch sử đen tối thì biết làm thế nào?”
“Nhưng khi cậu ngồi ngoài đường cái ăn cơm chiên tình yêu, sao lại không chút lo lắng nó sẽ trở thành lịch sử đen tối của cậu vậy?” Sở Vũ Huân hỏi.
“Tôi ăn tương đối quý tộc.” Vu Tư Linh ngẩng mái đầu cao quý lên, liếc nhìn cô ấy, “Đúng rồi, cậu biết cách kiếm tiền như vậy, mau nói cho tôi xem có cách nào phất nhanh không?”
“Cậu còn cần phất nhanh?” Sở Vũ Huân trợn trắng mắt, “Tôi thấy dường như cậu đang cố tình rắc muối vào linh hồn mỏng manh, nhỏ bé và yếu đuối của tôi, còn cho thêm chút thì là Ai Cập nữa chứ.”
Vu Tư Linh: “Ực ực, tối nay ăn BBQ không?”
“Duyệt.” Sở Vũ Huân gật đầu, “Mau nói trọng điểm.”
Vu Tư Linh nói: “Tôi muốn làm cho chị người yêu giàu thật nhanh, sau đó đưa chị ấy đến gặp người nhà, như vậy thì sẽ bớt đi rất nhiều trở ngại.”
“Vậy thì tôi xin trân trọng giới thiệu với cậu một nghiệp vụ kinh doanh mới toanh.” Sở Vũ Huân mở sổ ghi nhớ ra, “Livestream chắc chắn là nghề phất nhanh nhất.”
“Livestream?” Đương nhiên Vu Tư Linh biết livestream rất dễ kiếm tiền, trong lớp có không ít bạn học trở thành người nổi tiếng nhờ vào việc livestream, nhưng cô lại hoàn toàn không có hứng thú với việc này nên cũng không quan tâm, “Việc này có thể làm A Lê nhanh giàu sao?”
“Đương nhiên có thể.” Sở Vũ Huân nói: “Cậu nhìn lại bạn gái cậu đi, với nhan sắc kia! Dáng người kia! Có phải chẳng cần đến filter cũng thu hút được cả khối người không?!”
“Đúng!” Vu Tư Linh hai mắt lấp lánh ánh sao, sau đó lại chợt lo lắng: “Nhưng lỡ như có rất nhiều đại gia thích chị ấy thì biết làm thế nào? Muốn mời chị ấy ra ngoài ăn cơm thì biết làm sao?”
“Cậu bị ngốc à!” Sở Vũ Huân nhịn không được chọc chọc vào đầu Vu Tư Linh, “Chẳng lẽ cậu không phải đại gia sao? Có ai có thể vung tiền bằng cậu? Chẳng lẽ cậu lại nhường vị trí đầu bảng cho người khác???”
Vu Tư Linh lập tức được thông não, nện nắm đấm vào lòng bàn tay: “Đại sư, tại hạ đã tỉnh ngộ! Tôi có thể làm người hâm mộ số một của chị ấy, danh chính ngôn thuận đưa tiền!”
“Chính xác!” Sở Vũ Huân nói: “Hơn nữa, chỉ cần cậu quăng một cục tiền lớn xuống, nền tảng đó sẽ có cơ chế đề xuất chị ấy lên trang chủ, có nhiều người theo dõi thì lo gì không giàu nổi?”
“Thiếu hiệp xin nhận của tại hạ một bái!” Vu Tư Linh ôm quyền, “Có điều, A Lê làm lĩnh vực nào là thích hợp nhất?”
“Tôi cảm thấy lĩnh vực hiện tại của chị ấy cũng khá tốt.” Sở Vũ Huân đẩy gọng kính, “Những lĩnh vực như ca hát, nhảy múa, chuyện trò đều đã bão hòa, nhưng chủ đề mỹ nhân làm phụ hồ dường như là hàng hiếm?”
“Đúng vậy!” Vu Tư Linh suy nghĩ, dựa theo tâm lý thích mới lạ của khán giả bây giờ, chắc chắn sẽ vô cùng tò mò với hình tượng mỹ nhân phụ hồ, sự quan tâm và độ hot của chủ đề này nhất định không thấp, “Cậu đúng là thiên tài kinh doanh chết tiệt, về nhà tôi sẽ bàn bạc với chị ấy.”
“Tôi vừa nhìn trúng một bộ thiết bị, thế nào? Có muốn tôi trở thành nhân viên phòng livestream không?” Sở Vũ Huân nhướng mày đầy tự tin, “Tôi có niềm tin sẽ làm cho phòng livestream ngày càng phát triển.”
“Không thành vấn đề!”
Hai người đập tay.
Buổi chiều, Lê Nguyệt Uẩn đang ở trong phòng làm việc, đột nhiên Tư Vũ Đồng xông vào: “Sư phụ, em tìm được bí kíp làm giàu rồi.”
Lê Nguyệt Uẩn lập tức hỏi: “Bí kíp gì?”
“Không phải chị nói sư nương từng là người mẫu xe sao?” Tư Vũ Đồng hỏi.
Khoé miệng Lê Nguyệt Uẩn giật giật, giải thích: “Có lẽ trước đó tôi quên nói rõ với em, em ấy là người mẫu xe nâng chuyển hàng hoá.”
Tư Vũ Đồng: “?”
Tư Vũ Đồng: “???”
Tư Vũ Đồng: (╯‵□′)╯︵┻━┻
Sau một lúc lâu, Tư Vũ Đồng mới thu lại được vẻ kinh ngạc của mình, mỉm cười nói: “Cũng không sao, dù sao thì nhan sắc và vóc dáng của sư nương vẫn xịn sò lắm. Sư phụ, chị xem cái này đi.”
Tư Vũ Đồng đặt một tấm poster tuyên truyền cho cuộc thi người mẫu trước mặt chị, Lê Nguyệt Uẩn cầm lên xem, thấy ba thứ hạng đầu không những có phần thưởng hậu hĩnh, mà còn có cơ hội ký hợp đồng với một công ty người mẫu nổi tiếng quốc tế.
“Chỉ cần sư nương đoạt được giải nhất, nhất định có thể trở thành Thiên thần Victoria’s Secret* trong tương lai!”
(*Tên gọi hoa mỹ dành cho những người mẫu trình diễn nội y trong buổi giới thiệu sản phẩm mới của thương hiệu Victoria’s Secret, nhưng hiện tại thiên thần đã gãy cánh.)
“Danh hiệu đó chỉ còn là quá khứ.” Lê Nguyệt Uẩn nói, nhưng thật ra điều này lại kích phát sở thích quái ác trong lòng chị, tuy rằng không còn những Thiên thần Victoria’s Secret nữa, nhưng Thiên thần ở nhà thuê vẫn có thể ôm giấc mơ về một sân khấu lớn, đêm nay nhất định phải xem buổi trình diễn của Thiên thần Linh Linh trong căn nhà thuê mới được!
“Vậy bỏ qua đi, nhưng nếu có thể ký hợp đồng với công ty lớn này, tương lai chính là siêu mẫu, tiền đồ xán lạn nha, đưa về nhà giới thiệu cũng không thành vấn đề, còn rất có thể diện nữa.” Tư Vũ Đồng nói.
Lê Nguyệt Uẩn liếc nhìn poster một lần nữa, quả thật tốt hơn rất nhiều so với làm người mẫu xe nâng, nhưng chỉ sợ khi nói với Vu Tư Linh sẽ khiến cô nghĩ rằng chị không thích công việc cô đang làm nên mới đề xuất như vậy, thế thì biết làm sao?
“Để tôi nghĩ xem nên nói với em ấy thế nào.”
Buổi tối đi làm về, vừa đến hành lang đã ngửi thấy mùi cơm thơm phức, chị cong khoé môi, đứng ở tầng hai thưởng thức một lúc rồi mới bước lên lầu về nhà mình.
“Chị về rồi, đúng lúc cơm vừa nấu xong, nhanh rửa tay chuẩn bị ăn cơm nha.” Vu Tư Linh đứng trong bếp trổ tài, bày ra hết sở học trong suốt thời gian qua, chỉ mất một chút thời gian đã hoàn thành hai món mặn một món canh, trình bày cũng vô cùng đẹp mắt.
Lê Nguyệt Uẩn rửa tay xong đi ra, nhìn lên bàn: “Cà chua xào trứng gà, salad cà chua, canh trứng cà chua, không tệ không tệ, toàn những món ăn đậm hồn dân tộc.”
“Hắc hắc.”
Trong bữa ăn, Vu Tư Linh nói: “A Lê, em có chuyện muốn bàn với chị.”
“Chuyện gì?”
“Chị biết livestream không?”
“Biết chứ, sao vậy em?”
“Là thế này, Vũ Huân nói gần đây cậu ấy có ý tưởng làm giàu, chính là để chị mở một phòng livestream, chị vừa livestream vừa làm việc, thu nhập của chị sẽ tăng lên rất nhiều lần, chị thấy thế nào?”
Không! Thể! Nào!
Chuông báo động trong đầu Lê Nguyệt Uẩn leng keng từng hồi, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh nói: “Tụi mình không quen với việc livestream nên cũng không cần thử đâu.”
“Dạ.” Vu Tư Linh nói.
Lê Nguyệt Uẩn lại lấy ra tấm poster, vô cùng thận trọng hỏi: “Em có hứng thú với cuộc thi người mẫu này không?”
“!” Vu Tư Linh chỉ liếc mắt nhìn rồi vội vàng lắc đầu, “Không có hứng thú.”
“Thôi vậy.”
Trước khi đi ngủ, Lê Nguyệt Uẩn nói một cách thần bí: “Chị có đem một món quà về cho em.”
“Gì vậy chị?”
Lê Nguyệt Uẩn mở chiếc hộp chị mang về ra, bên trong là bộ đồ lót của Victoria’s Secret, nhanh chóng giải thích mà không chờ đối phương hỏi: “Đây là đệ tử phú nhị đại của chị muốn tiêu tiền nhưng không biết tiêu vào đâu nên mới hỏi chị muốn gì, chị liền nói muốn cái này.”
Vu Tư Linh: o▽q
Chuyện sau đó vô cùng khó miêu tả, Vu Tư Linh đã có một buổi độc diễn của thiên thần, thuận lợi hạ cánh trên giường.
Vào thời khắc mấu chốt, Lê Nguyệt Uẩn dụ hoặc nói: “Cuộc thi người mẫu? Thế nào?”
“Đi đi, em đi, chị nhanh lên!”
Sau một hồi lăn lộn, Vu Tư Linh đẩy chị qua một bên đi ngủ, Lê Nguyệt Uẩn không chịu, Vu Tư Linh lập tức hỏi: “Livestream? Thế nào?”
“Được được, chị làm liền!”