- Hoa Trên Mây
- Vợ tôi ngày nào cũng phải giả nghèo
- Chương 36 - Phòng livestream của mỹ nhân phụ hồ bùng cháy
Sáng hôm sau, sau khi rời giường, hai người đồng thời ngã ra ghế tê liệt.
Thánh thần ơi, tối hôm qua đã đồng ý chuyện gì vậy?!
Nhưng đối phương cũng đáp ứng yêu cầu của mình nha!
“A Lê đừng quên chuyện livestream đó, hôm nay em sẽ đi tìm Vũ Huân bàn bạc xem nên thiết lập phòng livestream thế nào.” Vu Tư Linh nhắc nhở.
Lê Nguyệt Uẩn thất thần như dân chạy nạn, chị nói: “Ừm, em cũng chuẩn bị cho cuộc thi người mẫu đi, chị sẽ đến trường quay cổ vũ cho em.”
Hai người đồng thời gật đầu, buồn vui lẫn lộn ăn xong bữa sáng, sau đó mới chia tay nhau, người đi học, kẻ đi làm.
Thời gian gần đây, Lê Nguyệt Uẩn thường đi bộ vào cửa công ty, thêm vào đó, chị cũng trở nên vui vẻ, yêu đời hơn nhiều, thi thoảng còn mỉm cười với mọi người, doạ bọn họ kinh hồn táng đảm.
Vì thế, không ít người đoán mò rằng chị đang yêu đương, lập tức lân la đến chỗ Tư Vũ Đồng dò hỏi.
Tư Vũ Đồng không biết có nên lộ ra chuyện này không, tưởng tượng một chút, nếu như cô để lộ ra phong thanh, sau đó tiếng dữ đồn xa, Lê lão tổng sẽ nhanh chóng biết được.
Nghĩ vậy, cô lập tức ngậm miệng nhiều chuyện, mở miệng cao thâm, nói: “Trước đây sư phụ bị mất cân bằng nội tiết tố, vừa đi bệnh viện kiểm tra, điều trị dứt điểm rồi nên tâm trạng tốt hơn.”
“Mất cân bằng nội tiết tố?” Đồng nghiệp không khỏi lo lắng hỏi: “Có phải do thường xuyên thức đêm không? Nghiêm trọng không, chuyện khi nào vậy? Có phải bọn tôi cũng bị mất cân bằng nội tiết tố không?”
“Biết đâu được.” Tư Vũ Đồng thấy họ cứ liên tục hỏi tới, muốn cho ra ngọn ra ngành, lại còn sầu lo vô cớ, liền nói thẳng một câu cho bọn họ ngậm miệng: “Thật ra thì, tôi bật mí cho các người biết một bí mật, sư phụ tôi bị táo bón.”
Lời vừa nói ra, quả nhiên không ai tiếp tục truy vấn nữa, mọi người đều xấu hổ ngẩng đầu nhìn bầu trời tưởng tượng.
Lúc này Tư Vũ Đồng mới hài lòng xoay người, giây tiếp theo liền cứng đơ như cây cơ, quỳ gối ngay tại chỗ: “Sư phụ ụ ụ! Cung nghênh đại giá!”
Lê Nguyệt Uẩn liếc mắt nhìn cô ấy, sau đó lại quét tầm mắt về phía những người khác. Mọi người nhao nhao tản ra trở lại vị trí làm việc, trước khi đi còn không quên ném đá xuống giếng: “Con nhóc Vũ Đồng này đúng là càng ngày càng không biết giữ miệng, chuyện thế này sao có thể nói trước mặt người ta như vậy, Lê tổng xin yên tâm, nhất định bọn tôi sẽ không để lộ ra ngoài!”
“Em lăn theo tôi đến đây.” Lê Nguyệt Uẩn ban thánh chỉ xong, lập tức xoay người trở về phòng làm việc.
Tư Vũ Đồng khóc không ra nước mắt, bò dậy, sau khi hướng về đồng nghiệp làm động tác cắt cổ, mới chậm rì rì bước vào lò sát sinh trong ánh mắt xem kịch vui của bọn họ.
“Sư phụ, hôm nay điều hoà mở lạnh quá ha.” Tư Vũ Đồng thận trọng nói: “Ánh mắt chị cũng lạnh không kém, chị không còn yêu thương em nữa sao? Tất cả những chuyện em làm đều là vì bảo vệ bí mật của chị, chẳng lẽ em không phải là đệ tử đáng yêu chu đáo nhất của chị sao?”
“Bớt lắm mồm.” Lê Nguyệt Uẩn ngồi trên ghế, sau khi kiểm tra tiến độ hoàn thành công việc của cô ấy, xác định không có vấn đề gì mới thả cô ấy đi.
Tư Vũ Đồng vừa ra tới cửa liền nghe thấy chị nói: “Khoan đã.”
“Còn có việc ạ?” Tư Vũ Đồng quay đầu lại, cung cung kính kính hỏi, sợ chị ấy lại mở ra hình thức trào phúng độc hại, mắng cho mình không ngóc đầu dậy nổi.
Lê Nguyệt Uẩn mở miệng, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
Tư Vũ Đồng thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của chị cũng đã lờ mờ đoán ra, lập tức chạy lại, tò mò hỏi: “Sao vậy ạ? Sư nương không chịu tham gia cuộc thi người mẫu? Chị không biết nói thế nào để thuyết phục cô ấy?”
“Nhờ bộ đồ ngủ mà em ấy đồng ý rồi.” Lê Nguyệt Uẩn trả lời.
“Đồng ý rồi còn có gì không tốt?” Tư Vũ Đồng càng thêm nghi hoặc.
Lê Nguyệt Uẩn thở dài, khoé miệng trễ xuống: “Nhưng tôi cũng đồng ý với em ấy chuyện livestream.”
“Livestream cái gì?”
“Livestream làm phụ hồ.” Đầu Lê Nguyệt Uẩn hạ thấp dần, cuối cùng đụng vào cạnh bàn, gõ rất có tiết tấu, “Vậy phải làm sao bây giờ, tôi phải livestream thế nào đây? Lỡ như bị người khác nhìn thấy, tôi còn mặt mũi nào sống trên đời này nữa?”
“À, cái này.” Tư Vũ Đồng gãi đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cũng không hẳn là hết cách, không phải sư phụ có một người bạn học có gia đình kinh doanh lĩnh vực livestream sao?”
Lê Nguyệt Uẩn bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt sáng lên: “Đúng rồi! Tôi đã có cách!”
Vu Tư Linh ngồi trong quán cà phê, sau khi thảo luận xong với Sở Vũ Huân về việc livestream, Sở Vũ Huân lập tức bắt tay vào chuẩn bị mọi thứ liên quan, viết dự thảo kế hoạch cho chương trình.
Vu Tư Linh lại lấy tấm poster kia ra, thở dài: “Cậu xem, có thể dẫn tôi đi học ké lớp đào tạo người mẫu luôn không?”
Sở Vũ Huân ngạc nhiên ngẩng đầu: “Người mẫu? Cậu không định đóng phim nữa sao?”
“Đương nhiên có chứ, chỉ là đối phó với A Lê một chút.” Vu Tư Linh nằm dài lên bàn, ủ rũ, “Phải làm sao bây giờ, nếu đi thi thật, nhất định sẽ bị người ta phát hiện, còn nếu không đi, nhất định A Lê sẽ rất đau lòng, chị ấy hy vọng tôi có thể giật giải như vậy mà.”
“Hai người các cậu thật sự rất tuyệt.” Sở Vũ Huân cười ra tiếng, “Luôn giúp đối phương tìm ra phương hướng phấn đấu.”
“Có lẽ đây chính là tình yêu đích thực, cùng nhau tiến bộ.” Nói đến đây, Vu Tư Linh lập tức lên tinh thần, “Đúng rồi, tất cả vì tình yêu, tôi phải cố gắng một chút, cùng lắm thì đến lúc trang điểm nhờ người ta thay đổi diện mạo là được.”
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên bên cạnh có một bóng người âm thầm lặng lẽ thò đầu qua đây, vươn tay cầm lấy tấm poster kia: “Cuộc thi người mẫu? Vu Tư Linh, không phải cô định tham gia cái này chứ?”
Vu Tư Linh quay lại nhìn Trương Dao Phi, gật đầu: “Đúng vậy, haizzz!”
“Dựa vào cô?” Trương Dao Phi ghét bỏ nhìn Vu Tư Linh, “Mơ đi, cô sẽ bị loại ngay từ vòng giữ xe.”
Vu Tư Linh đột nhiên trở nên tăng động: Đúng rồi! Nếu bị loại ngay từ vòng đầu thì tốt rồi! Tốt nhất là không phải vào vòng chung kết!
“Sao cô có thể nói vậy.” Sở Vũ Huân liếc xéo Trương Dao Phi, “Lỡ như vòng giữ xe cậu ấy còn không vào được thì sao?”
Vu Tư Linh: Hay à nha!
“Tại sao vòng giữ xe mà tôi cũng không vào được?”
“Bị bệnh, tai nạn giao thông, động đất này nọ, có quá nhiều yếu tố bất khả kháng.” Sở Vũ Huân lắc đầu thở dài, tiếp tục vùi đầu vào bản kế hoạch của mình, một lúc lâu sau đột nhiên ngẩng đầu, “À Linh Linh, không phải tôi cố tình trù ẻo cậu đâu!”
“Tôi biết!” Vu Tư Linh kích động nắm tay cô ấy, “Cậu đúng là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, tôi đã biết làm thế nào rồi.”
Hiệu suất làm việc của Sở Vũ Huân cực cao, ngay sau đó đã thiết lập xong mọi thiết bị, bước tiếp theo là xây dựng phòng livestream.
Vu Tư Linh đưa cô ấy đến công trường, lúc ngồi trong xe, cô xoa tay chờ mong, nói: “Nói đến cũng có chút kích động, tôi thật sự chưa tận mắt chứng kiến A Lê làm việc bao giờ.”
“Tôi cũng vậy.” Sở Vũ Huân xoa xoa tay.
Vu Tư Linh liếc cô ấy: “Cậu không được xoa.”
“Ò.” Sở Vũ Huân tỏ vẻ đáng thương.
Lê Nguyệt Uẩn đang đứng bên vệ đường cùng Tư Vũ Đồng chờ đợi , nghe Tư Vũ Đồng oán giận: “Chị nói xem, chị thuê mảnh đất hoang này, tìm người bố trí như công trường, rồi mướn người tới sắm vai đồng nghiệp không nói, tại sao còn phải bắt em đến làm khách chứ?”
Lê Nguyệt Uẩn xoa dịu: “Hết cách rồi, ai bảo em là đệ tử phú nhị đại của tôi, công trường không có em coi sao được?”
Tư Vũ Đồng không còn lưu luyến hồng trần nữa, dứt khoát ngồi xuống đất vẽ hình xoắn ốc.
“Tiền lương tháng này tăng gấp ba.” Lê Nguyệt Uẩn nói.
Hình xoắn ốc của Tư Vũ Đồng lập tức đổi thành trái tim to bự, bên trong còn viết tên Lê Nguyệt Uẩn và Vu Tư Linh: “Chúc sư phụ sư nương bách niên hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm.”
Lê Nguyệt Uẩn cười cười, thấy phía trước có một chiếc xe taxi đang giảm tốc độ, vỗ vỗ đầu Tư Vũ Đồng: “Hình như họ tới rồi.”
Hai người tiến lên hỗ trợ, lại gọi thêm những người khác đến giúp vận chuyển thiết bị, dưới sự chỉ đạo của Sở Vũ Huân, thiết bị nhanh chóng được lắp đặt hoàn chỉnh.
“Chị Lê chuẩn bị một chút, tôi kiểm tra thiết bị trước, đợi lát nữa có thể trực tiếp livestream.” Sở Vũ Huân nói.
“Được, vậy tôi đi chuẩn bị dụng cụ lao động.” Lê Nguyệt Uẩn gật đầu, trước khi đi lén đánh mắt ra hiệu với Tư Vũ Đồng.
Tư Vũ Đồng lập tức hiểu ý, tựa như vô tình nhắc đến: “Hẳn là các cô lựa chọn livestream trên nền tảng Quan Khách đúng không? Nền tảng này có lưu lượng cao nhất, cũng có hiệu ứng nổi tiếng tốt nhất hiện nay.”
“Đương nhiên, điều này tôi biết.” Sở Vũ Huân trả lời.
“Vậy là tốt rồi.” Tư Vũ Đồng thở phào nhẹ nhõm.
Thiên kim của nền tảng livestream Quan Khách chính là bạn học cao trung của Lê Nguyệt Uẩn, cũng là người thừa kế sự nghiệp gia đình. Lê Nguyệt Uẩn đã đánh tiếng trước, nói rằng muốn trải nghiệm cuộc sống, tiện thể livestream, nhưng sẽ không làm dài hạn, nhờ đối phương thiết lập giới hạn cho phòng livestream của bọn họ, đừng đề xuất lên trang chủ.
“Có cần dùng máy biến đổi âm thanh không?” Tư Vũ Đồng lại hỏi.
“Dùng chứ dùng chứ.” Sở Vũ Huân kiểm tra xong, nói: ” Chị Lê, chúng ta bắt đầu thôi.”
“Được.”
Vu Tư Linh ngồi xổm phía sau đám máy móc, nhìn vào màn hình, một lúc sau, Lê Nguyệt Uẩn từ trong góc bước ra, khiến bọn họ sửng sốt.
Chỉ thấy Lê Nguyệt Uẩn mặc bộ quần áo bảo hộ lao động loang lổ, đội nón bảo hộ, đeo khẩu trang, trên mũi còn kẹp một chiếc kính râm rẻ tiền, lúng túng bước đến trước máy quay, vẫy chào.
Sở Vũ Huân: “……”
Sở Vũ Huân lại nhìn Tư Vũ Đồng bên cạnh, không biết cũng đeo khẩu trang từ lúc nào, lại còn đeo kính râm, Sở Vũ Huân lầm bầm nói: “Không phải đã nói là mỹ nhân phụ hồ sao? Làm thế này thì nam hay nữ còn nhìn không ra!”
“Nói bậy, A Lê của tôi xinh đẹp thế mà.” Vu Tư Linh nhỏ giọng trả lời, cầm lấy di động mở ra nền tảng livestream, bắt đầu đăng nhập vào tài khoản của mình, “Có lẽ vì là lần đầu tiên nên mới căng thẳng như vậy, chờ sau này không sợ máy quay nữa sẽ lộ mặt thôi.”
Sở Vũ Huân nói: “Thôi được, dù sao ngày đầu tiên cũng sẽ không có ai xem, cứ làm nháp trước.”
Tại trụ sở công ty Quan Khách, bạn học Lý Phỉ Phỉ của Lê Nguyệt Uẩn vào phòng livestream, không biết Lê Nguyệt Uẩn đã lâu không gặp này rốt cuộc là muốn trải nghiệm cuộc sống kiểu gì.
Cô vừa bấm vào liền nhìn thấy một công trường hoang vắng, có mấy công nhân đang bận rộn tới lui, nhất thời không rõ họ đang làm tiết mục gì.
Lát sau, camera quay đến một người trong số họ, chỉ thấy người nọ vũ trang tận răng, khom lưng nhặt lên mấy khối gạch, ném chúng vào xe đẩy bên cạnh, sau khi đựng đầy một xe liền xắn tay áo lên, lộ ra cánh tay thon gầy nhưng mạnh mẽ, đẩy xe rời khỏi màn ảnh.
Lý Phỉ Phỉ: “……”
Cái quái gì vậy? Đây không phải là Lê Nguyệt Uẩn đúng không? Không thể nào?
Nhưng không cách nào kiểm chứng được, cô vội vàng share phòng livestream này vào group bạn học: “Mọi người mau tới xem thử đi, có phải là Lê Nguyệt Uẩn không?”
Sở Vũ Huân nhìn chằm chằm vào số lượng người xem, thấy đột nhiên có hai, ba chục người ùa vào, phấn khích vỗ vỗ Vu Tư Linh.
Vu Tư Linh vui mừng khôn xiết, lập tức ném tên lửa*.
(*Hình thức donate trên nền tảng livestream này.)
Lý Phỉ Phỉ thấy có đại gia donate, thầm nghĩ: Lê Nguyệt Uẩn luôn có rất đông người theo đuổi, đây chắc chắn là Lê Nguyệt Uẩn, không sai!
Là bạn học cũ, cô lịch sự ném ra hai quả tên lửa mừng phòng livestream khai trương.
Vu Tư Linh đơ mặt ra, nhìn bảng xếp hạng fans, cau mày, trực tiếp ném liền tay mười quả tên lửa.
Lý Phỉ Phỉ vừa thấy, cười khinh miệt, ném mười lăm quả!
Vu Tư Linh khó thở, thế mà lại có người dám đoạt vị trí đầu bảng của cô, không thể nhanh như vậy đã có người nhìn trúng A Lê, bắt đầu điên cuồng ném tên lửa, tàu ngầm, tàu vũ trụ.
Tốc độ vung tiền còn nhanh hơn khán giả bình luận.
Nhóm bạn học cũ sợ ngây người, lan truyền tin tức, sau đó đến lượt những người không rõ đầu cua tai nheo gì trực tiếp share lên diễn đàn Weibo và các trang mạng xã hội lớn ——
Hai đại gia vung tiền như rác, chỉ vì muốn cướp đoạt nữ phụ hồ này!
Nhất thời, không ít quần chúng ăn dưa dũng mãnh tiến vào xem đại gia đại chiến.
Phòng livestream của mỹ nhân phụ hồ bùng cháy.